Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2437 chữ

Trên quầy thu ngân một chồng tờ tiền trăm tệ màu đỏ xếp chỉnh tề, Thẩm Nhữ Nhữ dụi dụi mắt, xem lại vẫn là nhân dân tệ. Cô đến gần cầm lấy xấp tiền đếm, thế nhưng còn có không ít tiền, ước chừng khoảng 5000 tệ……

Hộp thuốc kia cũng không biết đã bao lâu rồi, nhìn kiểu đóng gói cũng không phải là loại đắt tiền, nữ quỷ kia thế nhưng thanh toán 5000 tệ, Thẩm Nhữ Nhữ có điểm khiếp sợ, ra tay cũng quá rộng rãi đi!

Không đúng, cô vỗ vỗ cái trán, thế nào lại bỏ qua trọng điểm. Hiện tại rối rắm nhất phải là vì sao minh tệ lại biến thành nhân dân tệ? năm ngàn tệ này, là tiền giả hay tiền thật, có thể dùng được hay không đây?

Đến tìm Vô Lượng Tổ Sư hỏi một chút.

Thẩm Như Như suy nghĩ, kéo nhăn kéo ra đem số tiền này đơn độc đặt ở một ô vuông riêng. Hôm nay đã một lần đi tìm Tổ sư gia, lại đi quấy rầy nữa thì không tốt, vẫn là hổ vào buổi sáng ngày mai đi.

Trở lại phòng ngủ tiếp tục ngủ, cô thật nhanh liền chìm vào mộng đẹp.

Sau nửa đêm Thẩm Như Như ngủ rất sâu, dẫn tới buổi sáng ngày hôm sau đồng hồ sinh học không nhạy, ngủ một giấc dậy mặt trời đã chiếu đến mông. Cô vỗ tay lên trên tủ đầu giường cầm di động, mở điện thoại ra đã thấy đến 10 giờ!

Không xong, đã lỡ mất thời gian giao hoa.

Thẩm Nhữ Nhữ vội vã bò dậy, vội vàng thay một cái áo thun với quần đùi, rửa mặt xong cả tóc đều không kịp chải , trực tiếp vọt vào trong tiệm gói một bó hoa mới, sau đó đi Từ gia đưa hoa.

Chuông cửa vang lên còn chưa đến nửa phút, cửa lớn đã mở. Một bóng dáng cao gầy đứng ở phía sau cánh cửa, tựa hồ là có một chút nóng nảy, người tới hơi thở phì phò, ho nhẹ hai tiếng, “Như thế nào hiện tại mới đưa tới?”

Thẩm Nhữ Nhữ lập tức hướng anh xin lỗi, “Từ tiên sinh, thật sự ngượng ngùng, bởi vì tôi có một chút việc riêng làm chậm trễ thời gian đưa hoa đưa hoa thời gian, cửa tiệm sẽ cung cấp bồi thường tương ứng, bó hoa hôm nay không tính vào kỳ hạn, kỳ hạn sau này kéo dài thêm một ngày…… anh xem có thể chứ?”

Từ Dẫn Chu hơi hơi nhướng mày, gật đầu nói: “Có thể.”

Thẩm Nhữ Nhữ thấy anh không như trong tưởng tượng khó có thể giao lưu, tức khắc buông tâm, cười đem bó hoa đưa cho hắn, đánh bạo nói: “Từ tiên sinh, tôi xem trái tim của anh không tốt lắm, có muốn hay không mấy loại bồn cây lá bỏng? Tinh lọc không khí rất tốt.”

Động tác cầm lấy bó hoa của Từ Dẫn Chu dừng một chút, “ Cô là bác sĩ?”

“ cũng không tính là bác sĩ.” Thẩm Nhữ Nhữ giải thích, “ chuyên ngành đại học của tôi chính là học y học chuyên nghiệp, đã ở bệnh viện thực tập mấy lần có một chút hiểu biết.”

Từ Dẫn Chu lại khụ một tiếng, gương mặt tái nhợt hiện lên một tia huyết sắc, “ Tôi tưởng cô càng thích hợp mở tiệm hoa hơn.” Anh lui ra phía sau một bước, một tay chống ở trên cửa, “Cảm ơn hoa của cô , hẹn gặp lại sau.”

Thẩm Nhữ Nhữ sững sờ ở cửa, cho đến khi cửa lớn trước mặt khép lại, cô cũng chưa suy nghĩ cẩn thận, câu nói kia của anh là có ý tứ gì.

Chẳng lẽ là cô nhìn lầm? Không có khả năng nha, xem chứng bệnh của vị Từ thiếu gia này anh xác thật trái tim không tốt. Học chuyên ngành y học lâm sàng của Y Đại hàng năm lấy được học bổng, Thẩm Nhữ Nhữ đối với chính mình điểm tự tin này vẫn phải có.

Thôi không nghĩ nữa, có lẽ người ta chỉ là sợ thầy giấu bệnh mà thôi.

Trở lại cửa hàng, Thẩm Nhữ Nhữ không vội vã buôn bán, cô vào phòng bếp nhỏ nấu một ít đồ ăn lót bụng, hôm nay dậy quá muộn, dạ dày trống rỗng, đói đến mức khó chịu. Cô nấu một nồi cháo Gạo Kê ăn kèm với dưa chuột muối, lại thêm một đĩa salad hoa quả, nửa cân bắp luộc, ăn luôn phần cơm trưa.

Giải quyết xong cơm trưa, Thẩm Nhữ Nhữ đem dọn dẹp cửa hàng lại một chút, sau đó mới mở cửa buôn bán. Giữa trưa nắng nóng không có khách đến, cô xách xô nước đi tưới cho mấy bồn hoa cỏ trong tiệm, nhìn từng bồn hoa cỏ xanh tươi tràn đầy sức sống, khiến trong lòng cô tràn đầy cảm giác tự hào.

Thẩm Nhữ Nhữ luôn cảm thấy chính mình giống như đã quên đi một chuyện quan trọng, nhưng như thế nào cũng nghĩ không ra.

Rốt cuộc là chuyện gì nhỉ?

Cô một bên tự hỏi một bên đem xô nước để lại vị trí, đi ra phía sau quầy thanh toán, mở ngăn kéo ra chuẩn bị đếm lại tiền mặt. Đây là một thói quen nhỏ cô học được từ ông ngoại, tiền mặt trong tiệm tiền không thể vượt qua hai ngàn, chỉ cần vượt qua, liền đem số tiền dư ra cầm đi gửi vào trong thẻ.

Gần đây có một cái máy ATM gửi tiền , rất là thuận tiện.

Mở ngăn kéo ra, nhìn thấy một xấp tiền trăm tệ trong ô vuông bên phải, Thẩm Nhữ Nhữ rốt cuộc biết chính mình đã đem cái gì quên đi.

Buổi sáng chưa dâng hương cho Tổ sư gia!

Chạy nhanh lên tầng bổ xung cống phẩm mới, lại chậm thêm nữa lại khiến Tổ sư gia không vui.

Thẩm Nhữ Nhữ cầm xấp tiền mặt kia, hướng về phía cầu thang đi lên.

Căn phòng nhỏ ở lầu hai một mảnh an tĩnh, hương đốt lúc nửa đêm hôm qua đã cháy hết, hai chi ngọn nến cũng cháy hết, chỉ còn lại sáp nến chảy. Thẩm Nhữ Nhữ đem xấp tiền đặt chỉnh tề ở phía trước bàn thờ chính, đem ngọn nến đã cháy hết vứt vào thùng rác, thắp một nén hương mới, một bên bái một bên nói: “Tổ sư gia, tiền này là chuyện như thế nào? Rốt cuộc có thể dùng hay không? Ngài cho tôi một cái chỉ thị, nếu là giả, tôi liền đem nó đốt.”

Trong tiệm cất nhiều tiền giả như vậy, nếu như bị cảnh sát biết cô khẳng định sẽ bị mời lên đồn uống trà.

Hỏi xong vấn đề cần hỏi, cô đem hương cắm vào lư hương, lẳng lặng chờ đợi.

Một làn khói nhẹ lượn lờ dâng lên, chỉ một lát sau, Vô Lượng Tổ Sư xuất hiện, ông đi thẳng vào vấn đề mà nói: “Vàng thật bạc trắng cam đoan không giả, ngươi yên tâm mà thu là được.”

Tâm trạng thấp thỏm của Thẩm Nhữ Nhữ vơi đi một nửa , nhưng trong lòng cô còn tràn ngập nghi hoặc, “Tổ sư, minh tệ là tiền lưu thông âm phủ, vì sao lại biến thành tiền mặt, có liên quan đến bùa dẫn đường sao?”

“Cũng không phải.” Vô Lượng Tổ Sư nói, “Từ xưa đến nay, âm phủ và nhân gian không có ranh giới rõ ràng, hai giới thường xuyên bù đắp nhau. Chính phủ ở dương gian cũng thường xuyên hỗ trợ công việc của địa phủ, vì thuận tiện cho hai bên chi trả thù lao, liền cố ý thiết lập một ngân hàng, chuyên môn vì âm phủ cung cấp tiền tài.”

Thẩm Nhữ Nhữ vẻ mặt khiếp sợ, “ Thế nhưng còn có tổ chức bên phía chính phủ ?! Chưa từng nghe nói qua tổ chức này, tỉ giá hối đoái tính như thế nào?”

Vô Lượng Tổ Sư nghe không hiểu, “Tỉ suất hối đoái là ý gì? Ngân hàng này không phải ai cũng đều biết được, trừ bỏ người đứng đầu chính phủ, thì chỉ có cơ quan chuyên môn đặc thù cùng người thật sự ở trong Huyền môn mới biết.”

Nguyên lai là như thế, Thẩm Nhữ Nhữ bừng tỉnh đại ngộ, cô giải thích một chút ý nghĩa của tỉ giá hối đoái, “Ý tứ chính là, một nhân dân tệ có thể đổi được bao nhiêu minh tệ?”

Vô Lượng Tổ Sư đã hiểu, lấy tay tính toán, “Ước chừng là trong khoảng 3000 , có đôi khi sẽ biến động nhưng chênh lệch không nhiều.”

Thẩm Nhữ Nhữ ban đầu chỉ là thuận miệng hỏi một chút, không nghĩ tới Tổ sư gia thế nhưng còn rất rõ ràng, vừa thấy liền biết ngày thường thật quan tâm tin tức về tài chính. Bất quá tỉ giá hối đoái minh tệ thế nhưng cao hơn một chút so với Việt Nam Đồng , so với trong tưởng tượng của cô đáng giá hơn một chút.

Thẩm Nhữ Nhữ cảm tạ Tổ sư gia, lại thay một đĩa trái cây mới, những hoa quả đã cúng trước đó thì mang xuống để trong tiệm ăn .

Buổi chiều 3 giờ, nhiệt độ dần dần hạ xuống, học sinh tiểu học đều tan học, trên con đường lát đá ở phía bên ngoài người đi đường dần dần nhiều lên.

Thẩm Nhữ Nhữ đang ngồi ở bên cửa sổ vẽ bùa, hôm nay tốc độ vẽ của cô so ngày hôm qua nhanh hơn không ít, 【 bùa lọc nước 】, 【 bùa chiêu tài 】 cùng 【 bùa dẫn đường 】 đã vẽ được mười tấm, thuận tiện còn luyện tập bùa mới học 【 bùa yên giấc 】.

Khi cô đang vẽ đến hăng say, trong tiệm bỗng nhiên có khách đến.

Còn không phải là một người mà là một đám.

Bảy tám người phụ nữ trung niên ùa vào Kính Hoa Duyên, làm cho trong tiệm ban đầu không gian đã nhỏ bây giờ kín đầy người, các bà cũng không ngại, một đám người khuôn mặt tràn đầy vui vẻ đến trước quầy hỏi: “ cô chủ Thẩm, cô nơi này có phải hay không có bán bùa chiêu tài?”

Thẩm Nhữ Nhữ gật gật đầu, buông bút lông, tay cầm mấy tấm 【 bùa chiêu tài 】 để lên trên bàn, “800 một tấm tổng cộng chỉ có mười cái.”

“Ta muốn một cái, cô chủ thẩm đây là 800 tệ !” người phụ nữ béo trắng giành trước mua một tấm.

Một người đi đầu, mấy người còn lại sợ đồ vật bị cướp sạch, lập tức cướp trả tiền, 【 bùa chiêu tài 】 nháy mắt chỉ còn lại có hai tấm.

Người phụ nữ béo trắng kia vui vẻ mà cất tấm bùa đi, cười khen: “ cô chủ, bùa của cô cũng thật linh nghiệm, là đã khai quang qua đi? Một người chị em của tôi lúc trước nhờ Phan Hồng mang cho một cái , tối hôm qua ra phố bày quán bán đồ uống lạnh, có vài cái quán cơ nhưng chỉ có của quán của người chị em của tôi là sinh ý rực rỡ, không đến hai giờ đã bán xong hết hàng rồi, rõ ràng đều là hàng hoá giống nhau, thật là kỳ lạ.”

Thẩm Nhữ Nhữ lắc đầu, “Cũng không phải tất cả là hiệu quả của bùa chú hết, nếu là người lười, mua bùa chú xong rồi mà cái gì cũng đều không làm, tiền cũng sẽ không từ trên trời rơi xuống.”

Nhiều lắm là chỉ tăng thêm buff thôi, hơn nữa vẫn là tăng buff một cách hữu hạn.

Cô đã cố ý hướng Tổ sư gia hỏi qua, các bùa chú ở trong《 tạp phù 》 bất quá đều là xiếc nhỏ sơ cấp trong Huyền môn, năng lực hữu hạn. Lấy 【 bùa lọc nước 】 làm ví dụ, nó có thể tinh lọc một xô nước, một lu nước, thậm chí toàn bộ nước trong giếng nước, nhưng nó hoàn toàn không có cách tinh lọc hết được một dòng sông đang chảy, một cái ao hồ rộng lớn.

Mà nước giếng là nước chảy, thời gian dài trôi qua, nước đã bị tinh lọc qua sau khi dùng xong, hiệu quả của bùa chú cũng sẽ biến mất.

Bởi vậy, 【 bùa chiêu tài 】 cũng không thể thực hiện nguyện vọng từ trên trời rớt bánh xuống, nó chỉ có thể giúp công việc có thể kiếm được nhiều tiền hơn, cho một chút trợ lực, đồng thời sự trợ lực này sẽ theo thời gian trôi đi mà dần dần giảm nhỏ.

Người phụ nữ kia cũng không để bụng, xua xua tay nói: “Cũng không biết trước được, cô chủ đừng khiêm nhường, về sau tôi nhất định thường tới nhà cô chơi.” Nói xong, bà liền cầm chậu xương rồng nhỏ ở trên giá gỗ bên cạnh nói, “ tôi lại mua thêm một chậu này nữa, cho cháu trai của tôi để bên cạnh máy tính, nó đã nói rất nhiều lần là có thể chống phóng xạ.”

Khách hàng khác vừa thấy, cũng đi theo mua mấy chậu hoa nhỏ. Một đám người vô cùng náo nhiệt mà tới, vô cùng cao hứng mà rời đi.

Sau khi trời tối, Thẩm Nhữ Nhữ một mình ở trong phòng khách nấu lẩu ăn, một bên ăn, một bên cắm tai nghe cùng anh trai nhà mình nói chuyện phiếm.

Anh trai gần đây công tác không quá thuận lợi, không chỉ có hạng mục phụ trách xảy ra vấn đề, còn cùng đồng nghiệp náo loạn không thoải mái, đã mấy ngày nay thức trắng đêm không ngủ được, hôm nay rốt cuộc chịu không nổi, gọi tố khổ với em gái.

Thẩm Nhữ Nhữ kiên nhẫn nghe xong hơn một giờ, an ủi vài câu, nói: “Công tác em không thể giúp anh được, còn ngủ không ngon em thế nhưng thật ra có thể giúp đỡ.”

Anh trai cô buồn bực nói, “ giúp như thế nào?”

“ anh chờ, ngày mai em gửi cho anh thứ tốt.”

Bạn đang đọc Tiệm Tạp Hoá Âm Dương của Ô Lãng Lãng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trạmluânhồi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.