Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lún Sâu

Tiểu thuyết gốc · 2051 chữ

- Nếu đã như vậy thì con phải nhanh chóng tu luyện mới được. Bây giờ thực lực quá yếu muốn làm gì cũng không được. Còn về tên Cơ Hoành Vũ kia con không muốn hắn đi theo.

-Con muốn chỉ cần bắt hắn giao khế ước linh hồn ra là hoàn toàn có thể điều khiển hắn, vì sao lại không muốn

Thầy hiệu trưởng vuốt chòm râu dài nói. Trong lòng ông biết được tên kia gian sảo, nhưng nếu nắm khế ước thì hắn muốn làm phản cũng không có cách. Vì thế hiệu trưởng mới dám để hắn ở bên cạnh Không.

Ngày trước, sau khi trở về đây thì ông đã giúp hắn bói một quẻ sinh tử. Sau khi biết được nếu hắn tiếp tục tu luyện sẽ hồn phi phách tán, mà nếu giúp đỡ hắn thì về sau sẽ có tác dụng lớn. Thế nên mới tiêu hao tinh lực giúp hắn bảo dưỡng linh hồn đến bây giờ. Chỉ cần tìm một thân xác thích hợp cho hắn đoạt xá là được.

-Con không thích người này, hắn mang đến cho con cảm giác không an toan?

Thầy hiệu trưởng gật đầu, sau đó lấy ra một tấm lệnh bài giao cho nó rồi nói:

-Nếu con không muốn hắn theo vậy thì cứ để hắn ở lại bên trong trận pháp đi. Sau này có dịp ta sẽ đưa hắn ra khỏi đó, việc sau này thì do bản thân hắn rồi. Con cầm lấy lệnh bài này, nếu có thể tiến đến Tiên Giới thì đi đến Nhân Tiên Vực tìm Văn Lang Thần Tông. Sau khi giao lệnh bài sẽ được thu làm đệ tử của Thần Tông. Không nên đi đến Ma Vực nếu không sẽ bị bọn chúng vây bắt.

Tấm lệnh bài bằng kim loại màu đỏ như máu, cầm lên vô cùng nặng. Phía trên có hai chữ “Văn Lang” bằng Long Ngữ, phía dưới lại có hai chữ “Kim Quy”. Thì ra đây là tín vật của thầy hiệu trưởng và Văn Lang Thần Tông để tiến cử đệ tử mới cho tông.

Sau đó, thầy hiệu trưởng nói cho nó những việc cần thiết sau khi phi thăng cần phải làm, và không nên làm.

Cuối cùng hai người mới ra bên ngoài, lúc này tên Cơ Hoành Vũ có chút bực bội nói:

-Hai người to nhỏ với nhau chuyện gì vậy? Khi nào mới đi cứu ta đây?

Thầy hiệu trưởng nghe vậy thì vuốt râu nói:

-Không cần vội. Thời cơ đến ta sẽ để ngươi rời khỏi đó. Tạm thời ngươi ở đây coi nhà cho ta đi. Ta phải ra ngoài xử lý vài chuyện.

Một lá cờ màu xanh được thầy ném ra cho Cơ Hoành Vũ, đây chính là vé thông hành qua lại trận pháp ở đây mà ông luyện chế ra.

Thấy thầy hiệu trưởng muốn rời đi cho nên Không và Vy cũng không tiếp tục làm phiền mà cáo từ rời đi trước. Trên đường trở về, hai người im lặng không nói chuyện. Vy biết nó đang có chuyện cần suy nghĩ lên cũng không làm phiền mà chỉ ôm cánh tay của nó. Hai người đi thẳng đến lớp học. Bây giờ là tiết học về luyện đan, Không ngồi vào một góc rồi tiếp tục trầm tư.

Vy cùng mọi người thì chăm chú nghe giảng. Mặc dù thuật luyện đan của nàng còn cao hơn người giảng bài một tầng nhưng có những thứ cần kinh nghiệm lâu năm đúc kết mà ra. Nàng là đang thiếu những thứ này, nên không bỏ sót câu nào.

“Bây giờ nếu lên Tiên Giới thì mình phải đến Long Vực nhìn một chút. Mà thầy hiệu trưởng nói lối vào Yêu Vực là Long Cung Địa Vực. Mà nơi đó là nơi ở của Lạc Long Quân và năm mươi người con trước đây. Nói như vậy nơi này đáng lý phải nằm trên địa bàn của nước ta. Đúng rồi… Trận pháp truyền tống dưới đáy vực ở Biển Đông... Có khi nào là nơi đó hay không?”

Nghĩ đến đó nó đập bàn một cái, sau đó đứng dậy nói:

-Có thể là nó…

Mà lúc này nguyên một đám học viên ai cũng trợn tròn mắt nhìn nó. Lúc này nó cảm thấy một luồng sát khí lạnh thấu xương đang chòng chọc nhắm vào nó. Người đứng trên bục giảng lúc này không ngờ là người nó biết.

Từ lúc bước ra khỏi nơi ở của thầy hiệu trưởng nó hoàn toàn di chuyển trong vô thức nên không biết vì sao mình đến nơi này. Càng không thể ngờ người dạy là người kia.

Tịnh Giao dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn nó. Ngay từ lúc bước vào không nói với nàng một lời, lại cùng với người khác quấn lấy nhau trước mặt nàng. Mặc dù đã điều tra được hắn có một cô gạn gái, nhưng mà ngay trước mặt mình như vậy thì nàng cũng rất là tức giận.

“Tên khốn này…”

Mà lúc này Không vô cùng xấu hổ nhìn mọi người xung quanh nói:

-Thật ngại quá! Có chút thất thố… Mọi người tiếp tục đi, tôi không làm phiền.

Nói rồi nó định bước ra khỏi phòng chuồn đi nhưng một giọng nói lạnh lùng truyền đến:

-Em đứng lại đó cho tôi. Ai cho phép em rời đi?

-Ặc. Tịnh… Cô giáo gọi em có việc gì à?

Chút nữa là nó gọi thẳng tên của nàng rồi. Tịnh Giao tức giận vô cùng “Cái tên này nhiều lần trốn học. Bây giờ chẳng những làm loạn trên lớp mà còn muốn trước mặt mình chuồn đi. Chán sống mà!”

-Không! Em mau ngồi xuống nghe giảng bài cho tôi. Đợi xong tiết đến văn phòng gặp tôi. Cấm không cho phép bỏ trốn.

“Làm trò gì đây? Chẳng lẽ muốn mình chịu trách nhiệm chuyện lần trước hay sao? Tiêu rồi… tiêu thật rồi”.

Nó rất không tình nguyện ngồi lại vị trí cũ, mặc dù muốn đi cũng không ai cản được nó nhưng mà muốn cho Tịnh Giao mặt mũi nha.

-Vâng!

Thấy bộ dạng của nó cả lớp cười ầm lên, sau đó liên tục bàn tán, mãi đến khi Tịnh Giao quát cho thì mới yên tĩnh lại. Mà Vy dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn nó, trực giác của nàng nói cho nàng biết quan hệ của nó và vị cô giáo xinh đẹp trước mắt “rất không bình thường”.

-Anh và cô giáo biết nhau?

Nó nghe ra giọng Vy có chút mùi chua nên giật nảy mình lắp bắp nói:

-Gặp… gặp qua một lần… Là hôm trước làm nhiệm vụ ở biệt phủ nhà họ Đào.

Mà càng lắp bắp càng làm cho Vy càng hoài nghi hơn:

-Anh với cô giáo là quan hệ gì?

Nó trợn trắng mắt “Chẳng lẽ nói hai người đã ngủ cùng nhau. Cái này tuyệt đối không thể nói được”. Nó giả vờ giả vịt, ánh mắt né tránh không dám nhìn Vy mà nhìn hướng khác nói:

-Là quan hệ thầy trò chứ em nghĩ là quan hệ gì?

Nghe nó nói như vậy Vy cũng nghĩ ra được chút gì rồi. Nàng có chút buồn nhưng cũng không nói gì mà chỉ dùng tay vỗ lên vai nó một cái thật đau nói:

-Không có lần sau đâu nha.

“Trời ơi! Đúng là Conan tái thế mà. Toi thật rồi!”. Nó cúi đầu nói nhỏ:

-Anh biết rồi. Lần đó là tai nạn thôi. Anh đảm bảo không có lần sau.

-Anh cũng giỏi lắm đó. Mới tách ra mấy ngài dám cho em cắm sừng. Không sợ em trồng cho anh vài cái hay sao?

Vy trêu tức nhéo cho nó một cái vào hông. Mặc dù đã đạt tới Long Lân Biến nhưng nó đâu có dánm phản kháng chỉ có thể thu lại Long lực và linh khí bảo hộ để mặc cho nàng hành hạ.

Mặc dù đau nhưng cũng không hét lên một tiếng nào, một lúc sau Vy mới hài lòng thả tay. Ánh mắt đắc ý sờ cằm của nó nói:

-Tha cho anh lần này đó.

-Cám ơn em.

Sau đó, nó bị Tịnh Giao vài lần dùng kiến thức tra hỏi để làm cho nó mất mặt trước lớp. Nhưng mà con hàng này biết dược còn nhiều hơn nàng quá nhiều làm sao nàng có thể là đối thủ của nó. Mãi đến trưa mới xong tiết, nó bị Tịnh Giao mang đi lên văn phòng. Vy thì cùng mọi người đi đến nhà ăn trước.

Phía trên văn phòng của Tịnh Giao, nó và nàng ngồi đối diện nhau. Hai người cứ thế nhìn nhau, không khí vô cùng xấu hồ. Mãi đến lúc sắc mặt của nàng đỏ bừng mới mở miệng nói:

-Lần trước hiểu lầm nên đánh ngươi một bạt tai. Cho tôi xin lỗi!

-Em không cần xin lỗi. Dù sao tôi cũng như em nói. Tôi là tên xấu xa bại hoại.

Nó cười khổ, thật ra nó cũng muốn như thời xưa tam thê tứ thiếp. Nhưng mà xã hội hiện đại không chấp nhận như vậy thêm nữa Vy cũng khó lòng chấp nhận cùng với những người khác. Nên nó chỉ có thể yêu một mình Vy mà thôi không còn chỗ cho người khác nữa.

Mặc dù chuyện lần trước đúng là không phải lỗi của nó cũng không phải do Tịnh Giao khiêu khích mà là do nó đã là một nửa Long Tộc. Mà Long Tộc bản tính dâm dục, cho nên nó muốn kiểm soát bản thân cũng không thể nào kiểm soát được.

-Tôi không có ý đó. Anh không có người yêu thì tốt rồi. Nếu đã có thì tôi cũng không muốn làm kẻ thứ ba. Chuyện ngày hôm đó cứ coi như chưa từng sảy ra đi. Anh không cần phải chịu trách nhiệm với tôi đâu.

Không nhìn nàng có phần ủ rũ, nó cũng không biết nói gì cho phải. Chỉ có thể cười khổ nói:

-Anh thật sự không biết làm sao. Bình thường mà nói anh căn bản không thể làm những chuyện như vậy, nhưng không biết vì sao lúc đó lại không thể nào kiểm soát được dục vọng.

Tịnh Giao nhìn ánh mắt chân thành không chút giả dối của nó, nàng cũng tin lời nó nói. Bởi vì lúc đó, nàng cũng cảm thấy sựu khác lạ trong người nó. Nhất là ánh mắt của nó lúc đó đã chuyển sang màu lam, thân thể cũng biến cường lên mấy phần.

Càng nghĩ tới chuyện đó, thân thể của nàng càng mềm mại đi, có chút luyến tiếc. Tâm tư thiếu nữ vừa ăn được trái cấm như một chất gây nghiện làm cho người ta rất thèm muốn ăn lấy lần thứ hai.

Thế nhưng người ta đã có người yêu, nàng không thể vô sỉ đi tranh đoạt.

-Anh trở về với bạn gái đi.

Không muốn đi, nhưng sau đó lại quay đầu ôm lấy nàng vào trong lòng. Vì nó thấy nàng vậy mà đã khóc lên, nhìn thấy phụ nữ khóc nó không kiềm lòng được. Cứ như vậy mà ôm lấy nàng ở đó.

Không biết qua bao lâu, hai người mới tách nhau ra. Tịnh Giao nói nhỏ một câu làm cho nó sửng sờ:

-Em có thể hôn anh lần cuối không?

Nó nghĩ đến việc đã hứa với Vy cho nên vội vàng lắc đầu nói:

-Anh đã hứa với Vy không thể làm cho...

Nhưng mà chưa nói xong thì Tịnh Giao đã chồm tới hôn nó. Môi kề môi rồi tách ra rất nhanh vì nàng sợ mình sẽ không kiểm soát được bản thân sẽ càng lún sâu vào không rút ra được.

Nó lấy ra Cuồng Huyết tặng cho nàng rồi quay lưng rời đi. Tịnh Giao lúc này đã ngừng khóc, hai tay ôm lấy Cuồng Huyết dao găm như báo vật quý giá nhất đời mình.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.