Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến Vào Quốc Tử Giám

Tiểu thuyết gốc · 1978 chữ

Trong lúc hai người đang ôm nhau trò chuyện thì bên ngoài có tiếng chuông vang lên.

-Em ngồi đi, để anh ra ngoài xem người đến là ai?

Không đã dùng Long Nhãn quét ra bên ngoài, nhìn thấy là một nam, một nữ đang ấn chuông. Nhưng mà nó không hề quen biết hai người này nên muốn ra ngoài dò hỏi.

-Xin chào! Cho hỏi hai bạn tìm ai?

-Cậu là Nguyễn Không đúng không?

Người nam tên Trương Khải Lâm hai mươi hai tuổi, dáng người cao ráo, gương mặt có nét điển trai. Người nữ tên Mạc Tuyết Tình mặc một chiếc váy ngắn vô cùng gợi cảm, trên người toả ra một loại mùi hương dụ hoặc làm cho tinh thần của Không có chút bất ổn. Cô gái nhẹ nhàng nở nụ cười duyên dáng hỏi:

Do thần hồn dung hợp tàn hồn của Lạc Thừa Khúc và cả Kim Long cho nên chút mị hoặc này căn bản không khống chế được tâm hồn nó. Rất nhanh nó lấy lại bình tĩnh nhưng vẫn giả vờ ánh mắt si mê nhìn cô Mạc Tuyết Tình. Không tự chủ từ từ tiến đến, miệng khẽ đáp:

-Tôi là Nguyễn Không. Cô tìm tôi có việc gì à?

Tuyết Tình nhìn ánh mắt của nó liền biết mị hoặc thành công, cô có chút xem thường nói:

-Mau mở cửa cho tôi đi.

Trương Khải Lâm cũng có chút khinh bỉ nhìn nó. “Chỉ là một thằng nhóc con tâm tính không ra gì mà sao lại được thầy Thiên ưu ái như vậy chứ?”

Sau khi Không bình tĩnh mở ra cửa lớn, hai người bắt đầu tiến vào thì lại bị một vòng bảo hộ trong suốt cản trở hai người ở bên ngoài.

-A… Cái quỷ gì vậy? Đau chết ta rồi.

Trong khi Mạc Tuyết Tình va vào Bắc Đẩu Trận té ngã nhào ở một bên, thì Trương Khải Lâm vẫn còn đứng vững ở một bên. Hắn kinh ngạc phát hiện ra đây là trận pháp.

Ở trong Quốc Tự Giám chỉ có không đến mười người là có khả năng bày bố trận pháp. Thứ này đòi hỏi thiên phú cực kì cao, chưa kể việc chế tạo linh kiện trận pháp cực kì khó khăn. Hàng vạn người mới có một người có khả năng học tập trận pháp, mà muốn bày được trận pháp phải học tập trong khoảng thời gian dài. Bởi vậy các vị trận pháp đại sư đều là các lão già lớn tuổi.

Ở đây có trận pháp thì chứng tỏ người đứng sau lưng Nguyễn Không là một đại sư trận pháp cao thâm khó dò. Địa vị của đại sư trận pháp cổ võ giới cũng được đánh giá rất cao.

Bởi vậy, Trương Khải Lâm có phần xem trọng Nguyễn Không một chút.

-Không ngờ ở đây còn có trận pháp đại sư. Có lẽ là trưởng bối của tên Nguyễn Không này. Chả trách lại được thầy Thiên ưu ái như vậy.

-Sư huynh nói thứ ta vừa đụng phải là trận pháp?

-Đúng vậy.

Nghe hai người trò chuyện, Không cũng phát hiện ra một chút gì đó. Nó mới đáp lời hộ cho Trương Khải Lâm sau đó nhìn bộ dáng ngã ngồi trên mặt đất của Mạc Tuyết Tình không khỏi cười to.

Mạc Tuyết Tình giờ phút này mới phản ứng lại, thì ra tên này từ đầu đến giờ đều không có bị nàng mê hoặc mà chỉ giả vờ trêu chọc nàng.

-Nguyễn Không, ngươi được lắm, dám trêu chọc lão nương. Đợi vào học viện xem tôi sao thu thập ngươi.

Trương Khải Lâm cũng có chút cười thầm. “Thì ra thằng này lại thú vị như vậy. Vậy mà dám trêu chọc con cọp cái Tuyết Tình này. Xem ra những ngày tháng sau này không còn buồn tẻ nữa rồi”.

-Tuyết Tình mụi mụi đừng có doạ sợ sư đệ của chúng ta kẻo hắn chạy mất thầy Thiên trách phạt đó.

-Hắn chạy nổi sao?

Mạc Tuyết Tình đứng dậy liếc mắt nhìn Không thị uy nói. Không không thèm quan tâm nàng nữa mà nhìn Trương Khải Lâm hỏi:

-Hai người là ai? Đến tìm tôi có việc gì?

Trương Khải Lâm có chút kiêu ngạo nói:

-Tôi là đệ tử lớp Tinh Anh võ thuật của Quốc Tử Giám. Hôm nay đến là theo lời của sư phụ Hoành Thiên mời cậu gia nhập Quốc Tử Giám.

“Đúng là vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến ngay mà. Vừa rồi đang nói đến Quốc Tử Giám thì họ đã tự mò đến rồi. Vốn muốn vào Học viện xem một lần, dù sao không có thế lực chống lưng cũng khó làm việc. Bây giờ tự dâng đến cửa lẽ nào không đi nhìn một chút”. Thấy bộ dáng chau mày của nó, Mạc Tuyết Tình tưởng rằng nó không muốn vào vì lúc nãy mình đe doạ nên vọi vàng giải thích:

-Nếu vào Quốc Tử Giám rồi thì đều là huynh đệ đồng môn nên cậu không cần lo tôi trả thù. Lúc nãy là tôi chỉ đùa với cậu thôi.

-Tôi vào Quốc Tử Giám cũng được. Nhưng tôi có hai yêu cầu nho nhỏ.

Nghe thấy vậy Mạc Tuyết Tình nhanh chóng đáp:

-Cậu nói thử xem, nếu là yêu cầu nhỏ thì không thành vấn đề.

Thấy Trương Khải Lâm cũng gật đầu thì Không tiếp tục nói:

-Một là bảo hộ người nhà của tôi chu toàn không để họ bị người khác hãm hại.

-Chuyện này quá đơn giản. Tôi thay mặt Học viện đáp ứng cậu.

Mạc Tuyết Tình vỗ ngực cam đoan nói. Sau đó đưa ánh mắt xinh đẹp chớp chớp nhìn nó trông chờ điều kiện thứ hai. Không để cho hai người đợi lâu, nó nói:

-Điều kiện thứ hai là cho tôi dẫn theo một người cùng nhập học.

Sau khi hai người Mạc Tuyết Tình và Trương Khải Lâm bàn bạc một hồi thì Mạc Tuyết Tình lấy điện thoại ra gọi đi. Vài phút sau nàng cười vui vẻ đi đến nói:

-Được. Tôi đáp ứng cho cậu dẫn theo một người. Nhưng mà người này không được lớn hơn ba mươi tuổi. Còn nữa lớp học sẽ phân theo tư chất của mỗi người, việc này theo quy định của Quốc Tử Giám cậu không được phàn nàn.

-Được. Tôi đồng ý.

-Vậy thì cậu thu xếp đi. Ba ngày nữa tôi sẽ đến đón cậu đi Quốc Tử Giám. Đúng rồi, Quốc Tử Giám hiện có hai chi nhánh. Một ở Hà Nội, một ở Hồ Chí Minh, cậu muốn tham gia chi nhánh nào?

-Dĩ nhiên là chi nhánh ở Hồ Chí Minh rồi.

-Vậy bọn tôi không làm phiền cậu nữa. Ba ngày sau gặp. Tạm biệt.

-Tạm biệt sư huynh, sư tỷ.

Sau đó, Trương Khải Lâm và Mạc Tuyết Tình lên xe ô tô rời đi. Không thì trở vô biệt thự.

Tối hôm đó, Không nói lại với Vy việc mình và nàng sẽ tiến vào Quốc Tử Giám để học. Hỏi xem nàng có đồng ý hay không.

Dĩ nhiên cô nàng không chút nào phản đối chỉ là có chút hiếu kỳ hỏi:

-Anh vào Quốc Tử Giám là tìm chỗ dựa đúng không?

-Đúng vậy. Mặc dù anh không cần học thêm gì từ họ, nhưng mà bây giờ anh cần một chỗ dựa để không làm cho em uỷ khuất.

-Còn người nhà của anh thì sao?

-Bên Quốc Tử Giám sẽ cử người ra bảo vệ họ. Ngày mai anh và em trở về nha anh một chuyến đi.

-Đều nghe anh.

Đêm này hai người không tiếp tục mây mưa mà đều ngồi xếp bằng tu luyện. Tu vi của cả hai người đều tăng quá nhanh cần thời gian để lắng đọng, nhất là Vy. Cho nên một tối này nàng cố gắng củng cố tu vi của mình. Còn Không thì tu luyện Thánh Long Cửu Biến để kịp thời thích ứng với tu vi đang tăng cao của mình.

Một trăm chín mươi chín sợi Long lực đã được hình thành, theo tiến độ như thế này thì nó sẽ đạt đến Nguyên Anh Kỳ trước khi tiến vào tầng thứ ba Long Tạng Biến. Nó không biết chuyện này có ảnh hưởng gì đến quá trình tu luyện hay không. Nhưng nó nghĩ bão hoà tu vi của hai bên ngang bằng nhau có lẽ sẽ tốt hơn.

Để cho quá trình này đi đúng hướng thì nó sẽ bắt đầu tu luyện Thánh Long Cửu Biến cho đến khi gần đạt đến ba trăm năm mươi sợi sẽ chuyển qua tu luyện Tinh Hà Lạc Thần Quyết.

Bây giờ nếu nó muốn thăng cấp lên Kim Đan hậu kỳ có lẽ rất dễ dàng, bởi vì nó đang nắm trong tay Vạn Niên Thạch Nhũ, còn có một cơ quan xoắn ốc kỳ lạ chứa rất nhiều linh khí bên trong. Chỉ cần một trong hai món đồ trên cũng đủ cho nó thăng lên đến Kim Đan Hậu Kỳ. Nhưng muốn thăng lên Nguyên Anh Sơ Kỳ thì vẫn không đủ. Chí ít nó cần có Hợp Anh Đan, nếu không phải tu luyện mấy chục năm mới có thể đột phá bình cảnh.

Cũng may nó nắm giữ một rất nhiều nguyên liệu để luyện chế Hợp Anh Đan như ba viên yêu đan của yêu thú Kim Đan Kỳ, một đoá Tử La Lan, một gốc Thanh Hương Thảo, một gốc Bạch Quang nấm, một gốc Huyết nhân sâm. Phụ dược cũng đã có đầy đủ, chỉ còn thiếu mỗi một loại dược tài còn lại là một gốc Thổ Nhân Sâm trên trăm năm. Loại dược này không hiếm có, hiếm có ở chỗ tuổi thọ của chúng thường không cao, chỉ khi gặp điều kiện thích hợp mới có thể tồn tại qua trăm năm.

Để có loại dược liệu này, người ta thường phải trồng nó vào linh điền, nơi có tụ linh trận để tăng thêm tuổi thọ cho chúng. Còn ngoài tự nhiên muốn tìm thấy một gốc như vậy khó hơn lên trời.

Sáng sớm hôm sau, Không gọi điện thoại cho thằng em của mình. Sau khi tranh cãi một hồi thì nó mới chịu theo trở về nhà một chuyến.

Ba người thuê một chiếc taxi, chở theo bao lớn bao nhỏ quà gặp mặt mẹ chồng của Vy. Cũng may có Vy làm dịu bầu không khí trên xe, nếu không thì hai anh em của nó có lẽ sẽ không nói chuyện với nhau chút nào. Nếu có nói thì có lẽ cũng sẽ là mắng nhau mà thôi.

Mặc dù đứa em này của Không và nó không hợp tính nhau, thường xuyên cãi nhau thậm chí đánh nhau. Nhưng nó chưa bao giờ xem em mình là người ngoài. Từ việc Không liều mạng để giúp em nó tránh khỏi một kiếp lúc Thiên Cương Quỷ vừa xuất hiện cũng đủ hiểu. Mặc dù vậy nó sẽ không bao giờ nói ra việc này. Nhưng mà Vy thì khác, nhìn ra được quan hệ không tốt của họ. Nàng quyết định tìm cơ hội để nói với em của nó một tiếng để cho hai người giản hoà.

Khoảng ba tiếng đồng hồ sau thì cũng đã về đến nhà. Nhà của Không nằm trong một ngôi làng nhỏ, được bao quanh là những ruộng, mương và mồ mã. Đường đi rất nhỏ hẹp cho nên xe ô tô không thể đi vào. Ba người phải xuống xe ngay từ đầu xóm.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.