Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyển Lớp

Tiểu thuyết gốc · 2016 chữ

Tại nhà ăn, rất nhiều học viên đang tụ tập lại với nhau thành từng nhóm nhỏ, vừa ăn vừa nói cười vui vẻ.

Nhà ăn được chia làm hai khu, một khu bình dân ở bên phải, còn bên trái là khu nhà hàng cao cấp. Mặc dù những học viên ở đây không thiếu tiền, nhưng vì mua tài liệu tu luyện cũng đã tiêu hao rất nhiều tiền tài của họ và gia đình. Chỉ có những người có hậu đài khủng bố của gia tộc thì mới có thể sung sướng không lo không nghĩ. Đại diện chính là Nguyễn Trọng Nhân, đội trưởng đội Quy.

Sáu thành viên của đội Quy tập trung ở cùng một bàn bên khu nhà hàng cao cấp, mà ở đó còn có thêm hai người.

Mạc Tuyết Tình được sự nhờ vả của Vy nên đang chăm sóc cho Lạc Bội Hồn, mà càng lúc cô càng thích cô bé này cho nên đang ngồi dạy cho em nó ăn cơm. Chăm sóc vô cùng cẩn thận như với đứa em của mình.

Trên bàn có rất nhiều món ăn cho mọi người tha hồ lựa chọn. Từ cá hồi, tôm sú, thịt bò, thịt heo… Ngay cả thịt cá sấu cũng được gọi lên hai dĩa.

-Sao bà không ăn đi mà thẩn thờ nghĩ gì vậy?

Từ lúc làm nhiệm vụ chung với nhau đến giờ, Vy và mọi người càng thân thiết hơn, xưng hô cũng từ bạn chuyển thành tui với bà. Minh Tuệ thấy Vy không ăn mà đang suy tư gì đó nên mới quan tâm hỏi. Vy lúc này mới hoàn hồn trở lại, cười hì hì nói:

-Tui đang nghĩ không biết bao giờ mới được to như của bà.

Sau đó dùng ánh mát háo sắc nhìn Minh Tuệ. Thấy bộ dáng này của nàng Minh Tuệ biết là không có vấn đề gì lớn nên mới cùng với nàng và mọi người đùa giỡn.

-Cái ánh mắt này là bắt chước tên người yêu của bà đúng không?

-Cái này là tui bắt chước bà đó. Đúng rồi, nghe nói ở Myanmar đang có biến đứng không? Lần này mọi người có muốn đi không?

Mạc Tuyết Tình đang dạy Lạc Bội Hồn ăn cơm, nghe được hai người thì ánh mắt thay đổi một chút nói:

-Không rõ vì sao bên đó xuất hiện một lượng lớn ma vật khủng bố. Cao thủ nước của họ đã giao chiến với bọn chúng nhưng mà bị bọn chúng giết gần như không còn một ai. Chỉ là bọn chúng không ra khỏi vùng núi Hkakabo Razi (thuộc ngoài rìa của dãy Himalaya). Mà nơi đó cũng không có nhiều người dân sinh sống nên tạm thời vẫn không quá nguy hiểm. Tôi khuyên mọi người không nên tham gia sự kiện lần này.

Nguyễn Trọng Nhân cũng nghe gia đình mình nói ra việc này không tầm thường. Sợ là có âm mưu gì đó nên nói trước với hắn không nên đi qua Myanmar trong thời gian này.

-Sư tỷ Tuyết Tình nói đúng. Bây giờ ở đó rất nguy hiểm, cứ để cho đám người chuyên lo chuyện người khác là Mẽo và Trung làm đi. Chúng ta cứ ở một bên quan sát.

Những thành viên khác cũng gật đầu đồng ý. Tu vi của bọn họ mặc dù có thể rất mạnh ở thế tục, nhưng nếu so với những người như Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Tịnh Giao thì chỉ là rác rưởi. Đừng nói đến thầy hiệu trưởng khủng bố của Quốc Tử Giám.

Lúc này Không cũng vừa đến, nghe được mọi người bàn tán xôn xao thì nó cũng không nói mà chỉ từ từ đi đến.

-Cuối cùng cũng được tha rồi à? Ông ăn gì gọi đi, hôm nay tôi bao.

Nguyễn Trọng Nhân cười hì hì nói. Không nhìn bộ dáng con nhà giàu của hắn không khỏi buồn cười nói.

-Còn chầu tôm hùm thì khi nào mới bao mọi người đi đây?

-Nếu mọi người ai cũng rãnh thì tối nay đi cũng được. Để tui đi gọi điện thoại đặt phòng. Ông mời mấy anh em bên đội Kim Tinh và cô Huyền luôn nha.

Một lúc sau Nguyễn Trọng Nhân cũng gọi điện xong, tối nay họ sẽ đến nhà hàng Tôm Ba Càng ở quận 1. Anh ta hớn hở từ bên ngoài đi vào, tay đưa ra một dấu “OK” rồi ngồi vào chỗ của mình nói.

-Đã đặt xong. Mà mọi người còn chưa chúc mừng ông Không nha.

Không không hiểu chúc mừng nó chuyện gì thì Nguyễn Trọng Nhân nói tiếp.

-Ông được chuyển sang lớp Siêu Cấp rồi. Sau này chắc không dễ gặp nhau rồi.

-Hả? Ông nói cái gì? Tui bị chuyển sang lớp Siêu Cấp là sao?

Nó vô cùng ngạc nhiên, mà mọi người cũng không ai biết tin này. Chỉ có Nguyễn Trọng Nhân là biết, bởi vì hắn là đội trưởng. Cũng mới nhận được thông báo cho nên bây giờ mới nói với mọi người.

-Tui cũng mới nhận được thông báo thôi. Tin này còn chưa có công bố ra nữa nên.

-Là ai sắp cho tui vào lớp Siêu Cấp vậy? Còn Vy vẫn ở lại lớp Tinh Anh à?

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Nguyễn Trọng Nhân cười khổ nói:

-Vy vẫn ở lớp Tinh Anh, chỉ có mình ông là được chuyển lên lớp Siêu Cấp. Đừng hỏi vì sao, tui cũng không biết đâu. Ông muốn biết thì đi hỏi thầy Thiên đi.

Nó không nói nữa mà lao vút đi đến phòng làm việc của thầy Thiên. Tốc độ quá nhanh, mọi người còn chưa kịp quan sát, nó đã biến mất. Chỉ có mỗi Lạc Bội Hồn là nhìn về hướng nó biến mất cứ như có thể nhìn thấy hành tung của nó vậy. Hai mắt trong khoảng khác cứ như thần minh, sau đó lại trở lại khờ khệt như ban đầu.

-Mọi người ăn xong rồi thì về chuẩn bị đi. Tối nay chúng ta chơi một trận cho sảng khoái.

-Ok.

Sau bữa cơm, Vy mang một phần đồ ăn về phòng cho Không. Mặc dù bây giờ không cần ăn mấy tháng cũng không sao nhưng Vy vẫn muốn mang về cho nó.

Sau khi trở về ký túc xá thì thấy có một cô gái đứng trước cửa phòng của Không lưỡng lự không quyết. Cô ấy muốn gặp Không nhưng không dám gõ cửa, tay đưa lên rồi lại đặt xuống. Vài lần như vậy, khi quyến tâm gõ thì Vy đã đi đến nói:

-Bạn là ai vậy? Tìm Không có chuyện gì không?

Cô gái có vóc dáng cáo ráo, khuôn mặt bị che đậy bởi một chiếc mặt nạ hình hoa Lily. Là học trò của Tịnh Giao hôm trước Không từng gặp qua. Cô ta có chút ngượng ngùng quay đầu bỏ đi mà không nói lời nào.

“Thật là một cô gái kỳ lạ. Không đúng? Lẽ nào tên dâm tặc nhà mình ngoài cô Giao ra còn hốt thêm em này nữa? Giỏi lắm… một lúc về thì biết tay bà!”

Phần cơm Vy mang về cũng bị ném vào trong sọt rác không chút thương tiếc. Sau đó tức giận đi vào phòng mình, khoá trái cửa, bồi thêm hai cái trận pháp phòng ngự rồi mới đi tắm rửa.

Ở phòng thầy Thiên.

Không kịp gõ cửa Không đã xông vào, bên trong Trần Khải Lâm đang báo cáo gì đó với thầy Thiên. Trên tay anh ta mang theo một chiếc USB chứa dữ liệu mới điều tra được.

Nhìn thấy Không xông vào, hai mắt của Khải Lâm trừng lớn, “cái tên này đúng là không chút lễ phép nào”. Sau đó liếc sang nhìn thầy Thiên sợ anh ta nổi giận. Nhưng không ngờ thầy Thiên lại cười mà như không cười nhìn lấy hắn và Không.

-Thầy…

Trần Khải Lâm mở miệng thăm dò ý tứ của thầy Thiên. Anh ta không biết có nên tiếp tục báo cáo hay không. Thầy không nhìn anh ta mà chăm chú nhìn Không, không những không tức giận mà có phần đắc ý nói:

-Đến đây cám ơn tôi vì đã chuyển cậu vào lớp Siêu Cấp à?

“Cám ơn cái beep. Biết quan hệ của tôi và Vy, lại dám chuyển tôi đi mà không đưa Vy theo. Đợi tôi vượt qua ông thì sẽ cho ông biết mùi”. Nó tức giận nói:

-Vì sao chỉ chuyển một mình tôi? Thầy đừng nói với tôi là vì thiên phú tôi cao, tư chất thiên tài các kiểu. Tôi không có tin mấy lời như vậy.

Thầy Thiên cười lớn:

-Em nghĩ nhiều rồi. Tôi chuyển em qua lớp Siêu Cấp là vì nhiệm vụ lần này.

Mặc dù muốn chia rẽ đôi tình nhân này để không ăn cẩu lương, nhưng mở miệng thì đường đường chính chính không thẹn với lòng. Bây giờ trong lòng anh ta đang rất là vui vẻ. Đến ngay cả Trần Khải Lâm cũng nhìn ra trong lòng anh ta có quỷ thì sao Không lại không biết. Nó nhếch miệng cười nói:

-Nhiệm vụ gì? Chẳng phải vừa mới làm chiến dịch Thanh Tẩy sao, bây giờ đã có nhiệm vụ mới rồi à?

Thầy Thiên bỗng nhiên nghiêm mặt nói:

-Nhiệm vụ lần này do thầy Địa dẫn đầu. Phối hợp với Trấn Nam Phái đi qua giúp đỡ nước bạn Myanmar giải quyết đám ma vật mới xuất hiện gần đây. Nhiệm vụ này khá nguy hiểm cho nên Quốc Tử Giám phái ra hai đội trong lớp Siêu Cấp là đội Thuỷ Tinh và đội Hoả Tinh.

“Đội Thuỷ Tinh chẳng phải do Tịnh Giao giám sát hay sao? Ây… Xem ra ta cũng phải theo đến đó một chuyến”.

Nhìn thấy bộ dáng không phản kháng nữa của nó, thầy Thiên liền nói tiếp.

-Lần này tôi chuyển em và Khải Lâm vào lớp Siêu Cấp nhưng cho hai em lựa chọn đội để vào. Các em muốn vô đội nào?

Trần Khải Lâm nhìn Không chờ nó lựa chọn trước. Anh ta biết bám đùi tên sư đệ này chắc chắn sẽ có rất nhiều chỗ tốt nên dại gì không đi theo ăn bám cơ chứ.

Thấy anh ta nhìn mình, Không cười khổ nói:

-Anh nhìn tôi làm gì?

-Không… Tôi chỉ muốn nhường sư đệ chọn trước thôi.

Nó liếc mắt tên sư huynh này nói:

-Sư đệ phải nhường sư huynh chọn trước mới phải phép.

Trần Khải Lâm lúc này cười gian, hắn biết được lúc trước Không tham gia chiến dịch Thanh Tẩy nhà họ Đào cùng với đội Thuỷ Tinh. Lần này nếu không ngoài ý muốn chắc chắn chọn đội này nên cũng không ngại nói trước:

-Thưa thầy. Em muốn vào đội Thuỷ Tinh.

Không nhìn dáng vẻ đắc ý của Trần Khải Lâm nó muốn vả cho hắn một bạt tai ghê gớm. “Thằng này chắc là đã biết được gì đó rồi! Đúng là keo bôi bôi da chó mà”.

-Em cũng chọn vào đội Thuỷ Tinh.

Thầy Thiên lúc này vác cái bộ mặt đắc ý của mình càng làm cho Không muốn đánh người hơn cả Trần Khải Lâm.

-Lệnh bài đội Thuỷ Tinh của hai em đây. Cầm lấy rồi về chuẩn bị, khi nào xuất phát sẽ có người thông báo cho hai em.

“Con bà nó! Thì ra từ đầu tới cuối đều nằm trong kế hoạch của con cáo già này. Cả lệnh bài cũng đã chuẩn bị rồi”. Liên tục mắng chửi trong lòng nhưng bên ngoài cũng không biểu hiện gì. Nó cùng Trần Khải Lâm mang lệnh bài hiện tại chuyển điểm tích luỹ qua lệnh bài mới rồi trả lệnh bài cũ cho thầy Thiên.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.