Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến Kỳ Quặc - Ta Là Mã Trường Thiên

Phiên bản Dịch · 3352 chữ

Phong Thiếu Hoa ở bên này chỉ cần nghe tiếng cười đùa cùng tiếng tạt nước thôi thì không cần nghĩ nhiều. Chắc chắn là có nữ nhi tắm. Hắn không cần phải suy tính gì, bản năng của thằng đàn ông mách hắn phải núp vào đâu đó ngay không được để các nàng nhìn thấy. Bằng không xôi hỏng bỏng không!

Nhưng sau khi ló được cái đầu ra nhìn thì hắn hối hận vô cùng!

Đây là nơi nào? Là Đại Hoang sơn mạch! Hắn không biết mình đã ở trong khu vực nào nhưng chỉ cần dùng cái đầu gối suy nghĩ thôi cũng biết là ai có thể đến nơi này!

Thôi xong! Rình trúng cao thủ tắm rồi!

Nơi này tràn ngập Thuần âm chi khí. Bản thân hắn được màn đêm che chở cho nên vô thanh vô thức lọt vào động Bàn Tơ mất rồi! Một là hắn liều mạng rình tiếp, hai là nấp vào luôn trong Ma Phương Thế Giới.

Giờ rình tiếp thì hên xui, lỡ bị phát hiện chạy méo cả mỏ. Hắn từ Giới Linh biết được nếu như bản thân đang bị Thần niệm đối phương khóa lấy sẽ không cách nào tiến nhập Ma Phương Thế Giới được.

Nhưng giờ trốn vào đó thì hắn cam tâm mà chịu ư?

Vì một tương lai thông thái… Liều!

Phong Thiếu Hoa ngóc đầu vừa đủ nhìn được phía bên kia. Hắn đếm được:

- Một… Hai… Bảy! Ùi! Tận mười bốn quả đào tươi ngon!

Bảy thiếu nữ mơn mởn tuổi mới lớn đang hồn nhiên ngâm mình dưới nước. Xuân quang ngời ngợi, đào phơi rõ mồn một trước mắt Phong Thiếu Hoa. Có một thiếu nữ đang còn bơi ngược về phía hắn. Ngực nàng trồi lên mặt nước, nhìn rõ đến khoảng bụng trắng ngần dưới rốn. Tiếc là khe bím vẫn chìm trong màn nước trắng xóa vì bọt nước đang bị nàng khuấy tung.

Hắn không hề để ý đến ở phía xa còn có một thiếu nữ khác đang đứng. Thân thể nàng có khoác một tấm lụa mỏng. Đừng nhìn nàng có gương mặt sắc sảo, thân hình quyến rũ nóng bỏng mà vội phán xét nàng như bình hoa. Ánh mắt nàng liếc về nơi Phong Thiếu Hoa từng lặn xuống. Dù không hề tạo ra động tĩnh lớn nhưng vẫn khiến nàng chú ý. Sau khi nàng đứng dậy quan sát thật kỹ nơi đó nhưng vẫn chưa yên tâm ngồi xuống. Hai mắt nàng trầm tư nhìn về một nơi bên kia khu rừng. Một thiếu nữ chọc ghẹo:

- Tịnh Liên Tỷ đang tương tư ai đó kìa!

- Hi hi hi! Yên Nhiên tỷ nói điêu rồi! Tịnh Liên tỷ làm gì có ai để tương tư chứ!

- Ta khâu cái miệng của hai muội lại bây giờ!

- Ha ha ha! Tịnh Liên tỷ! Bọn muội mỗi người đều có hai cái miệng… Tỷ định khâu cái nào?

Mấy thiếu nữ bật cười, không khí náo động cả một khu rừng. Phong Thiếu Hoa bây giờ mới nhìn thấy thiếu nữ có tên Tịnh Liên kia. Tên này không nể nang gì cứ nhìn người ta chằm chằm từ trên xuống. Tấm lụa mỏng không thể che được thân thể trắng mịn cùng đôi gò bồng bí ẩn lấp ló bên dưới. Mà chỗ khe đùi của nàng càng thêm quyến rũ.

Tịnh Liên vẫn cảnh giác nói:

- Các muội tắm nhanh lên đi! Dù rằng ta đã bố trí Mê Huyễn Trận nhưng nơi này là Đại Hoang sơn mạch, không phải Tử Yên Cung của chúng ta! Cẩn thận một chút vẫn hơn!

Các thiếu nữ chọc ghẹo nàng dù không cho là đúng nhưng vẫn vâng lời chuẩn bị lên bờ.

Phong Thiếu Hoa nhìn vẻ mặt có chút tiếc nuối. Yên hoa liễu mộng, chỉ còn lại chút dư âm rồi cũng sẽ thành ký ức.

Bất chợt ngay lúc này Tịnh Liên quát lớn:

- Các tỷ muội… Dàn trận!

Lời nàng vừa ra tay đã vung lấy tấm lụa trên thân mình chém đến Phong Thiếu Hoa.

- Dâm tặc! Ngươi trốn đằng trời!

Phong Thiếu Hoa còn chưa kịp bừng tỉnh trời đất đã mịt mù. “Ầm” một tiếng vang vọng, phiến đá trước mặt hắn đã bị xé ra một mảng lớn. Cùng với tiếng nổ đó là một loạt tiếng hét chói tai.

- Có dâm tặc!

- Giết hắn!

- Lên!

- Giết!

Bảy người đạp nước lao đến cực nhanh, chỉ trong tích tắc đã tạo thành bảy phương vị bao vây lấy hắn. Các nàng đứng trên nhũng mỏm đá, tay không có binh khí gì nhưng lại tụ thành một lực lượng rợn người. Sau đó, mặt nước trở nên sôi trào nóng bỏng.

- Chơi hỏa ư?

Phong Thiếu Hóa biết mình bị lộ nên cũng tung người lên một mỏm đá, hai tay thủ thế. Chín con người trần truồng đối diện cùng nhau. Các thiếu nữ không dám khinh thường tên dâm tặc này, mà hắn cũng không dám khinh thường các nàng. Chợt có một tiếng nói vang trong đầu Phong Thiếu Hoa:

- Bát Tiên Liên Hoa Trận!

- Giới Linh ngươi đang nói cái gì vậy?

- Chủ nhân! Ta nói người bị rơi vào Bát Tiên Liên Hoa Trận rồi!

- Hả? Đó là thứ gì?

- Bát Tiên Liên Hoa trận lấy đặc tính của tám loại Tiên hoa làm chủ. Chính là các nàng đấy! Bảy loại tiên hoa khóa đi bảy phương vị, tất cả đều là tử lộ. Một khi tiến nhập sẽ bị bảy người cùng tấn công. Bảy đánh một thì chỉ có chết! Còn một sinh lộ nhưng nếu tiến nhập vào đó sẽ gặp người mạnh mẽ hơn nhiều.

- Sinh lộ đó là cái gì?

- Liên Hoa! Một loại hoa tinh khiết được xem là loại hoa uẩn dưỡng nhiều loại Bản nguyên chí nhất. Theo như ta đoán người thủ sinh lộ sở hữu một loại Liên Hoa đã uẩn dưỡng ra Thiên Hỏa, cho nên mới khiến cho mặt nước sôi trào như vậy!

- Chà! Chơi lửa là thứ ta không sợ nhất!

- Chủ nhân sai rồi! Ta chưa nói xong!

- Hử?

- Bát Tiên Liên Hoa Trận này lấy Thiên Hỏa làm chủ thì chắc chắn bảy người còn lại cũng sở hữu những Tiên hoa khác. Thiên địa có bốn loại Nguyên Tố Bản Nguyên là thủy, hỏa, thổ, phong. Bốn Nguyên Tố Bản Nguyên này sẽ sinh ra bốn loại Nguyên Tố Thứ Nguyên. Thủy thổ sinh mộc! Thủy phong sinh băng! Hỏa thổ sinh kim! Hỏa phong sinh lôi! Nơi này là là trên một con suối nên người mang hệ thủy sẽ là tử lộ chính. Chủ nhân xuống nước sẽ gặp công kích gấp trăm lần.

Ngay khi Giới Linh nói, trên mi tâm của các thiếu nữ dần hình thành một đoàn hư ảnh sau đó tụ thành hình của các loại hoa. Mà Phong Thiếu Hoa nhìn lướt qua lập tức nhìn ra được một trong số đó có hô ứng mãnh liệt với nơi này nhất. Nàng ta chính là người được các thiếu nữ gọi bằng tên Yên Nhiên. Mi tâm nàng hình thành một đóa Bỉ Ngạn. Từng cánh hoa tỏa ra sát khí mãnh liệt. Một thiếu nữ gần nàng thì tụ thành hoa cúc có tỏa ra hàn khí, chắc là băng hệ. Một bên khác là hoa cát tường, theo như Giới Linh nói thì chắc là mộc hệ. Từ đó nhìn ra bên cạnh người mang đóa Anh Đào bên cạnh Băng cúc là Phong hệ. Người mang đóa Mẫu đơn bên cạnh Cát Tường là Thổ hệ. Còn lại hai người, một là cây Tử Đằng hệ lôi và một là hoa Mai hệ kim.

- Các nàng là chiến binh sao?

- Chủ nhân! Bài học cơ bản nhất của thế giới này là Lục Đạo mà người cũng không biết sao? Trên mi tâm của các nàng là gì chứ?

- Ờ! Thức Hải!

- Các nàng chính là Vu Sư! Mỗi một tu sĩ sau khi mở ra đủ Tứ Hải thì sẽ sinh ra một chủ hải. Sau đó tu sĩ sẽ tiến hành uẩn dưỡng Bản mệnh linh khí trong chủ hải. Vu Sư cũng vậy! Bản mệnh linh khí của Vu Sư không mạnh mẽ và sắc bén như các tu sĩ hệ khác. Bọn họ chủ yếu là khống chế các Linh khí có sinh mệnh và thuộc tính nguyên tố. Các tu sĩ trước mặt chủ nhân cũng vậy. Sức mạnh của các nàng nằm ở trận pháp. Dùng Linh hồn làm chủ, kết hợp các loại Tiên hoa mang nguyên tố lại theo một hệ pháp tắc tương hỗ lẫn nhau. Chủ nhân muốn phá trận thì nên dùng một loại công pháp chủ chốt phá đi trận pháp này.

- Dùng công pháp nào?

- Thiên Thủ Pháp Tướng! Trời ạ! Pháp phá pháp! Ma Thiên Ấn! Phá Thiên Ấn!

- Ờ! Hình như trong Ma Thiên Ấn có cái ấn này! Ủa mà lấy Mê Hồn Đại Pháp Mê Hồn Chú sài chơi cũng được mà!

- Ngốc nghếch! Mê Hồn Chú chín âm gia điệp chẳng khác nào lấy mạng các nàng! Chủ nhân người có thể xuống tay thật sao?

- Tại sao?

- Nơi này là Đại Hoang! Một khi chủ nhân thi triển Mê Hồn Chú sẽ cộng hưởng của U Minh Thiên Nhãn! Một khi đánh ra chính là khiến đối thủ hình thần câu diệt. Một kích đó đáng lý phải gọi là Diệt Hồn Chú.

- Ghê như vậy ư?

- Đúng thế! Nhưng với điều kiện chủ nhân phải niệm đủ chín âm!

- Ê! Có tám âm thôi nha!

- Âm thứ chín ở trong tâm!

- Không hiểu!

- Ta chịu! Không thể giải thích nổi với chủ nhân!

Ở bên ngoài, cả tám thiếu nữ đã vận ra Bản mệnh linh khí của mình, thế nhưng Phong Thiếu Hoa không động các nàng cũng không dám động. Cao thủ đại chiến, chỉ cần một chút sơ hở chính là trúng đòn chí mạng. Thế nhưng chín con người trần truồng đứng nhìn nhau có vẻ kỳ kỳ! Nhất là tám thiếu nữ! Các nàng còn chưa trải sự đời, chưa từng nhìn thân thể của một tên nam nhân nào. Mà cũng chưa từng bị tên nam nhân nào nhìn thấy thân thể của mình. Khuôn mặt các nàng vừa mang đầy nét căng thẳng lại vừa mang nét lúng túng. Nhất là khi nhìn thấy cái khúc thịt thừa treo tòng teng giữa hai chân hắn đang lắc qua lắc lại khi tên này vừa nhảy lên phiến đá.

Sau khi trao đổi với Giới Linh, Phong Thiếu Hoa quyết định chỉ dùng Ma Thiên Ấn. Trong chương Phá Thiên Ấn có tổng cộng mười tám ấn dùng để phá Ma PhápTrận. Các nàng là Vu Sư, lại dùng Pháp Trận điều khiển Nguyên Tố. Thứ các nàng thiếu hụt chính là Sinh mệnh. Dù những loại Tiên Hoa mà các nàng dùng làm Bản mệnh linh khí trước đây đã từng là vật sống. Nhưng cũng là trước đây mà thôi. Dùng điểm yếu này làm mấu chốt để phá trận, chỉ cần thêm vào lực lượng sinh mệnh của mình, dẫn dắt trận pháp theo ý mình. Trong Phá Thiên Ấn có một ấn quyết dùng được, chính là Thôi Linh Ấn. Dùng ấn này khuấy động Linh khí trong thiên địa để đẩy lực lượng sinh mệnh của mình vào linh khí của đối phương.

Nói chứ ấn quyết này người ta dùng để thôi động linh thảo sinh trưởng, có ai lại đem ra đánh nhau như hắn chứ!

Nói là làm! Phong Thiếu Hoa liền đưa tay bắt ra Thôi Linh Ấn.

Hắn động các nàng cũng động, lập tức bảy thiếu nữ thay đổi phương vị với nhau. Phong Thiếu Hoa đớ người ra! Bảy người dàn trận đánh nhau mà như tiên nữ khỏa thân khiêu vũ vậy. Các nàng động tay thì bầu ngực rung rinh. Các nàng động chân thì khe bím mở ra. Chân các nàng đá càng cao thì khe bím càng lộ rõ hơn, đến nỗi hắn nhìn thấy cả hai mép hồng hào.

- Đẹp tuyệt!

Hắn buộc miệng khen các nàng một tiếng, thế rồi...

- Đẹp quá! Nàng tên gì ấy nhỉ? À! Yên Nhiên đúng không? Có mỗi nàng là có lông tơ chỗ bím thôi đó! Nhìn thật là đã!

- Dâm tặc đáng chết! Câm miệng chó ngươi lại cho ta!

- Không được! Không được! Ta là người thẳng thắn, thấy đẹp là phải khen chứ không thể giấu tiếng lòng lại được! Ế! Nàng tên gì? Nàng giơ chân lên cho ta nhìn lại đi! Nãy nàng đá chân nhanh quá ta nhìn không kịp!

- Tặc tử! Đáng chết!

- Chém hắn!

- Nè nè! Đừng đánh chỗ đó! Đau đẻ không bằng số lẻ của đau dái đâu! Đừng làm ẩu!

- Chết tiệt! Ta thiến ngươi!

- Đừng mà! Nàng thấy cũng thấy rồi! Nàng thích ta cho nàng sờ! Đừng bạo lực thế! Thiếu nó ta sống không nổi đâu!

- Tặc tử! Tức chết ta mà!

“Bốp”

- Ngươi dám vỗ mông ta!

- Mông căng quá! Cho sờ tí đi!

- Hỗn đản! Sờ cái đầu ngươi! Giỏi thì vỗ tiếp ta coi!

"Bốp"

- Đều hai bên nha!

- Khốn kiếp! Ta chém ngươi! Chết đi tên dâm tặc!

"Oành"

- Dâm tặc khốn kiếp! Ngươi có gan xưng tên ra hay không? Dù có đến tận cùng thiên địa ta cũng phải băm ngươi ra!

- Ha ha! Nếu các nàng đã hâm mộ vẻ đẹp khả ái và mê luyến lòng người thì ta sẽ cho các nàng vinh dự được biết, thiếu gia ta là Mã Trường Thiên!

- Mã Trường Thiên! Tốt! Tốt! Hôm nay ngươi không chết thì Mã Trường Thiên ngươi sẽ bị Tử Yên Cung ta truy giết cả đời!

- Ha ha! Tốt! Ta đợi các nàng! Xem chiêu đây! Chư Thiên Bóp Đào!

- Thiên La Chọc Khe!

- Già Thiên Móc Bím!

Cả bảy thiếu nữ cùng tung chưởng ấn đánh tới nhưng đều bị Phong Thiếu Hoa gạt đi. Thôi Linh Ấn được hắn thi triển hết mức. Một chiêu các nàng đánh tới hắn lại trả một chiêu, miệng thì đọc đủ các loại tên chiêu thức bậy bạ. Các thiếu nữ không né kịp đều bị trúng đòn, người thì bị hắn vỗ mông, người thì bị hắn thọc tay vào giữa hai đùi. Nhưng hầu hết tất cả đều bị hắn bóp đào không dưới chục lần. Tên này nhào nặn không thương tiếc.

Các thiếu nữ đánh mỗi chưởng ấn đều mang một sức mạnh nguyên tố riêng biệt. Nhưng tuyệt nhiên chưa hề có Hỏa nguyên tố của Tịnh Liên xuất hiện. Nàng vẫn chăm chăm nhìn nhất cử nhất động của hắn.

Nàng có gương mặt thanh tú, ánh mắt ẩn chứa nét thanh tịnh. Thân thể tuổi mười bảy đã phát triển đầy đủ. Nàng cao ngang Phong Thiếu Hoa. Thân thể mịn màng, đường nét quyến rũ. Nhất là phần dưới tiểu phúc đẫy đà nhô cao.

Nàng dù chưa bị Phong Thiếu Hoa nhìn thấy gì nhưng thật sự lại không có cách nào che đi. Nàng chỉ sợ nếu mình phân tâm lấy y phục mặc vào thì sẽ để hắn nhân cơ hội chạy mất.

Đã không che được thì cứ để hắn nhìn. Chỉ cần bắt được hắn cứ móc mắt hắn ra cho hả giận. Mà ánh mắt nàng đôi khi không tự chủ được lại liếc nhìn tiểu quỷ đang lúc lắc trên đùi Phong Thiếu Hoa. Nàng tự hỏi thứ này lúc đánh nhau sao mà vướng víu dữ vậy? Nhìn thật kỳ! Rồi nàng rất nhanh đã bắt được sơ hở của hắn. Khi mà Yên Nhiên lao đến dùng một thủy nhận chém đến hắn. Bản thân Tịnh Liên lập tức từ trong góc khuất bắn mạnh ra. Hai tay nàng kết thành một đạo Hoả liên đánh thẳng vào lưng hắn. Phong Thiếu Hoa gạt đi công kích của Yên Nhiên rồi xoay người đã chụp lấy tay của Tịnh Liên kéo nàng vào lòng, tay kia nắm lấy yết hầu nàng. Hai người cùng đáp xuống một tảng đá. Bảy thiếu nữ kia cũng đã dừng tay lại.

- Ngươi đã trúng Lục Thiên Hỏa Liên của ta! Ngươi không thoát được nữa đâu!

- Vậy sao?

Mất đi Lục Thiên Hỏa Liên, Tịnh Liên trong tay Phong Thiếu Hoa trở nên yếu ớt. Hai bàn tay hắn không yên phận kéo nàng áp sát vào người hắn. Làn da ướt át của hai người giờ này dính vào nhau khiến người ta không thể không nổi lên suy nghĩ cầm thú. Tiểu đệ đệ của hắn đã cứng ngắc chọc vào mông nàng.

- Khốn kiếp! Bỏ thứ dơ bẩn của ngươi ra khỏi người ta!

Phong Thiếu Hoa cười cười kề vào tai nàng nói:

- Biết đâu hôm tay ta cho nàng thử mùi đời thì sao?

Nói rồi tay hắn từ sau luồn qua cặp mông căng tròn của nàng rồi chọc vào khe bím.

- Á! Tên khốn! Dừng tay!

Các thiếu nữ bên ngoài cũng chợt phát hiện ra tình hình không ổn, định lao lên. Phong Thiếu Hoa quát:

- Các nàng ở yên đó! Nếu không ta giết nàng!

Mọi người khựng lại, mà Tịnh Liên giờ này bị ngón tay của Phong Thiếu Hoa thọc sâu vào trong. Cảm giác đau đớn mà tê tái như điện giật chạy khắp toàn thân. Vừa thẹn vừa tức, nàng ứa nước mắt. Một dòng màu đào chảy xuống khe đùi.

- Dám chơi hỏa cùng ta sao? Nàng còn non lắm! Giờ đã rơi vào tay ta rồi, bó tay chịu trói cho thiếu gia ta!

- Ảo tưởng!

Tịnh Liên rên rỉ nói, nàng hiện thân khiến cục diện chiến trường thay đổi. Đã bị rơi vào tay địch, lại còn mất đi sự trong trắng trong tình huống kỳ quặc này, nàng còn tưởng mình đang mơ. Phong Thiếu Hoa đưa tay vuốt lấy chỗ mép giữa hai đùi nàng tiếc nuối nói:

- Hôm nay không tiện! Lục Thiên Hỏa Liên của nàng ta tạm thu! Nàng đó! Nữ nhi dữ quá không tốt! Sau này còn thời gian, ta sẽ… khà khà! Mu của nàng thật là cao! Sờ thích lắm! Chờ ta! Ta lại đến tìm nàng! Ha ha!

- Ngươi!

Phong Thiếu Hoa vuốt ve một xíu nữa thì hôn gáy nàng một cái sau đó bắn người ra sau.

- Lên!

Yên Nhiên chỉ quát một tiếng, cả bảy thiếu nữ đều tung đòn về phía Phong Thiếu Hoa. "Oạch" một tiếng, hắn như bị dính một đòn nặng nề sau đó thì bắn ra ngoài chục trượng. Thân thể quật đổ những bụi cây lớn rồi biến mất sau một màn sáng.

- Nhanh!

Bảy thiếu nữ cùng xông theo hướng Phong Thiếu Hoa bay đi. Nơi mà hắn rơi xuống giờ này chỉ còn lại một đám tro tàn. Cả khu vực xung quanh thì đã bốc lên hỏa diễm nóng rực. Yên Nhiên cùng Yên Nhi một thủy một băng đánh ra hàn khí dập tắt đám hỏa diễm đi.

- Tỷ! Tên dâm tặc kia đã bị đốt thành tro rồi! Nhưng mà Lục Thiên Hỏa Liên đâu?

Khi các nàng quay về lại đã thấy Tịnh Liên vô lực dựa vào một tảng đá. Nàng có chút thất thần, hai hàng nước mắt đã chảy thành dòng. Nàng khó khăn đứng dậy nói:

- Trở về Cung!

- Tỷ!

- Đừng nói gì hết!

- Nhưng!

- Đi thôi! Ta bị đoạt mất Lục Thiên Hỏa Liên, bây giờ không có sức lực để bảo hộ mọi người rồi! Nhanh chóng về cung!

- Chết rồi! Tỷ tỷ! Y phục của chúng ta…

- Chuyện gì vậy?

- Tên dâm tặc kia lấy hết y phục của chúng ta rồi!

- Khốn kiếp!

- Tên biến thái!

Bạn đang đọc Tiên Kiếm Độc Hành của Thủ Mộ Giả

Truyện Tiên Kiếm Độc Hành tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thumogia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.