Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1851 chữ

Vô Lượng Tổ Sư gia dừng lại một chút, ánh mắt sắc bén có thể thấy đã nhu hòa đi rất nhiều, gật đầu nói: “Trẻ nhỏ thật dễ dạy.”

Hô, Thẩm Như Như đang muốn thở phào nhẹ nhõm, lại nghe Tổ sư gia nói: “Nếu ngươi đã thành tâm thành ý như thế, ta cũng sẽ không bạc đãi với ngươi, quyển《 Huyền Thiên chú 》này ngươi cầm đi, hảo hảo nghiên cứu học tập, ngày sau chắc chắn có thành tựu.”

Một quyển sách đóng bìa bằng chỉ đóng hiện lên ở trước mắt củaThẩm Như Như , cô nhìn Tổ sư gia cả người phát ra ánh sáng thần thánh, lại nhìn lại quyển sách trước mặt mình, uyển chuyển cự tuyệt nói: “Cảm ơn ý tốt của Tổ sư gia, tôi đối với huyền thuật không có hứng thú, nên thôi đi, ngài phù hộ cho sinh ý của cửa hàng thịnh vượng thì tốt rồi!”

Vô Lượng Tổ Sư nhíu mày, không vui nói: “Ngươi đây là chướng mắt một mạch truyền thừa Huyền Vũ của ta?”

Thẩm Như Như nào dám a, cô vội vàng lắc đầu giải thích: “Không không không, tôi chỉ là đối đồ vật huyền học không có hứng thú.”

“ Người ngươi mang linh khí, sinh ra đã bước nửa bước vào Huyền môn rồi, Bạch Đạt phí cả đời cũng chưa vào được, hiện giờ đem nơi này giao cho ngươi trông giữ, nhất định là hy vọng ngươi có thể tiếp nhận truyền thừa này.” Vô Lượng Tổ Sư vuốt râu dài chậm rãi nói, “Ngươi nếu không muốn, thì lại đi tìm một hạt giống tốt đem nơi này tiếp quản đi.”

Bạch Đạt là tên của ông ngoại, Thẩm Như Như lúc này mới ý thức được, lời nói lúc trước khi đi của ông ngoại nói cô cùng cửa hàng này có duyên, đến tột cùng là có ý tứ gì.

Nguyên lai chân chính không phải có duyên cùng cửa hàng, mà là vị thần mà cửa hàng cung phụng.

Người mang linh khí, truyền thừa, Huyền môn……

Thẩm Như Như sau một hồi suy nghĩ, đầu óc có chút mơ màng lẫn lộn. Cô do dự trong chốc lát, cuộc sống hàng ngày trôi qua ở trấn Mộ Nguyên thật sự quá thoải mái, cô một chút đều không nghĩ sẽ rời đi, huống chi đây là cửa hàng của ông ngoại để lại cho cô, chuyển cho người khác lại cảm thấy trong lòng hụt hẫng, không bằng tiếp nhận truyền thừa, cũng chính là học đồ vật huyền học mà thôi, không có ảnh hưởng đến cái gì.

Nghĩ đến đây, Thẩm Như Như duỗi tay cầm lấy quyển sách đang trôi nổi trong không trung, “Tổ sư gia, tôi sẽ cố gắng học tập!”

Vô Lượng Tổ Sư vừa lòng gật gật đầu, “Trẻ nhỏ dễ dạy, hy vọng ngươi đem một mạch Huyền Thiên của ta phát dương quang đại, thu được nhiều môn đồ. Quyển《 tạp ký 》 này ngươi cũng cầm đi đi, sử dụng nó để nhập môn.”

Ngay sau đó, lại có một quyển sách đóng chỉ rơi xuống trên mặt đất, sau đó thân ảnh Vô Lượng Tổ Sư tiêu tán không thấy nữa chỉ để lại một pho tượng vẫn không nhúc nhích.

Thẩm Như Như nhặt sách lên, đem tượng thần dọn về lầu hai, trở về tiếp tục ngủ.

Sáng sớm ánh sáng xuyên thấu qua cửa kính chiếu vào phòng ngủ và gỗ trên sàn nhà, trên cửa sổ đang tụ tập bốn năm con chim nhỏ, mổ hoa lá trên chậu cây, tiếng hót thanh thúy dễ nghe vang lên không dứt bên tai.

Thẩm Như Như bị tiếng hót của chim nhỏ đánh thức, mơ mơ màng màng từ trong ổ chăn chui đầu ra, liếc mắt một cái lên tủ đầu giường liền thấy《 Huyền Thiên chú 》 cùng 《 tạp ký 》. Cô giật mình một cái , cơn buồn ngủ nháy mắt chạy hết.

Sự việc tối hôm qua không phải là nằm mơ, cô tiếp nhận truyền thừa của Vô Lượng Tổ Sư, trở thành người thuộc Huyền môn!

Thẩm Như Như ngồi dậy, lấy gối lót ra sau lưng dựa vào thành giường, tay cầm lấy 《 Huyền Thiên chú 》 lật xem.

Chất liệu của quyển sách này vô cùng đặc biệt, cảm xúc khi cầm vào cùng trang giấy bình thường không giống nhau, cũng không biết là bằng chất liệu gì sờ vào cảm giác như sờ vào da.

Nhìn đến trang sách đầu tiên, Thẩm Như Như liền há hốc mồm, tất cả nội dung của quyển sách đều là chữ phồn thể, lại còn có đều không phải là ký tự thường dùng, cố sức xem hết một hàng ký tự bên trong thì đã có một nửa ký tự không quen.

Thẩm Như Như miễn cưỡng nhìn một chút, đoán mò tiêu đề trang đầu tiên gọi là 【 huyền khí chú 】, nhìn vào hình như là một loại bùa công kích, đồ án có điểm phức tạp, Thẩm Như Như cân nhắc trong chốc lát, cầm bút vẽ miêu tả một chút 【 huyền khí chú 】.

Kỳ quái chính là, mặc kệ cô vẽ như thế nào luôn bị rối loạn mất, căn bản không có cách vẽ bùa một cách hoàn chỉnh .

Thẩm Như Như suy nghĩ, buông 《 Huyền Thiên chú 》, cầm lấy quyển《 tạp ký 》.

Nội dung của quyển《 tạp ký 》tuy rằng cũng là chữ phồn thể, nhưng lại ít sử dụng các ký tự lạ, nhìn dễ hiểu hơn một chút. Tiêu đề trang đầu tiên chính là【 bùa chiêu tài 】, trang hai là 【 bùa ngủ ngon 】, trang thứ ba là【 bùa lọc nước 】……

Thẩm Như Như lật nhìn qua vài tờ, phát hiện bên trong quyển《 tạp ký 》 này ghi lại đều là một ít bùa chú có thể mang đến một chút tiện lợi cho sinh hoạt hằng ngày.

Còn rất có ý tứ.

Thẩm Như Như nhìn trong chốc lát, rời giường rửa mặt mặc quần áo, xong rồi trước tiên chạy lên phòng nhỏ lầu hai thắp hương cho Vô Lượng Tổ Sư , thay cống phẩm mới, sau đó đi phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.

Hôm nay cô thức dậy sớm, còn chưa đến thời gian mở cửa của cửa hàng, cách thời gian buôn bán còn hơn hai giờ nữa, thời gian đầy đủ Thẩm Như Như cân nhắc làm một bữa sáng phong phú khao chính mình một chút.

Ân…… Coi như là chúc mừng chính mình đã trở thành một đệ tử Huyền môn đi.

Thẩm Như Như xách theo xô nước nhỏ đến giếng trời múc nước, so với nước máy cô cảm thấy vị nước giếng nhà mình càng tốt hơn một chút, không có mùi nước sát trùng lại còn có vị ngọt nhẹ.

Vào thời điểm trước kia khi cô cùng anh trai tới chỗ này thăm ông ngoại , vào ngày trời nắng nóng lão nhân gia ngài sẽ đem trái cây bỏ vào giếng ngâm một lúc rồi vớt ra cho hai anh em ăn, vừa ngon lại còn mát.

Múc nước xong đem nắp giếng nắp lại, Thẩm Như Như trở lại phòng bếp. Cô mở cửa tủ lạnh nhỏ ra nhìn nguyên liệu nấu ăn còn lại, quyết định làm một phần sủi cảo, trứng chiên cùng trái cây, lại thêm một chén cháo táo đỏ.

Lấy nguyên liệu nấu ăn ra chuẩn bị bật bếp, Thẩm Như Như liếc mắt nhìn thấy thùng nước, trong đầu bỗng nhiên hiện lên quyển《 tạp ký 》 vừa xem trong đó có 【 bùa lọc nước 】.

Nếu không thì hiện tại thử một lần?

Sau khi tinh lọc xong lại lấy tới nấu đồ ăn, nói không chừng hương vị càng tốt.

Là một người thuộc phái hành động Thẩm Như Như lập tức đi đến phòng kho, trong ngăn tủ lấy giấy vàng cùng chu sa. Cửa hàng của Ông ngoại trước kia tích trữ hàng không ít, vừa lúc có thể lấy ra dùng hết.

Chuẩn bị tốt dụng cụ, Thẩm Như Như lật đến tờ 【 bùa lọc nước 】 kia, nín thở ngưng thần, nhìn theo hoa văn trên giấy cầm bút vẽ theo.

Nét bút của bùa này thập phần đơn giản, vài đường cong lượn sóng, lại thêm mấy cái vòng tròn nhỏ, mới nhìn xấu giống như trẻ nhỏ vẽ.

Thẩm Như Như một bên niệm chú ngữ một bên vẽ bùa, lúc đầu ngòi bút có cảm giác đình trệ, sau khi nét vẽ cùng chú ngữ của cô dần dần thuần thục cảm giác đình trệ cũng biến mất, sau khi vẽ hỏng ba tờ giấy vàng,【 bùa lọc nước 】 cũng đã hoàn thành!

Thoát ra khỏi cảm giác huyền diệu đó, Thẩm Như Như có điểm hoảng hốt, cô nhắm mắt bình tĩnh trong chốc lát, đem 【 bùa lọc nước 】 ném vào thùng nước.

Lá bùa sau khi gặp nước trong thùng nháy mắt liền tan biến không thấy bóng dáng. Thẩm Như Như tiến đến bên cạnh thùng nước nhìn kỹ một lát, không phát hiện có biến hóa gì xảy ra.

Cô lấy một cái ly đổ một ít nước trong thùng vào nếm thử một ngụm, vị ngọt nhẹ nhàng mang theo một chút lạnh lẽo thấm vào tim gan khiến cho cả người trở nên thoải mái.

Thẩm Như Như vẻ mặt kinh ngạc cảm thán bùa này dùng quá tốt rồi, so với vị nước giếng nguyên bản lại càng ngọt hơn!

Thẩm Như Như vui vẻ mà dùng thùng nước đã tinh lọc làm bữa sáng, sự thật chứng minh dùng nước tốt làm đồ ăn càng khiến đồ ăn ngon hơn. Sau khi ăn no cô cầm 《 tạp ký 》 đi ra tiệm.phía trước, hôm nay liền dùng quyển sách này giết thời gian.

Sau khi tưới nước cho hết các chậu hoa cỏ trong cửa hàng, Thẩm Như Như nhớ tới còn phải đi giao hoa tươi cho nhà họ Từ.

Dựa theo loại hoa và màu sắc hằng ngày dì Chu chọn, Thẩm Như Như cảm thấy vị Từ thiếu gia này hẳn là tương đối thiên vị loài hoa có màu sắc nhẹ nhàng, vì thế nàng cắt mấy cành hoa bách hợp cùng hoa hồng vàng, phối hợp mấy cành hoa li ti màu trắng, sau khi gói lại cầm ô che mưa lên đi ra cửa.

Trời bên ngoài không có mưa, nhưng là thời tiết của trấn Mộ Nguyên nơi này tựa như tâm trạng của phụ nữ, không nói đạo lý, thay đổi thất thường. Cho nên không sợ bên ngoài mặt trời rực rỡ, tốt nhất cũng mang một chiếc ô che mưa ở bên người.

Khi trời không mưa, che ánh mặt trời cũng được.

Bạn đang đọc Tiệm Tạp Hoá Âm Dương của Ô Lãng Lãng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trạmluânhồi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.