Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cha con gặp nhau

Phiên bản Dịch · 1709 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Trong phòng khách của phủ đệ Sở gia có một người đàn ông trung niên và một thiếu niên đang ngồi.

Thiếu niên mặc áo bào màu trắng, dáng dấp mi thanh mục tú, trên dưới toàn thân đều tản ra một loại khí chất đặc biệt.

Vị này chính là đại ca của Sở Phong, người được nhận vào hàng ngũ đệ tử nội môn của tông môn đệ nhất ở Thanh Châu, Lăng Vân Tông, Sở Cô Vũ.

Còn người đàn ông trung niên chính là phụ thân của Sở Cô Vũ và Sở Phong, Sở Uyên.

“Két” Hai người đang trò chuyện thì cửa phòng đang đóng chặt chậm rãi bị đẩy ra.

“Ai bảo ngươi không gõ cửa mà đã tiến vào, cút ra ngoài.”

Đang nói chuyện vui vẻ cùng với nhi tử lại có người tự tiện xông vào, Sở Uyên rống giận vỗ bàn một cái, thế nhưng lúc cửa phòng hoàn toàn mở ra, sau khi một đạo thân ảnh gầy yếu đi vào, biểu tình phẫn nộ trong mắt của Sở Uyên đông lại trong nháy mắt.

“Ha ha, phụ thân, đại ca.”

Sở Phong gãi đầu, nhìn vào bên trong phòng khách cười hì hì, hai vị này là người là người thân cận với hắn nhất.

“Là đệ đệ sao?” Nhìn thấy Sở Phong, Sở Cô Vũ mừng rỡ, chỉ vài bước đã tới trước mặt Sở Phong, một tay ôm lấy Sở Phong: “Đệ đệ, đệ rốt cục cũng trở về, đại ca nhớ đệ muốn chết.”

“Đại ca, ta cũng nhớ huynh.” Sở Phong cũng dùng sức ôm lấy Sở Cô Vũ.

“Năm năm không gặp, đệ đã cao hơn, anh tuấn hơn nhiều, kém chút nữa ta không nhận ra được.” Sở Cô Vũ lại quan sát Sở Phong cẩn thận, trong mắt tràn đầy vui sướng.

“Nhưng vẫn không cao bằng đại ca.” Sở Phong cười hì hì nói.

“Đệ mới bao nhiêu tuổi, qua vài năm nữa khẳng định đệ sẽ cao hơn đại ca.” Sở Cô Vũ cưng chiều xoa đầu Sở Phong.

“Trở về sao lại không báo lấy một tiếng.” Sở Uyên cũng đi tới, không thể che giấu được sự mừng rỡ trên mặt, tuy rằng mọi người trong Sở gia đều không coi Sở Phong là người Sở gia, nhưng trong lòng Sở Uyên, Sở Phong giống như Sở Cô Vũ đều làcon ruột của ông.

Thấy trường bào trên người Sở Phong, Sở Uyên lại nói: “Tiến vào nội môn rồi?”

“Vâng” Sở Phong gật đầu cười.

“Tốt, ta đã nói là nhi tử của Sở Uyên ta chắc chắn không phải phế vật như vậy mà.” Sở Uyên cười ha ha, vô cùng vui vẻ.

Năm năm rồi ba cha con không gặp mặt, có nhưng lời nói mãi không hết, hàn huyên hết trọn vẹn nửa ngày, ngay cả cơm trưa cũng không ăn.

“Sở Uyên đại nhân, gia chủ đại nhân bảo ngài và thiếu gia Cô Vũ qua đó một chuyến.” Ngay lúc này, ngoài phòng bỗng vang lên tiếng bẩm báo.

Đó là giọng nói của Triệu tổng quản, công thần của Sở gia, tuy ông ta không phải là người của Sở gia, nhưng địa vị ở Sở gia rất cao, cho nên giờ phút này, ba cha con Sở phong đều ra khỏi phủ đệ.

“Triệu tổng quản, không biết phụ thân gọi chúng ta qua đó có chuyện gì?” Sở Uyên khách khí hỏi.

“Là thảo luận chuyện của đại hội gia tộc, tất cả các thành viên của Sở gia đều đến.” Triệu quản gia tóc đã hoa râm mỉm cười nói.

“Hóa ra là như vậy, Cô Vũ, Phong nhi, chúng ta đi.” Sở Uyên nhìn Sở Cô Vũ và Sở Phong, muốn đi đến sảnh hội nghị của Sở gia.

“Sở Uyên đại nhân, gia chủ chỉ gọi người và Cô Vũ thiếu gia qua.” Nhưng vừa muốn đi liền bị Triệu quản gia ngăn lại.

“Ông có ý gì.” Thấy thế, Sở Cô Vũ giận tím mặt.

“A…” Triệu quản gia vẫn thong dong, cười nhạt nói: “Đây là ý của gia chủ đại nhân, lão hủ chỉ là người truyền lời mà thôi.”

Giờ khắc này, không chỉ có Sở Cô Vũ, mà sắc mặt của Sở Uyên cũng rất khó coi, nói đến hội nghị của gia tộc lại duy chỉ không gọi Sở Phong, ý tứ trong đó vô cùng rõ ràng.

“Phụ thân, đại ca, hai người mau đi đi, đừng khiến gia gia không vui.” Đúng lúc này, Sở Phong cười nói, hắn cười rất thong dong, cảm xúc không bị ảnh hưởng chút nào, ở Sở gia nhiều năm như vậy, loại chuyện này hắn đã sớm quen thuộc.

Mà nhìn thấy Sở Phong như vậy, tim Sở Uyên càng như bị đao cắt, cảm thấy mình không xứng với chức phụ thân, vỗ bả vai Sở Phong nói:

“Phong nhi, phụ thân cam đoan với con, hội nghị gia tộc lần sau nhất định sẽ có con.” Nói xong câu đó, Sở Uyên liền dẫn Sở Cô Vũ đi đến chỗ sảnh hội nghị.

“Linh Vũ tầng chín.” Sở Phong vô cùng vui mừng, Sở Uyên vừa rót vào trong người hắn một tia khí tức, đó chính là khí tức Linh Vũ tầng chín.

Sở Phong biết điều này có nghĩa là gì, bởi vì trong toàn bộ Sở gia, ngoại trừ người thế hệ trước ra, vẫn chưa có người nào đạt được Linh Vũ tầng chín, cho nên đây chính là tấm thẻ cạnh tranh cho chức gia chủ lớn nhất của Sở Uyên.

Linh Vũ tầng chín, thiếu chút nữa thôi là có thể bước vào Nguyên Vũ Cảnh.

Bước vào Nguyên Vũ cảnh thì không còn dùng nguyên khí làm chủ đạo nữa mà là nguyên lực.

Một loại sức mạnh lớn hơn linh khí rất nhiều, một loại cảnh giới Linh Vũ hoàn toàn siêu việt, bây giờ gia chủ Sở gia Sở Bá Nguyên cũng mới chỉ là Nguyên Vũ tầng thứ nhất mà thôi.

Mà Sở Uyên ở tuổi này đã đạt tới Linh Vũ tầng chín chỉ cách Nguyên Vũ Cảnh một bước, Sở Phong thực sự cảm thấy vui mừng thay ông.

“Sở Uyên đại nhân, không ổn rồi.”

Đúng lúc này, một giọng nói vội vàng vang đến, một đại hán hốt hoảng chạy vào.

"Trương thúc, xảy ra chuyện gì?" Vị đại hán này Sở Phong biết, ông ta là một hạ nhân trong Sở gia.

“Là… là Sở Phong thiếu gia à?” Nhìn thấy Sở Phong, sắc mặt Trương thúc nhanh chóng biến đổi.

Lúc Sở Phong rời khỏi Sở gia vẫn chỉ mới là một cậu bé mười tuổi, qua thời gian năm năm đã thay đổi rất nhiều nhưng Trương thúc vẫn lờ mờ nhận ra Sở Phong.

“Là ta.” Sở Phong gật đầu cười.

“Sở Phong thiếu gia, không xong rồi, khoáng mạch phía sau núi có hung thú xuất hiện.”

“Hung thú?” Sở Phong hơi hốt hoảng, không chút nghĩ ngợi liền nhanh chóng chạy như bay về phía sau núi.

Khoáng mạch sau núi kia là nguồn thu nhập chính của Sở gia. Những công nhân làm việc trong hầm mỏ đa số đều là người bình thường, dù có những người thuộc giới tu võ thì thực lực cũng rất yếu.

Loại hung thú này Sở Phong đã từng gặp rồi. Dù là loại hung thú yếu nhất thì những người thợ mỏ kia cũng không thể đối phó được vì vậy khi nghĩ tới tình cảnh hung thú xuất hiện chỗ những người bình thường ấy, Sở Phong vốn không kịp suy nghĩ nhiều.

Thế nhưng, ngay lúc Sở Phong vừa rời đi, khóe miệng vị Trương thúc kia lại hiển lộ nụ cười như vừa thực hiện được âm mưu vậy.

“Trương thúc, vất vả cho ông rồi.” Ngay sau khi Sở Phong vừa rời đi, Sở Tầm liền đi tới, kín đáo nhét cho Trương thúc một chút ngân lượng.

“Ha ha, đây là việc lão nên làm.” Trương thúc thuận tay nhận lấy ngân lượng nói: “Sở Tầm thiếu gia, hung thú vốn ở nơi sâu trong núi, sao cậu lại có thể dẫn dụ nó ra khu vực khoáng mạch được vậy?”

“Đây là bí mật.”

“Sở Tầm thiếu gia, quả nhiên là thủ đoạn cao minh, nhưng mà đám hung thú kia hình như càng lúc càng nhiều, con sau lại còn hung ác hơn con trước, chúng ta cũng mau qua đó đi.” Nhớ lại lúc đến khu vực gần khoáng mạch, nhìn thấy mấy con hung thu kia, trong lòng Trương thúc liền cảm thấy sợ hãi.

“Sợ cái gì, đám hung thú phía sau núi mạnh nhất cũng chỉ mới đến cấp ba, Sở Phong tốt xấu gì cũng đã tu luyện ở Thanh Long Tông năm năm, nếu như ngay cả mấy con hung thú nhãi nhép đó mà cũng không đối phó được thì chết quách đi còn hơn.”

Sở Tầm hừ lạnh. Hắn ta phí nhiều sức lực như thế chính là muốn cho Sở Phong nếm mùi đau khổ, sao có thể đi cứu Sở Phong được chứ.

“Nhưng mà Sở Tầm thiếu gia, nếu tên Sở Phong kia thực sự xảy ra chuyện không may, để Sở Uyên đại nhân truy cứu xuống thì không hay đâu.” Trương thúc vẫn cảm thấy không yên lòng.

“Thôi được, chúng ta cũng qua đó xem thử.” Sở Tầm suy nghĩ một lúc, thấy Trương thúc nói cũng có lý. Sở Phong chết thì cũng thôi đi, nhưng nếu sau khi Sở Phong chết mà bị Sở Uyên điều tra ra được có quan hệ tới hắn ta thì quả thực không ổn.

Thế nhưng, lúc Sở Tầm và Trương thúc vừa tiến vào phía sau núi, còn chưa đến chỗ khoáng mạch liền phát hiện Sở Phong đang đứng lẫn trong đám thợ mỏ, cùng đi về phía hắn ta, đồng thời những người thợ mỏ này còn khiêng mấy con vật khổng lồ, nhìn kỹ lại thì thấy chúng đúng là hung thú.

Bạn đang đọc Tu La Vũ Thần (Dịch) của Thiện Lương Mật Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.