Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn Cục

Tiểu thuyết gốc · 2058 chữ

Mười người vừa xông vào, nhìn thấy tình cảnh máu me khắp nơi làm cho ai cũng tức giận không thôi. Không những là người dân vô tội mà học viên cũng chết đi chín người.

Thầy Thiên cầm Liềm Thiên Thời lao lên trước tiên, một liềm chém ngang, thế đi như gặt lúa. Hai tên ma vật đang tấn công Không bị chém làm bốn đoạn chết ngay lập tức. Hạo nhiên chính khí thiêu đốt toàn bộ thân xác chúng. Ngay cả đoạn xương sống cũng bị phá huỷ không còn.

Tên ma vật chỉ huy thấy vậy lập tức ra lệnh rút lui, toàn bộ thành ma khí bao bọc bị thu lại. Cả đám bọn chúng tận trung bên người tên đó, sau đó âm thanh quái dị truyền đến. Không hiểu bọn chúng nói gì chỉ nghe “Khẹt khẹt khục khục…”

Trước khi bọn chúng hoàn toàn biến mất, thầy Thiên kịp thời chém ra một liềm. Năng lượng hạo nhiên chính khí nhắm ngay đầu tên chỉ huý bắn nhanh mà tới.

Nhưng mà một thanh kiếm màu đen được hắn rút ra từ hư không chặn lại một chiêu này của thầy Thiên. Sau đó bọn chúng hoàn toàn biến mất trong tầm mắt mọi người.

Bởi vì có hơn nửa số người tử vong cho nên không khí khá là căng thẳng, chỉ trao đổi những điều cần thiết rồi mang thi thể trở về Quốc Tử Giám.

Không đi đến mở ra Trống Đồng Xích Quỷ, ba người ở bên trong đều yên bình. Vy cũng đã tỉnh trở lại, vừa nãy không rõ vì sao nàng mất đi ý thức nên ngất xỉu, chứ hoàn toàn không bị thương tổn gì cả.

-Em có sao không?

Nàng nhìn bộ dáng lo lắng của nó thì hết sức hài lòng, mỉm cười nói:

-Em không sao. Anh có bị thương không? Bọn ma quỷ kia đâu rồi?

-Thầy cô trong trường đến đuổi chúng đi rồi. Tiếc là…

Lúc này không cần nó nói thêm ba người cũng đều đã nhìn thấy thi thể học viên vươn vãi ở khắp nơi. Bất kỳ nơi nào bị quả cầu ma khí đánh trúng đều bị phân huỷ, vô cùng đáng sợ.

Mạc Tuyết Tình cùng với Vy chỉ biết buồn bã thở dài, còn Lạc Bội Hồn thì sợ hãi chui vào lòng của Không không dám nhìn ra ngoài. Hai người còn giữ được bình tĩnh, nhưng những học viên nữ khác, chơi thân thiết với những người đã chết thì đã không kìm được nước mắt oà khóc tại đó.

-Được rồi. Ngoan nào. Tuyết Tình, cô mang Vy và Bội Hồn đi theo giáo viên trở về giúp tôi. Tôi đi hỗ trợ mang xác các bọn học về.

Mới vừa cùng nhau ở đó nói cười vui vẻ, thế mà thoáng chốc đã mất đi hơn một nữa. Người ta thường nói không bữa tiệc nào không tàn, nhưng mà tàn như thế này thì cho dù lòng dạ sắt đá hơn nữa cũng không kìm được mà nhói trong lòng.

Sau đó, những học viên còn sống được đưa trở về ký túc xá của họ. Còn người chết thì trao trả cho người thân cùng với một số tài phú coi như bồi thường.

Bên trong căn phòng họp của học viện, thầy Thiên và một giáo viên khác đang hỏi Không, cô Huyền, thầy Phúc và đội trưởng đội Kim Tinh việc gì đã sảy ra. Đáng lý nó không cần phải theo vào mà do cô Huyền lôi nó theo.

-Do em mời mọi người đến đó ăn tiệc chúc mừng chiến dịch Thanh Tẩy nhà họ Đào thành công. Nhưng không ngờ lại bị ma vật phục kích. Là lỗi của em!

Cô Huyền an ủi Nguyễn Trọng Nhân nói:

-Chuyện này không thể trách em được. Không ngờ đám ma vật lại dám đi đến tận đây mai phục. Việc này chắc chắn là có vấn đề.

-Tình hình lúc đó cụ thể là như thế nào em nói rõ xem.

Đội trưởng đội Kim Tinh là KT-101 tên thật Bạch Khải Phong là một thanh niên nghiêm túc. Sống rất có chuẩn mực, anh ta là người đứng ngoài quan sát cho nên có thể tưởng tận tường thuật lại mọi chuyện đã sảy ra. Từ việc Không với tu vi Kim Đan Trung Kỳ có thể đại chiến ba con ma vật Nguyên Anh Trung Kỳ mà không rơi vào hạ phong. Đến việc thầy Phúc khai mở phác thân La Hán cũng bị anh ta rành mạch nói ra. Chỉ là anh ta không biết vị La Hán này là Khánh Môn La Hán. Riêng việc cái lổ hỏng do Tử Liên mở ra thì anh ta không biết mà thôi. Còn có việc Vy đột nhiên ngất đi cũng là chuyện mà anh ta không thể lý giải.

Cuối cùng thầy Thiên xác nhận lại một lần nữa thì Không và cô Huyền đều gật đầu đồng ý với lời KT-101 nói.

-Thật kỳ lạ. Nếu như đúng như say đoán của mọi người thì là không thể nào. Tin tức ở bên Myanmar truyền về là không có ma vật nào di chuyển sang nước khác cả.

Lúc đầu Không cũng cho là như vậy, nhưng mà nghĩ kỹ lại, nó có một cái suy đoán khác hơn. Những tên này là đồng bọn nhà họ Đào, bởi vì lần trước tên Musk gọi cứu viện nhưng không thấy đến. Thêm nữa năng lượng ma khí này không giống với vu ngãi thuật nhưng cũng có phần nào tương tự.

Vu ngãi thuật ăn mòn tinh thần và thể xác theo một cách từ từ. Còn ma khí này trực tiếp xâm nhập và phá huỷ linh hồn lẫn thể xác.

-Đúng rồi. Đây là xương sống của đám ma vật đó mà em đã thu lại được mấy cái. Thầy nghiên cứu thử xem tìm ra được gì không?

Thầy Thiên nhận lấy xương sống màu xám mà nó lấy ra từ Lam Hải. Cẩn thận quan sát cũng không phát hiện ra gì. Chỉ còn cách đem về cẩn thận nghiện cứu và chờ thầy hiệu trưởng về xem sao.

Mọi người sau đó liền giải tán trở về kí túc xá của mình.

Lần này đội Quy tổn thất nhiều, bảy người chỉ còn lại bốn người là Không, Vy, Nguyễn Trọng Nhân và Minh Tuệ. Đội Kim Tinh thì còn lại năm người, ai cũng đau buồn nên tạm thời được nhà trường cho nghỉ ngơi một tuần để thư giản đầu óc.

Nhưng nào ai có tâm tư mà thư giản, ai cũng tập trung tu luyện, nghiên cứu phương thức nâng cao bản thân.

Vy có hứng thú với trận pháp cho nên ngoài tìm hiểu trận pháp do trường cung cấp còn nằng nặc đòi Không cho xem tài liệu trận pháp mà ngay cả nó cũng chưa thấu hiểu hết.

Minh Tuệ, Trần Trọng Nhân, Mạc Tuyết Tình cùng với đội Kim Tinh đều điên cuồng vùi đầu vào trong luyện tập.

Lạc Bội Hồn được Không đưa về nhà cho chơi cùng với Minh Nguyệt. Hai cô bé vậy mà rất hợp tính nhau, Minh Nguyệt như chị cả dẫn Lạc Bội Hồn đi hết chỗ này lại đến chỗ khác dạo chơi. Tiền của Không cũng đem đưa cho Hương Lan, để chăm lo cho cho hai cô bé.

Không quay trở lại học viện, liền đi đến gặp Tịnh Giao để hỏi mấy phần dược liệu luyện Bồi Nguyên Đan. Thế nhưng dược liệu đã không còn nhiều, Tịnh Giao chỉ có thể đưa cho nó bảy phần đủ để luyện chế năm bình Bồi Nguyên đan.

-Dựa theo phương pháp anh dạy, bọn em cũng đã luyện thành công Bồi Nguyên Đan. Nhưng chất lượng lại không bằng được đan dược lần trước anh đưa cho em.

-Đó là điều đương nhiên.

Nhìn bộ dáng đắc ý của nó, Tịnh Giao vỗ cho nó một cái vào mông nói:

-Đừng vội đắc ý. Bây giờ tình thế có thay đổi. Đại sư huynh nói phải chờ sư phụ về rồi mới quyết định xem có nên đi Myanmar không. Trong lúc này mọi người nếu ra ngoài thì chú ý an toàn một chút.

Không gật đầu đồng ý quyết định của thầy Thiên, nó nói:

-Vừa hay anh cũng phải xử lý một số việc. Bây giờ anh đi luyện Bồi Nguyên Đan em có đi theo quan sát không?

Tịnh Giao lắc đầu, nàng quay người đi vào ghế của mình ngồi xuống. Lấy ra một tập tài liệu đưa cho nó rồi nói.

-Không cần đâu. Lần trước em đã quan sát kỹ lắm rồi. Bây giờ em cũng cần có việc phải làm. Đây là tài liệu điều tra đám ma vật lần trước tấn công anh và mọi người mà nhân viên của trường điều tra được.

Không nhận lấy tài liệu, lật ra xem thì thấy được những kẻ tấn công nó và mọi người đều là người nước Myanmar đi đến Việt Nam bằng máy bay cách nay đã gần ba tuần. Tức là ngay lúc trước ngày mọi người tấn công biệt phủ nhà họ Đào.

“Thì ra đúng như mình đoán, đám ma vật này liên quan đến nhà họ Đào”. Sắc mặt nó khá trầm trọng, bởi vì chuyện này nếu liên quan đến đám người kia. Vậy thì bọn chúng chẳng phải đã xuất hiện ở trên Trái Đất từ rất lâu rồi hay sao. Nhưng vì sao đến tận hôm nay mới chịu xuất đầu lộ diện.

Mặc dù có nhiều suy đoán, nhưng nó cũng không nói lại với nàng mà từ từ tiến về phía của. Âm thanh nho nhỏ truyền trở vào phòng.

-Vậy anh đi đây.

-Ừa.

Không tiến vào phòng luyện đan luyện Bồi Nguyên Đan, một số đan dược tăng tốc độ tu luyện và đan dược trị thương bậc bốn. Mất cả ngày mới luyện xong bảy lọ Bồi Nguyên Đan, mười bình Nhất Khí Đan, năm bình Phục Nguyên Đan (Đan dược trị thương cấp bốn).

Mang tặng cho Tịnh Giao, Vy, thầy Phúc mỗi người một bình Nhất Khí Đan cùng với một lọ Bồi Nguyên Đan.

Riêng Vy và Tịnh Giao mỗi người được nó tặng cho năm trăm viên Tinh Thạch. Vy thì không sao vì nàng đã từng được chứng kiến nó mang ra thứ này. Nhưng Tịnh Giao thì vô cùng ngạc nhiên nói.

-Anh làm sao có được Tinh Thạch?

-Tinh Thạch này lúc anh đi nhà vệ sinh. Từ trên trời bỗng nhiên rơi xuống một cái bao lớn, mém chút đè chết anh rồi. Sau khi xem xét thì phát hiện toàn bộ đều là Tinh Thạch. Có đến mười nghìn viên luôn đó em.

Tịnh Giao che miệng cười to:

-Anh cho em là con nít ba tuổi hay sao. Em chỉ buột miệng hỏi mà thôi. Anh không cần trả lời em đâu.

-Em tranh thủ làm xong việc rồi nghỉ ngơi nha. Anh trở về bế quan đây, khi nào bắt đầu nhiệm vụ thì liên hệ cho anh.

Tối hôm đó, nó quay trở về phòng bắt đầu luyện hoá Trống Đồng Xích Quỷ. Nói thêm là Tinh Kiếm tương thích với tinh huyết Lạc Thần Tộc, mà Không đã có tinh huyết nên dễ dàng luyện hoá hơn so với Trống Đồng Xích Quỷ nhiều mặc dù cả hai đều cũng một cấp bậc.

Còn về Bạch Long Thần Giáp thì lại tương thích với tinh huyết Long Tộc. Mà nó đã luyện qua khỏi Long Huyết Biến cho nên cũng đã có một giọt tinh huyết Long Tộc ở trong cơ thể. Vừa hay giúp nó luyện hoá nhanh chóng Bạch Long Thần Giáp.

Nửa tháng sau đó, ngoại trừ vừa tu luyện Thánh Long Cửu Biến vừa luyện hoá Trống Đồng Xích Quỷ. Long Lực cũng tăng lên tương ứng năm trăm hai mươi bốn tia. Tiêu hao hết linh khí bên trong cơ quan xoắn ốc giúp nó tăng lên Kim Đan Hậu Kỳ.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.