Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên Ngoại Gia Cát Uyên 21

Phiên bản Dịch · 1011 chữ

Ba tay của Lý Cẩm Thư tóm lấy bên rìa lời thần chú xoắn ốc, trực tiếp giật lên dán trong không trung, ba cánh tay đồng thời đập mạnh vào chính giữa, thần chú xoắn óc lập tức bay đi, in lên bức tường tay.

Lời thần chú xoắn ốc tràn ngập tiếng niệm đọc kinh văn nhanh chóng xoay chuyển, bức tường máu thịt bị xoáy ra một cái lỗ.

Nhưng không đợi hai người vui mừng, nhiều cánh tay hơn thò ra, lại chặn đường đi của họ.

Lý Cẩm Thư cắn răng lấy bút ra, vẽ lên những cánh tay thò đến, tuy hắn cố hết sức, nhưng rất hiển nhiên hắn không phải là đối thủ của những cánh tay này, chỉ lúc sau tình hình trở nên nguy hiểm.

Gia Cát Uyên muốn giúp, nhưng tình huống như này, hắn cũng không thể thamg ia được. Mấy cái trò mèo của mình vốn không là gì trong tình huống này, trong mắt đầy lo lắng.

Thấy ba chiếc bút của Lý Cẩm Thư đã bị cướp đi hai cái, Gia Cát Uyên nhanh chóng động não nhìn, trực tiếp quay người xông về phía đống linh bài phía sau.

“Ngươi quay lại đó làm gì! Đừng đi tìm cái chết!”

Lý Cẩm Thư vừa nói được một nửa, Gia Cát Uyên đã xông đến trước mặt linh bài, hắn nhanh chóng tìm kiếm trên cống phẩm.

Đúng lúc hai cánh tay giật cánh tay của hắn, muốn xé hắn thành hai mảnh, đôi mắt Gia Cát Uyên bỗng sáng lên, lập tức đưa tay giơ một cái đầu thú tà tông lớn lên từ trong cống phẩm.

Hai tay hắn giơ đầu thú vung mạnh, cùng với răng nanh bên trái của đầu thú đó rạch qua cánh tay, chỉ thấy cánh tay đó nhanh chóng teo lại đen xì, cùng với răng nanh bên phải đầu thú rạch qua cánh tay khác, cánh tay đó nhanh chóng máu thịt lộ ra ngoài, xương đứt đoạn.

Lợi dụng năng lực của đầu tà tông, nguy hiểm của Gia Cát Uyên được hóa giải.

Gia Cát Uyên nhanh chóng chọn mấy lướt, lại cầm hai đầu rắn mọc lông khắp đầu lên từ trong đống cống phẩm treo lên ống tay áo mình, chạy về phía Lý Cẩm Thư đang trong nguy khốn.

Treo hai cái đầu rắn, tốc độ của hắn lập tức nhanh hơn trước đó rất nhiều, có lẽ những thứ khác thì hắn không hiểu nhiều, nhưng hắn hiểu rõ về các loại năng lực của tà tông.

Hai tay Gia Cát Uyên giơ đầu thú, trong sự bao vây của cánh tay quái dị, di chuyển lật xoay, xông trái xông phải.

Cùng với lông tóc trên đầu thú cùng lông dài trên đầu rắn tung bay lên xuống, lúc này Gia Cát Uyên giống như đang múa lân nhảy lên nhảy xuống, vụt lên, lao đến, xoay tròn, phi nhảy.

Với sự tấn công của răng nanh đầu thú, những cánh tay thò ra từ trong linh bài vốn không có sức chống trả, nhất thời bị Gia Cát Uyên đánh cho mất binh bỏ giáp.

Chỉ lúc sau, Gia Cát Uyên dẫn Lý Cẩm Thư phá được vòng bao vây của những cánh tay quái dị, chạy về đến bên cạnh bức tường đầu người, họ đã trốn được ra.

Thấy những cánh tay đó nhanh chóng chui ra từ trong khoảng trống của bức tường đầu người, chúng vẫn đuổi theo, Gia Cát Uyên và Lý Cẩm Thư lập tức ấn lên cửa gỗ đẩy thật mạnh.

“Cạch” một tiếng, cổng lớn mở ra, ông lão uy nghiêm đứng chắp tay sau lưng bên ngoài cửa lập tức đàn áp bầu không khí căng thẳng trong phòng mất tăm mất tích, bất luận là những cánh tay quái dị đó hay là hai người Gia Cát Uyên và Lý Cẩm Thư cũng cùng ngẩn người tại chỗ.

“Đặt về chỗ cũ.”

Cùng với ông lão mặc trường bào dẫn đầu nhẹ nhàng nói một câu, Lý Cẩm Thư vội vàng lấy đầu rắn và đầu thú trong tay Gia Cát Uyên cung kính đặt lại lên trên bàn thờ.

“Hoang đường!”

Một tiếng quát kèm theo áp lực nặng như Thái Sơn từ phía sau phủ đến, Gia Cát Uyên dùng toàn lực chống đỡ mới không quỳ xuống.

“Sư tổ, đệ tử biết sai rồi, là ta dẫn hắn đến đây, chuyện này không liên quan đến hắn.”

Lý Cẩm Thư vô cùng thức thời quỳ xuống dập đầu.

Tiếng bước chân nặng nề vang lên, ông lão râu tóc bạc phơ đi lên trước, châm một cây hương lên bàn thờ.

Hắn không chú ý đến Lý Cẩm Thư quỳ dưới đất, ngược lại tập trung chú ý đến Gia Cát Uyên.

“Tiểu tử, ngươi khá lắm, ngươi có biết điệu múa lân múa rồng ngày nay của dân chúng phố phường, chính là được thay đổi từ cổ nhân lợi dụng đầu tà tông giết địch giống như ngươi không?”

Nghe xong lời của đối phương, Gia Cát Uyên ngẩn người một lúc, mới phản ứng lại, vội lên tiếng trả lời nói:

“Lão tiền bối quá khen rồi, hàng năm đi theo gia sư, chỉ là có thêm chút kiến thức thôi, không đáng nhắc đến.”

Nghe ý trong lời của ông lão, hình như hắn không tức giận lắm, nói không chừng còn có cơ hội xoay chuyển.

Mình thì không sao, nhưng đừng để Lý Cẩm Thư vì giúp mình mà bị trách phạt, dù sao là mình nhờ hắn giúp.

Đối phương giúp không công thì không nói, nếu vì việc này mà bị trách phạt, thực sự là áy náy.

“Kiến thức này cũng không tầm thường, người bình thường không có những kiến thức này.”

Ông lão đó chắp tay sau lưng, đi vòng quanh Gia Cát Uyên một vòng.

“Nói đi, ngươi là ai, từ đâu đến.”

Bạn đang đọc Tiên Đạo Quỷ Dị (Bản dịch) của Hỗ Vĩ Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.