Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trị thương dâm mỹ.

Tiểu thuyết gốc · 1564 chữ

Bạch Bạch Bạch....

" ưm...sướng...phu quân...thiếp sướng... to...to quá...nhanh...um nữa..."

Tại con suối bên cạnh nhà gổ, hai thân ảnh đang nhấp nhô dưới suối cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân vang vọng khắp không gian.

Kể từ ngày Ngọc nhi xuất hiện đã 5 ngày, trong thời gian này họ liên tục' trị thương'.

" ưm...a...thiếp...phu quân ...tha...a...um...thiếp... thiếp....lại...bayyyyyy...."

" Ngọc nhi nàng tuyệt quá...ta ra...đón nhận tất cả của ta...."

Nguyễn Minh thấy nàng lên đỉnh liền gầm lên một tiếng nhấp mạnh bắn vào tận hoa tâm nàng.

Tinh dịch hòa quyện cùng dâm thủy tràn ra ngoài.

Hộc hộc hộc....

Ngọc nhi vô lực dựa vào lòng ngực ấm áp Nguyễn Minh thở dốc, ánh mắt mê ly sau cơn cao trào.

Nguyễn Minh ôm thê tử vào lòng vuốt ve để nàng tận hưởng cơn cao trào.

Ngọc nhi ngọt ngào hạnh phúc rút trong ngực người yêu, mấy ngày này nàng rất hạnh phúc, được hắn yêu thương cưng chiều cùng hưởng sự sung sướng của chuyện nam nữ.

Nổi đau trong lòng đã vơi đi không ít, mấy ngày này hai người cũng hâm nóng tình cảm, ngoài việc 'trị thương' ra hắn còn trổ tài xuống bếp nấu cho nàng những món ngon.

Tuy không có thịt nhưng hắn vẫn có thể tạo ra những món chay giống món mặn từ những thảo dược, nàng ăn mà liên tục khen ngon.

Ngoài ra hắn còn đàn hát cho nàng nghe, phải nói hắn giọng hát rất hay khiến nàng mê như điếu đổ.

Mỗi lần ăn xong là nàng lại bắt hắn hát cho nàng nghe, máy ngày qua trên môi nàng chưa bao giờ tắc nụ cười hạnh phúc.

Cái gì hắn cũng tốt chỉ có cái sức lực khủng khiếp là khiến nàng sợ hãi.

Mỗi lần làm, hắn đều khiến nàng mềm nhũng như bùn nhảo còn hắn thì vẫn sinh long hoạt hổ.

" Đáng ghét...như con trâu vậy, thiếp không thể tiếp tục được đâu..."

Thấy bàn tay Nguyễn Minh bắt đầu không yên phận nàng liền hờn dỗi nũng nịu.

Nguyễn Minh tháy nàng nũng nịu xinh đẹp đáng yêu liền mĩm cười hôn lên đôi môi mềm mại của nàng một cái cười trêu.

" Vậy hôm qua ai nói sẻ hút khô ta vậy? "

Ngọc nhi nghe liền đỏ mặt xấu hổ núp vào lòng hắn.

Tên này thật đáng ghét, biết là được rồi, cần gì nói ra chứ, thật là muốn kiếm cái lổ chui xuống.

Chuyện là hôm qua khi thương thế của nàng gần hồi phục, cơ thể cũng cường đại hơn nhờ sơ khai dương khí của hắn.

Nàng nghĩ mình đã đủ mạnh liền tuyên bố sẻ hút khô hắn, phục thù những lần hắn làm nàng vô lực.

Kết quả thì ai cũng biết, nàng bị đánh tan tác phải cởi giáp đầu hàng.

Nguyễn Minh thấy cử chỉ đáng yêu của nàng liền cười phá lên khiến nàng càng xấu hổ hơn, muốn chạy đi kiếm cái lổ chui vào.

Nhìn nàng xấu hổ muốn chạy hắn không trêu nàng nữa, ôm lấy cơ thể mềm nhu nhu của nàng vuốt ve tóc dài trắng tuyết mềm mại của nàng nói.

" nàng là món quà quý giá nhất ông trởi ban cho ta, hơn cả truyền thừa của nhạc phụ...ta nhất định sẻ yêu thương nàng thật nhiều, cho nàng ngày nào cũng hạnh phúc..."

Ngọc nhi nghe lời tâm tình của hắn thì lòng như nếm mật, ngọt ngào hạnh phúc đến không được.

Hắn lấy truyền thừa của phụ thân nàng ra so sánh thì đủ biết hắn trân quý nàng đến nhường nào.

Phải biết truyền thừa của phụ thân nàng có thể nói quý giá đến mức có thể khiến cả vũ trụ điên cuồng đấy.

" thiếp tin chàng..."

Nàng vòng tay qua cổ hắn trao cho hắn một nụ hôn, ánh mắt ôn nhu đầy tình ý nói.

Nguyễn Minh hạnh phúc nhìn thê tử ôn nhu ngoan hiền, đời này hắn chỉ cần có nàng là đủ sẻ không thu thêm nữ nhân nữa.

" Đời này ta chỉ cần có nàng..."

Làm ra quyết tâm Nguyễn Minh ánh mắt kiên định nhìn Ngọc nhi nói.

"Không được..."

Ngọc nhi vừa nghe liền rùng mình kinh hô, tên này sức lực như quái vật, một mình nàng chắc sẻ bị hắn làm sướng chết.

"Hả????"

Nguyên Minh ngẩn người nhìn nàng, phản ứng của nàng nằm ngoài dự đoán của hắn.

Theo hắn nghỉ nàng phải rất hạnh phúc khi nghe hắn nói chỉ yêu mình nàng chứ, ấy vậy mà phản ứng của nàng lại trái ngược, thật khó hiểu.

Ngọc nhi thấy hắn dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, đầu óc vận chuyển liền nhanh nhạy nói.

"Trong cuộc sống sau này, có thể chàng sẻ yêu thêm người khác, thiếp không thể để chàng vì thiếp mà bỏ qua tình cảm của mình được...

Với lại nếu chỉ có một mình thiếp ở nơi này sẻ rất buồn chán, có thêm nhiều tỷ muội sẻ vui hơn..."

Nàng dù sao cũng thấy phụ thân có rất nhiều nữ nhân nên nàng không bài xích việc phải chia sẻ tình cảm với nữ nhân khác, nàng chỉ cần hắn vẫn yêu thương nàng là đủ.

Ngược lại nàng thật sự không muốn hắn vì nàng mà bỏ qua nhân duyên để rồi hối hận.

Tuy phân nữa là vì muốn tìm thêm tỷ muội chia sẻ áp lực, tất nhiên nàng sẻ không nói cái này ra.

Nguyễn Minh khóe miệng giật giật, hắn biết nàng chỉ lấy đó làm cái cớ để kiếm thêm tỷ muội để chia sẻ áp lực thôi, nhưng hắn không vạch trần.

Haizz có ai như nàng không, khích lệ phu quân thu thêm nữ nhân.

Mà nàng nói cũng có phần đúng, đối với kẻ có tuvi cao như hắn thì tuổi thọ sẻ rất dài, hắn không dám chắc trong thời gian còn sống hắn không động lòng với nữ nhân khác.

Lúc trước hắn còn mơ lập hậu cung nữa cơ mà, chỉ là khi ở cùng Ngọc nhi hắn đã cảm thấy đủ nên mới quyết định chung tình thôi.

Với tính cách của hắn thì việc buôn bỏ nữ nhân hắn yêu còn đau đớn hơn cái chết.

"Cái đó tùy duyên đi..."

Suy đi nghỉ lại cuối cùng hắn buôn xuôi nhúng vai nói.

Nghe câu trả lời nữa vời của hắn, Ngọc nhi thở phào một hơi.

Tuy hắn không nói sẻ thu thêm nữ nhân nhưng cũng không có nói là sẻ không thu nha, còn duyên thì hihi...nàng sẻ xe duyên cho hắn.

Chỉ cần nàng gặp cô gái nào tốt thì nhất định sẻ kéo vào hậu cung của hắn, âm thầm làm ra quyết tâm, nàng thả lỏng cùng hắn hưởng thụ giây phút yên bình.

Mà lúc này trong đầu Nguyễn Minh đang nhớ về quá khứ.

Hắn là trẻ mồ côi, từ khi biết ý thức hắn đã sống trong trại trẻ mồ côi cho đến khi bị bắt đi làm thí nghiệm.

Sau đó là cuộc sống đầu đường só chợ rồi đến cuộc sống tự lập đầy chông gai.

Cuối cùng là hiện tại, sau 10 vạn năm cô độc hắn có được cô vợ xinh đẹp ôn nhu dịu dàng và tương lai đầy hứa hẹn.

Tất cả như là giấc mơ vậy, hắn sẻ trân trọng cuộc sống này.

Nghỉ đến quá khứ hắn liền nhớ đến hiện tại, không biết thế giới bên ngoài kia hiện tại thế nào, cũng đã 10 vạn năm trôi qua rồi còn gì.

Suy nghỉ miên mang một lúc hắn liền lâm vào giấc ngủ.

Thời gian 10 vạn năm hắn chưa bao giờ ngủ ngon thế này.

Ngọc nhi đang nằm trong lòng hắn cảm nhận hơi thở hắn điều đặng, nàng liền ngước đầu lên thấy hắn đang ngủ thì mĩm cười yêu thương tựa vào lòng ngực ấm áp của hắn ngủ...

lllllllll

Nói về Ngọc nhi một chút, bản thể nàng là một pháp bảo không gian cao cấp có hình một đóa sen trắng bạch ngọc.

Từ khi ngưng hồn lập thể, nàng có thêm một bản thể nữa.

Đó chính là cơ thể sinh mệnh này nhưng cũng vì vậy nàng sẻ dễ bị tổn thương hơn.

Chỉ cần một trong hai bản thể bị thương thì bản thể còn lại cũng bị thương theo.

Nên trong trận chiến kia dù bản thể sinh mệnh của nàng không bị thương nhưng bản thể bạch ngọc liên của nàng bị hư hại nghiêm trọng.

Đây là lý do vì sao bản thể sinh mệnh nàng không có vết thương.

Nói về sơ khai dương khí của Nguyễn Minh nó không hề tầm thường.

Nó dương khí đồng tử và trong thời gian dài áp chế khiến nó càng nồng đậm.

Nên sơ khai dương khí lần đầu Ngọc nhi hấp thụ chính là tích lũy lực lượng 10 vạn của hắn, vì vậy nàng mới hồi phục nhanh như vậy.

Nên nhớ tuvi hắn rất cường đại, vì vậy có thể nghỉ dương khí 10 vạn năm sẻ cường đại thế nào....

Bạn đang đọc Tiêu Dao Sau 10 vạn năm sáng tác bởi Linhrin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Linhrin
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 1036

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.