Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Giết Ngươi

2397 chữ

Bị Lục Trần đè ngửa ra, mỹ nhân rốt cuộc hướng mắt nhìn về phía hắn, chỉ là bên trong ánh mắt yêu mị đầy ắp nước của nàng vẫn chỉ là vô tận dục vọng chiếm cứ, vẫn chưa có lấy một tia thanh tỉnh.

Lục Trần cũng hiểu điều này là bình thường, nếu lúc này nàng có chút thanh tỉnh chỉ sợ việc đầu tiên là ra tay trấn sát hắn.

Qua tình huống lúc đầu, Lục Trần cũng hiểu nữ nhân nằm dưới thân mình không hiền lành chút nào, phải vạn phần cẩn thận.

Bất quá lúc này hắn cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, phải tận hưởng một cách thỏa thích mới được, dù sao là nàng chủ động hiếp hắn, vậy hắn cũng không thể nằm im chịu lỗ.

Chỉnh sửa tư thế của mỹ nhân nằm cho thoải mái, một tay Lục Trần trườn xuống vuốt ve đôi chân dài miên mang không chút tì vết nào của nàng, sau đó xoa nhẹ đùi ngọc, lòn ra phía sau nắn bớp bờ mông bạo mãn.

Tay Lục Trần lướt đến đâu, da của nàng ửng hồng đến đó…

Côn thịt của hắn vẫn cắm trong cơ thể nàng, bất quá lúc này không vội chuyển động, cơ thể lực lưỡng của hắn nằm đè ép lên người nàng.

Trong khoảnh khắc, Lục Trần có cảm giác như đang được nằm trên ngọc thể tuyệt nhất thế gian, da thịt nàng mềm mại, trơn nhẳn lại săn chắc đàn hồi, mỗi một tấc mang theo từng làn hương thơm ngát dễ chịu làm hắn phải mê say.

Lục Trần cúi đầu hôn lên trán nàng, sau đó bờ môi lướt xuống chạm đến đôi môi kiều diễm ướt át của mỹ nhân, khẽ chạm vào đó.

“Ưm…”

Nàng rõ ràng rên nhẹ lên, Lục Trần cũng thỏa mãn muốn gào thét, bờ môi nàng ngọt ngào lại có mùi thơm nồng đậm như hảo tửu ngâm ủ lâu năm, hắn không nhịn được vươn ra đầu lưỡi luồn vào bên trong.

Lúc này, mỹ nhân vươn ra tay ngọc ôm lấy vòng eo Lục Trần, cảm nhận được mùi vị nam tính nóng rực xâm nhập miệng nhỏ của mình, nàng cuồng nhiệt vươn ra đầu lưỡi đinh hương ướt át cuộn chặt lấy lưỡi hắn.

“Từ từ đã nào…” Lục Trần hô hấp nặng nề, vốn hắn định chậm rãi thưởng thức hương vị trong miệng nàng, nhưng mỹ nhân đã động tình nhiệt liệt quá mức nồng cháy, hắn cũng đành bỏ qua ý định.

Mắt hắn nhìn thẳng từng biểu cảm trên gương mặt yêu mị của nàng, bàn tay chẳng biết từ bao giờ đã xoa nắn hai bầu sữa hùng vĩ, đem chúng nó biến thành muôn vàn hình dáng.

Đầu lưỡi Lục Trần liên tục đánh lên hạt ngọc trai đỏ khảm trên đỉnh tuyết phong của nàng, hàm răng không chút thương hương tiếc ngọc gặm cắn lên da thịt đầy ắp, một tay còn lại nắn bớp điên cuồng, đem đầu núm kéo giãn ra cho thỏa thích.

“Vểnh mông cao lên!”

Mỹ nhân ngoan ngoãn làm theo như một con mèo nhỏ, nàng nầm sấp chu lên bờ mông cao.

Nhìn hai cái hang động tuyệt vời trong tầm mắt, một cái màu hồng đỏ, một cái màu hồng sậm, hắn hôn vào mỗi động một cái, lúc này mới nhấc lên côn thịt, từ phía sau hung hăng cắm vào chỗ quen thuộc.

Ót…

Một cú thúc mạnh mẽ và lúc cán, cả hai người không nhịn được hừ một tiếng.

“Ta cũng nhịn phát điên rồi, nàng đẹp quá!”

Lục Trần gầm lên một tiếng, không chút thương hương tiếc ngọc thúc từng cái thật mạnh.

Theo động tác cường liệt, côn thịt to lớn như xé rách thân thể nàng xâm nhập, chật chội đến cực hạn, ma sát dữ dội làm thể xác hai người cùng lúc thăng hoa.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

Lục Trần ở phía sau vừa thúc vừa xoa nắn mông nàng, mỹ nhân thở hổn hển nửa quỳ nửa nằm mặc hắn xâm chiếm, chỉ tận tình rên rỉ và hưởng thụ.

Sau một thời gian bị Lục Trần trêu tức, lúc này nàng như nắng hạn gặp mưa, khát nước uống cam lộ, đê mê chưa từng có, tận hưởng những xúc cảm mà cả đời chưa từng có được.

“Ưm…thoải mái chết!”

Theo một tiếng rên cao vút, nàng lại tiết thân và lên đỉnh.

Lục Trần nhanh chóng chuyển đổi tư thế, mặc kệ cô bé của nàng vẫn đang co thắt, hắn lật ngửa nàng lại dập tiếp theo kiểu truyền thống, hai tay vuốt ve xoa nắn khắp cơ thể mê người để nàng được tận hưởng.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

Lục Trần động tác trở nên mạnh mẽ và thô bạo, chơi nàng ở khắp các tư thế, mỗi một lần mỹ nhân lên đỉnh là hắn lại đổi tư thế khác, nằm sắp, nằm ngửa, quỳ gối…nàng đều ngoan ngoãn và phối hợp.

Lúc này hai người đã bước xuống giường, Lục Trần bế phốc nàng lên ôm chặt lấy, để hai chân nàng kẹp chặt lấy hông mình, hắn nắm lấy hai bên đùi của nàng tách ra, thúc mạnh côn thịt từ dưới lên trên, đầu thì vùi vào hai bầu sữa bú liếm.

“Sướng…đã quá!”

Mỹ nhân tựa sát người vào thân nam nhân, linh hồn như xuất khiếu, cảm giác được hắn vừa bế nàng, vừa đi vừa thúc.

Cũng chẳng biết nàng đã lên đỉnh bao nhiêu lần, nhưng Lục Trần đã bắn tận năm lần vào cơ thể nàng, tính luôn cả lần đầu vừa vào đã bắn.

Dung dịch dâm mị nhỏ giọt khắp cả đại điện, không gian chỉ có tiếng rên rỉ đứt quãng vì sung sướng của nữ nhân pha lẫn từng tiếng thở nặng nề của nam nhân.

Bế đi mãi cũng chán, Lục Trần mang nàng lại sát vách tường, để nàng tựa lưng vào tường đối diện với mình, hắn ở phía trước lại nhấp điên cuồng.

“Hừ…hừ…hừ…ra…ta lại sắp ra!”

Nàng mẫn cảm đến cực hạn, cứ mỗi khi có một tư thế mới là nàng lại dễ dàng lên đỉnh.

“Nhịn một chút, ta và nàng ra cùng nhau!” Lục Trần khàn khàn nói, cúi đầu hôn lấy môi nàng.

Mỹ nhân rung rẩy, chủ động vươn lưỡi phối hợp với hắn…

Lục Trần chạy nước rút từng cái thật mạnh, cảm giác bên trong cô bé của nàng biểu tình dữ dội, hấp lực mạnh mẽ, như có vô vàn cái xúc tua quấn lấy côn thịt, muốn vắt cạn nó.

Thả lỏng toàn thân, côn thịt co giật thật mạnh, Lục Trần ngắm nhìn nhan sắc huyền ảo của nàng thủ thỉ:

“Nàng tuyệt quá…”

“Ra…ta ra đây!” Nàng lẩm bẩm, ánh mắt mộng mị.

“Chúng ta ra cùng nhau!” Lục Trần cũng gồng lên cơ bắp.

Cùng lúc, hai dòng nước ấm từ bộ phận tư mật của hắn người bắn ra, dung hòa vào nhau…

Vô vàn sinh mệnh của Lục Trần lại lắp đầy bên trong, tiến vào tận cùng của người phụ nữ.

“Phù…phù…phù…phù!”

Hai người nằm xuống thở dốc ôm siết lấy nhau, Lục Trần vuốt ve ôn nhu nhẹ nhàng khắp da thịt nàng sau đó ôm nàng ngủ thiếp đi.

..........

"Ta giết ngươi." Đen nhánh tịch mịch Sơn Mạch Yêu Thú, bị một đạo giọng nữ chỗ đánh vỡ, thanh âm này mặc dù mỹ diệu, nhưng lại ẩn chứa băng lãnh sát cơ.

Trong sơn động, Bạch Y nữ tử huyễn hóa óng ánh ngọc thủ, bóp lấy Lục Trần cổ, sinh sinh đem nó nâng tại giữa không trung.

Xem ra trong cơ thể nàng Liệt Tình Hương độc đã giải, nhưng trên gương mặt, vẫn như cũ có còn sót lại từng mảnh triều hà, tỉnh lại nàng, khó có thể tiếp nhận sự thật này, dưới váy mấy đóa hoa màu hồng chướng mắt, đầy người bừa bộn nàng, liên y áo đều không lo được chỉnh lý, liền ngăn chặn không được sát cơ, thề phải đem cướp đi nàng trong trắng Lục Trần giết chết.

"Ngươi giảng. . Giảng hay không lý, là chính ngươi phốc. . Nhào tới, ngươi bên trong Liệt Tình Hương, là ta cứu được ngươi." Lục Trần nhịn không được mắng to, khuôn mặt kìm nén đến đỏ bừng, tay chân giãy dụa lấy, nhưng như cũ khó thoát trói buộc.

"Đây chính là ngươi đoạt ta trong trắng lý do" Bạch Y nữ tử trong đôi mắt đẹp hàm đầy nước sương mù, chiếu đến hàn quang lạnh như băng.

"Ngươi cái điên. . Nữ nhân điên, sớm biết không cứu ngươi."

"Ngươi còn nói."

"Ta đương nhiên muốn nói, làm thời điểm đều là ngươi ở phía trên, lão tử không đợi trở mình đâu tựu bị ngươi cầm lên tới."

"Ngươi ." Bạch Y nữ tử khí bộ ngực kịch liệt chập trùng, bất tranh khí trong đầu, hết lần này tới lần khác hiện ra trước đây không lâu cảnh tượng hương diễm, thật đúng là như Lục Trần nói.

Nghĩ tới đây, Bạch Y nữ tử trên gương mặt lại thêm vài miếng rặng mây đỏ, nổi giận đan xen phía dưới, cầm Lục Trần cổ ngọc thủ, theo bản năng tăng thêm lực đạo, cái này nếu là chỉ một cái bóp xuống dưới, Lục Trần hẳn phải chết không nghi ngờ.

Vậy mà, nhưng vào lúc này, ngoài động hư không có khí tức cường đại cấp tốc tới gần.

Bạch Y nữ tử bỗng nhiên quay đầu, dường như có thể xuyên thấu qua nhánh cây che giấu cửa hang nhìn thấy ba đạo thân ảnh nhảy lên không mà tới.

"Trương Tấn." Hàn quang vừa hiện, băng lãnh đến cực điểm thanh âm theo Bạch Y nữ tử trong miệng thốt ra, một cỗ khí thế cường đại chấn động đến sơn động ầm ầm rung động.

Cánh tay ngọc vung lên, Lục Trần bị ngã trên mặt đất.

"Trở về thu thập ngươi." Lạnh lùng liếc qua Lục Trần, Bạch Y nữ tử như một đạo thần hồng bay ra ngoài, phía sau còn có một đầu phát sáng dây thừng bay vào sơn động, vừa mới đứng dậy Lục Trần, tại chỗ tựu bị kia phát sáng dây thừng cho trói lại.

"Ta dựa vào." Không nhịn được mắng to, Lục Trần mặt đen lại, lăn trên mặt đất đến lăn đi, dốc hết toàn lực, nhưng như cũ khó có thể tránh ra cái kia quỷ dị dây thừng.

"Muốn pháp muốn chạy trốn ra đi, không phải vậy cái kia nữ nhân điên trở về, sẽ còn tìm ta tính sổ sách." Trong lòng suy nghĩ, Lục Trần là mười phần sốt ruột , trời mới biết kia Bạch Y nữ tử trở về có thể hay không đối với hắn hạ sát thủ.

Oanh! Ầm ầm!

Giờ phút này, đen nhánh trên bầu trời đêm, đã triển khai đại chiến, cách rất xa, Lục Trần còn rõ ràng nhìn thấy một ngọn núi, bị người một chưởng ép tới ầm vang sụp đổ, cái này đã là cường giả quyết đấu, trong khoảnh khắc đẩy sơn vén hải, qua quýt bình bình.

"Lạc Vân, còn muốn làm vô vị giãy dụa sao" hư không bên trên, tam đại Hóa Thần Kỳ trước sau giáp công, đầy mắt đều là dâm uế chi quang.

"Ám toán ta, là muốn trả giá thật lớn." Mỹ diệu thanh âm dị thường băng lãnh, gọi là Lạc Vân Bạch Y nữ tử hai tay kết ấn, lập tức linh khí từ tứ phương ùa đến, huyễn hóa thành một đóa khổng lồ thánh khiết Liên Hoa.

"Không biết lượng sức." Cái kia bạch bào thanh niên cười lạnh, vừa muốn giết tới trước, lại bị ông lão tóc xám kia đưa tay ngăn cản, "Có rất nhiều cường giả tới gần."

"Là Bách Hoa tông người."

"Lui." Ông lão tóc xám lúc này hạ lệnh.

Ba người đến nhanh, đi cũng nhanh, thoáng qua tựa như ba đạo thần hồng biến mất tại đêm chân trời.

Phốc!

Gọi là Lạc Vân Bạch Y nữ tử, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo, suýt nữa rơi xuống hư không.

"Lạc Vân." Mờ mịt tiếng trời từ xa mà đến gần, trong nháy mắt mà tới, đỡ gọi là Lạc Vân Bạch Y nữ tử.

Người tới cũng là một bộ Bạch Y phiêu diêu, không phải vậy trần thế trần thế, toàn thân quang hà quanh quẩn, giống như một cái hạ phàm Tiên tử, lại giống một đóa hoa bách hợp, khuynh thế dung nhan, đẹp để cho người ta vì đó ngạt thở.

Nhưng, kỳ quái là, cái này nữ tử cùng Lạc Vân vậy mà giống nhau như đúc.

Như vậy, chỉ có một loại giải thích, đó chính là, các nàng là song bào thai, tỷ tỷ gọi Lạc Dao, muội muội gọi Lạc Vân.

Như vậy, gọi là Lạc Vân Bạch Y nữ tử, không cần phải nói cũng là Bách Hoa tông người, không biết được đã chạy ra sơn động Lục Trần biết được, có thể hay không tại chỗ thổ huyết, cũng không biết được, ngày sau tại Bách Hoa tông gặp phải, sẽ là như thế nào một bộ tràng cảnh vì hắn còn muốn đưa di vật của Thượng Thanh Đạo Nhân tới.

Cố gắng, ngày khác tại Bách Hoa tông, Lục Trần trước gặp phải tỷ tỷ Lạc Dao cũng khó nói.

Hư không thần hồng không ngừng, Bách Hoa tông cường giả liên tiếp đuổi tới, gặp Lạc Vân khí tức uể oải, nhao nhao vì đó mà giúp trị thương.

Sau một lát, Lạc Vân khí tức ổn định lại.

"Các vị sư huynh, các ngươi về trước tông, ta còn có chút sự tình." Vội vàng bỏ rơi một câu, Lạc Vân tựa như một đạo trường hồng, thẳng đến hang núi kia mà đi.

"Vân Nhi, thương thế của ngươi."

"Không sao, các ngươi đều đều không cho theo tới."

Bạn đang đọc Tiêu Dao Du của sleeping knight
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguhocbx
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.