Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn Bị Chia Tay

Phiên bản Dịch · 2117 chữ

Chương 11: Chuẩn bị chia tay

Dịch: Đỗ Gia Đại Thiếu

Thằng nhóc này có ý gì?

Chẳng lẽ hắn còn muốn thu phí để giải trừ huyết quang tai ương?

Thường Ngũ trợn tròn mắt nhìn Diệp Đồng đang xoa xoa hai ngón tay mà suýt chút nữa thì phun cả máu ra, con mẹ nó... vẫn còn đòi tiền sao? Thằng nhóc này muốn làm mình chảy máu đến chết sao?

"Diệp ca, ngài vẫn còn chưa đi sao?"

Diệp Đồng tỏ vẻ ngạc nhiên, lạnh nhạt nói:"Thường quản sự, ngươi giả ngu hay ngu thật vậy? Mặc dù ta nhận lời giúp ngươi phá giải huyết quang tai ương, nhưng ngọc bội của ta rất đắt đó nha,chẳng lẽ ngươi định chiếm luôn miếng ngọc bội này sao? Không nghĩ đến ngươi lại tham lam như thế!"

Ngọc bội?

Thường Ngũ cúi đầu nhìn miếng ngọc bội đang đeo trên ngực rồi chợt nhớ ra. Gã quên mất là miếng ngọc này đúng là rất đắt.

"Miếng ngọc này bao nhiêu Lam Ngân?"

"Hai trăm lượng."

Thường Ngũ cẩn thận đánh giá lại ngọc bội một lần nữa, lại nghĩ đến chuyện huyết quang tai ương của ngày mai, một lát sau, gã cắn răng rút từ trong ống tay áo ra hai tấm ngân phiếu một trăm lượng đưa cho Diệp Đồng.

Diệp Đồng cầm ngân phiếu rồi cười đáp:" Thường quản sự mạnh khoẻ, chúng ta cáo từ."

Nhìn bóng lưng hai người khuất sau cánh cửa, trong lòng Thường Ngũ bắt đầu có cảm giác không đúng.

"Phá giải không thu phí."

"Nhưng lại bán ngọc bội."

"Mà phá giải thì lại phải dùng ngọc bội?"

"Như vậy, rốt cuộc là thu phí ngọc bội hay thu phí phá giải?"

"..."

Giây phút này, dù là người đầu óc tinh minh như Thường quản sự cũng có chút choáng váng.

Diệp Đồng một tay xách dược liệu, một tay cầm ngân phiếu, bên cạnh còn có Âm Tiểu Cửu đi theo, quay trở lại Trân Dược Phường với tâm trạng vui vẻ, mặc dù sân viện đã bị đốt thành phế tích, hắn vẫn cảm thấy phong cảnh thật giống như tranh vẽ.

"Trời ạ! Sao lại như thế này? Bị hoả hoạn sao?" Âm Tiểu Cửu trố mắt nghẹn họng nhìn sân viện mà không dám tin vào ánh mắt của mình.

Dược nô đang chỉ đạo thợ làm việc, nghe vậy liền quay đầu lại, cười híp mắt;" Cũ không đốt, mới không xây được. Cửu nha đầu này, không lâu sau, ngươi sẽ thấy một Trân Dược Phường còn hoành tráng hơn trước."

Âm Tiểu Cửu bĩm môi, nhỏ giọng nói:" Nhưng mà như thế tốn nhiều Lam Ngân lắm đó."

Dược nô nhìn Diệp Đồng, sự hài lòng hiện lên trong ánh mắt, trận hoả hoạn này, không chỉ thiêu huỷ Trân Dược Phường, mà còn thiêu huỷ đi cả vị tiểu chủ trẻ trung non nớt ngày trước, không còn vị tiểu chủ hàng ngày vẫn gặm nhấm nỗi đau, cố gắng kéo dài mạng sống từng ngày từng ngày nữa.

Quả thật là như vậy!

Khi tiểu chủ giao dịch với những người đến cầu dược kia, hắn có thể nhìn rõ nhân tình thế thái, giành lấy lợi ích tối đa, xử sự như là một trí giả tinh minh, không hề giống một thiếu niên.

Dược nô không rõ trên người tiểu chủ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng lão biết chắc, sự thay đổi bất ngờ của tiểu chủ là một việc tốt, phải như thế mới có thể sinh tồn được trong cái thế giới minh tranh ám đấu, người tranh ta đoạt này.

"Tiểu chủ, Trân Dược Phường xây dựng lại cần thời gian mấy chục ngày, bây giờ chúng ta sẽ ở đâu?"

Trên đường trở về, Diệp Đồng sớm đã nghĩ đến chuyện này, hắn đáp luôn không chút nghĩ ngợi:" Kim Loan sơn mạch."

Dược nô do dự:"Kim Loan sơn mạch rất nguy hiểm, lại khó giao dịch với người trong thành. Mấy ngày qua chúng ta thu hoạch cũng rất khá, những dược liệu tiểu chủ cần đều có thể mua về, có lẽ chúng ta không nên mạo hiểm tiến vào Kim Loan sơn mạch?"

"Miệng ăn núi lở."

Thế đạo như này, chỉ có cường giả mới có thể sinh tồn tốt hơn, Diệp Đồng cần nhiều ngân tinh hơn nữa để tăng cường tu vi, cũng là để bảo vệ tính mạng của chính mình

Dược no lại hỏi:"Vậy khi nào chúng ta lên đường?"

Diệp Đồng quay lại hỏi Âm Tiểu Cửu:" Muội hiện đang ở đâu?"

Âm Tiểu Cửu chu môi, bất mãn đáp:"Diệp huynh,người ta đã nói với huynh không biết bao nhiêu lần, ta ở phòng số 9 khu Thạch Ốc, tại sao huynh không bao giờ nhớ vậy?"

Diệp Đồng nói: "Vậy tối nay chúng ta đến đó ở một đêm."

"Được a được a!" Âm Tiểu vui mừng, nhưng ngay lúc sau, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lại ỉu xìu, nhỏ giọng:"Chỗ ta ở rất chật chội, sợ huynh không thích."

Diệp Đồng cười đáp: "Miễn là nhà của tiểu Cửu, lớn hay nhỏ ta đều thích."

Ánh mắt Âm Tiểu Cửu sáng lên, vui vẻ kéo ống tay áo Diệp Đồng:" Vẫn là Diệp huynh tốt nhất, không giống huynh trước kia chút nào!"

Diệp Đồng tỉnh bơ hỏi:"Muội xem không giống trước đây chỗ nào?"

Âm Tiểu Cửu cười đáp:"Trước kia huynh chẳng cười bao giờ, cũng không biết nói những lời mát tai như thế này. Muội biết, hôm nay huynh thấy muội bị người ta khi dễ, cho nên đang an ủi muội, đúng không?"

"Đúng..."

Diệp Đồng cười thầm, tâm hồn cô bé này đúng là đơn thuần.

Màn đêm buông xuống, bóng tối bao phủ thế giới.

Khu Thạch Ốc là còn được gọi là khu dân nghèo, toàn bộ nhà được xây bằng đá xanh, mặc dù nhìn qua có hàng có lối, nhưng nơi đây chướng khí nồng nặc, bẩn thỉu, ổ gà ổ trâu, vũng nước đọng đầy đường. Người ở đây toàn là dân nghèo, mặt mũi dơ bẩn, đầu bù tóc rồi, cả người bốc mùi, cho dù là chó hoang cũng không thèm đến gần.

Phòng 9 ở nơi vắng vẻ nhất phía đông bắc của khu Thạch Ốc, căn phòng chỉ rộng vài thước vuông, đồ đạc bên trong cũng rất đơn sơ, một cái giường, một cái bàn dài kê sát tường, một cái bếp lửa cũ nát, và vài đồ dùng đựng nước.

"Nơi này, ngược lại thật sạch sẽ."

Diệp Đồng quan sát trong phòng một lúc, rồi bắt đầy mở túi lấy dược liệu ra chuẩn bị chế thuốc, cái đỉnh sau lưng hắn là mang từ Trân Dược Phường đến, hắn cần phải dùng đỉnh này luyện thuốc, dùng phương pháp lấy độc trị độc để bảo toàn tính mạng

Ngày mai.

Diệp Đồng muốn tiến vào Kim Loan sơn mạch.

Diệp Đồng dự định sẽ tiến vào Kim Loan sơn mạch khoảng 2 tháng, vì vậy hắn cần chuẩn bị thật kỹ càng đầy đủ để đối phó với đủ loại nguy cơ, hiểm cảnh bên trong Kim Loan sơn mạch.

"Cót két..."

Cửa phòng bị người ngoài đẩy ra, Dược nô mặt mũi ngưng trọng cùng với Âm Tiểu Cửu chán nản đi vào trong nhà.

Diệp Đồng cau mày nhìn hai người, vừa không chế lửa vừa hỏi:"Có chuyện gì vậy?"

Dược nô cười khổ:"Tiểu chủ, vừa nãy lão đến cửa hàng để chuộc Cửu nha đầu, nhưng bị chậm một bước, hai giờ trước, có người đã nộp tiền chuộc, mang khế ước bán thân của nàng đi rồi."

"Ngươi có hỏi thăm được là ai chuộc không?"

Tâm trạng Diệp Đồng trùng xuống.

Dược nô đáp:" Đối phương là một cô gái đeo khăn che mặt, nên không có cách nào tra xét được thân phận."

Che mặt?

Cô gái?

Trong đầu Diệp Đồng nghĩ ngay đến Mục Thiên Lam đầu tiên, nhưng ngay sau đó lại phủ nhận, Mục Thiên Lam không biết quan hệ giữa mình và Âm Tiểu Cửu. Chắc hẳn người chuộc tờ khế ước này mới chú ý đến Âm Tiểu Cửu gần đây, có thể là thời điểm Âm Tiểu Cửu đi lên lôi đài.

Là Trương đồ phu?

Hoặc là...

Đồng Khai Sơn?

Định lấy Âm Tiểu Cửu để uy hiếp mình sao?

Trong đầu Diệp Đồng hiện lên đủ loại suy đoán, một lát sau, bên trong đỉnh toả ra mùi thuốc gay mũi, Diệp Đồng mới thu liễm tâm thần, thận trọng luyện chế thuốc nước, đổ đầy hai bình ngọc.

Bỗng nhiên, hắn nhớ lại một chuyện, trong lòng thầm mắng mình hồ đồ.

Diệp Đồng quay người về phía Âm Tiểu Cửu, bắt đầu quan sát khuôn mặt nàng: ấn đường đỏ thẫm, trán sáng, rộng, rõ ràng là điềm tốt, giữa hai lông mày khí sắc lại minh nhuận tinh khiết...

Tướng phải đi xa?

Tiền đồ xán lạn?

Diệp Đồng khó hiểu, Âm Tiểu Cửu từ bé đã lớn lên ở đây, cha mẹ người nhà, bạn bè đều ở đây hết, đối với thế giới bên ngoài Hàn Sơn Thành nàng rất lạ lẫm, vậy ai sẽ mang nàng đi xa?

Không phải mình!

Chính mình đang muốn đi Kim Loan sơn mạch, nhưng bên trong Kim Loan sơn mạch nguy cơ trùng trùng, mình không thể mang nàng đi mạo hiểm cùng, hơn nữa, mình cũng sẽ không tiến vào quá sâu, rất nhanh sẽ quay trở về.

Như vậy...

Nàng sẽ gặp được cơ duyên khác?

Không nghĩ ra nên Diệp Đồng quyết định không thèm nghĩ thêm nữa. Hắn đối đãi với Âm Tiểu Cửu như em gái, bây giờ phát hiện nàng không những không gặp nguy hiểm, lại còn có cơ duyên, nên rất cao hứng thay nàng.

Chỉ là, chuyến này nàng đi, không biết lúc nào mới có thể gặp lại.

"Tiểu chủ, ngài..."

Dược nô muốn nói lại thôi.

Diệp Đồng lấy lại tinh thần, lắc đầu cười:"Tra được thì tra, không tra được thì thôi, dù sao người cầm khế ước bán thân của tiểu Cửu nhất định sẽ xuất hiện. Dược nô, đi mua chút rượu và thức ăn đi, mọi người đã vất vả cả ngày rồi."

" Được !"

Dược nô đáp một tiếng rồi xoay người đi ra cửa.

Diệp Đồng kéo tay Âm Tiểu Cửu đến trước mặt, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng, nhẹ giọng:" Tiểu Cửu, ngày mai huynh muốn đi vào Kim Loan sơn mạch, không biết lúc nào mới có thể quay về, nếu muội rảnh rỗi, thỉnh thoảng giúp ca giám sát tiến độ xây dựng của Trân Dược Phường một chút."

"Ừ!"

Âm Tiểu Cửu nở nụ cười lộ ra cả má lúm đồng tiền.

Thở dài một tiếng trong lòng, Diệp Đồng hỏi tiếp:"Tiểu Cửu, nếu như sau này có cơ hội, muội có muốn ra bên ngoài nhìn một chút không? Nhìn xem thế giới bên ngoài, rộng lớn, vĩ đại như thế nào?"

"Muốn!"

Âm Tiểu Cửu đáp ngay không chút nghĩ ngợi:"Hồi nhỏ muội thích nhất được nghe ông nội kể chuyện, Tiểu Cứu muốn sau này làm mạo hiểm giả, lên rừng xuống biến, đồ long giết hổ. Tiểu Cửu muốn trở nên mạnh mẽ như nhưng nhân vật cao cao tại thượng kia, tung hoành đại lục, bảo vệ Diệp huynh và người nhà của muội, còn có cả Dược nô gia gia nữa."

Trong lòng Diệp Đồng ấm áp, ôn nhu nói:"Tiểu Cửu nhà ta chí hướng lớn thật, Diệp ca cũng thấy vui vẻ. Muội phải nhớ kỹ, bất luận tương lai Diệp ca có ở bên cạnh muội hay không, muội đều là hảo muội muội của huynh, nếu sau này có ai bắt nạt muội, muội đánh được thì đánh, không đánh được thì phải nhịn, chờ sau này nói cho ca, Diệp ca sẽ ra mặt cho muội."

" Được."

Nụ cười của Âm Tiểu Cửu càng thêm rực rỡ.

Diệp Đồng quay đầu nhìn ra ngoài cửa, trong ánh mắt ánh lên sự kiên nghị. Hắn không biết tương lai của mình sẽ như thế nào, nhưng tâm hắn có mãnh hổ, ý ở cửu thiên.

Tuy nhiên việc cần làm trước mặt là phải giải trừ tai hoạ ngầm trong thân thể mình, sau đó mới tranh thủ tu luyện.

Tương lai, nếu có khả năng... nhất định sẽ tìm được nàng!

Bạn đang đọc Tiên Cung (dịch) của Đả nhãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐỗGiaĐạiiThiếu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.