Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Quê

Tiểu thuyết gốc · 2004 chữ

Một tay nắm tay người mình yêu, tay còn lại đơn giản xách theo một đống quà tặng. Vậy mà với thân hình gầy gòm của nó lại không chút phí sức.

Cả ba cứ thế thẳng hướng nhà mình đi đến. Trên đường gặp được vài người quen ai cũng trố mắt mà nhìn.

-Xem kìa. Đó là thằng Không đúng không?

-Đúng rồi. Tao còn tưởng nó bê đê không ngờ lần này dẫn người yêu về ra mắt.

-Công nhận thằng này có phước thật, kiếm đâu ra con người yêu xinh đẹp quá.

-Vừa nãy tao còn thấy nó đi taxi về đó. Xem ra gần đây làm ăn khá giả rồi.

Mọi người dồn ánh mắt hâm mộ nhìn theo hai người. Gặp người lớn thì Không và Vy đều chào hỏi, còn mấy thằng nhóc trong xóm thì nó không quan tâm. Bởi vì từ nhỏ nó cũng chả có chơi cùng với đám người ở đây, nói trắng ra là bạn bè của nó cũng không có bao nhiêu người.

Tính cách của nó ngày trước khá hướng nội, từ khi lên Sài Gòn bị người ta lừa dối, bắt chẹt nhiều quá làm cho tính cách của nó thay đổi trở nên bất cần và trẻ trâu hơn.

Chỉ vài phút sau ba người đã về đến nhà. Do không có thông báo trước cho nên trong nhà chỉ có bà nội của nó ở nhà.

-Bà nội. Con mới về. Đây là Vy bạn gái của con.

Sau khi nghe Không nói thì Vy ngượng ngùng đi đến chào hỏi bà nội nó. Rồi cầm ra một đống quà tặng đưa đến nói.

-Con chào bà nội. Đây là quà con và anh Không tặng cho bà chúc bà dồi dào sức khoẻ.

Bà nội của Không là cũng đã hơn sáu mươi tuổi, gương mặt phúc hậu. Ngày trước từng làm giao liên liên lạc, sau này thời bình bà cũng làm giáo viên dạy học một thời gian.

Vì đây là lần đầu tiên Không dẫn bạn gái về nhà nên vừa nhìn bà nội hết sức vui mừng nói:

-Con tới chơi là bà mừng rồi. Lần sau không cần quà cáp đâu nha con.

-Vy có lòng thì bà nội nhận đi cho cô ấy vui.

-Ừa. Được rồi, thẳng quỷ nhỏ này. Không được ăn hiếp con gái người ta.

Sau đó Không bị đá sang một bên để cho bà nội và Vy trò chuyện. Thằng em của Không là Nguyễn Dự cũng đến chào bà nội một tiếng rồi lặn mất tăm.

Hôm nay cha nó không có ở nhà, ông vừa đi kéo lưới từ buổi sáng sớm. Mẹ của nó thì đẩy xe đi bán chè ở ngoài đường, buổi chiều mới trở về.

Sau khi biết được gia cảnh nhà nó Vy cũng có chút thương cảm.

Cha mẹ nó làm lụng vất vả nuôi hai anh em nó từ nhỏ. Mặc dù vậy cha nó là người nghiện rượu và thuốc lá cho nên tiền bạc cũng không có dư ra bao nhiêu. Cũng do cái tật hút thuốc lá của cha nó làm cho nó bị bệnh từ lúc còn học tiểu học. Thời đó, nó đâu có biết được tác hại của việc hít phải khói thuốc lá.

Lúc bệnh mẹ nó chở nó đi bác sĩ, sau khi uống thuốc, chích thuốc xong thì đâu lại vào đấy. Cứ vào chiều tối là nó sẽ bị ho, khó và khó thở. Cứ như vậy bệnh của nó kéo dài từ năm lớp ba cho đến khi nó đi lên Sài Gòn thì mới hết.

Cũng do vậy mới có thân hình suy dinh dưỡng của nó hiện nay. Mặc dù tu vi tăng cao nó có thể tuỳ ý điều khiển cơ thể của mình theo ý muốn. Thế nhưng nó không muốn thay đổi diện mạo của mình mà vẫn giữ thân hình hiện tại là bởi vì nó còn chưa có tha thứ cho cha của mình.

Đã có rất nhiều lần nó suýt chết vì ông ta. Cái tính cách trầm tính, không thích nói chuyện với người lạ hay là cái tính trẻ trâu nổi nóng không kiểm soát cũng là do ông ta mà ra cả.

Bà nội không có nói tất cả cho Vy biết, nhưng chỉ những việc vô ý nói ra cũng khiến cho nàng đau lòng. Cũng vì vậy nàng mới hiểu tại sao hai anh em của nó lại bài xích chuyện về quê như vậy.

Chiều hôm đó, khoảng bốn giờ chiều cha của nó và một người hàng xóm cùng nhau trở về mang theo một bao tải đầy cá và thêm một đống cá bên trong dàn lưới. Ngày hôm nay xem như thu hoạch không tệ.

Cha nó mang lưới treo lên một cây cột tre dựng sẵn thì nhìn thấy nó đi ra. Ông khiên lấy bao cá đi ra sau nhà rồi nói vọng lại.

-Về rồi à. Mau đi lấy thau ra đựng cá.

-Dạ.

Sau đó nó cũng chạy ra sau nhà chuẩn bị lấy thau mang đến. Lúc này Vy và bà nội cũng đã đi đến trước nhà. Hàng xóm cũng tụ tập lại xem thu hoạch hôm nay.

Bên trong lưới còn rất nhiều cá rô phi, cá lóc và tôm trong đó. Con to nhất nặng gần cả ký lô, tôm cũng khá nhiều có cả tôm sú và tôm càng ở bên trong.

Ai cũng mãi nhìn cá tôm nên hồi lâu mới có người phát hiện Vy. Cô Tư của Không là người đầu tiên phát hiện nàng đứng cạnh bà nội thì mở miệng hỏi:

-Con bé này là ai vậy mẹ?

Bà nội cười vui vẻ nói:

-Đây là bé Vy là bạn gái của thằng Không đó.

-Ồ. Con là bạn gái của thằng Không thật à?

Cô Tư còn không tin tưởng hỏi lại lần nữa.

-Chào cô, con tên Vy là bạn gái của anh Không.

Vy có chút thẹn thùng nói, lúc này những người chưa thấy cảnh Không dẫn nàng đi vào xóm cũng giật mình nhìn lại. Ai cũng khen con bé xinh gái thật.

Cha của Không lúc này cũng từ sau nhà đi đến. Ông có chút khó tin nhìn Vy rồi lại nhìn Không. Cô Tư thấy vậy trêu chọc.

-Con trai ông nay dẫn bạn gái về kìa. Xem ra sắp có bão lớn rồi.

Mọi người nghe vậy thì cười lớn. Bà nội lúc này mới nói:

-Đừng có trêu chọc tụi nhỏ nữa. Mau phụ nhặt cá đi.

Vy cũng muốn đi xuống phụ nhưng mà bị mọi người ngăn cản. Nàng mặc trên người chiếc váy xinh đẹp, nếu làm bẩn thì tiếc lắm. Do đó Không cũng không cho nàng phụ. Thấy vậy Vy mới chạy vào nhà thay ra một bộ đồ ở nhà rồi mới ra phụ giúp. Bà nội và mọi người đều gật đầu tán thưởng nàng không dứt.

Một lúc sau thì mẹ của nó cũng đi bán chè trở về. Sau khi bán cho hàng xóm một mớ cá, số còn lại đều được rửa sạch sẽ. Cha nó muốn mẹ đem cá đi bán bớt nhưng Vy muốn giữ lại hết để chiêu đãi mọi người cho nên đều mang cá bỏ vào thùng xốp để ướp. Do lười biếng cho nên Không lén lúc sử dụng pháp thuật nhỏ làm ra một đống băng để ướp mà khong phải đi mua.

Bữa cơm tối được Vy cùng với mẹ nó chuẩn bị, Không chỉ đi theo phụ lặt rau làm cá mà thôi. Chứ trình độ nấu ăn của nó thì hơi bị kém một chút.

Mặc dù là tiểu thư con nhà giàu lại là người luyện võ nhưng mà tay nghề nấu nướng của Vy cũng rất điêu luyện.

Do nhà cô Tư của nó ngay bên cạnh nên cũng được mời qua ăn cùng. Nhà cô Tư của nó có hai vợ chồng và hai người con gái. Con gái lớn của họ bằng tuổi với thằng em của Không tên là Nguyễn Thị Xuân Hương, con gái út tên là Nguyễn Thị Xuân Hồng đang đi học lớp mười.

Ngày hôm trước Xuân Hương có trở về nhà đến nay còn chưa đi học trở lại cho nên cũng hội tụ cùng một chỗ. Thằng em của Không thì đi chơi mãi đến tối mới về dùng cơm.

-Anh Hai. Lâu rồi không gặp.

Xuân Hương vừa gặp liền chào Không. Mặc dù hai người không quá thân thiết nhưng cô em gái trước mắt có thể coi là một trong số ít người mà Không khâm phục. Chẳng những là học sinh giỏi mười hai năm liền mà tính tình cũng rất hiền lành và siêng năng.

Mặc dù đôi khi có phần ngốc nghếch nhưng lại rất dễ thương, thêm nữa là vô cùng hiếu thảo.

-Dạo này em học hành sao rồi.

Xuân Hương cười hì hì đáp:

-Vẫn ổn anh ơi. Em đang cố gắng lấy học bổng lần này đây.

Năm nào con bé cũng cố gắng để lấy được học bổng, mặc dù là vừa học vừa làm. Nếu là chính mình thì Không khẳng định nó không làm được như vậy.

-Anh còn chưa giới thiệu chị Hai cho em đây.

Không cười cười kéo tay Vy lại nói:

-Đây là Thuý Vy, bạn gái của anh. Còn đây là Hương, em họ của anh. Là con của cô Tư đó em.

Không để cho hai cô bé tự nói chuyện với nhau, còn nó thì phụ dọn thức ăn lên.

Bởi vì là lần đầu tiên Không dẫn bạn gái về nhà cho nên cha nó cũng không có nhậu. Mẹ nó và Vy đã trò chuyện với nhau trong lúc nấu ăn rất nhiều nên bây giờ hai người khá hoà hợp.

Thêm nữa tính tình Vy rất ôn thuật khiến cho mọi người ai cũng thích nàng.

Bữa tối cứ vậy mà trôi qua, buổi tối nó và Vy ngồi ở ngoài sân cùng ngắm sao trên bầu trời. Ở thành phố bừa bộn làm sao có được cái cảm giác yên bình như ở đây. Cả một bầu trời đầy sao làm cho Vy cũng vui vẻ dị thường.

Hơn nữa quan sát tinh tượng cũng là một cách tu hành của hai người cho nên không ai phiền nhìn thêm một ít.

-Nghe nói, mỗi ngôi sao sẽ đại diện cho một người. Anh nói xem tụi mình là ngôi sao nào trên bầu trời kia.

Không không có nhìn lên bầu trời mà chăm chú nhìn nàng, nó nhẹ nhàng hôn lên má nàng một cái rồi nói:

-Anh không biết em là vì sao nào trên bầu trời. Nhưng trong tim anh có một ngôi sao sáng nhất thế gian đó chính là em đó.

-Vậy thì ngôi sao sáng nhất trong tim anh cũng là anh rồi.

Hai người ngồi tên một gốc cay khô kề sát bên nhau, hai trái tim bây giờ như hoà chung một nhịp. Nàng dựa vào người của Không, ánh mắt mơ hồ không nói. Cứ như vậy yên lặng ở nơi đó, mãi cho đến lúc ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Vì sợ nàng tỉnh giấc, không đành dùng chân khí nâng đỡ toàn thân của nàng rồi bế nàng đi vào phòng ngủ.

Sau đó nó mới đi ra ngoài bắt đầu làm nốt công việc hôm nay. Mười viên bảo thạch được lấy ra từ bên trong Lam Hải, nhanh chóng dùng Tử Liên Nghiệp Hoả luyện hoá thành mười miếng ngọc phù. Dùng Kim Sa Thiết chế tạo ra mười sợi dây chuyền rồi tiến hành đeo ngọc phù cho tất cả mọi người trong nhà lúc họ đang ngủ.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.