Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nụ Hôn Đầu

Tiểu thuyết gốc · 2062 chữ

Sau khi thấy cô gái đem tặng mình cái vòng tay ra chuẩn bị tặng cho Không thì nó vui mừng nói. Nhưng chợt nhớ ra chuyện gì đó liền để cho Vy lên cầm hộ.

-Được rồi. Mặc dù không chắc chắn một trăm phần trăm nhưng tôi sẽ cố thanh tẩy thứ đó cho cha cô. Chỉ có điều tôi muốn một căn phòng kín không để ai làm phiền.

-Nhóc con. Cậu biết mình đang làm gì không? Loại ngãi mà ông ta trúng phải là loại nào cậu còn không biết thì làm sao chữa? Hơn nữa tôi cũng không đồng ý cho cậu làm bậy ở đây. Lỡ sảy ra án mạng thì rất là phiền phức cậu hiểu không?

Nghe được ông Hiển chất vấn, nó cũng có chút bó tay rồi. Nó căn bản không biết loại ngải này là gì thật, nhưng Kim Long từng nhắc qua Tử Liên Nghiệp Hoả có thể thanh tẩy mọi nguồn năng lượng ô uế trên thế gian.

Mặc dù chưa từng thử qua lần nào, nhưng nó tin hoàn toàn tin tưởng Kim Long.

Nhưng mà những người khác thì lại không ai dám tin tưởng nó. Vy đến bên cạnh nói nhỏ vào tai nó:

-Anh thật sự có thể giải được bùa ngải à?

Nó nhẹ gật đầu một cái rồi nói nhỏ với cô:

-Mặc dù trước đây chưa từng thử qua, nhưng mà sư phụ của tôi đã dạy tôi cách thanh trừ mấy thứ dơ bẩn này rồi.

Nghe được lời Không nói, Vy không biết vì sao lại tin tưởng hoàn toàn. Nên cô hỏi ý kiến của nó thêm một lần nữa. Được sự đồng ý của nó mới nhìn cô gái kia nói:

-Nếu như thần y không muốn chúng tôi chữa trị cho cha cô ở đây. Vậy thì như vầy đi, khi nào cô muốn thì đến địa chỉ XXX Phú Mỹ Hưng để tìm ảnh. Còn chiếc vòng này cô có thể bán lại cho anh ấy trước có được không?

Cô gái lập tức đồng ý rồi lấy điện thoại lưu lại địa chỉ nhà của Không. Sau đó cô nhìn nó nói:

-Cái vòng này tôi tiện tay mua trên đường, giá cả không bao nhiêu. Tôi tặng cho anh luôn đó.

Vy cương quyết không nhận quà tặng, mặc dù Không đã rất muốn có cái vòng này rồi.

-Vậy sao được. Cô cứ nói cái giá để chung tôi mua lại.

Cuối cùng cô gái đó bán lại cái vòng giá một triệu đồng cho Vy. Còn Vy thì mang cái vòng đeo trên tay mình. Sau đó ba người mang theo dược liệu rời khỏi Phúc An Đường.

Tìm đến một khách sạn gần đó để nghỉ ngơi, Vy mang vòng tay đem đến cho Không rồi hỏi:

-Vì sao anh không trực tiếp nhận lấy cái vòng mà phải để tôi cầm hộ?

Cái vấn đề này nó không biết giải thích ra sao. Bởi vì nó chạm vào cái vòng này trước mặt người khác là sẽ bại lộ thân phận của nó ra ngay. Một tên trộm bia đá ở phố đi bộ.

Đúng vậy, trên cái vòng tay này là tám tấm bia đá mini, bề ngoài không khác gì những tấm Long Thạch mà nó cướp được ngày trước.

Nó gãi đầu nói:

-Chuyện này có chút không tiện nói. Nhưng cô an tâm, tôi không có hại cô hay gì đâu.

“Có quỷ mới tin tưởng anh”. Âm thầm nghĩ như vậy cô không nói nữa mà đột nhiên ném mạnh cái vòng tay về hướng Không với tốc độ cực nhanh. Nó lập tức phản xạ chụp lấy cái vòng sau đó chửi ầm lên.

-Cô muốn giết người à, ném mạnh như vậy.

Mà lúc này, ánh sáng bao phủ toàn bộ căn phòng. Tám tấm Long Thạch phát ra ánh sáng chói mắt rồi lập tức bay vào bên trong đan điền của nó. Tám Long Thạch mới này tạo thành một vòng tròn quỹ đạo quay xung quanh Hoàng Kim Long Tháp nhưng quỹ đạo này vuông góc với quỷ đạo của bảy Long Thạch cũ.

Không thì sắc mặt đen lại còn Vy đứng một bên sửng sờ nhìn tình cảnh trước mặt. Sau đó cô hét to:

-Anh là người đó…

Không vội vàng lao đến bịt miệng cô lại. Nhưng Vy mất thăng bằng do lùi lại phía sau nên cả hai ngã ầm xuống nền nhà. Tư thế vô cùng ám mụi. Không nhìn cô ta gằng giọng nói:

-Cô làm cái gì vậy hả? Có biết là đang đùa với lửa hay không?

Cô vùng vẫy đẩy nó ra nhưng mà sức mạnh yếu ớt làm sao chống lại được nó. Cô chỉ biết ú ớ không biết là nói cái gì.

Thấy vậy nó nói:

-Không được la lên đó, nếu không tôi không khách sáo với cô đâu.

Sau đó nó từ từ bỏ tay khỏi miệng cô nhưng mà vẫn chưa chịu ngồi dậy.

Cô uỷ khuất, nước mắt sắp chảy ra nhìn nó nói:

-Anh làm cái gì vậy? Chẳng qua nhìn ra anh là tên trộm bia đá thôi, có cần phải hung dữ với tôi vậy không?

Nó cũng vô cùng bực bội, tự du đang yêu đang lành đi tìm hiểu bí mật của nó làm gì. Nó không sợ người bình thường biết mình lấy bia đá kia. Nhưng mà những kẻ đã giết Kim Long mà phát hiện có người thu thập Long Thạch thì nó sẽ chết không có chỗ chôn. Mặc dù Long Thạch đối với kẻ khác chỉ là hòn đá bình thương, nhưng với Long Tộc hay người tu luyện Thánh Long Cửu Biến thì là vật không thể thiếu để đạt đến trình độ Long Tổ.

-Cô không hiểu được. Bên ngoài có rất nhiều kẻ thù của tôi. Nếu bọn chúng xác định được danh tính của tôi rất có thể tôi sẽ chết rất thảm.

Vy nghe được nó nói thì không tin đáp:

-Anh mạnh như vậy, ngay cả chú Thiên cũng chỉ dám nói ngang sức với anh mà có kẻ thù nào giết được anh chứ?

-Những kẻ đó bây giờ chỉ cần thở một cái thôi là tôi đã hồn phi phách tán rồi. Thế giới này không đơn giản như cô đã nhìn thấy đâu.

Nhìn dáng vẻ không giống như nói dối của nó nên Vy cũng tin tưởng phần nào. Giờ cô mới để ý đến là hắn ta đã nằm đè lên người mình. Cô hoảng sợ nói:

-Anh… Tên khốn nạn này, mau trèo xuống cho tôi…

Không nhìn gương mặt đỏ bừng xinh đẹp của cô cười gian sảo áp mặt của mình xuống.

Đầu cô như bốc khói, lần đầu tiên trong đời cô bị một người con trai đè lên như vậy. Vậy mà hắn còn đang chủ động muốn hôn cô. Không biết vì sao mà cô rất mong chờ nhắm mắt lại chịu trận.

Một lúc sau, môi của hai người chạm nhau. Vy khẽ rên một tiếng làm cho Không giật nảy mình. Vốn dĩ nó chỉ định hôn lướt qua một cái rồi thôi. Nhưng cái âm thanh mê người kia lại làm cho nó không kiểm soát được mà hôn cô thật sâu. Đôi môi anh đào nhỏ nhắn làm cho hứng phấn mà hưởng thụ. Đầu lưỡi của nó từ từ tấn công vào miệng cô, chiếm lĩnh nó, mút lấy đầu lưỡi thơm tho. Từng âm thanh rên khẽ của cô làm cho nó như uống vào thuốc kích thích, bàn tay không khỏi lớn mật chui vào bên trong quần áo, mò lên tới vùng núi nhấp nhô.

Lúc này Vy phản ứng lại, cô đẩy nó ra nói:

-Anh đừng làm như vậy…

Lúc này, nó mới tỉnh táo lại có chút lúng túng nói:

-Thật xin lỗi. Là anh lỗ mãng… Nhưng mà cũng tại em cả đó.

Cô tức giận nhìn nó nói:

-Rõ ràng là anh tấn công em mà còn nói tại em… Em cắn chết anh.

Nói xong cô đưa cái miệng nhỏ của mình lên cắn vào tay nó cho hả giận.

Nhưng mà bị Long khí hộ thể đẩy ra làm cho cô đau đớn kêu lên:

-A… Đau quá a…

Không cười to châm chọc cô:

-Em có giỏi thì cắn thêm lần nữa nè…

Cô thẹn thùng, cúi thấp đầu nói:

-Em không nói với anh nữa. Mau ngồi dậy đi, anh đè em sắp không thở nổi rồi nè.

Nghe vậy, nó lập tức đỡ cô ngồi dậy. Hai người ngồi trên giường, không khí có chút lúng túng. Cuối cùng Không nhẹ giọng nói với cô:

-Chuyện ngày hôm nay em đừng nói cho người khác biết nghe chưa.

-Em biết rồi. Anh đừng có xem em là con nít ba tuổi được không.

Không cười cười ôm cô vào lòng. Qua một chuyện lúng túng vừa rồi, Vy vậy mà đã ngầm chấp nhận nó.

Dù sao Không cũng gián tiếp giúp đỡ cô hai lần, thêm nữa nó cũng là thiên tài tuyệt thế mà cô muốn quen.

Chứ cô không muốn mình phải có một cuộc hôn nhân vì lợi ích của gia tộc mà gã cho tên Nguyễn Tuấn Khải kia.

-Đúng rồi. Ban nãy vì sao em không cắn trúng người anh được vậy? Dường như có cái gì đó vô hình cản em lại.

Do hai người đã mở lòng với nhau nên Không xoa xoa tay cô nói:

-Đây là do công pháp mà anh đang tu luyện. Nó có thể tự động hộ thể bảo vệ khỏi nguy hiểm. Hơn nữa cho dù không có nó thì em cũng không làm anh đau được đâu. Cơ thể anh bây giờ cứng rắn như sắt vậy đó. Đúng rồi, anh có thứ này tặng cho em nè.

Cô ngước mặt lên nhìn nó, ánh mắt thâm tình. Nó nhẹ hôn cô một cái rồi lấy ra một lọ thuốc, bên trong có một lọ dược dịch luyện thể. Thứ này vốn dĩ là chuẩn bị cho nó nhưng mà bây giờ có Vy nên ưu tiên cho cô sử dụng trước. Vì dù cô có luyện qua cổ võ nhưng cơ thể lại yếu ớt vô cùng. Vừa nãy khi cô dùng lực với nó thì nó liền nhận ra điểm này.

-Đây là một bình thuốc để tăng cường thể chất. Mỗi lần em tắm, thì cho nửa muỗng cà phê chất dịch này vào bên trong. Sau đó ngâm mình hai tiếng là được. Sau khi sài hết bình này thì cơ thể em cũng sẽ cứng rắn và khoẻ mạnh hơn bây giờ nhiều.

Vy ngạc nhiên nói nhận lấy bình thuốc rồi nhẹ nhàng nói:

-Cám ơn anh. Nhưng mà sài thứ này xong da em có cứng như đá không anh? Nếu cứng như vậy thì chắc em không sài đâu.

Không hiểu ý cười hì hì nói:

-Không phải lúc nào cũng cứng rắn như vậy, chỉ khi em gồng mình lên mình mới như thấy. Chứ bình thường vẫn sẽ mịn màng mềm dẻo mà. Còn có thứ này, để anh đeo cho em.

Sau đó nó lấy ra một sợi dây chuyền pháp khí đeo lên cổ Vy. Cô vô cùng hạnh phúc chủ động ôm lấy nó, hai người quấn lấy nhau trên giường cả một buổi trưa.

Mặc dù là chưa làm gì quá trớn nhưng mà, ôm hôn thì không biết bao nhiêu lần. Đôi bạn trẻ lần đầu hưởng thụ được cảm giác bên nhau nên không để ý đến thời gian. Mãi cho đến khi Kiên đến gõ của phòng gọi to:

-Anh Không. Sắp hai giờ rồi. Chúng ta chuẩn bị đi phòng đấu giá rồi.

Lúc này hai người mới tách nhau ra, chỉnh lí lại quần áo đi ra mở cửa. Mà nhìn thấy hai người đi ra trong cùng một phòng thì Kiên như bị sét đánh, hai mắt trợn tròn vo nhìn hai người. Anh ta lắp ba lắp bắp nói:

-A … Sao hai người lại ở cùng một phòng?

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 183

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.