Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2579 chữ

Đối tượng yêu đơn phương trước đây tới mua đồ mình bán, rốt cuộc là bán hay không bán đây.

Thẩm Nhữ Nhữ suy xét ba giây đồng hồ, đập bàn tỏ vẻ: Đương nhiên là phải bán rồi , không có việc gì mà dùng tiền không qua được! Bọn họ trung gian không có kết thù oán, cũng không có tình cảm gút mắt, chỉ bởi vì cô yêu đơn phương không thành cự tuyệt tất cả không qua lại với nhau nữa, không khỏi không phóng khoáng.

Huống chi nhìn thái độ của Dư Bích với cô, tựa hồ còn không biết chuyện này. Có lẽ lá thư cô gửi thổ lộ tình cảm hắn còn chưa nhận được, cũng có lẽ hắn chỉ nhìn mở đầu liền không kiên nhẫn mà vứt bỏ, cả người ký tên cuối thư cũng không có quan tâm.

Thẩm Nhữ Nhữ mím môi, cảm thấy may mắn chính mình thời gian qua không có nhắn tin truy vấn kết quả, nếu không hiện tại thật sự xấu hổ. Cô cầm di động, thống nhất trả lời tất cả bình luận mọi người cửa hàng bán hoa không ở thủ đô cũng không ở Ma Đô, nếu có yêu cầu mua có thể đặt hàng.

Vừa trả lời bình luận chỉ trong chốc lát, lập tức có người nhắn tin riêng cho cô, đều là bạn cùng học có quan hệ không tồi. Dư Bích cũng đã nhắn tin lại đây, hắn tỏ vẻ muốn mua một bó hoa hồng đỏ, nhân tiện còn nói ra nguyên nhân vì sao lại mua hoa ở cửa hàng của cô

【 Dư Bích 】: Đỗ Hạo Danh nói, cậu đối với chăm sóc hoa cỏ rất có tâm đắc, thực vật qua tay cậu đều đặc biệt xinh đẹp.

Nhìn đến cái tên quen thuộc Thẩm Nhữ Nhữ âm thầm gật đầu, hơn nữa yên lặng quyết định sau khi hoàn thành cái sinh ý này phải cho Đỗ Hạo Danh một bao lì xì.

Đỗ Hạo Danh là hội trưởng hội thực vật ở Y Đại, đồng thời cũng là bạn học nghiên cứu sinh cùng phòng với Dư Bích. Cô bởi vì hứng thú sau khi khai giảng kỳ 1 liền gia nhập hội thực vật, mãi cho đến tốt nghiệp đại học mới rời đi, trong bốn năm đó Đỗ Hạo Danh không chỉ một lần khen cô chăm sóc hoa cỏ tốt, thỉnh thoảng còn trộm hỏi cô bí quyết chăm.

Đúng là bởi vì Đỗ Hạo Danh, cô mới biết đến Dư Bích, sau đó yêu đơn phương và một loạt hành động thổ lộ…… Lại nói tiếp, bề ngoài là cô nhất kiến chung tình ( vừa gặp đã yêu) với Dư Bích, chẳng qua hảo cảm đến cũng nhanh mà biến mất cũng nhanh, sau khi biết hắn đã có bạn gái cô đã không còn hứng thú với hắn nữa.

Cô lắc đầu không suy nghĩ thêm nữa, Thẩm Nhữ Nhữ chụp mấy tấm ảnh hoa hồng gửi đi, chậu hoa mới vừa tưới nước xong, đóa hoa trở nên kiều diễm ướt át, trên cánh hoa cùng phiến lá đọng lại những giọt nước liti, cô chỉ tùy tiện chụp một tấm hoàn toàn không cần hậu kỳ.

Dư Bích lập tức liền đặt một bó, ước định tốt thời gian giao hoa, thanh toán tiền xong, hai người kết thúc cuộc nói chuyện.

Bởi vì đã đăng tin lên vòng bạn bè, buổi chiều lại có thêm nhiều đơn đặt hàng, Thẩm Nhữ Nhữ đem từng bó hoa, bồn hoa từng cái sửa sang lại, sau khi bọc tốt hàng thì gọi chuyển phát Nhuận Phong nhanh tới tiệm lấy hàng.

Gửi xong hết các đơn, thời gian còn lại cô trở nên rảnh rỗi liền tiếp tục luyện tập vẽ bùa. Vẽ nhiều bùa chú hơn cảm giác đình trệ ở ngòi bút càng ngày càng yếu, hiện tại cô có thể trong nửa giờ vẽ ra sáu tấm 【 bùa chiêu tài 】 hoặc là 【 bùa lọc nước】, bình quân năm phút một cài, hiệu suất rất cao.

Bùa mới học 【 bùa dẫn đường 】 thì chậm hơn rất nhiều, cả một buổi sáng cũng chỉ được một hai cái.

6 giờ tối, Kính Hoa Duyên đóng cửa nghỉ ngơi.

Thẩm Nhữ Nhữ tập trung tinh thần cả ngày thời điểm làm việc không cảm thấy sao, lúc sau khi thả lỏng nghỉ ngơi tức khắc liền cảm thấy mệt nhọc, năng lượng cả người giống như bị đào rỗng, bước chân như đang đi trên mây. Cô cả cơm chiều cũng không còn sức lực để ăn, trực tiếp tắm rửa rồi đi ngủ.

Ngủ một giấc từ 6 giờ tối đến 12 giờ, Thẩm Nhữ Nhữ bị khát mà tỉnh giấc, trong cổ họng cảm giác khô cằn, một chút hơi nước đều không có, nuốt nước miếng cũng trở nên khó khăn.

Trong phòng ngủ không có nước, ấm nước cùng cái ly đều đặt ở trên bàn trà trong phòng khách, Thẩm Nhữ Nhữ đành phải bò dậy, đi ra phòng khách lấy nước uống. Một ly nước sôi để nguội xuống bụng, cổ họng nháy mắt trở nên dễ chịu thoải mái, cô một hơi uống hết ba cốc nước.

Buông ly nước, đang muốn trở về phòng tiếp tục nghỉ ngơi, bên ngoài cửa lớn bỗng nhiên truyền đến âm thanh tiếng đập cửa, Thẩm Nhữ Nhữ sửng sốt, cô cẩn thận lắng nghe xong, xác định là âm thanh đến từ trước cửa lớn của nhà mình , quay đầu nhìn giờ đồng hồ, thời gian hiện thị 12 giờ 43 phút.

Giờ này mà còn gõ cửa nhất định là có chuyện quan trọng. Nhưng là người tới tựa hồ cũng không sốt ruột, chậm rì rì mà gõ cửa ba cái, cách một lát lại gõ ba cái nữa , rất có tiết tấu.

Thẩm Nhữ Nhữ lẳng lặng chờ đợi hai phút, tiếng đập cửa vẫn còn tiếp tục, không nhanh không chậm cứ mười giây gõ cửa ba cái, thời gian đếm thật chuẩn. Cô suy nghĩ, cầm lấy di động cùng xẻng nhỏ, xuyên qua sân sau, đi đến cửa hàng phía trước, tiến đến bên cửa sổ nhìn ra phía ngoài cửa.

Chỉ thấy ở ngoài cửa đang có một người phụ nữa mặc váy đỏ đang đứng, cô dáng người cao gầy, đường cong thướt tha, tóc đen cuộn sóng rũ đến phần eo, góc độ này không thấy rõ khuôn mặt của cô, nhưng từ dáng người cùng trang điểm mà đoán thì đây là một vị đại mỹ nữ.

Thẩm Nhữ Nhữ choáng váng, nửa đêm một người phụ nữ độc thân xa lạ xinh đẹp tới cửa, sao cô cảm thấy cái cốt truyện này không thích hợp nha!

Cô cầm lấy di động, chuẩn bị báo nguy.

Lúc này, phía trước cửa sổ xuất hiện một bóng người, người phụ nữ mặc váy đỏ không biết khi nào đã đi tới ngoài cửa sổ, cô lộ ra khuôn mặt cùng dáng người nóng bỏng gợi cảm giống nhau, dung mạo của cô cũng thuộc kiểu mỹ mạo yêu diễm. Người phụ nữ mặc váy đỏ chớp chớp đôi mắt hồ ly xinh đẹp, môi đỏ hé mở, vô tội mà nhìn Thẩm Nhữ Nhữ, “ Cô chủ, mua bao thuốc.”

Thẩm Nhữ Nhữ đột nhiên cả kinh, di động không cầm chặt bị giật mình văng ra ngoài “Bang” một tiếng nện ở trên mặt đất, màn hình di động xuất hiện vết nứt, ngoan cường mà giãy giụa hai giây rồi tối thui.

Cái điện thoại kiểu gì, mua tới 8000 mà chỉ rơi một cái đã hỏng rồi!

Trừng mắt nhìn cái điện thoại “Chết sớm” , Thẩm Nhữ Nhữ trong đầu chỉ còn lại có hai chữ hố cha.

Ngoài cửa sổ, người phụ nữ váy đỏ nhìn thấy cọc thảm án này, cô ta thập phần đồng tình mà lắc đầu, “ Cô chủ, cô thật xui xẻo.”

Thẩm Nhữ Nhữ gian nan mà đem ánh mắt từ trên di động dời đi, ngẩng đầu nhìn người phụ nữ váy đỏ nữ, mặt không biểu tình, “ cửa hàng của tôi bán hoa, không có thuốc.”

“Phải không?” Người phụ nữ kia nhắm mắt nhẹ nhàng ngửi ngửi, “Nhưng tôi rõ ràng ngửi được mùi thuốc, cô chủ cô sợ tôi không có tiền trả sao, đừng lo lắng, tôi mang theo rất nhiều.” Cô ta đem tay phải giơ lên trước cửa kính trong tay cầm một xấp tiền thật dày, phi thường hào khí.

Thẩm Nhữ Nhữ vừa thấy, tức khắc liền cảm giác một trận khí lạnh từ cột sống truyền đến!

Chỉ thấy một xấp tiền kia, rõ ràng chính là minh tệ đốt cho người chết. Người phụ nữ kia cho xem xong tiền của mình, lại giơ tay gõ cửa, " cô chủ, nhanh lên mở cửa, tôi muốn mua thuốc, lâu lắm rồi không hút, nghẹn đến mức thật sự vất vả.”

Thẩm Nhữ Nhữ yên lặng mà quay đầu, đèn đường xuyên thấu qua pha lê chiếu trên mặt đất, chỉ thấy bóng dáng lẻ loi của cô trên mặt đất, không có bóng dáng của người thứ hai, nguyên bả tiếng đập cửa chậm rì rì giờ phút này lại nghe giống như là âm thanh đòi mạng. Cô thật mau trấn định lại mình, “Tiểu thư, cô muốn mua loại thuốc nào? Tôi đi lấy cho cô.”

Người phụ nữ mặc váy đỏ nữ kia dừng động tác gõ cửa lại , “ thuốc nào cũng đều được, tôi không kén chọn, đương nhiên nếu có kiểu thuốc cho nữ là tốt nhất.”

“ cô chờ.” Thẩm Nhữ Nhữ cầm lấy cái xẻng nhỏ xoay người chạy, cô muốn đi nhờ Vô Lượng Tổ Sư hỗ trợ.

Cộp cộp cộp chạy lên lầu, cô vọt vào căn phòng nhỏ, “Tổ sư gia, có một nữ quỷ đã tìm tới cửa!”

Điện thờ của Tổ sư gia vẫn không nhúc nhích.

Thẩm Nhữ Nhữ trong lòng căng thẳng, Tổ sư gia như thế nào trong thời khắc quan trọng lại không hiển linh??

Cô suy nghĩ, nhìn thấy trên bàn còn chưa kịp đổi cống phẩm cùng lư hương đã hết hương, linh quang chợt lóe, lập tức đem trái cây mới mang lên, sau đó thắp ba nén hương, hai cây nến đuốc, lấy ba cái với điện thờ, nghĩ thầm: Tổ sư gia, loại thời điểm này ngài cũng đừng cáu kỉnh, lại kéo dài thời gian, nữ quỷ kia mà không kiên nhẫn, đệ tử có thể đi đời nhà ma, đến lúc đó ai tới giúp người phát huy một mạch Huyền môn……

Hương nến phía trên đằng khởi lượn lờ khói trắng, một đạo thân ảnh quen thuộc xuất hiện ở trong sương khói, âm thanh tục tằng ở trong căng phòng nhỏ vang lên: “Một con tiểu quỷ mà thôi, không cần kinh hoảng, cô ta không có ác ý, ngươi chỉ cần lo thỏa mãn nhu cầu của cô ta là được.” Vô Lượng Tổ Sư dừng lại một chút, nói, “Nếu là một con quỷ nghèo, ngươi cũng đừng để ý tới.”

Thẩm Nhữ Nhữ: “……”

Thần tiên cũng hiện thực như vậy sao.

Vô Lượng Tổ Sư phân phó xong liền biến mất, sương trắng tan đi, trong tĩnh thất quay về yên tĩnh.

Thẩm Nhữ Nhữ xoay người xuống lầu, Tổ sư gia nói muốn cô thỏa mãn nhu cầu của nữ quỷ, chính là vào đêm khuya cô phải đi đâu tìm bao thuốc? Cô ở trong phòng khách đi lại vài vòng, nhìn đến trên tủ cất đồ lộ ra một góc của một cái hộp, cô sửng sốt một chút, lập tức kéo một cái ghế để dẫm lên lấy hộp.

Đây là một hộp toàn bộ trong đó đựng thuốc lá, Thẩm Nhữ Nhữ chưa từng nhìn thấy hộp này, mở hộp thì thấy bên trong có mười mấy bao thuốc lá.

Khó trách nữ quỷ váy đỏ nói ngửi thấy được mùi thuốc lá, nguyên lai thật sự có thuốc, cô một chút ấn tượng đều không có, có khi là ở thời điểm dọn dẹp phòng cùng với các đồ vật khác trộn lẫn nhau khiến cô không có để ý thấy.

Cô cầm điếu thuốc đi đến cửa hàng phía trước, đi đến cửa sổ phía trước để nhìn, nữ quỷ váy đỏ đang còn ở đó.

Thẩm Nhữ Nhữ mở cửa, đem thuốc lá đưa qua , “ Thuốc này không biết đã để bao lâu rồi, cô nhìn xem có muốn hay không, tôi chỉ có một loại này thôi, không cần thì không có nữa.”

Nữ quỷ váy đỏ không nhúc nhích, cô ta ánh mắt quái dị nhìn cô, “ cô chủ, cô biết tôi là quỷ đi? đồ vật dương gian, tôi lấy như thế nào.”

Thẩm Nhữ Nhữ có điểm há hốc mồm, “Kia phải làm sao bây giờ? Tôi đốt cho cô?”

“Các cô người Huyền môn, không phải đều có chiêu kia sao?” nữ quỷ váy đỏ chớp đôi mắt hồ ly “Dán một cái bùa rồi niệm chú, đồ vật đó có thể dùng được rồi.”

Phù……

Thẩm Nhữ Nhữ bừng tỉnh, 【 bùa dẫn đường 】 nguyên lai là phải dùng như vậy ! Cô lấy ra bùa mới vừa làm lúc ban ngày, cầm lấy một tấm 【 bùa dẫn đường 】, môi hơi mấp máy niệm chú, sau đó lấy bùa dẫn đường dán lên trên hộp thuốc. Bùa chú dán lên hộp một lúc sau lập tức biến mất không thấy, hộp thuốc tự động bay lên, dừng ở trong tay nữ quỷ mặc váy đỏ.

Nữ quỷ thực kích động, cô ta bắt lấy hộp thuốc, lập tức cầm lấy một bao mở ra, thoạt nhìn thật sự gấp gáp, “Có lửa không?”

“Có, cô từ từ.” Thẩm Nhữ Nhữ chạy đến phòng bếp, từ tủ bát lấy ra mấy hộp que diêm, lại chạy ra đưa cho cô ta.

Nữ quỷ kia bật lửa lên đốt một điếu thuốc, hút một hơi biểu cảm trên mặt lập tức giống như thăng tiên vậy, “Chính là cái hương vị này.”

Chậm rì rì mà hút xong một điếu thuốc, nữ quỷ váy đỏ đem một xấp tiền tệ để lên quầy thu ngân, “Cảm ơn cô chủ, đây là tiền thuốc, tôi lấy hết chỗ này.” cô ta cầm theo toàn bộ thuốc lá rời đi, thời điểm đi tới cửa lại quay đầu lại nói, “ cô chủ, hàng hoá chỗ cô nơi này quá ít rồi, cô chuẩn bị nhiều thêm đi, lần sau tôi giới thiệu bạn bè lại đây.”

“…… Cảm ơn ý tốt của cô.”

Tiễn đi nữ quỷ, Thẩm Nhữ Nhữ lau mồ hôi lạnh. Cô khoá cửa chính lại, chuẩn bị đi về phòng nghỉ ngơi, khi đi qua quầy thu ngân, bước chân của cô lập tức dừng lại nhìn chằm chằm xấp tiền tệ trên bàn trong ánh mắt tràn ngập không thể tin nổi.

Lúc trước một xấp tiền toàn là minh tệ, như thế như thế nào trong nháy mắt đã biến thành nhân dân tệ????

Bạn đang đọc Tiệm Tạp Hoá Âm Dương của Ô Lãng Lãng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trạmluânhồi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.