Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hằng Nga Tiên Tử Và Thất Công Chúa

Phiên bản Dịch · 1944 chữ

Một cảnh xuân quang của cô gái đang tắm rửa hiện ra trong mắt Lý Thành Hi, làn da trắng noãn, mái tóc xanh ướt sũng được cô vén qua trên vai, lúc này mỹ nữ đưa lưng quay về phía Lý Thành Hi, bàn tay ngọc ngà khuấy động bọt nước làm nó bắn lên da thịt cô, trong đó có một bàn tay đang nhẹ nhàng đặt lên bầu vú đầy đặn, chậm rãi xoa nắn bầu ngực cao vút, động tác đó mê người mười phần, giống như muốn đem người khác kích thích đến chảy máu mũi mới vừa lòng bỏ qua.

“Ào ào…”

Sau lưng Lý Thành Hi bỗng truyền đến tiếng nước chảy, hắn ồ lên một tiếng, đứng dậy, ngẩng đầu lên quan sát xung quanh bằng ánh mắt thèm muốn. Một cái nhìn này khiến trái tim hắn không ngăn được bắt đầu kịch liệt nhảy lên, con mắt không nháy lấy một cái, chỉ thấy bóng lưng cách đó không xa, chẳng biết bắt đầu từ lúc nào, có lẽ là trước khi Lý Thành Hi tới đây, một thân thể mềm mại tuyết trắng, dáng vẻ thướt tha, nhân gian khó tìm được người nào như vậy, mái tóc dính đầy những giọt nước khẽ lắc khắp nơi, chân ngọc óng ánh chậm rãi bước xuống bồn tắm suối nước nóng, từ chân đến đầu, đường cong thân thể lung linh bay bổng, bờ mông đầy đặn trắng nõn, thấp thoáng thấy được địa phương đầy cỏ thơm, đáng tiếc là thân thể tuyết trắng hơi nghiêng, không nhìn được một bên đùi. Một đôi gò bồng cao ngất theo hô hấp mà kịch liệt rung động, khiến con người ta không kiềm được mà luôn mơ nghĩ về nó, thần hồn đều say đắm, không khỏi âm thầm hổ thẹn với bản thân, thân là quân tử sao có thể thất lễ mà đi nhìn trộm, thật sự là quá sai lầm.

Ngay sau đó Lý Thành Hi liền vứt ngay cái lý lẽ thân là quân tử sao có thể thất lễ mà đi nhìn trộm, ánh mắt của hắn nóng bỏng, cuồn cuộn như thuỷ triều dâng, tâm can nhảy nhót: Trời ạ! Nữ thần, may mắn ghê, xem ra mình thật sự là con cưng của trời, chuyện tốt cỡ này cũng cho mình gặp.

Hô hấp Lý Thành Hi dồn dập, ánh mắt thoáng nhìn cặp mông nở nang tròn trịa đang từ từ chìm vào nước hồ, tựa như trong một khắc khi bước chân vào hồ nước, nhũ hoa bên trên đôi gò bồng bỗng nhiên run lắc một cái, tạo nên từng vòng từng vòng gợn sóng quầng vú.

Lý Thành Hi cái thằng này đã luyện được cho mình một thân công phu tia gái, mắt bén nhọn, tuy chỉ có một phần vạn giây nhưng cũng đã thăm dò được đại khái, nương theo cánh tay nhẹ nhàng nâng lên, một chấm thủ cung sa đỏ bừng, sáng rõ điểm trên đôi tay trắng nõn. Hắn mới lướt qua mắt nhỏ ngọc bích liền thấy được khuôn mặt giải nhân, nội tâm Lý Thành Hi như muốn dời non lấp biển, hô hấp hắn lại lần nữa dồn dập lên. Nhịp tim liên tục tăng tốc nhưng vẫn không quên mơ mộng: Hẳn là ông đây nhân phẩm tốt? Hay là tổ tiên tích đức?

Chỉ thấy một đầu tóc mây đen như mực, làm người ta hít thở không thông chính là gương mặt thiên sứ hoàn mỹ, ngũ quan xinh xắn tự nhiên mà thành, dáng người cô lung linh yểu điệu, có thể xưng là tuyệt thế phương hoa, giai nhân trong u cốc, cô giống như một đoá băng thanh ngọc khiét Thiên Sơn Tuyết liên.

Lý Thành Hi chật vật nuốt nước miếng, thể xác tinh thân đoan chính, nội tâm chính nghĩa liêm khiết mà tự nói: Amen, tôi thế nhưng là một con người đứng đắn, chỉ nhìn trộm mỹ nhân tắm, tôi đây khinh thường, tuyệt đối không được! Mặc dù trong lòng thề hẹn son sắt, thuần khiết một mảnh, nhưng trên thực tế ánh mắt hắn không nháy một cái mà nhìn chằm chằm phía trước, trước sau đều có mỹ nhân, khiến hắn không tài nào nhìn kịp, không biết nên nhìn mỹ nhân có bóng lưng đẹp hay là… Vẫn là nhìn mỹ nhân giờ đang trần trụi tắm rửa tốt. Có câu nói là tình Hải Vô Nhai khổ làm thuyền, mình chỉ là đang thưởng thức, thưởng thức thôi hiểu không? Chỉ được nhìn từ xa, không thể khinh nhờn.

Hai người trong ao không phải người nào khác, mà chính là mỹ nhân nổi danh tiên giới, cung chủ Nguyệt cung Hằng Nga Tiên Tử cùng Tiên Đình - Thất công chúa bên trong cổ tinh linh quái.

Hằng Nga Tiên Tử lười biếng tựa trên một tảng đá lớn, mái tóc như thác nước rối tung mà rũ xuống, tóc đen phía dưới như bàng tú mỹ tuyệt luân, mũi như Quỳnh Dao, từ hai gò má đến cái cổ trơn bóng như sứ, da thịt trắng hơn tuyết, hai tay hơi nâng lên bên cạnh thân thể mềm mại, khiến cho phần thân phác hoạ một đường vòng cung thật sâu, bộ ngực sữa to cao vút trong nước lúc ẩn lúc hiện loé lên huỳnh quang tuyết trắng kiều nộn, cao cao đứng vững, đỉnh hoa anh đào đỏ có chút rung động, phảng phất mê người đến mức hắn muốn đè ra hôn hít, bên trên xương mu xinh ra mội nhảnh lông đen nhánh mềm mại, miễng cưỡng che khuất dây buộc âm đế, hai cảnh hoa hồng nộn chen lấn chặt chẽ, trên mặt cánh hoa có một cọng lông ngắn, mập nhơn bóng loáng không dính nước, ở giữa lộ ra một điểm tim nhuỵ hoa, phá lệ đáng yêu. Mà Thất công chúa thì ngồi sau lưng Hằng Nga Tiên Tử trên phiến đá, môi đỏ trăng trắng, mặt ngậm đầy ý cười, da như mỡ đông, hai con thỏ trắng noãn trước ngực hoạt bát mà nhảy tới nhảy lui, ngẫu nhiên có thể thấy được hai điểm đỏ bừng, ngọc nhũ thanh xuân thẳng tắp, nhìn rất co dnax, núm vú kiều nộn, thậm chí là có hơi thô sáp, vòng eo trắng nõn không có chút thịt thừa nào, đùi ngọc thon dài cứ quơ vòng tròn tới lui trong nước, nhấc lên từng cơn gợn sóng… Lý Thành Hi nuốt nước miếng, hai mỹ nhân trước mắt đẹp hơn gấp trăm lần so với những mỹ nhân mình từng thấy trước đây, vẻn vẹn chỉ một bóng lưng liền khiến mình mất hồn mất vía, linh hồn say đắm không thôi, nói:

“Thật đẹp, nếu như chinh phục họ dưới thân thì không biết có bao nhiêu sung sướng!”

“Ai đang giả thần giả quỷ lén lút?”

Hằng Nga trong nước khẽ kêu một tiếng, đồng thời mặt nước oanh lên một tiếng vang, nổ lên một màn nước lạnh thấu người.

Âm thanh lạnh lùng của Hằng Nga từ trong nước truyền ra:

“Ngươi là tiên ban nào? Vì sao lại đến thăm dò cung Quảng Hàn? Không sợ Ngọc Đế biếm ngươi làm thường dân sao?”

Thanh âm như hoàng anh xuất cốc, thanh thuý êm tai, thanh âm lạnh lùng làm cho con người ta toàn thân thư thái.

Lý Thành Hi giật mình, thoạt đầu còn nghĩ đối phương giả thần giả quỷ, làm bộ mình là tiên tử, sau đó nghĩ lại, liên cảm giác xung quanh thật sự giống tiên cảnh, chẳng lẽ mình thật sự xâm nhập vào tiên giới? Nơi này là cung Quảng Hàn? Người vừa rồi không phải là mỹ nhân truyền thừa danh tiếng đệ nhất mỹ nữ tam giới mà thần thoại một mực ca tụng - Hằng Nga tiên tử sao?

Mặc dù trong nội tâm là trăm ngàn suy nghĩ ùn ùn kéo tới, nhưng vẻ ngoài lại trấn định, nói:

“Gặp qua hai vị tiên tử, nghiêm túc mà nói, ta chỉ là đi ngang qua mà thôi, ta không nhìn thấy bất cứ thứ gì, ừm, thật ra cha ta cũng Ngọc Đế, còn có Tam Thanh nữa, bọn họ rất thân quen. Thường xuyên chơi mạt chượt chung với nhau, đúng, nếu không có chuyện gì nữa thì ta đi trước, hẹn gặp lại.”

Lý Thành Hi nói xong cũng thừa dịp hai nàng còn đang giật mình mà hướng về vòm cửa hình tròn nhỏ mà chạy ra bên ngoài.

Lý Thành Hi vừa đi chưa xa thì nghe thấy Hằng Nga hừ lạnh một tiếng, nàng đã lấy lại tinh thần, mà cũng không tin vào lời giải thích bịa đặt linh tinh của Lý Thành Hi.

“Dừng lại!”

Thanh âm Hằng Nga phía sau lưng Lý Thành Hi truyền đến, Lý Thành Hi đương nhiên không dám có nửa phần dừng bước, hắn cũng không muốn đắc tội vị mỹ nhân trong truyền truyến này, một thân pháp lực của các nàng ngập trời, mình bất quá chỉ là một phàm nhân vô cùng bình thường.

Không lâu sau, sau lưng Lý Thành Hi truyền đến một âm thanh khác êm tai dễ nghe, so với Hằng Nga càng ngọt ngào thêm một phần, ít đi một phần lãnh đạm,

“Ngươi thật sự không nhìn thấy bất cứ thứ gì?”

Lý Thành Hi phát ra lời thề son sắc với hai vị mỹ nhân phía sau:

“Thật, ta thật sự không thấy hai vị tiên nhân tắm rửa, tuyệt đối không có, ta dám lấy nhân cách của ta ra để cam đoan!”

Thanh âm đó lại vang lên lần nữa:

“Hằng Nga tỷ tỷ, có khả năng hắn ta cũng chỉ vừa vặn đi ngang qua.”

Hằng Nga bực bội nhìn xuyên qua Tiên Vụ nồng đậm thấy được bóng lưng Lý Thành Hi, nàng khẽ cắn môi đỏ, liếc mắt nhìn hắn, người xấu này nhất định là đã thấy được rồi, giết hắn? Trong đôi mắt đẹp dần dần tụ lại một tia sát ý nhàn nhạt.

Hằng Nga khẽ kêu một tiếng, tay ngọc hướng vào mắt nước phất một cái, đột nhiên bọt nước xung quanh vọt lên tứ phía, hoá thành ngàn vạn kiếm băng, nhanh chóng hướng về phía bóng lưng Lý Thành Hi bắn tới. Lý Thành Hi cảm giác sau lưng vọt tới một trận gió lạnh, vô thức hướng về phía trước hồ nước nhảy vào, phù phù một tiếng, toé lên một cột bọt nước bắn lên cao.

Sau đó chỉ thấy được một đạo thân ảnh tuyệt mĩ, lượn lờ mềm mại, nhanh nhẹn đến bên hắn, như Cửu Thiên Huyền Nữ. Trong nơi sương mù bay múa nhẹ nhàng, cung hạ Quảng Hàn của tiên tử, không dính lấy một chút khí tức trần tục, đạp gió mà bay trong Tiên Vân, cuối cùng dừng lại bên cạnh bể tắm sương mù phủ đầy một phương, ánh mắt thất thàn rơi vào trong hồ thật lâu.

Lý Thành Hi cảm giác phía sau có vô số gai nhọn đâm vào người, trên thân đầy thương tích khiến hắn không thể động đậy, động một chút liền chạm vào vết thương toàn thân, đau như bị hoả thiêu, đột nhiên bên tai hắn truyên đến một giọng nữ quen thuộc:

“Truyền tống thần điện.”

Lý Thành Hi chỉ nghe được có thể đã lâm vào hôn mê.

Bạn đang đọc Tiên Nữ Giúp Ta Cua Gái Hành Trình của Hoàng Tử Shigo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cuongdh222
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 300

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.