Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh đệ Long Hổ

Phiên bản Dịch · 1383 chữ

Chương 15

Nhóm dịch: Fulybook

“Thành viên cuối cùng của Sở Minh chúng ta cũng đã đến gia nhập.”

“Mọi người hãy cùng nhau hoan nghênh Sở Phong đệ, vỗ tay đi nào.”

“Bốp bốp bốp…”

Sau khi Sở Nguyệt đưa Sở Phong tới liền vừa hô lớn vừa vỗ tay.

Thấy thế, mấy thành viên của Sở Minh nhưng không phải là người của Sở gia cũng vỗ tay theo, gật đầu ra hiệu với Sở Phong.

Thực lực của Sở Phong hôm qua họ cũng đã nhìn thấy rồi, cho dù người Sở gia có coi Sở Phong như thế nào, chí ít trong lòng của bọn họ cũng đã chấp nhận Sở Phong rồi.

Chỉ có điều, ngoài Sở Nguyệt và mấy người này ra, những đệ tử khác của Sở gia đều không có biểu hiện gì, lại còn nhìn Sở Phong bằng ánh mắt không mấy thân thiện.

“Sở Nguyệt, muội có nhầm không đấy, sao đột nhiên mang kẻ này gia nhập Sở Minh? Mau bảo hắn cút đi.” Sở Uy đột nhiên nổi giận quát.

“Không sai, Sở Minh ta không hoan nghênh hắn, bảo hắn mau cút đi.” Cùng lúc đó, những người khác cũng đồng thanh hét lên.

Tiếng của bọn họ rất lớn, làm như cố ý khiến tất cả mọi người nghe thấy, thực ra, bọn họ cũng đang muốn lôi kéo sự chú ý của những người xung quanh.

Lúc này, Sở Phong khẽ nhíu mày, hắn chẳng ngời được rằng, Sở Uy lại chọn hình thức này để hoan nghênh hắn.

Đây là hoan nghênh sao, là cố ý khiến hắn mắt mặt thì có, khiến hắn phải bẽ mặt trước bao nhiêu huynh đệ.

“Sở Uy đại ca, các huynh đang làm gì vậy? Không phải hôm qua huynh đã nói…” Lúc này, Sở Nguyệt nóng nảy, không biết phải làm sao.

"Sở Nguyệt muội câm miệng cho ta, Sở Minh này do ta quyết định, ta có thể thu nhận bất cứ ai, nhưng tuyệt đối sẽ không thu nhận Sở Phong hắn." Sở Uy không cho Sở Nguyệt cơ hội nói xong.

“Sở Uy, không ngờ huynh lại…”

“Được, huynh đã không thu nhận Sở Phong đệ, Vậy ta cũng cũng sẽ rời khỏi Sở Minh.”

Sở Nguyệt cuối cùng cũng hiểu ra được, nàng đãbị Sở Uy lợi dụng, dùng nàng như một công cụ để bôi nhọ Sở Phong.

“Sở Nguyệt, điều này không phải do muội nói là xong, trừ khi muội rời khỏi Sở gia, bằng không muội sẽ không thể nào thoát khỏi Sở Minh.” Sở Uy cười nhạt, dường như đã đoán được Sở Nguyệt sẽ phản ứng như vậy.

“Huynh… huynh quả thực…” Sở Nguyệt tức đến nghiến răng nghiến lợi, cũng không biết phải làm như thế nào cho tốt, bất đắc dĩ đành phải đưa mắt nhìn về phía Sở Phong: “Sở Phong đệ, ta…”

“Sở Nguyệt tỷ, không cần phải giải thích, việc này không trách tỷ được.” Khuôn mặt Sở Phong rất bình tĩnh, hắn đảo mắt qua phía Sở Uy thản nhiên nói:

“Sở Minh các ngươi không thu nhận Sở Phong ta đúng không? Được, rất tốt, hãy nhớ kĩ những gì hôm nay các ngươi đã nói, Sở Phong ta đảm bảo, sẽ có một ngày, các ngươi sẽ phải hối hận vì hành động ngày hôm nay.”

“Ha ha ha, thật nực cười, ngươi nghĩ ngươi là ai? Bọn ta hối hận? Ngươi có cái gì để khiến bọn ta hối hận?”

“Ngươi là cái thá gì, thật không biết xấu hổ.”

Chẳng ai thèm để tâm tới Sở Phong, đối với bọn họ mà nói, Sở Phong chỉ là phế vật, bởi vì từ khi còn nhỏ, trong tâm can của bọn họ đã sớm coi thường Sở Phong như vậy rồi.

“Nơi này cũng thật náo nhiệt.” Nhưng vào lúc này, đột nhiện vang lên một âm thanh vang dội.

Đưa mắt nhìn tới, chỉ thấy có hai tên nhiếu niên đang chậm rãi tiến lại gần.

Đây là một đôi huynh đệ song sinh, trên người mặc một bộtrường bào màu tím rất bẩn, bẩn đến nỗi có thể nhìn thấy vết dầu loang lổ sáng loáng.

Đặc biệt trong tay hai người còn cầm một cây mía, không ngừng phát ra những âm thanh “rít rít” chói tai, làm người khác cũng cảm thấy khó chịu.

Chỉ có điều, sau khi mọi người nhìn thấy huy hiệu trên người hai người họ, đều kinh ngạc ngẩn người.

Trên huy hiệu có khắc hình một đôi cánh, đây chính là kí hiệu của hội đồng minh mạnh nhất hiện nay, Dực Minh.

“Là thành viên của Dực Minh, huynh đệ Long Hổ.” Lúc này, đã có rất nhiều người nhận ra hai người này, những tiếng kinh ngạc vang lên không dứt.

Các nam đệ tử đều tỏ vẻ kính nể, nữ đệ tử thì la hét không ngừng, giống như đã ngưỡng mộ người này từ lâu vậy, ngay cả Sở Nguyệt cũng nhìn chăm chú.

“Sở Nguyệt, tỷ biết bọn họ sao?’ Sở Phong tò mò hỏi.

“Ừ, bọn họ là Bạch Long và Bạch Hổ, cùng tuổi với ta, đều mười sáu tuổi.”

"Năm đó bọn họ cùng gia nhập Thanh Long Tông với chúng ta, 12 tuổi thì thông qua khảo sát nội môn, đồng thời cũng chiếm được vị trí đầu bảng trong lần khảo sát đó."

"Có người nói, một năm trước bọn họ đã bước vào Linh Vũ tầng thứ sáu, quả thực là là đệ tử xuất chúng"

Sở Nguyệt nói tới hai người này, vẻ mặt rất nghiêm túc, có thể thấy được ấn tượng của Sở Nguyệt về hai người này là vô cùng tốt.

"Mười sáu đã đạt đến Linh Vũ tầng thứ sau!"

Nghe Sở Nguyệt nói như vậy, Sở Phong quan sát huynh đệ Long Hổ một lần nữa, phải biết rằng đại ca hắn Sở Cô Vũ, 17 tuổi mới bước vào sáu tầng Linh Vũ, đã được cho là thiên tài.

Hai người này còn tiến cấp sớm hơn Sở Cô Vũ một năm, như vậy có thể thấy được, thành viên của Dực Minh không thể khinh thường, cũng khó trách được coi là tổ chức thần thoại.

“Long… huynh đệ Long Hổ, hình như bọn họ đang đi về phía chúng ta... chúng… chúng ta… không ai trêu tức bọn họ chứ?

Mục tiêu của huynh đệ Long Hổ, dĩ nhiên là ở đây, đám người Sở Minh đều trở nên căng thẳng, ngay cả Sở Uy cũng không ngoại lệ.

Dù sao thì tên tuổi của đôi huynh đệ này cũng quá vang dội, dù không có thân phận là người của Dực Minh thì cũng không có cách nào có thể che lấp đi được hào quang của hai người họ.

Nhân vật như vậy, bọn họ không dám đắc tội, bởi vì một khi đắc tội là tương đương với việc bị kết án tử hình rồi.

Nhưng khi huynh đệ Long Hổ tới gần, mọi người lại thở phào nhẹ nhõm, vì bọn họ phát hiện ra mục tiêu của huynh đệ Long Hổ là Sở Phong.

“Ngươi tên là Sở Phong? Bạch Long quan sát Sở Phong.

“Có việc gì sao?” Sở phong ung dung đáp trả.

“Ồ?” Thấy Sở Phong đáp lại, Lông mày Bạch Hổ hơi nhíu, bắt đầu quan sát Sở phong.

“Quá tốt rồi, đúng là huynh đệ Long Hổ tìm đến Sở Phong.”

“Hừ, vừa mới ra nhập nội môn đã đắc tộ với huynh đệ Long Hổ, thật đáng đời.”

“Ai bảo hắn ngông cuồng, xem lần này hắn chết như thế nào?"

Lúc này, trong lòng đám người họ Sở đều rất vui mừng, họ hận không thể làm Sở Phong đắc tội với nhân vật lớn, rồi sau đó bị người khác tiêu diệt.

Chỉ là không thể ngờ, Sở Phong đã đắc tội với huynh đệ Long Hổ rồi, chuyện này khiến bọn họ vô cùng thích thú.

Chỉ có điều, câu nói sau đó của huynh đệ long Hổ, đã khiến bọn họ phải trợn tròn mắt.

“Sở Phong, có hứng thú gia nhập Dục Minh không?”

Bạn đang đọc Tu La Vũ Thần (Dịch) của Thiện Lương Mật Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Buu.Buu
Lượt thích 2
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.