Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỏ Tinh Thạch

Tiểu thuyết gốc · 1979 chữ

Minh Nguyệt là người bận rộn nhất những ngày gần đây, vừa phải chăm sóc Lạc Bội Hồn, vừa dẫn Vy đi luyện tập, vừa quản lý đám yêu thú dưới trướng của mình. Mặc dù vậy cô bé lúc nào cũng vui vẻ tươi cười, càng ngày càng hoà nhập với cuộc sống của con người hơn.

Vy nhờ có Tinh Thạch và đan dược của Không, nàng cũng đã tu luyện đến Kim Đan Sơ Kỳ. Rồi nhờ Minh Nguyệt chuyển nàng trở lại dưới đáy vực kia để luyện tập với đám yêu thú cua. Sau mấy ngày vất vả cuối cùng cũng thuận lợi giết hết đám cua, biến chúng thành thức ăn để cám ơn Minh Nguyệt.

Thầy hiệu trưởng cuối cùng cũng đã quay trở về Quốc Tử Giám. Ông liền triệu tập toàn bộ cán bộ cao cấp ở phía nam cùng tiến vào phòng họp. Sau khi bàn giao nhiệm vụ cho mỗi người thì ông quay trở về nhà tre tiếp tục bế quan.

Mà những người tham gia cuộc họp đều mang theo một tấp phù màu vàng quay trở về. Tổng cộng có hai mươi tấm, đây chính là Hồi Trường Phù, mỗi tấm có tác dụng giúp cho người sử dụng nhanh chóng biến trở về lại Quốc Tử Giám.

Bởi vì tính chất nguy hiểm của nhiệm vụ hỗ trợ lần này, thầy hiệu trưởng quyết định chỉ cho giáo viên đi qua Myanmar, còn các học viên đều không được đi. Ngay cả đội Thuỷ Tinh của lớp siêu cấp cũng không được, duy chỉ có Không cùng với thầy Phúc và TYT-101 mới có thể cùng xuất phát.

Tịnh Giao cầm lấy bốn tấm phù đi đến phòng ký túc của Không. Vừa hay đúng lúc nó xuất quan ra ngoài ăn uống thì gặp được nàng trên hành lang.

-Chào em. Đi đến đây thăm anh à?

Tịnh Giao đưa cho nó hai tờ phù vàng nói:

-Em mới không rãnh như vậy. Sư phụ em đã về, lần này ông ấy mang về một số bảo vật hộ mệnh. Hai tờ phù này là Hồi Trường Phù. Cho anh một tờ, thầy Phúc giám sát của anh một tờ.

Không ngạc nhiên hỏi lại nàng:

-Lần này thầy Phúc cũng đi à?

-Đúng vậy! Từ lần giao chiến trước, trường học nhận thấy công pháp của thầy ấy rất thích hợp đối phó ma vật. Cả anh cũng vậy, cho nên hai người mới được đặc cách đi cùng các giáo viên cao cấp khác đến Myanmar.

-Anh không hiểu, vì sao trường lại coi trọng việc đi giúp nước bạn như vậy?

Tịnh Giao hơi do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn nói nhỏ vào tại nó:

-Nghe nói bọn họ bỏ ra một cái mỏ Tinh Thạch cho trường chúng ta.

Hiện tại trên Địa Cầu có rất nhiều nơi có mỏ Tinh Thạch sơ cấp đơn lẻ. Chỉ có bốn nơi là là dãy Hymalaya, hoang mạc Sahara, rừng rậm Amazon và Lục Yên (Yên Bái) là có mỏ Tinh Thạch trung cấp trở lên.

Tuy rằng ở Lục Yên chỉ có hai mỏ Tinh Thạch nhưng lại có một là mỏ trung cấp. So với các mỏ sơ cấp khác thì tốt hơn nhiều. Mà nơi có trữ lượng lớn nhất thế giới là Hymalaya với hệ thống mấy chục mỏ Tinh Thạch trải dài khắp nơi. Nơi này chịu sự quản lý của Trung, Ấn, Myanmar, Bhutan (mình đổi Butan thành Bhutan cho nó đúng nha), Nepal, Pakistan, Afghanistan. Nhưng phần lớn đều nằm trong tay của người Trung Quốc và Bhutan.

Tuy Bhutan là một đất nước nhỏ nhưng mà nơi đây là thánh đường Phật Giáo, có rất nhiều cao thủ toạ trấn. Ở xung quanh Bhutan được bao bọc bởi một tụ linh trận cực kì to lớn, cho nên linh khí ở đây cực kỳ nồng đập. Có thể coi là một trong những nơi tu luyện tốt nhất thế giới.

Còn nói đến nơi có Tinh Thạch chất lượng tốt nhất là hoang mạc Sahara. Ở đó có một mỏ Tinh Thạch gần đạt đến cấp độ Cao Cấp mặc dù nơi đây linh khí yếu ớt. Tuy vậy mỏ Tinh Thạch ở đây lại nằm trong tay của thế lực Giáo Đình của phương Tây.

Một số mỏ Tinh Thạch trong khu rừng Amazon là thần bí nhất, không ai biết nó nằm ở đâu, chỉ biết nó nằm trong tay Mỹ và Brazil mà thôi.

Mỏ Tinh Thạch giống như những mỏ đá quý khác, có điều đặc biệt nó nằm ở bên trong những tảng đá bao tinh. Loại đá này bao phủ toàn bộ Tinh Thạch vào bên trong, muốn biết được có Tinh Thạch ở bên trong hay không thì phải phá bỏ lớp đá bao phủ này.

Bởi vì nó che đi toàn bộ linh khí ở bên trong Tinh Thạch, không có bất kỳ cách nào có thể nhìn thấy Tinh Thạch ở bên trong cả. Ngay cả Long Nhãn cũng không thể nhìn thấy. Đó cũng là lí do vì sao những người có tu vi cao cũng không thể hoàn toàn khai thác toàn bộ Tinh Thạch bên dưới khu mỏ một cách triệt để được.

Không được Kim Long từng nói sơ lược về chuyện này, nhưng cũng không nói rõ. Còn ký ức của Lạc Thừa Khúc thì cũng không có về mỏ Tinh Thạch.

-Thì ra là như vậy. Đúng rồi, không biết trường của chúng ta có sở hữu mỏ Tinh Thạch nào không em?

Tịnh Giao cười tự hào nói:

-Đương nhiên là có rồi. Ngoài hai mỏ ở Lục Yên ra thì còn có một mỏ ở Myanmar. Lần này nếu giúp họ thành công sẽ được tặng thêm một mỏ nữa.

-Vậy khi nào mọi người xuất phát?

-Hai ngày nữa. Anh cũng chuẩn bị hành lý đầy đủ đi.

-Lần này đi bao nhiêu người qua đó vậy em?

-Bởi vì ngoài chúng ta ra còn có nhiều nước khác đến hỗ trợ nữa. Nên lần này tính cả anh và em thì tổng cộng chỉ mười người đi qua bên đó.

-Ồ. Anh chuẩn bị tới nhà ăn. Em đi cùng không?

-Không. Em trở về phòng đây, anh đi một mình đi.

Nàng quay trở về văn phòng còn Không đi đến nhà ăn. Tại đây nó gặp Vy, Nguyễn Trọng Nhân và Minh Tuệ. Từ lúc những người khác trong đội tử vong, bọn họ trở nên thân thiết hơn trước rất nhiều. Cùng nhau tu luyện, cùng thúc đẩy lẫn nhau tiến về phía trước.

-Cuối cùng ông cũng ra ngoài rồi à?

Không đi đến bên cạnh Vy ngồi xuống, nhìn thấy nàng đã đạt Kim Đan Kỳ nó cười tươi nhìn nàng:

-Chúc mừng em nha. Anh có quà tặng cho em đây.

Nó mang ra một lọ chứa Bồi Nguyên Đan tặng cho nàng. Sau đó quay sang nói với Minh Tuệ và Trần Trọng:

-Hai người cũng có phần, mỗi người một bình. Sau khi trở về phòng hãy sử dụng.

Ba người đều không hiểu đây là thứ kỳ lạ gì. Bởi vì họ còn chưa từng thấy đan dược nào lại có dạng khí như thế này cả. Ngay cả thầy cô giáo trong trường lần đầu biết đâu là đan dược đều trợn tròn mắt huống chi là họ. Thấy Nguyễn Trọng Nhân định mở nắp bình ra để nhìn thử thì nó vội vàng ngăn lại.

-Đừng có mở ra, đây là Bồi Nguyên Đan có dạng khí. Ông mà mở ra nó bay hơi hết là tôi không chịu trách nhiệm đâu.

-Cái gì? Đây là Bồi Nguyên Đan?

Đùa cái gì vậy? Bồi Nguyên Đan mà Quốc Tử Giám mới nghiên cứu ra gần sao lại có dạng khí? Hơn nữa không phải trường mới chế ra số lượng cực kì ít hay sao? Sao tên Không lại mang ra một lúc ba bình tặng cho Vy và họ.

-Đúng vậy. Loại Bồi Nguyên Đan này là dùng để hít vào cơ thể để hấp thụ chứ không phải như những loại đan dược bình thường khác. Cho nên tuyệt đối không được mở nắp ra để kiểm tra.

-Thứ này quá quý giá, tui không dám nhận. Ông để mà sử dụng đi.

Nguyễn Trọng Nhân và Minh Tuệ đều muốn trả lại, nhưng bị Vy cản lại:

-Ảnh đã cho thì hai người cứ nhận đi. Chắc chắn là ảnh đã sử dụng rồi nên không cần lo cho ảnh đâu.

-Đúng vậy. Hai người không cần để tâm, mọi người đều là bạn bè của nhau mà.

Về công dụng của Bồi Nguyên Đan thì ba người cũng đã biết được. Cho nên ai cũng muốn lập tức trở về để sử dụng, bởi vì để lâu có biến thì không hay.

-Vậy tôi về phòng một lúc. Lời nói nhiều tui cũng không nói nữa, từ nay về sau ông chính là anh em của tui.

-Tuy tui không thể làm anh em với ông, nhưng sẽ coi ông là bạn. Hơn nữa tui là chị em với Vy, nên cũng coi là người nhà đi.

Minh Tuệ cười hì hì quay đầu trở về phòng của mình. Chỉ còn lại nó và Vy ở nhà ăn, nó vừa dùng cơm vừa nói:

-Gần đây tu luyện vất vả không em? Nếu mệt thì về nhà nghỉ ngơi vài ngày đi.

-Em không sao? Đan dược này làm sao mà anh có vậy?

-Vì Bồi Nguyên Đan này là anh nghiên cứu ra, cho nên yêu cầu vào lọ cũng là việc đương nhiên mà.

Nó cười hì hì, không ngần ngại nói ra bí mật trong chuyện này với nàng. Vy cũng không có quá ngạc nhiên nói:

-Anh còn lọ nào không?

-Em cần à? Anh còn dư một lọ đây.

Vy đã dùng cơm xong nên chỉ nhìn nó trìu mến nói:

-Nếu còn thì mang tặng cho cô Giao đi anh.

Nó đang ăn cơm, nghe được Vy nói làm cho nó ho sặc sụa, cơm văn khắp bàn. Nó quay sang nhìn nàng không thể tin được nói:

-Em nói gì? Anh nghe không rõ.

-Em nói anh mang tặng cô Giao một lọ Bồi Nguyên Đan đi!

Vy vẫn bình tĩnh nhìn nó, ánh mắt không chút tà niệm nào. Không bối rối vô cùng không biết trong hồ lô của nàng đang bán thuốc gì. Thấy vậy nàng mới nghiêm túc nói:

-Dù em không biết hai người là chuyện gì. Nhưng em thấy anh vẫn nên bồi thường cho người ta một chút. Con gái lúc nào cũng chịu khổ mà.

Không thở dài, nó không hiểu nàng sao lại nói ra những lời này. Sau đó gật đầu một cái không nói gì thêm. Sau đó nó trở về cùng Vy ra ngoài đi dạo, cũng lâu rồi hai người không có cùng nhau thư giản hẹn hò một trận.

Cả buổi tối hôm đó, hai người đi dạo khắp Sài Gòn, vừa đi xem phim, vừa ăn uống, vừa vui chơi công viên rất là vui vẻ. Cũng may bụng của tu sĩ có thể chứa nhiều hơn người bình thường nếu không chắc hai người đều bị bội thực mất.

Buổi tối hai người không trở về trường mà thân mật trong một khách sạn tình yêu ở bên ngoài. Dù là với thân thể của tu sĩ Kim Đan Kỳ nhưng không có luyện qua thể thuật nên Vy đã chịu thua trước những đợt tiến quân ồ ạt của nó. Hoàn mỹ kết thúc một ngày vui vẻ của hai người.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.