Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô đề

Tiểu thuyết gốc · 2019 chữ

" Vâng vâng, ta không dám, cái này cũng là ta tình cờ nhìn thấy, Dã lang dong binh đoàn là dong binh đoàn đứng thứ ba Chân Võ Quốc, nhưng danh tiếng rất thối, ỷ vào thực lực, chuyên đi ức hiếp những võ giả yếu hơn, trấn lột vật phẩm của họ, còn ra tay tàn nhẫn, không chuyện ác nào không làm, nửa tháng trước chính mắt ta nhìn thấy bọn chúng chặn giết một đám người , nhìn vào tiêu chí ta đoán là người của Xuân Dược Các, bọn chúng cũng rất thông minh, giết xong không để lại dấu vết, không biết có bao nhiêu người bị chúng làm như vậy nhưng khổ nỗi một là thực lực yếu kém "

" Dã lang dong binh đoàn, đúng là ăn gan hùm mật gấu, chẳng lẽ bọn chúng cũng dám đắc tội Xuân Dược Các sao " Lâm Phong nghi vẫn hỏi.

Người kia giải thích " Chuyện này chỉ có tiểu nhân trong lúc vô tình nhìn thấy, ngoài ra không ai biết, Xuân Dược Các cũng không biết là ai làm, với lại đoàn trưởng Dã Lang của bọn chúng là một kẻ hung ác, ỷ vào là Võ vương cường giả mà hành sự độc ác, thuộc hạ của hắn cũng đều là một lũ rác rưởi, ngu xuẩn, không coi ai ra gì, quanh đây đã từng có rất nhiều võ giả bị bọn chúng sát hại "

Lâm Phong gật gù minh bạch.

" Đại nhân, ta đã nói hết ra, có thể tha mạng cho tiểu nhân được rồi chứ ? " Người kia mếu máo hỏi.

" Hử ? Được rồi, tha mạng cho ngươi, nhưng ngươi trước hết nuốt viên đan dược này vào " Lâm Phong cười nói, hắn móc ra một viên đan dược màu đen.

" Chuyện này, đại nhân, ta... " Người kia có chút khó coi.

" Sao, hay là muốn ta giết ngươi tại đây, yên tâm đi, đan dược này không chết ngay được đâu " Lâm Phong gia tăng lực siết cánh tay, nhíu mày nói.

Người kia cắn răng một cái, chụp lấy đan dược nuốt ực một cái.

Lâm Phong thả hắn ra, nói " Rất tốt, ta bây giờ cho ngươi một cơ hội sống, ngươi rời khỏi Hoành đoạn sơn mạch, đi đến một nơi gọi là Lạc Hải Thành, chắc hẳn ngươi cũng biết, đến đó hãy tới tìm Lưu chưởng quỹ của Xuân Dược Các nói hết tất cả những gì ngươi vừa nói với ta, nhớ kỹ không được nói láo, bảo với hắn là do Lâm Phong ta chỉ định, xong việc hắn sẽ cho ngươi giải dược, độc dược ta cho ngươi có năm ngày thời gian, nhớ kỹ không được sai sót "

" Vâng vâng, Lạc Hải Thành, Lưu chưởng quỹ, tiểu nhân nhớ kỹ " Người kia như được đại xá, vội vàng đồng ý một tiếng rồi rời khỏi, hắn vẫn rất quan tâm cái mạng này.

Lâm Phong nhìn thân ảnh hắn rời đi, nhếch miệng, đan dược kia cùng giải dược là hắn nói láo, hắn cũng không sợ đối phương dám giở trò.

Lâm Phong đến đây cũng coi như đã hoàn thành việc điều tra, dễ dàng hơn so với hắn nghĩ, cũng may là có đám người kia nổi lòng tham với hắn cho nên hắn mới có được bí mật của đối phương. Lâm Phong chưa vội rời đi, hắn vẫn muốn ở lại tiếp tục săn giết một chút yêu thú để hoàn thiện kỹ năng bản thân, với lại hắn ẩn ẩn đã có cảm giác đột phá, hắn muốn trong mấy ngày này đột phá võ sư nhị trọng rồi mới đi đến Vân Kiếm Tông.

Một ngày này, Lâm Phong vừa đánh giết một đầu yêu lang, thì hắn bắt gặp một đoàn đội, y phục thống nhất, chắc hẳn là của một dong binh đoàn nào đó, cầm đầu là một nử tử chừng hai hai hai ba tuổi, rất xinh đẹp, làn da bạch tuyết, môi hông ướt át, nữ tử mặc một bộ chiến giáp, trông không những không phản cảm mà còn có một tia vận vị khác, áo giáp cũng không thể che đậy đường cong tuyệt mỹ của nàng, đặc biệt trước ngực hai đại bạch thỏ, cứ như là muốn phá tan bộ áo giáp chui ra bất cứ lúc nào.

Lâm Phong lần đầu tiên nhìn thấy nàng cũng không tránh khỏi có chút kinh diễm, thầm nghĩ mặc áo giáp mà cũng đẹp như vậy, không biết khi cởi áo giáp ra trông sẽ như thế nào.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ lung tung thì một tiếng nói dễ nghe truyền đến.

" Soái ca thật lợi hại, săn giết được Phong Yêu Lang, loài này tốc độ còn hơn cả Phong Thử Lang, tiểu ca chắc là đi một mình phải không "

Người nói chuyện là một thiếu nữ đi bên cạnh nữ tử xinh đẹp đầu lĩnh kia, nàng ta cũng là một tiểu mỹ nhân, nhưng là vẻ đẹp kiểu dịu dàng, pha chút ngây thơ, không như nữ tử kia, vẻ đẹp vũ mị thành thục pha chút lạnh lùng.

" May mắn mà thôi, đúng là ta đi một mình, nhìn các ngươi, chắc là người của dong binh đoàn " Lâm Phong thấy nàng bắt chuyện, cũng cười cười đạp lại.

" Oa, ngươi thật đi một mình, lợi hại " Thiếu nữ giơ ngón cái lên nói.

" Ngươi đoán đúng rồi, chúng ta là người của Song Diễm dong binh đoàn " Thiếu nữ cười giòn tan nói.

Song Diễm dong binh đoàn, Lâm Phong cũng có nghe qua, là dong binh đoàn đứng thứ bảy của Chân Võ Quốc, đoàn trưởng là một nữ tử, các thành viên cũng là nữ chiếm đa số.

" Điềm Điềm, không nên phí lời với hắn " Nữ tử đầu lĩnh lúc này lạnh lùng cắt ngang, ánh mắt nhìn Lâm Phong có chút không vui.

Lâm Phong nhạy bén phát giác được ánh mắt chán ghét của nàng, có chút không hiểu thầm nghĩ mình nàng mới lần đầu gặp. Lâm Phong lại không biết rằng đối phương không phải chỉ riêng chán ghét hắn mà nhìn bất kỳ nam nhân nào cũng không vừa mắt.

Thiếu nữ gọi là Điềm Điềm bị nữ tữ quát thì thè lưỡi một cái, bắt lấy cánh tay của nữ tử kia, nũng nịu nói.

" Liễu Tình tỷ, hay là chúng ta cho hắn gia nhập đoàn đội của chúng ta, nhìn hắn thực lực cũng rất khá, thêm hắn, nhiệm vụ lần này dễ hoàn thành hơn "

" Hồ nháo " Liễu Tình biến sắc, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng.

" Tiểu nha đầu ngươi thấy nam nhân đẹp trai thì đầu óc mụ mẫn khi về ta phải nói với Trương Mẫn tỷ không được nuông chiều ngươi, ta cảnh cáo ngươi, không được lại gần hắn, nam nhân như hắn, ta gặp nhiều, ỷ vào bề ngoài có túi da tốt. chuyên đi lừa gạt thiếu nữ, ngươi phải cẩn thận, nam nhân trong thiên hạ này đều là kẻ rác rưởi, trong đầu bọn hắn lúc nào cũng có những suy nghĩ bẩn thỉu, nhất là nam nhân bề ngoài càng đẹp đẽ thì càng như vậy " Nữ tử đánh thiếu nữ một cái, tuôn một tràng dài đạo lý, trong suy nghĩ của nàng là như vậy "

Lâm Phong nghe xong thì mộng bức, hắn rốt cục cũng hiểu vì sao nàng ta lại nhìn mình bằng ánh mắt chán ghét vừa rồi.

Sở Điềm Điềm nghe xong thì rụt cổ lại, một bộ dáng ngoan ngoãn nghe giảng đạo , nhưng lại len lén the lười hướng Lâm Phong.

Các thành viên trong dong binh đoàn nghe vậy cũng chỉ cười khổ, đặc biệt là ba tên nam tử, bọn hắn là ba thành viên nam duy nhất trong đoàn, nghe xong cũng chỉ cười khổ lắc đầu nhưng không dám ho he gì, dường như bọn hắn đã quá quen thuộc với dáng vẻ này của nhị đoàn trưởng bọn hắn.

" Cô nương, ngươi không nên nhìn nhận tất cả nam nhân trong thiên hạ cùng chung một loại người, thiên hạ có người tốt, có kẻ xấu, cô không nên vì định kiến của bản thân mà áp đặt lên tỷ muội mình như vậy" Lâm Phong có chút không vui nhướng mày nói.

" Có liên quan gì đến ngươi " Liễu Tình lạnh lùng nói.

" Không liên quan đến ta " Lâm Phong nhún nhún vai.

" Mỹ nữ, có duyên gặp lại, hình như vị tỷ tỷ này của ngươi không thích ta cho lắm" Lâm Phong hướng Sở Điềm Điềm ra hiệu một tiếng, dứt lời quay người rời đi.

Sở Điềm Điềm hơi có chút thất vọng, mặc dù chỉ giao lưu một lúc nhưng nàng luôn cảm thấy tính cách Lâm Phong có chút không tệ.

" Phó đoàn trưởng đúng thật là khó tính, ta thấy vị tiểu huynh đệ kia thực lực cùng tính cách không tệ, mà chúng ta lại thiếu khuyết đi nhân lực, thêm một người là thêm phần an toàn" Một nam tử thì thầm với đồng bạn.

" Không thể trách nàng được, phó đoàn trường cũng là vì suy tính cẩn thận, nhiệm vụ lần này khá quan trọng, chúng ta không thể tùy tiện tin tưởng người lạ " Một thành viên nữ ở gần nghe được lập tức răn dạy, người lên tiếng vừa rồi thức thời im miệng, hắn cũng chỉ là cảm thấy hơi nhàm chán, muốn Lâm Phong gia nhập để bọn hắn để gia tăng nam nhân trong đoàn mà thôi.

" Đi thôi, gần đến đầm lầy nước độc rồi, giữa đầm lầy chính Độc Tình Thảo chúng ta cần tìm, mọi người nhất định phải cẩn thận, theo tin tức chúng ta nhận được, trong đầm tồn tại mãng xã hai trăm tuổi, thực lực e rằng đã là sắp tiếp cận yêu thú cấp ba, mọi người phải cẩn thận, không được hành động lỗ mãng, tất cả nghe ta chỉ đạo " Liễu Tình nghiêm túc nói.

" Chúng ta hiểu rồi, phó đoàn trưởng" Mọi người đồng thanh hô.

Liễu Tình trong lòng nhẹ nhàng thở ra, hi vọng lần này sẽ không xảy ra sơ sót hay thương vong gì.

Lâm Phong sau khi rời đi thì tiếp tục hành trình đánh giết yêu thú của mình, qua thêm vài lần chiến đấu với yêu thú, hắn rốt cục cũng đột phá ràng buộc, tăng lên Võ sư nhị trọng, Lâm Phong cảm thấy cũng đã đến lúc nên rời đi, tiến về Vân Kiếm Tông.

Ngay lúc này, Lâm Phong thính giác nhạy bén phát hiện có người đến.

" Lão đại quả nhiên diệu đoán như thần, bọn người Song Diễm dong binh đoàn đã tiến đến đầm lầy nước độc tìm Độc Tình Thảo" Một tiếng nói nịnh hót truyền đến.

Lâm Phong sau khi nghe xong thì ngạc nhiên, nhanh chóng tiến vào một bụi rậm gần đó, che giấu hơi thở.

Một đoàn người nhanh chóng xuất hiện, cầm đầu là một nam nhân gầy gò có khuôn mặt âm lãnh, kẻ vừa nói là một tên lâu la đi bên cạnh.

" Ha ha, bọn chúng không thể ngờ rằng, kẻ đề xuất nhiệm vụ này là người của chúng ta, đợi đến khi bọn chúng tiêu diệt đầu mãng xà kia, tổn thương thảm trọng, khi đó chúng ta sẽ làm ngư ông đắc lợi, đến lúc đó chẳng những chiếm được Độc Tình Thảo cùng trữ vật của bọn chúng, mà Liễu Tình nữ nhân vưu vật kia cũng thuộc về lão đại ngài " Một tên khác phụ họa.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Tam Giới * sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.