Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Họ Đào

Tiểu thuyết gốc · 2474 chữ

Sau đó Không tạm biệt hai người rồi rời đi. Một tia sát khí lướt qua người nó rồi biến mất, toàn thân nó cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.

Bên trong nhà, tên Trung nhìn Thuỷ hỏi:

-Vừa nãy anh ta dùng cách gì để chữa cho chú Chính vậy em?

-Anh Không cho cha uống một viên thuốc kì lạ gì đó. Sau đó cha tỉnh lại nhưng mà đầu óc vẫn còn mơ hồ. Anh ta nói uống thêm khoảng mười lần sẽ khỏi nhưng mà thuốc này làm ra rất khó khăn. Bây giờ anh ta trở về chuẩn bị dược liệu để chế thêm.

Nghe Thuỷ nói tên Trung thở ra một hơi “Thuốc thì làm sao diệt được ngải của ta. Tưởng thế nào hoá ra cũng chỉ là một thằng nhóc chưa hiểu sự đời”. Do không còn lo lắng nữa nên hắn tạm biệt Thuỷ rồi lái xe đuổi theo hướng Không vừa rời đi.

Nhưng khi ra đến đường lớn thì đã không còn tung tích của Không nữa. Hắn đành lái xe đi trở về nhà của mình.

Mà Không thì đã ném xe máy của mình vào Lam Hải, nó đang ẩn thân rồi dùng phi kiếm bay theo trên đầu tên Trung.

Hai mươi phút sau hắn xuất hiện bên trong một ngôi nhà hai tầng ở bên trong một cái hẻm nhỏ trên đường Phạm Hùng. Từ bên trong nhà toả ra từng đợt khí lạnh u ám. Từ xa Không đã nhận ra được năng lượng kì dị ở đó giống với năng lượng trên người tên Trung.

Sau khi đậu xe máy SH của mình vào bên trong sân, tên Trung ngay lập tức chạy vào nhà. Sau khi chui xuống tầng hầm, tại đây có rất nhiều khạp lớn bằng đất nung.

Theo như Không quan sát được có tổng cộng mười tám cái hạp với hoa văn khác nhau. Mỗi cái khạp có một người ngồi ở bên trong, sắc mặt trắng xám, ánh mắt vô thần như một xác chết. Nếu quan sát kỹ sẽ thấy được họ vẫn còn sống nhưng linh hồn đã bị khiến khuyết. Con người ta vốn dĩ có ba hồn bảy vía, nhưng những người ở đây đa số chỉ còn lại một hồn. Bọn họ đều là nữ giới đang ở độ tuổi thanh xuân, nhưng lại bị tên cầm thú này bắt được rồi giam giữ ở đây.

Xung quanh khạp được dán những tấm bùa chú bằng giấy vàng. Mười tám cái hủ lại được sắp xếp theo một quy luật nào đó mà Không còn chưa biết. Nhưng những hình vẽ bên dưới nền xi măng là minh chứng cho điều này.

Những năng lượng kỳ dị mà Không thấy được ở bên ngoài là phát ra từ chỗ này. Năng lượng nguyền rủa từ bên trong những cái hủ tràn ra sau đó truyền qua từng đường vẽ bên dưới nền đi vào trung tâm của căn hầm.

Tên Không đang ngồi ở đó tích cực hấp thu năng lượng này để nâng cao sức mạnh của mình.

Chứng kiến toàn bộ sự việc ở đây, Không không thể nào kiềm chế được ý muốn giết người của mình.

Lợi dụng thuật ẩn thân nó tiếp cận tên Trung, nhưng mà không ngờ lúc xuất ra một chưởng muốn vỗ chết hắn thì hắn lại tránh được.

Sau đó nhìn chòng chọc vào vị trí mà Không đang đứng quát lên:

-Là kẻ nào ám toán ta?

Không giật nẩy mình, ẩn thân thuật cũng được giải khai đứng trước mặt hắn. Tên Không tức giận quát lên:

-Sao lại là mày? Thằng khốn nạn mày muốn chết đúng không?

Hắn áp ra năng lượng nguyền rủa vẽ ra một phù văn màu đen, phía trên có lệ quỷ đang gào thét. Biết hắn muốn sử dụng đại chiêu đánh mình, Không lập tức sử dụng Du Long Bộ biến mất khỏi tầm mắt của hắn. Trong tích tắc nó đã xuất hiện sau lưng tên Trung, Tinh Kiếm vừa ra Tinh Vân Kiếm chiêu thứ bảy Thiểm Tinh Trảm.

Kiếm nhanh như tia chớp nhắm ngay cổ hắn chém xuống. Lúc này một cái mặt quỷ xuất hiện ở sau lưng hắn ngăn cản một kiếm này.

Mặc dù mặt quỷ bị chém nát nhưng hắn cũng thừa cơ né qua một bên. Chiêu thức kia lần nữa được hắn khởi động nhắm ngay vị trí của Không.

Dĩ nhiên không thể để hắn hoàn thành chiêu thức, Không liên tục chém ra Thiểm Tinh Trảm tấn công hắn.

Không thể ngưng tụ xong chiêu thức, hắn hoá thành hắc khí lẩn trốn không còn dấu vết.

Mặc dù vậy làm sao có thể trốn thoát khỏi Long Nhãn của Không, nó giả vờ như không nhìn thấy hắn. Rồi trong khoảng khắc tiếp cận chém chết hắn từ trong bóng tối.

Đào Đức Trung chết, linh hồn của hắn bị Không dùng tinh thần lực túm lấy sưu hồn. Một phần ký ức được Không hấp thụ.

Càng xem được nhiều ký ức nó càng cảm thấy kinh tởm tên này.

Đào Đức Trung là người ở Hà Tiên, tỉnh Kiêng Giang. Là người của gia tộc họ Đào, một gia tộc mạnh nhất ở đó. Mặc dù không phải dòng chính nhưng mà cũng được truyền thụ cách tu “ngải”.

Trong gia tộc của hắn, chỉ có đàn ông mới được dạy cho cách tu luyện. Bởi vì cách tu luyện này vô cùng tàn độc, cần có phụ nữ còn trinh làm vật hiến tế. Hằng năm gia tộc này đã bắt cóc hoặc mua về không biết bao nhiêu cô gái vô tội để phục vụ cho việc tu luyện của bọn chúng.

Do chúng thường hay bắt người nước ngoài sau đó vận chuyển về bằng đường biển cho nên Thăng Long Vệ hay Quốc Tử Giám rất khó phát hiện ra bất thường.

Những năm gần đây Quốc Tử Giám cũng từng chú ý đến bọn họ nhưng không rõ nguyên nhân vì sao, năm vừa rồi đã rút học viên trở về không giám thị chúng nữa.

Còn về tên Đào Đức Trung này, từ lúc tu luyện đến giờ hắn đã giết chết hơn hai mươi người, và mười tám người còn ở đây cũng xem như người đã chết không còn cách cứu chữa.

Lúc này, Không gọi điện thoại về cho Minh Tuệ để cho cô ấy báo cáo lên cấp trên. Rất nhanh sau đó bảy người cao thủ của học viện đến đây. Toàn bộ đều mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ, chỉ có một người dẫn đầu là mặc đồng phục giáo viên.

Sau khi vào bên trong căn hầm, nhìn thấy tình cảnh xung quanh thì đám người cũng có chút sửng sờ. Nghe Không kể lại sự việc thì vị thầy giáo vô cùng tức giận:

-Em nói toàn bộ là sự thật? Làm sao em biết được nhà họn Đào làm những loại việc đó?

Không bình tĩnh đáp:

-Tên này tưởng rằng em không phải đối thủ của hắn nên nói cho em biết.

Vị thầy giáo gật đầu nói:

-Việc này em có công lớn, học viện nhất định sẽ ban thưởng. Về phần nhà họ Đào, thầy sẽ báo lại với thầy hiệu phó để ông ấy quyết định. Ở đây để cho thầy và bọn họ xử lý, em trở về học viện trước đi.

-Em đang trong thời gian nghỉ phép cho nên em về nhà trước đây.

Mọi tin tức về vụ việc hôm nay bị Quốc Tử Giám giữ kín để không kinh động đến nhà họ Đào. Đám người ở trong khạp được đưa vào bệnh viện để chăm sóc, nhưng họ đều đã trở thành người thực vật. Để phối hợp với Quốc Tử Giám nên Không cũng không có nói cho Thuỷ mình đã xử lí xong vụ này cho cô.

Tối hôm đó tại nhà của mình, mọi người đang mở tiệc tối. Bữa ăn hôm nay do Vy và Hương cùng nhau làm. Trên bàn tràn đầy những món mà Không thích ăn.

Đêm đó, Minh Nguyệt nhất quyết đòi ngủ chung với Không và Vy làm cho hai anh chị không mần ăn được gì.

Bên trong tầng hầm thứ tư, bên trong một căn phòng họp có hơn ba mươi người đang ngồi trước màn hình máy chiếu. Đứng trên điều hành cuộc họp là phó hiệu trưởng của Quốc Tử Giám. Đại Tướng Lê Hoàng Kha, là một người trung niên có gương mặt cương nghị. Ông mặc trên người bộ quân phục được chế tạo đặc biệt bằng tơ nano tổng hợp. Một loại vật liệu được quân đội Việt Nam nghiên cứu và sản xuất nhưng không có công bố ra thế giới. Chỉ những cán bộ cao cấp mới có được loại quân phục này.

-Theo Trung tin mà bên Lữ Đoàn đặc công 429 thì những Trung tin mà học viên Nguyễn Trung Q107 cung cấp là hoàn toàn chính xác. Hằng năm có từ tám đến mười lần có tàu cập vào cảng tư nhân nhà họ Đào. Mà những tàu này đều chở tội phạm hoặc là người mà bọn chúng bắt cóc được từ quốc đảo ID. Lần này chúng ta cùng với Thăng Long Vệ sẽ tiến hành bao vây khu biệt phủ nhà họ Đào.

Đại Tướng Lê Hoàng Kha dừng một chút sau đó nói:

-Đây là màn hình bố cục ở trong biệt phủ nhà họ Đào. Hiện tại bốn đội Mộc Tinh, Thỷ Tinh, Hoả Tinh, Thổ Tinh cùng với giáo viên giám sát của lớp QS070 (lớp Siêu Cấp) sẽ chia thành bốn hướng tấn công vào theo như trên màn hình. Đội Kim Tinh còn lại và đội Quy sẽ tấn công vào khu cảng tư nhân Thiên Môn. Thăng Long Vệ sẽ đảm nhận nhiệm vụ càng quét ba công ty của họ ở Kiên Giang, Cần Thơ và thành phố Hồ Chí Minh. Bây giờ mọi người trở về bắt đầu chuẩn bị, đúng sáu giờ sáng ngày XXXXX (ba ngày sau) toàn bộ xuất phát.

Đám người nhà họ Đào chọn ID là do dân số ở đây khá đông, diện tích quốc đảo cũng lớn. Khó có thể kiểm soát được hoạt động phạm pháp của bọn chúng.

Sáng sớm hôm sau, Không để cho Nguyễn Dự dẫn theo Minh Nguyệt đi chơi, còn mình thì cùng với Vy trở về học viện. Sau đó Không và Vy trở về học viện thì được mọi người trong đội Quy ra nghênh đón. Mà người nhiệt tình nhất không ngờ là Nguyễn Trọng Nhân đội trưởng.

Hỏi ra mới biết do Không phát hiện được chuyện ác của nhà họ Đào cho nên được học viện thưởng cho mười nghìn điểm tích luỹ. Mà đội viên khác của đội Quy cũng được thưởng một nghìn điểm cho mỗi người làm cho mọi người vô cùng sung sướng.

Chẳng những thế, trong nhiệm vụ càn quét sắp tới đội Quy cũng có phần. Mặc dù nguy hiểm nhưng những công việc chính đã có lớp Thiên Tài và đội giáo viên làm. Công việc của đội Quy chỉ là hỗ trợ phía sau mà thôi. Nhưng nếu hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này điểm số của đội cũng sẽ được tăng lên, phần thưởng cũng không hề nhỏ. Bây giờ họ chỉ còn chờ Trung báo thời gian xuất phát nữa thôi.

Mà những đội khác chỉ có thể thèm thuồng mà nhìn. Hiển nhiên người đội trưởng Nhân của bọn họ bây giờ đi đâu cũng oai phong lẫm lẫm không rụt đầu rụt cổ như trước đây nữa rồi.

Trong lúc mọi người trò chuyện với nhau Nguyễn Trọng Nhân khoác tay lên vai của Không nói:

-Người anh em, anh với Vy quả thật là phúc tinh của đội chúng ta. Từ ngày hai người vào đội, đội Quy mới có được thắng lợi lần đầu tiên trong hơn hai chục năm qua. Bây giờ lại phá được vụ án lớn làm cho mọi người thơm lây. Còn em Vy thì biết luyện đan giúp cho mọi người có thể luyện tập hết sức mình. Là đội trưởng của đội, tôi thành thật cám ơn hai người.

-Cũng không có việc gì. Mọi người không cần quá để bụng.

Những người khác nghe vậy đều cười vui vẻ. Ba cô gái xúm lại một chỗ nói chuyện thầm kín mà bốn người con trai thì lại bàn chuyện vài ngày tới đi làm nhiệm vụ với lớp Siêu Cấp.

Cuối cùng đội trưởng Nguyễn Thành Nhân quyết định đợi sau khi làm xong nhiệm vụ trở về anh ta sẽ mời mọi người đi ăn tôm hùm ở nhà hàng năm sao.

Để cho chuyến đi lần này an toàn hơn, Không luyện chế cho mỗi người một bộ chiến giáp dựa theo thiết kế Vũ Khúc Giáp của Lạc Thần Tộc.

Chiến giáp được làm từ Lục Tinh Thiết kết hợp với nhiều tài liệu phụ trợ khác. Cũng may loại tài liệu này Không thu thập được không ít.

Mấy ngày kế tiếp nó liên tục ở bên trong phòng luyện khí của học viện để chế tạo Vũ Khúc Giáp dựa theo số đo của các thành viên trong đội.

Vy ngoài tu luyện ra thì cũng trở về Phú Mỹ Hưng chơi đùa với Minh Nguyệt. Sau ba ngày, Quốc Tử Giám đã quyết định kết hợp với Thăng Long Vệ cùng nhau vây bắt nhà họ Đào.

Không hoàn thành chiến giáp tặng cho mọi người, ai cũng ánh mắt sáng ngời. Sau khi nhận chiến giáp từ tay Không, Minh Tuệ nhẹ nhàng cám ơn một tiếng rồi đỏ mặt chạy đi. Những người khác cũng dồn dập cám ơn rồi quay trở về phòng mình chuẩn bị những đồ dùng cần thiết.

Trước khi xuất phát, Vy cũng mang ra mấy lọ đan dược chữa thương tặng cho mọi người. Cả đội Quy bây giờ đều xem nàng như bảo bối, bởi vì từ khi có nàng vào đội bọn họ không ngại bị thương nữa.

Dù sao chỉ cần chạy đến chỗ Vy mua đan dược trị thương là có thể nhanh chóng bình phục như thường. Giá cả lại rẽ hơn mua từ cửa hàng của trường nhiều, cho nên ai mà không thích cho được.

Đúng sáu giờ sáng, mọi người đều tập hợp đầy đủ, bốn chiếc máy bay trực thăng thẳng hướng Hà Tiên mà bay đi.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.