Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến Cảng Thiên Môn

Tiểu thuyết gốc · 1997 chữ

Phía trên không trung, cô Mun quan sát được tất cả cử động của mọi người ở bên dưới cho nên liên tục ra lệnh để Lệ Quỷ tấn công hoặc phòng thủ. Do đó Không và Tử Liên cũng không dễ tiêu diệt nó.

Nhất là kỹ năng của nó vô cùng quỷ dị, nào là nguyền rủa làm cho tốc độ của Không chậm lại, nào là bắn ra kịch độc làm ăn mòn cơ thể… nhưng đều được Tử Liên hoá giải.

Cuối cùng, Tử Liên cùng với nó hợp thể, Tử Liên hoá thành ngọn lôi hoả bao quanh người nó như một bộ chiến giáp. Cứ như vậy nó lao vào điên cuồng tấn công Lệ Quỷ. Như vậy mới hoàn toàn trấn áp được Lệ Quỷ khổng lồ.

Thấy được mình trong tình trạng thất thế, cô Mun lại niệm chú ngữ đặc biệt để kêu gọi lệ quỷ từ cánh cổng năng lượng hắc ám kia. Nhưng mà cô ta chợt phát hiện liên kết của mình và cánh cổng kia đã biến mất.

Bởi vì khi nãy Không đã nói vị trí cánh cổng cho cô Huyền, trong lúc nó và Tử Linh hỗn chiến với Lệ Quỷ đã lén đi đến đó. Sau đó phá huỷ đi cánh cổng năng lượng hắc ám rồi.

-Ngươi… Các ngươi đã làm gì Cổng Âm Giới của ta?

Bà ta liên tục gào to mắng chửi, tên thanh niên bên cạnh cũng có chút sợ hãi né qua một bên. Mà lúc này cô Huyền cầm lấy mảnh vụn của Cổng Âm Giới của bà ta ném ra ngoài.

-Trả cho bà đây mụ già xấu xí.

Cổng Âm Dương lao vụt lên không trung va chạm vào thành kết giới hoá thành vô số mảnh vụn. Cô ta nhìn thấy cảnh này thì hai mắt như bốc hoả, khí thế kéo căng nhìn chòng chọc vào người cô Huyền như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

-Các ngươi nếu đã muốn chết như vậy thì ta thành toàn cho các ngươi.

Cô ta cắn một đầu ngón tay, sau đó nhỏ máu vào bên trong cái chuông của mình. Miệng lại bắt đầu niệm thần chú, lần này cô ta niệm rất lâu. Không và mọi người biết là có chuyện chẳng lành nhưng mà không có cách nào khiến cô ta ngưng niệm.

Cái chuông càng ngày càng to ra, xung quanh nó nổi lên rất nhiều cổ tự màu đen như mực. Mỗi khi cô ta niệm ra một chữ thì trên đó cũng xuất hiện thêm một cổ tự màu đen mới.

Lúc này, Không và Vy đành ném ra liên tục bốn năm cái trận pháp phòng ngự bảo vệ mọi người ở bên trong.

Sau đó thừa dịp cô ta vẫn còn đang niệm chú, Không nhanh chóng dọn dẹp con Lệ Quỷ khổng lồ kia rồi mới đứng vào bên trong cùng với những người khác.

-Làm sao bây giờ, nhìn cái chuông khổng lồ kia cô có cảm giác chẳng lành.

Lúc này Minh Tuệ đột nhiên lên tiếng:

-Theo em thấy bà cô kia định sử dụng một chiêu thức công kích bằng âm thanh. Mọi người mau bịt tai của mình lại trước đi.

Không cũng nhận ra chút mánh khoé của pháp thuật mà bà cô Mun sắp tung ra, nó gật đầu nói:

-Bạn Tuệ nói đúng đó cô. Mọi người mau bịt tai của mình lại đi. Em sẽ tìm cách đối phó với mụ ta.

-Đến rồi.

Lúc này những cổ tự xung quanh cái chuông cũng đã phủ đầy, sau đó nhập vào chuông lớn, chiếc chuông phát ra hào quang u ám rồi một đợt sóng âm thanh cực mạnh từ bên trong đó vang ra hướng thẳng chỗ Không và mọi người mà lao đến.

-Vạn Tự Âm Ma Chuông.

Lực phản chấn làm cho Mun cùng với thanh niên họ Đào kia văng ra xa. Vạn Tự Âm Ma Chuông tạo ra đợt sóng âm thanh cực lớn như tiếng quỷ gào, nhanh chóng làm trận pháp bao phủ cảng Thiên Môn cũng bị vỡ nát.

Biết rằng cho dù bịt tay lại cũng không thể ngăn cản được sóng xung kích mạnh như thế này. Mọi người hợp lực lại đánh ra một chiêu mạnh nhất để ngăn cản.

Giờ phút này Không cũng không dám ẩn giấu thực lực, nó nhanh chóng mở ra Long Quang Hộ Thuẫn rồi sử dụng Long Ngâm để chống lại Vạn Tự Âm Ma Chuông. Một chiêu này rút đi toàn bộ Long khí trong người nó.

Trên người nó hư ảnh Kim Long xuất hiện, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa. Cả hai thứ sóng năng lượng chạm vào nhau chấn động chẳng những làm cho toàn bộ cửa kính vỡ nát mà còn hất văng tất cả mọi người xung quanh.

Thế nhưng Vạn Tự Âm Ma Chuông mạnh mẽ hơn Long Ngâm một phần, sau khi Long Ngâm bị nó phá huỷ thì vẫn còn tiếp tục tấn công về phía trước.

Mặc dù sức mạnh của Vạn Tự Âm Ma Chuông bị giảm nhưng mà cũng làm cho tất cả mọi người bị thương nặng. Nội tạng lỗ tai và thần kinh cũng chịu tổn thương nghiêm trọng.

Mà lúc này, Mun và tên thanh niên đã lao xuống tấn công mọi người. Mun có tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ bằng với cô Huyền, còn thanh niên kia chỉ có tu vi Kim Đan Sơ Kỳ. Tất cả mọi người đều bị thương nặng, chỉ có Không và cô Huyền là còn có thể đứng vững. Hai người phối hợp với Tử Liên mới có thể đánh ngang tay với cô Mun.

Cả ba người bị cô ta quấn lấy không buông làm cho không ai có thể đi cứu những người khác.

Thanh niên họ Đào kia đi đến đám người bị thương nằm la liệt trên đất cười lên ha hả. Nhưng còn chưa kịp nói gì thì một cái bóng màu đỏ lướt qua chém ngay cổ của hắn.

-Con bà nó. Dám đánh lén tao.

Hắn né qua được một kích chí mạng liền chửi ầm lên, tay cầm một thanh loan đao bay đến chém vào cái bóng kia. Nhưng mà tốc độ không thể nào bằng cái bóng kia. Nó nhanh chóng di chuyển với tốc độ cực nhanh làm cho tên họ Đào không thể theo kịp.

Hắn bị từng vết đao cắt khắp người, vết thương không lớn nhưng cũng làm cho hắn bị đau đớn không nhỏ. Hắn vừa mắng chửi vừa điên cuồng đuổi theo cái bóng mờ.

Đám người ai cũng ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gì đang sảy ra, có người còn la lớn hỏi.

-Kia là vật gì vậy?

Nhưng không ai biết vật đó là gì, bởi vì chỉ có Vy và Không là biết vật nhỏ kia là gì. Đó là Đường Lang của Vy, bình thường núp trong ấn ký ở tay của nàng nên không ai biết được. Lần này may là nhờ nó ra tay cầm chân tên họ Đào kia.

Vy lập tức ném ra đan dược trị thương cho mọi người, mình thì bày ra trận pháp mới bảo hộ mọi người ở bên trong. Sau đó tất cả đều ngồi xếp bằng luyện hoá dược lực. Chỉ cần vài phút sau là mọi người sẽ khôi phục lực chiến đấu. Đến lúc đó chắc chắn sẽ đánh thắng được hai người trước mặt.

Ở trên không trung, Tử Liên bao phủ toàn thân của Không trở thành bộ chiến giáp mà cô ả kia không dám chạm vào. Cô Huyền thì đã được sử dụng đan dược trị thương nên vết thương cũng đã khôi phục một ít.

Cái chuông lớn đã được Mun thu lại, cô ta lấy ra song đao của mình để đánh với hai người. Hai thanh đao lơ lửng trước người, sau đó xoay tròn bay đến, mỗi thanh tấn công một người.

Cô Huyền điều khiển một thanh phi kiếm đánh trả, còn không thì cầm Tinh Kiếm chém bay thanh đao kia. Do bây giờ chỉ còn mỗi linh khí bên trong đan điền nên lực chiến đấu của nó cũng chỉ ngang với Kim Đan hậu kỳ mà thôi. Thân thể mặc dù mạnh mẽ nhưng khó mà chống lại được Nguyên Anh Trung Kỳ.

Nhưng nếu để cho Tử Liên chạm được vào người Mun thì nó sẽ giành được thắng lợi. Do đó nó giả vờ bị đánh bay sau khi cầm kiếm chống lại đao của cô ta. Sau đó Tử Liên cũng bị rút đi bay vào ấn ký trên trán. Nhìn thấy cơ hội đến Mun lao nhanh đến định túm lấy Không nhưng mà lại bị cô Huyền ngăn cản.

-Em dẫn chạy trước đi. Cô ở đây cầm chân cô ta.

“Trời ạ! Bà cô này đúng là biết cách phá game mà”. Không buồn bực đạp lên phi kiếm đứng lại giữa không trung. Nó thở dài nói:

-Em không thể để cô một mình ở lại. Nếu có chết thì mọi người cùng chết đi.

Cô Huyền trợn trắng mắt nhìn nó, “cái thằng nhóc này đúng là cứng đầu mà”.

-Không được, em mới là Kim Đan Kỳ không đánh lại với con ả này đâu.

-Không sao. Em cầm cự được, nếu cô mà bị ả giết thì em cũng không muốn sống nữa.

Chẳng những cô Huyền mà cả đám học viên đang trị thương bên dưới đều té ngửa.

-Không ngờ vì cua gái mà thằng này liều mạng như vậy.

-Con bà nó. Thằng này có bạn gái rồi mà còn dám cua gái trước mặt người yêu của mình. Trâu bò quá rồi.

Nghe thấy mọi người bàn tán, Vy chẳng những không giận mà còn cười khúc khích. Nhìn thấy như vậy Minh Tuệ ngạc nhiên hỏi:

-Em không tức giận à Vy?

-Vì sao em lại phải tức giận?

-Không là người yêu em mà đúng không?

-Dạ.

-Anh ta cua gái trước mặt em mà em còn cười? Không tức giận sao?

-Chị không hiểu anh ấy rồi.

Mà trong lúc mọi người bàn tán bên dưới, Mun đã liên tục đánh lui hai người do chỉ có mình cô Huyền toàn lực ra tay, Không chỉ giả vờ giả vịt phản kháng. Cuối cùng Mun cầm song đao đánh bay cô Huyền, sau đó lao đến gần Không chuẩn bị cho nó một kích chí mạng.

Lúc này nó đưa lên Tinh Kiếm đỡ lấy song đao của cô ta. Nhưng lực của cô ta mạnh hơn, từng chút một ép xuống. Do ở quá xa cô Huyền không thể kịp thời đến cứu.

Ở phía dưới, mặc dù biết là Không đang có âm mưu gì đó nhưng Vy cũng không khỏi tim đập nhanh vô cùng lo lắng.

Giữa lúc song đao chỉ còn cách người nó vài centimet thì Tử Liên nghe được hiệu lệnh của nó. Một tia lôi hoả từ giữa trán nó bắn ra như đạn pháo, nhanh như chớp xuyên qua đầu của cô ta.

Không có âm thanh, không có máu đổ, trên đầu cô ta để lại một cái lổ to. Thân thể ngã đùng xuống mặt đất. Không đưa tay bắt lại cái chuông và hai thanh song đao làm chiến lợi phẩm. Tàn hồn và Nguyên Anh cũng bị Tử Liên bắt lấy.

Cô Huyền cũng thừa dịp bắt giữ tên thanh niên họ Đào, mục tiêu cuối cùng cũng được hoàn thành. Tất cả đều bị thương nhưng không ai trong đội tử trận, chỉ có những người trước đó bị mọi người bắt giữ thì đã bị lệ quỷ tiêu diệt hết rồi.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.