Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2503 chữ

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Như Như đem 【 bùa yên giấc 】 gửi qua cho Thẩm Thần Thần , thuận tiện còn gói thêm một hộp bạch trà đặc sản của trấn Mộ Nguyên.

Cô từ nhỏ đã biết hứng thú của anh trai nhà mình cùng bạn cùng lứa tuổi không giống nhau, thời điểm đang là học sinh anh không chơi bóng, không chơi trò chơi, không thích lên mạng, sau khi ra xã hội làm việc cũng không thích đi uống rượu. Thời điểm rảnh rỗi chỉ thích pha một tách trà ngồi thưởng thức, hoặc là đi công viên cùng các ông chơi cờ, câu cá, cả người đều tản ra hơi thở của một người già dưỡng lão hệ Phật.

Ở trong trí nhớ của Thẩm Nhữ Nhữ , ấn tượng sâu nhất chính là vào năm 4 tiểu học phát sinh một sự kiện. Đó là một ngày cuối tuần ánh nắng tươi sáng, Thẩm Thần Thần bởi vì đánh cuộc thua, nên phải mang cô đi ra ngoài đi chơi. Cô thật cao hứng, chuẩn bị một túi lớn toàn đồ ăn vặt, đồ uống. Kết quả Thẩm Thần Thần tên kia chỉ là mang theo cô đi đến công viên gần nhà lắc lư một vòng, sau đó liền chạy đến bên hồ đi câu cá. Cô chỉ có thể ngồi ở bên cạnh xem, vừa phải phơi nắng lại còn nhàm chán, buổi tối về nhà còn bởi vì bị cảm nắng đem tất cả đồ ăn vặt ăn lúc ban ngày phun ra hết.

Chuyện này làm cho tiểu Thẩm Nhữ Nhữ để lại một bóng ma trong tâm lý, từ đó về sau, cô kiên quyết cự tuyệt đơn độc cùng Thẩm Thần Thần ra cửa.

Bất quá trừ bỏ một lần đó, tổng thể biểu hiện của Thẩm Thần Thần ngày thường anh vẫn còn được xem như một người anh trai tốt. Trên cơ bản cái gì cũng đều nhường cho cô, che chở cho cô.

Anh trai phật hệ hiền hoà như vậy mà cũng phiền lòng đến thức trắng mấy đêm, có thể thấy được công tác xác thật là vấn đề không nhỏ, hy vọng anh có thể thuận lợi giải quyết. Thẩm Nhữ Nhữ sau khi gửi chuyển phát nhanh xong, đi Từ gia đưa hoa.

Hôm nay Từ thiếu gia không có lộ diện, Thẩm Nhữ Nhữ cũng không có ở Từ gia lâu, đem hoa giao cho dì Chu xong cô liền rời đi.

Hôm nay người tới mua bùa so với ngày hôm qua còn nhiều hơn, đại bộ phận khách hàng đều là hướng về phía 【 bùa chiêu tài 】 mà tới, mười tấm 【 bùa chiêu tài 】 không đến một buổi sáng liền bán hết, mà các loại bùa chú khác không người hỏi thăm.

Buổi chiều còn không ngừng có khách hàng lục tục tới cửa dò hỏi 【 bùa chiêu tài 】, Thẩm Nhữ Nhữ thấy người đến mua thật sự quá nhiều, quyết định làm nhiều thêm một chút, đem mỗi ngày mười tấm tăng lên đến hai mươi tấm. Cũng may hiện tại cô càng ngày càng thuận tay, chỉ tính vẽ ngay tại chỗ, một cái cũng chỉ tốn thời gian mấy phút.

Ở bên ngoài cửa hàng, một bác gái bốn năm chục tuổi ngồi ở ghế gấp nhỏ bên cạnh giàn hoa chờ đợi, một tấm 【 bùa chiêu tài 】 cuối cùng của hôm nay bị bà giành được. Bà ngửa đầu khắp nơi đánh giá, nói: “ cô chủ, hoàn cảnh sống của cô nơi này thật là tốt, mát mẻ giống như bật điều hoà vậy.”

Thẩm Nhữ Nhữ vừa lúc vẽ xong một nét bút cuối cùng, tỉ mỉ gấp bùa chú thật tốt rồi bỏ vào trong một cái túi phúc có dây kéo, dây vừa kéo, miệng túi đóng kín lại, cô ngẩng đầu, “Thực vật nhiều, thì tự nhiên sẽ trở nên mát mẻ, ngài ở nhà chăm sóc hoa cỏ nhiều một chút, cũng sẽ có hiệu quả như vậy.”

Bác gái đứng dậy tiếp nhận túi, móc ra 800 tệ đặt ở quầy thanh toán, lắc đầu nói: “ chăm không được, con dâu ta bị dị ứng, đụng một chút tới lá cây hay phấn hoa liền dị ứng.”

Thẩm Nhữ Nhữ gật gật đầu, “ Thế xác thật không thuận tiện chăm sóc cây, ngài nếu là thích, không có việc gì có thể tới nơi này của cháu ngồi, lúc nào cũng đều hoan nghênh.”

Bác gái vừa nghe, tức khắc vui vẻ, “ Được, lúc rảnh ta nhất định tới!”

Bác gái đem túi phúc cất vào trong túi, đang chuẩn bị rời đi, dì Phan Hồng hưng phấn mà chạy tới, “Như Như, bùa lọc nước còn có không? Lại lấy tới cho ta hai tấm.”

“Có, đang còn nhiều lắm.” Thẩm Nhữ Nhữ mở ra ngăn kéo, nhặt hai tấm 【 bùa lọc nước 】 bỏ vào túi phúc đưa cho bà.

Phan Hồng lập tức đưa một ngàn sáu cho nàng, mặt mày hớn hở, khóe miệng cong lên không hạ xuống được, “ bùa này dùng tốt quá rồi, nước bỏ bùa này vào hương vị cùng nước bình thường hoàn toàn bất đồng, vừa uống nhiều nước hơn, hơn nữa đối làn da thật tốt!” Bà chỉ chỉ chính mặt mình , “ Cháu nhìn xem, đốm đen ở khóe mắt đều phai nhạt đi!”

Bà ngày thường thích thức đêm chơi mạt chược, ngẫu nhiên còn hút thuốc, quanh năm suốt tháng như vậy khóe mắt thâm đi, có mấy chỗ trên mặt đã có đốm thâm. Trung y Tây y đều đã xem qua, uống không ít thuốc, tất cả đều uổng công , vô dụng, không nghĩ tới lần này chó ngáp phải ruồi, thế nhưng【 bùa lọc nước】 lại có hiệu quả.

Bác gái thu hồi lại bàn chân đã bước ra một nửa, đi đến bên cạnh người Phan Hồng nhìn kỹ, gật đầu nói: “Thật sự đã giảm đi, cát cái gì phù a, hiệu quả thật sự tốt ?”

“Đã kêu là bùa lọc nước!” Phan Hồng xua tay tiếp tục nói: “Bất quá này không phải trọng điểm! Ngày hôm qua người chị em của ta tới xem ta đã táo bón mười mấy năm, dạ dày rất kém cỏi, thường xuyên một hai tuần không đi vệ sinh được, ngày hôm qua ở nhà ta một đêm đã đi một lần, hôm nay lúc buổi sáng trở về lại đi lần hai. Hơn nữa không phải bị tiêu chảy mà là đi vệ sinh bình thường !”

Phan Hồng nghỉ một tí lấy hơi lại nói tiếp, “Vừa rồi bà ấy vẫn luôn hỏi tôi rốt cuộc cho bà ấy ăn cái gì, tôi liền nhớ tới bùa lọc nước, bà ta lập tức kêu tôi lấy giúp hai tấm!”

Thẩm Nhữ Nhữ đối với hiệu quả của【 bùa lọc nước 】 chưa biết cụ thể, Phan Hồng nói lập tức liền giúp nàng giải khóa hai cái công hiệu, nàng nhịn không được cười rộ lên, “Dì Phan, ngài thật là trở thành người phát ngôn bùa chú của nhà cháu, tất cả đều là có ngài giúp đỡ tuyên truyền ra bên ngoài.”

Phan Hồng nói: “Đó là bởi vì có công hiệu thật nha! Đúng rồi, Như Như, ta nhớ rõ nhà cháu có bái thần đi, bái chính là vị thần nào ? Ta định thỉnh một pho tượng về nhà cung phụng.”

Bác gái đang ở một bên xem náo nhiệt lập tức đi theo nói, “Ta cũng thỉnh một pho tượng.”

Ai?

Thẩm Nhữ Nhữ ngẩn người, tức khắc có loại cảm giảm rộng mở thông suốt.

Nguyên bản cô cho rằng, tuyên truyền Huyền Thiên môn chính là làm cho càng nhiều người biết đến bùa chú của cô. Từ trước đến nay lại chưa nghĩ đến cách làm này, làm cho người ta tự chính mình thỉnh Tổ sư gia về nhà cung phụng! Cô lập tức báo ra đại danh của Vô Lượng Tổ Sư , thuận tiện nhiệt tình khen ngợi, nửa thật nửa giả mà nói: “Tổ sư gia của chúng ta rất linh nghiệm, núi Võ Đang cung phụng cũng là ngài đâu! Tất cả bùa chú đều đặt ở trước mặt của Tổ sư gia để khai quang……”

Phan Hồng cùng bác gái nghe được thật nghiêm túc tin tưởng mà không nghi ngờ, cuối cùng cả hai đều quyết định, về nhà liền chọn lấy một ngày lành thỉnh Tổ sư gia về nhà, đến lúc đó mời Thẩm Nhữ Nhữ tới cửa khai quang.

Thẩm Nhữ Nhữ một mặt đồng ý, trên thực tế cô căn bản không biết khai quang là cái gì. Nhưng mặc kệ nói như thế nào, cô hiện tại là đệ tử của Tổ sư gia, nhờ ngài hỗ trợ cũng không phải là việc khó gì.

Vui vẻ tiễn Phan Hồng cùng bác gái đi, Thẩm Nhữ Nhữ tiếp tục vẽ thêm mấy tấm bùa nữa liền đóng cửa không tiếp tục kinh doanh.

Cô mang theo túi tiền đi đến ATM gần nhà gửi tiền tiết kiệm, sau đó đi chợ dạo một vòng, mua một ít gia vị cùng trái cây rau dưa, chậm chạp đi về nhà.

Ăn cơm chiều, tắm rửa xong Thẩm Nhữ Nhữ dựa vào đầu giường, cầm lấy quyển sách đọc. Cô mới vừa mua trên mạng vài quyển sách giảng về đạo pháp Trung Quốc, chuẩn bị nghiêm túc nghiên cứu một phen, về sau có đề cử về Tổ sư gia cho mọi người càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Thẩm Nhữ Nhữ không biết chính mình ngủ khi nào, một trận tiếng đập cửa dồn dập truyền đến, cô mơ mơ màng màng mà mở mắt ra, đèn trên đầu giường đèn còn sáng, quyển sách bị cô đè ở dưới vài cộm lên

1 giờ sáng, đúng là thời điểm đêm khuya tĩnh lặng.

Từng tiếng gõ cửa dồn dập ở cửa giống như có việc gấp, ồn ào làm cho tâm không yên.

Đã trải qua một lần bán thuốc lá, Thẩm Nhữ Nhữ biết lúc này tới cửa hơn nửa là đồng loại của nữ quỷ váy đỏ. Cô còn buồn ngủ mà bò dậy, phủ thêm áo khoác, dẫm lên dép lê đi ra mở cửa.

Đứng ở ngoài cửa là một người đàn ông gầy yếu, trạng thái của hắn thoạt nhìn giống như sắp không xong, tay và chân khô quắt giống que diêm, gương mặt thì hai bên hõm sâu, hình tượng vô cùng phù hợp thân phận là quỷ.

Thẩm Nhữ Nhữ trong lòng nhảy dựng, chớp chớp mắt, trấn định mà nói: “Tiên sinh ngươi tốt, ngươi yêu cầu cái gì?”

Nam quỷ kia thực sự sốt ruột, hắn tựa hồ muốn bổ nhào lên trên người Thẩm Nhữ Nhữ, nhưng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, hắn khắc chế chính mình, hai tay gắt gao chộp vào trên khung cửa nói: “Ta muốn ăn! Đồ ăn! Bất luận là đồ ăn gì!”

Thẩm Nhữ Nhữ sợ tới mức lui về phía sau hai bước, thấy hắn xác thật không có tấn công mình, trái tim đang lơ lửng mới hơi hạ xuống, “Ngươi chờ một lát, ta đi lấy cho ngươi.”

Cô chạy nhanh đến phòng bếp nhỏ phía sau, mở tủ lạnh ra tìm kiếm một hồi, đem tất cả sủi cảo đông lạnh cùng mì ăn liền đều dọn ra, toàn bộ bỏ vô trong nồi nấu.

Mười phút sau, cô bưng một bát mì ăn liền và sủi cảo đi đến cửa hàng, tiếp đón nam quỷ, “Tới ăn đi, không đủ thì đang còn có.” cô quen cửa quen nẻo mà lấy 【 bùa dẫn đường 】ra, dán lên trên bát mỳ, bát mỳ đang bốc khói nghi ngút kia nháy mắt biến mất, chậm rãi bay tới trong tay nam quỷ.

Nam quỷ nhìn chằm chằm sủi cảo hai mắt tỏa ánh sáng, cả đôi đũa cũng đều không cần, cầm bát lên trực tiếp đổ vào trong miệng.

Cũng không sợ nghẹn…… Thẩm Nhữ Nhữ xem đến trợn mắt há hốc mồm.

“Lại thêm một bát nữa!” Nam quỷ nhanh chóng ăn xong một bát sủi cảo nói với cô

Cứ lặp lại tuần hoàn như vậy đến khi ăn xuống bụng sáu bát to sủi cảo thêm một nồi to canh thịt bò nấu cà chua , nam quỷ rốt cuộc mới ngừng nghỉ, Hắn ợ to một tiếng thỏa mãn mà nói: “Đã lâu rồi không có ăn no như vậy.”

Thẩm Nhữ Nhữ đầy đầu hắc tuyến mà nhìn hắn, thức ăn dự trữ của cô đều bị hắn ăn hết luôn, mặt khác còn tổn thất thêm sáu cái bát tô cùng một cái nồi, gia hỏa này thoạt nhìn bộ dáng cũng không giống như giàu có, việc làm ăn hôm nay nhất định phải mệt rồi.

Nam quỷ sờ sờ cái bụng tròn xoe, từ túi quần lấy ra một cái di động, nói: “ Cô chủ, thêm WeChat đi để chuyển khoản cho thuận tiện, lần sau ta muốn ăn cái gì cũng có thể cùng cô đặt trước.”

Thẩm Nhữ Nhữ:???

“ Âm phủ của các anh còn có thể dùng WeChat?” Cô không dám tin tưởng, “Đằng Tấn biết không?”

Nam quỷ trảo trảo đầu, nói: “Hẳn là không biết đi, chúng ta có trình tự nhỏ chuyên môn tự cấy vào, đại khái như là virus, ta cũng không hiểu lắm , là một con quỷ chết đột ngột phát minh, hắn lúc còn sống là một lập trình viên rất lợi hại!”

Thẩm Nhữ Nhữ đành phải trở về phòng ngủ lấy di động, cái điện thoại 8000 tệ lúc trước rơi hỏng rồi, gửi đi tiệm sửa còn chưa có xong, cô phải lên mạng mua một cái dùng tạm thời, chỉ cần hơn 1000 tệ mà không sợ rơi hỏng.

Cùng nam quỷ kia thêm bạn tốt, cô lại không biết phải ghi chú tên như thế nào, tên wechat của năm quỷ là một đống ký hiệu rối loạn lung tung rối nhìn loạn hết mắt, cô muốn đem nick đổi đi, “ Phải xưng hô với anh như thế nào?”

Nam quỷ: “Kêu ta A Quý là được.” Nói, cho xong chuyển cho cô nàng 8000 tệ.

Thẩm Nhữ Nhữ thu được chuyển khoản, không khỏi ghé mắt, thoạt nhìn giống một con quỷ nghèo, không nghĩ tới ra tay rộng rãi như vậy.

Nàng nhịn không được hỏi: “ Quỷ các ngươi bây giờ đều rất có tiền sao?”

A Quý lắc đầu, “Đương nhiên không phải , có nhiều người thân đang sống, nên tiếp tế cho nhiều.”

Bạn đang đọc Tiệm Tạp Hoá Âm Dương của Ô Lãng Lãng

Truyện Tiệm Tạp Hoá Âm Dương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trạmluânhồi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.