Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu nữ đại chiến quái vật

Phiên bản Dịch · 1688 chữ

**Chương 22: Thiếu nữ đại chiến quái vật

Nhóm dịch: Fulybook

“Chuyện này… có phải là ảo giác không vậy?”

Sở Phong giật mình, hắn hiểu rõ việc có thể cảm ứng được phương hướng của linh dược sẽ có chỗ tốt như thế nào.

Nếu sự cảm ứng này là thật thì hắn sẽ như cá gặp nước khi ở núi Linh Dược này.

“Vù…”

Nghĩ tới đây, Sở Phong không do dự nữa mà đi tới nơi hắn cảm ứng được, muốn biết điều này là thật hay giả.

Càng tới gần, Sở Phong càng vui mừng bởi vì sự rung động của Thiên Linh Thảo trong đầu hắn ngày càng mạnh mẽ hơn, điều này chứng tỏ rằng cảm giác của hắn không phải là giả.

Mà sau khi Sở Phong đi xuyên qua một bụi cỏ thì liền thấy một cây Thiên Linh Thảo màu đỏ ở trước mắt.

Thiên Linh Thảo cao hơn Địa Linh Thảo, thân cành tản ra ánh sáng màu đỏ trong suốt, giống như là lửa đang cháy vậy, dưới màn đêm đen còn xinh đẹp hơn nhiều.

“Vật nhỏ à, đùa giỡn với ta cả ngày rồi, để ta xem ngươi có thể chạy trốn được nữa hay không.”

Sở Phong bước thẳng tới chỗ của Thiên Linh Thảo, hắn đưa linh khí ngưng tụ vào lòng bàn chân làm tốc độ của hắn tăng lên gấp đôi, chỉ trong nháy mắt đã tới gần Thiên Linh Thảo.

“Vù…” Nhưng mà Sở Phong còn chưa kịp làm gì thì cả cây Thiên Linh Thảo chỉ hơi lay động rồi biến mất.

“Muốn chạy sao, không có cửa đâu!”

Thấy Thiên Linh Thảo muốn bỏ chạy thì Sở Phong cười lạnh, bước tới một bước, rồi vươn tay chụp tới một chỗ đất trống, một tiếng hét vang lên, trong tay của Sở Phong xuất hiện một gốc Thiên Linh Thảo.

Khi Thiên Linh Thảo bị Sở Phong tóm được thì lập tức hiện nguyên hình, giãy dụa vô cùng điên cuồng, sức lực còn lớn gấp vài lần Địa Linh Thảo, nhưng mà tất cả chỉ phí công, cuối cùng vẫn bị cướp mất linh tính, bị biến thành một cây dược thảo màu đỏ, nằm trên tay Sở Phong.

“Chắc chắn không phải là ảo giác.”

Sở Phong mừng như điên, thuận tay ném Thiên Linh Thảo vào tay nải, mặc dù không biết sự cảm ứng kỳ lạ này từ đâu mà tới nhưng không thể phủ nhận rằng nó sẽ có công dụng rất lớn đối với Sở Phong.

“Chẳng lẽ là…”

Sau khi suy xét cẩn thận, Sở Phong khó tránh được việc nghi ngờ nguồn gốc của luồng sức mạnh kỳ lạ này là bắt nguồn từ Mộ Vạn Cốt. Hơn nữa thực tế đúng là sau khi hắn bước vào nơi đó thì mới có được sức mạnh kỳ lạ này, mà luồng khí quái dị kia lại chỉ tấn công vào đại não.

Có lẽ là do bị luồng khí kỳ lạ đó công kích nên mới khiến cho lực cảm ứng của Sở Phong trở nên mạnh mẽ hơn.

“Chậc chậc, lại tự đưa tới cửa.”

Đúng lúc này, mắt hắn sáng lên lần nữa, lại có một cây Thiên Linh Thảo tiến vào trong phạm vi cảm ứng của hắn.

Dưới sự cảm ứng mạnh mẽ này, hầu như không có một gốc Thiên Linh Thảo nào có thể thoát khỏi Sở Phong, mọi thủ đoạn chạy trốn đều là vô dụng.

Cả đêm Sở Phong không ngủ, tới bình minh thì hắn đã bắt được mấy chục cây Thiên Linh Thảo, số lượng này đủ để bất cứ ai phải điên cuồng.

Nếu mà bị người biết được thì rất có khả năng sẽ đánh cướp số thảo dược này từ chỗ Sở Phong, xét cho cùng việc cướp đoạt ở trong núi Linh Dược cũng không hiếm thấy.

Nhưng mà sức cảm ứng của Sở Phong không chỉ hiệu quả với Thiên Linh Thảo, kể cả con người khi tiến vào một phạm vi cố định thì cũng bị Sở Phong phát hiện, vì vậy mà hầu như không ai có thể phát hiện Sở Phong.

Lại một ngày nữa trôi qua, khi màn đêm buông xuống thì tay nải của Sở Phong đã sắp đầy, Sở Phong cũng không đi tìm linh dược nữa mà là tìm một nơi kín đáo để luyện hóa Thiên Linh Thảo.

Tốc độ luyện hóa của Sở Phong cực nhanh, chỉ trong vòng hai canh giờ hắn đã luyện hóa hết tất cả Thiên Linh Thảo.

Cùng lúc đó đan điền của hắn cũng càng ngày càng đầy đủ, làm cho Sở Phong mừng rỡ, tuy rằng Thiên Linh Thảo không bằng Tiên Linh Thảo, nhưng mỗi ngày đều có thể luyện hóa số lượng Thiên Linh Thảo như hôm nay thì hắn có thể đột phá trong vòng mười ngày.

Từ sau hôm đó,ngày nào Sở Phong cũng đi lại trong núi Linh Dược săn bắt Thiên Linh Thảo, tới tận đêm khuya mới dừng lại, sau khi luyện hóa hết Thiên Linh Thảo rồi nghỉ ngơi hai canh giờ, lại tiếp tục săn bắt Thiên Linh Thảo.

Cuộc sống cứ trôi qua như vậy, khi tới ngày thứ chín, trong đan điền của Sở Phong có sự thay đổi mãnh liệt, chín cự thú Lôi đình lại biến hóa lần nữa, cuối cùng thì Sở Phong cũng đột phá tới Linh Vũ tầng năm.

“Có được sức mạnh như thế này thì dù cho phải đối mặt với Linh Vũ tầng sáu thì cũng có thể đánh một trận.”

Nhận thấy được thực lực của mình đã tăng lên mấy lần, Sở Phong cực kỳ kinh ngạc, có được thần lôi đúng là mạnh hơn nhiều lần so với người khác.

Hơn nữa, hắn còn biết Lôi Đình Tam Thức, nếu mà dùng nó thì kể cả Linh Vũ tầng sáu cũng không đấu được với hắn.

Khả năng chiến đấu vượt qua cấp độ bản thân đã là vượt qua lẽ thường, tuy rằng một vài thiên tài có thiên phú cực cao cũng có thể làm được nhưng dù sao đó cũng là thiên tài, nếu tình trạng thế này xuất hiện ở người bên cạnh mình thì chắc chắn tất cả mọi người đều sẽ kinh ngạc.

Sau khi thực lực của Sở Phong tăng lên thì việc bắt giữ Thiên Linh Thảo càng dễ dàng hơn, chỉ cần dùng nửa ngày là có thể nhét đầy tay nải, cũng bởi vì lương khô đã sắp hết cho nên một tay nải khác cũng đã thành nơi Sở Phong cất linh dược.

Chỉ là lúc này Sở Phong cũng không vừa lòng khi chỉ bắt Thiên Linh Thảo, hắn đi vào phía trong, muốn gặp Tiên Linh Thảo, một linh thảo trong truyền thuyết không kém gì hung thú cấp sáu.

“Luồng khí tức này…”

Nhưng khi Sở Phong tiến vào bên trong không lâu thì hắn cảm nhận được hai luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ.

Một luồng khí tức là của linh dược, lại rất hung ác, chắc chắn là Tiên Linh Thảo có trí tuệ, với lại có số lượng rất nhiều, khoảng một trăm cây.

Mà một luồng khí tức khác lại là một người, cũng cực kỳ mạnh mẽ, chắc hẳn là một cao thủ Linh Vũ tầng bảy.

Giờ này hai luồng khí tức xen lẫn vào nhau, rõ ràng là có người đang chiến đấu với Tiên Linh Thảo, chỉ là luồng khí tức của người đó cũng không ổn định, chắc đang ở vào hoàn cảnh xấu.

“Ai mà có gan dám một mình đấu với nhiều Tiên Linh Thảo như vậy?”

Vì lòng hiếu kỳ nên Sở Phong quyết định tới nhìn xem, mà khi hắn vượt qua bụi cây thì lại sợ tới choáng váng khi nhìn cảnh tượng trước mắt.

Một gốc cây cao tới ba mét, có cực nhiều bụi gai màu tím mọc quanh người, còn có một cái miệng đỏ lòm đầy răng nanh, khắp thân thể nó đều có một luồng khí tức áp bức, đây mà là Tiên Linh Thảo sao? Rõ ràng là quái vật mà.

Nhưng mà điều khiến hắn chú ý nhất là một thân hình nhỏ bé đơn bạc bên cạnh cây Tiên Linh Thảo đáng sợ kia, bởi vì người này có thể đi lại trong đại trận được tạo thành từ gần trăm cây Tiên Linh Thảo, hơn nữa nàng ta ta còn là mỹ nữ.

Nàng ta ta có một mái tóc dài tự nhiên, khuôn mặt đẹp đẽ tinh xảo, da trắng như tuyết, đôi mắt ẩn chứa quật cường và thần thái không sợ hãi khi gặp nguy hiểm đã hấp dẫn ánh mắt của Sở Phong.

Thiếu nữ này là người đẹp nhất mà Sở Phong đã từng gặp, nhưng mà Sở Phong bị nàng ta thu hút cũng không chỉ bởi vẻ đẹp của nàng ta, mà còn vì nàng ta tuổi còn nhỏ đã có thực lực mạnh như vậy.

“Chú ý dưới chân.”

Đột nhiên Sở Phong hét lớn, bởi vì hắn cảm nhận được dưới chân nàng ta có một gốc Tiên Linh Thảo đang mai phục.

“Cái gì?”

Nàng ta vốn không chú ý tới Sở Phong nên bỗng nhiên nghe được tiếng hét của hắn thì hơi giật mình kinh hãi,, cơ thể phản ứng theo bản năng đạp hai chân xuống đất rồi bay thẳng lên.

Mà khi nàng ta vừa rời khỏi mặt đất thì có một gốc Tiên Linh Thảo to lớn chui ra từ mặt đất.

Điều này làm cho nàng ta ta sợ hãi, nếu không được nhắc nhở thì có lẽ nàng ta đã bị thương nặng rồi. Nàng ta nhìn về phía Sở Phong với lòng cảm ơn.

Thế nhưng khi nàng ta nhìn thấy Sở Phong thì gương mặt xinh đẹp của nàng ta cứng lại, giật mình nói: “Tại sao lại là ngươi?”

Bạn đang đọc Tu La Vũ Thần (Dịch) của Thiện Lương Mật Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.