Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Thạch Thành

1577 chữ

Đêm khuya, Lạc Vân tại um tùm Sơn Mạch Yêu Thú tìm đằng đẳng một vòng lớn, đều không nhìn thấy Lục Trần bóng dáng.

"Đừng để ta bắt lại ngươi." Lạc Vân hận hận nói, trong đầu lần nữa hiện ra trước đây không lâu hương diễm tràng cảnh, trên gương mặt lại xuất hiện ửng hồng, luôn luôn dùng ngọc nữ lấy xưng nàng, như thế nào nghĩ đến chính mình cũng sẽ kêu như vậy dâm đãng.

"A ! Mắc cỡ chết được." Dậm chân, ngượng ngùng Lạc Vân, đã không nhịn được bưng kín chính mình nóng lên gương mặt.

"Vân Nhi" sau lưng, có âm thanh truyền đến, Lạc Dao bởi vì không yên lòng Lạc Vân, sở dĩ một mực trong bóng tối đi theo, đi tới gần, mới phát hiện Lạc Vân mặt mũi tràn đầy rặng mây đỏ, không khỏi hơi kinh ngạc, "Ngươi, đây là thế nào."

"Không có. . Không có gì." Lạc Vân ấp úng, gương mặt càng thêm nóng lên, chẳng lẽ nàng có thể nói cho tỷ tỷ muội muội nàng cùng người lên giường mà lại người kia vẫn là một cái Trúc Cơ Kỳ Tiểu Tu sĩ lời này nghĩ ra được, là tuyệt đối không nói ra được.

"Vậy ngươi đến cùng đang tìm cái gì." Nghi ngờ nhìn thoáng qua Lạc Vân, Lạc Dao vẫn không quên nhìn chung quanh thoáng cái bốn phía, "Chẳng lẽ lại, ngươi có bảo bối rơi vào nơi này "

"Đâu. . Nào có bảo bối, ta chỉ là bốn phía đi dạo."

"Ngươi đang nói láo nha!"

"Ai nha! Đi đi, trở về, chưởng giáo sư tỷ còn đang chờ chúng ta." Trong lòng chột dạ, Lạc Vân cuống quít thôi táng Lạc Dao, chỉ là rời đi thời điểm, vẫn không quên quay người nhìn thoáng qua sơn động cái hướng kia.

Hai người song song mà đứng, ngự không mà đi, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.

“Chắc chắn phải giết hắn!” Nghiến răng nghiến lợi một tiếng, nàng cố gắng hạ xuống cơn tức. Nàng cố chấn tỉnh mình cho mau quên đi nam nhân kia. Nhưng có một chỗ vẫn còn lưu lại khí tức của hắn mà nàng dường như đã quên mất…

Đó là vô số sinh mệnh khỏe mạnh bên trong cơ thể của nàng…

Đêm đen nhánh, Sơn Mạch Yêu Thú lâm vào yên tĩnh.

Chẳng biết lúc nào, tại một nơi hẻo lánh cách xa Sơn Mạch Yêu Thú cả ngàn dặm một thân ảnh cao lớn vai đeo một thanh cự kiếm màu đen quái dị lại nặng nề cơ hồ mỗi lần hắn đặt chân đều ấn sâu vào trong bùn đất, cho nên mới đi được không lâu thì cũng có chút thở hổn hển. Bỗng hắn hắt xì: “Chắc cô gái kia lại nhắc đến ta rồi.”

Không sai người thanh niên tuấn tú đó chính là Lục Trần hắn ta nhân lúc Lạc Vân đi ra ngoài Lục Trần đã thoát được dây trói và vội vội vàng vàng sử dụng tiểu na di phù chạy vội sợ Lạc Vân quay lại hắn không chạy được.

Lục Du ở trên vai hắn nhí nha nhí nhảnh trêu tức hắn: “Công tử được lợi còn ở đây nói xấu người ta thế. Cô gái đó có tuyệt hảo thể chất song tu Cửu Chuyển Linh Lung Thể đấy công tử chỉ ngủ với người ta có một đêm mà tu vi từ Trúc Cơ sơ kỳ đã đến Trúc Cơ hậu kỳ rồi còn gì. Với cô gái đó lai lịch không đơn giản đâu còn xinh như tiên tử.”

“Thế lần sau gặp lại cô ta chắc gì đã tha cho ta. Hừ mà đã rơi vào tay ta đừng có hòng mà chạy thoát.” Lục Trần bá đạo nói.

...

Lần mò vài ngày cuối cùng Lục Trần cũng tìm được đường ra khỏi sâm lâm này, tuế nguyệt đưa đẩy lại vài ngày lại qua Lục Trần tìm đến một thành trì lớn hắn đứng từ xa thấy hàng dài người đang xếp hàng để vào thành. Trên thành đề to ba chữ: “Hắc Thạch Thành.” Dựa theo trí nhớ trước đây thì Lục Trần biết Hắc Thạch Thành là một trong những thàn thị lớn nhất Băng Huyền Đế Quốc thậm chí Huyền Thiên Đại Lục này. Hắc Thạch Thành, chiếm diện tích không biết bao nhiêu mà tính, rộng lớn vô biên, từng dãy kiến trúc to lớn san sát trong đó; từng đường phố rộng rãi đan chéo dọc ngang. Hai bên đường phố, đủ các loại các dạng cửa hàng rực rỡ muôn màu, võ giả đi lại như cá diếc trên sông, nhiều đếm không xuể.

Đây cũng là tổng đà của Băng Huyền Đế Quốc.

Đối với bất kỳ một võ giả ở Băng Huyền Đế Quốc nào, đây đều là một thành trì tượng trưng cho vinh dự thuộc về mình.

Hắc Thạch Thành tọa lạc trên một địa mạch tốt nhất, cho nên linh khí bên trong thành không kém chút nào so với những linh sơn đại xuyên kia. Bên trong nội thành lại linh khí dạt dào, chính là khu vực trụ cột nhất của Băng Huyền Đế Quốc, đó cũng là nơi ở của hoàng tộc nơi ở của Hoàng Đế cũng là ngôi nhà cũ của Lục Trần.

Một ngày này, một luồng sáng từ xa xa bắn vọt tới, lúc còn cách Hắc Thạch Thành chừng trăm trượng bỗng nhiên dừng lại, tia sáng tan đi, lộ ra một thanh niên.

Chính là Lục Trần phong trần mệt mỏi chạy tới đây.

Từ Sơn Mạch Yêu Thú xuất phát, tuy rằng dàng dùng tiểu na di phù rút ngắn khoảng cách nhưng Lục Trần cũng phải mất thời gian nửa tháng một mình đi tới nơi đây vừa đi vừa phải dò đường nên mất khá nhiều thời gian.

Mục đích hắn tới nơi này rất đơn giản, chính là tìm nơi ở và chờ Thánh Linh Học Viện tuyển sinh qua rò hỏi hắn vẫn còn thời gian một năm nữa.

Cả Huyền Thiên Đại Lục chỉ có hai học viện lớn đó là Thánh Linh Học Viên chỉ tuyển nhân tộc và Vạn Yêu Học Viên chỉ tuyển yêu thú. Hai học viện đã được thành lập vài ngàn năm vẫn luôn xung đột do tranh chấp giữa yêu thú và nhân tộc. Mỗi mười năm sẽ tổ chức Hội Luận Võ giao lưu giữa các học viên với nhau để phân phát tài nguyên tu luyện cho các học viện vì tài nguyên là có hạn nên mỗi mười năm sẽ phân phát lại cho hợp lý thông qua cuộc luận võ.

Phóng ra thần niệm hơi cảm giác một chút, Lục Trần cũng vì Hắc Thạch Thành này rộng lớn khổng lồ mà thầm kinh hãi, loại thành trì quy mô thế này, có lẽ cũng chỉ có thế lực lớn mới có thể kiến tạo, mới có thể duy trì tới nay.

Tường thành cao tới 30 trượng, cả vật thể hiện lên ánh sáng màu tím, cũng không biết là dùng vật liệu gì đúc thành. Lục Trần có thể từ trong đó cảm nhận được rất rõ ràng từng tia từng tia khí tức của cấm chế cường đại.

Có thể tưởng tượng, nếu có ngoại địch tới xâm phạm, Hắc Thạch Thành liền mở ra đại trận toàn thành, chống lại cường địch.

Bất quá... Lục Trần phỏng chừng cũng không có người nào không có mắt dám tới nơi này tự tìm phiền phức.

- Đây chính là Hắc ThạchThành? Lục Trần dường như đang lầm bầm, híp mắt nhìn phía trước.

Ngay sau đó, bên tai hắn liền truyền đến một tia thanh âm: “Đây đúng là Hắc Thạch Thành tổng đà của Băng Huyền Đế Quốc chúng ta, đây chắc là lần đầu đạo hữu đến đây đúng không.”

Lục Trần quay đầu lại thì nhìn thấy một thanh niên với gương mặt tuấn tú ăn mặc nhìn như thư sinh nho nhả.

Lục Trần nhàn nhạt trả lơi: “Đúng vậy! Không biết các hạ là.”

“Tại hạ là Trương Xung một gia tộc buôn bán nhỏ trong thành thôi không biết đạo hữu tại sao lại đến đây vậy?” Người thanh niên vẫn ôn nhu no nhả hỏi

“Tại hạ Thường Sơn, Họ Triệu chữ Tử Long người đời vẫn gọi là Triệu Tử Long. Tại hạ chỉ tình cờ đi qua đây thôi.” Lục Trần không cảm xúc trả lời hắn bây giờ không muốn qua lại quá nhiều chỉ muốn an tâm tu luyện trả thù thôi

“ Triệu Tử Long, tên hay.Thế chắc đạo hữu có điều không biết bây giờ chuẩn bị tới Hội Đấu Giá do Ẩn Nguyên Hội mỗi năm tổ chức tại Hắc Thạch Thành nên bây giờ có rất nhiều gia tộc từ nơi khác tới.”

“Đà tạ đạo hữu nhắc nhở.”

“Không biết đạo hữu có muốn cùng vào thành không.”

“Đà tạ nhưng không cần đâu tại hạ quen hành tẩu một mình. Có duyên gặp lại!” Lục Trần trả lời một câu rồi thân hình lặng lẽ biến mất tại chỗ.

Nhìn thân hình người thanh niên mau chóng biến mất đằng xa Trương Xung âm thầm lắc đầu cười khổ không thôi.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Du của sleeping knight
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguhocbx
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.