Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Manh mối

Tiểu thuyết gốc · 2034 chữ

Loài này là Trư Yêu, yêu thú cấp một, hung thú phổ biến ở đây, con vừa rồi đã là cấp một đỉnh phong tương đương võ giả đỉnh phong của nhân loại.

Lâm Phong sau khi vào Hoành đoạn sơn mạch thì liên tục gặp phải yêu thú, nhưng đa số đều là cấp một, hắn đều giải quyết dễ dàng.

“ Đi tiếp vào trong xem sao, hi vọng sẽ gặp được yêu thú cấp hai “ Lâm Phong lẩm bẩm.

Quả nhiên, đi tiếp vài canh giờ sau, trước mặt hắn xuất hiện một con cảnh tượng, một con thú có hình dạng sói đang gặm nhấm một con heo, có thể nhìn ra rất giống loài Trư Yêu hắn vừa giết lúc nãy.

“ Phong Thử Lang ” Lâm Phong kinh hô một tiếng, loại lang này mặt như chuột, nổi danh hung tàn, khi trưởng thành chính là yêu thú cấp hai đỉnh phong tương đương võ sư đỉnh phong của nhân loại.

Nhìn bộ dáng con Phong Thử Lang này chắc hẳn sắp trưởng thành, thực lực e rằng là cấp hai trung kỳ.

Lâm Phong hồi hộp, ngay lần đầu đụng chạm yêu thú cấp hai đã gặp loại Phong Thử Lang này, không biết nên gọi là may mắn hay đen đủi.

Phong Thử Lang như phát hiện được Lâm Phong tồn tại, dừng lại động tác ăn, hai con mắt hung tàn nhìn về phía Lâm Phong, khóe miệng chảy rãi, như là phát hiện con mồi đồng dạng.

Phanh một tiếng.

Nó biến mất tại chỗ, lao nhanh tới chỗ Lâm phong đang đứng, tốc độ quả thực là quá nhanh, Lâm Phong may mắn tránh thoát, nhưng cánh tay đã xuất hiện vết máu nhỏ, Lâm Phong thầm kinh hô, cũng may là da của hắn đủ cứng, nếu không không chỉ là xước da như vậy, thầm nghĩ lần sau phải cẩn thận hơn, cũng may thân thể của hắn cứng nếu không không chỉ bị chày da như vậy.

Phong Thử Lang thấy nhân loại này tránh được một kích của mình thì miệng gầm lên giận dữ, thân ảnh thoắt cái biến mất, chớp mắt thì xuất hiện trước mặt Lâm Phong, há ra miệng sói, lộ ra cái miệng hôi thối cùng hàm răng sắc nhọn cắn về phía hắn.

Lâm Phong đã có chuẩn bị, thân ảnh xê dịch sang một bên, tránh thoát được một kích, Lâm Phong chớp thời cơ, toàn thân cơ bắp vận chuyển, một chiêu Bá quyền toàn lực giáng mạnh xuống, một quyền toàn lực của Lâm Phong bây giờ đã có chục vạn cân, đủ để nghiền ép một tảng đá lớn, một quyền giáng thẳng vào phía bụng của Phong Thử Lang, con thú kia lập tức bị một quyền của hắn đập bay ra ngoài, va vào thân cây gần đó, thân cây lập tức đứt gãy, Phong Thử Lang cũng không kịp kêu thảm một tiếng, bị một quyền đấm chết tươi.

Lâm Phong xác nhận Phong Thử Lang đã chết, hắn thu thi thể nó vào túi túi trữ vật, toàn thân yêu thú đều là bảo bối, da có thể dùng luyện chế bảo giáp, răng nanh có thể làm vũ khí, hắn có thể đem đến những nơi thu mua xác yêu thú để bán lấy linh thạch.

Lâm Phong sau đó tiếp tục hành trình săn giết yêu thú bán lấy linh thạch và rèn luyện của mình, buổi sáng thì đánh nhau với yêu thú, ban đêm thì nghỉ ngơi, dùng thú đã săn giết để nướng thịt ăn, tuy ở đây không có gia vị như ở nhà nhưng cũng gọi là ăn lót dạ, võ giả cũng cần phải ăn để phục hồi sức lực, nhất là thịt yêu thú chứa nhiều năng lượng hơn so với động vật bình thường.

Hôm sau, Lâm Phong đang thu hoạch chiến lợi phẩm, là một yêu thú dạng xà, toàn thân màu xanh lục, đây là loại Bích Lục Xà, con mà hắn vừa chém giết là yêu thú cấp hai sơ kỳ.

Lâm Phong vài ngày qua cũng đã gặp một vài võ giả tại đây, đa số họ đều kết thành đoàn đội ba người trở nên, trong đó cũng có vài đoàn đội là dong binh đoàn, chỉ có mình Lâm Phong là đi lẻ loi một mình, có người sau khi thấy Lâm Phong chỉ đi một mình thì ngạc nhiên, sau đó khinh thường hắn đi vào là tìm chết, có người khuyên can hắn gia nhập đoàn đội của mình để cùng hợp tác nhưng Lâm Phong từ chối, hắn cảm thấy những người này tuy thực lực không tệ nhưng hắn cảm giác rất bó tay bó chân khi đi cùng người khác.

Cũng có những kẻ nhìn Lâm Phong với ánh mắt tham lam khi nhìn thấy Lâm Phong thu hoạch được nhiều yêu thú như vậy.

Ngay lúc Lâm Phong định rời đi, lúc này có vài tên võ giả nhảy ra, đếm đi đếm lại là tám tên, Lâm Phong đều quen thuộc, là người trong đoàn đội hắn đã gặp ngày hôm qua.

Một tên nam tử có khuôn mặt bình thường sau khi thấy Lâm Phong vừa thu xác của Bích Lục Xà vào trong túi trữ vật thì ánh mắt lóe lên vẻ tham lam, quát lạnh một tiếng, giọng điệu ra lệnh " Tiểu tử, biết điều mau giao túi trữ vật ra, chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng "

Lâm Phong trong lòng bình tĩnh, nhưng khuôn mặt giả bộ hơi sợ hãi " Ta giao ra là được chứ gì, hãy tha cho ta, túi trữ vật đây, ngươi mau đến lấy " Dứt lời hắn vứt túi trữ vật xuống đất, thái độ cầu khẩn.

" Ha ha, còn tưởng một mình tiến vào đây như thế nào, hóa ra là một tên thỏ đế " Một tên cười ha ha nói, những người khác cũng cười theo.

" Ta đã nói với ngươi rồi, hắn chỉ đi một mình, ngươi cânr thận cái gì chứ, ta đoán chắc là một tên thế gia công tử chưa trải sự đời ỷ mình có chút thực lực cho nên mới vào đây lấy yêu thú rèn luyện, mà không biết chúng ta còn nguy hiểm hơn cả yêu thú " Một tên nói với một võ giả mặt sẹo bên cạnh.

Tên võ giả mặt sẹo hơi an tâm hơn một chút, nghĩ lại, cảm thấy mình quá cản thận, đối phương chỉ có một người, lại còn trẻ như vậy, tu vi chắc chắn không cao, không đầu lại bọn hắn, bọn hắn có tổng cộng tám người, hai võ giả cửu trọng, bốn võ giả bát trọng và hai võ sư, trong đó một người còn là võ sư nhị trọng.

" Tiểu tử, thức thời lắm " Một tên võ giả bát trọng tiến lên, định nhặt túi trữ vật trước mặt Lâm Phong lên, vừa cầm lên, khuôn mặt đang đắc ý thì một nắm đấm giáng thẳng vào mặt, miệng phun máu tươi, thân ảnh bay ra ngoài mười mấy mét, trên không trung còn rớt ra vài cái răng.

" Ngu xuẩn, như thế mà cũng tin " Lâm Phong khinh thường một tiếng.

" Tiểu tử, ngươi dám, giết hắn cho ta " Tên cầm đầu biến sắc, quát lạnh một tiếng.

Ngay lập tức có năm thân ảnh rút đao tiến lên, tạo thạnh thế vây quanh Lâm Phong.

" Tiểu tử không biết sống chết " Cả năm người nhe răng, cười lạnh một tiếng, năm thanh đao từ năm hướng khác nhau cũng bổ về phía Lâm Phong, Lâm Phong bị vây ở trong vòng không thể tránh thoát.

Ngay lúc tên cầm đầu nhếch miệng cười lạnh, hắn đang nghĩ Lâm Phong sẽ bị chém chét thì hắn lại không hề có việc gì xảy ra, cả năm thanh đại đao chém vào thân thể Lâm Phong nhưng cả năm đều không thể xuyên thủng được hắn chứ đừng nói là chém giết, Lâm Phong nhếch miệng cười lanh, chút lực lượng mà muốn làm tổn thương đến cơ thể của hắn, đúng là ngươi mơ nói mộng.

Lâm Phong huy động cánh tay, từng tiếp bốp bốp vang lên, năm tên võ giả bị bàn tay của hắn tát cho đầu váng mắt hoa,miệng thổ huyết, bay ngược ra ngoài, ba tên trong số đó trực tiếp bị hắn tát chết, hai tên còn lại cũng nằm bất động.

" Ngươi " Tên cầm đầu cùng tên mặt sẹo lúc này biến sắc.

" Tiểu tử không tệ, không ngờ đã là võ sư nhất trọng, nhưng ta sẽ khiến ngươi hối hận" Tên cầm đầu ra hiệu, hắn có tu vị cao nhất trong đám, là võ sư nhị trọng, vũ khí là một lưỡi hái.

Hắn nhảy lên một cái, lưỡi hái bổ về phía Lâm Phong, khí thế võ sư nhị trọng toàn thân bộc phát.

Lâm Phong đương nhiên sẽ không để đối phương bổ trúng mình, hắn xê dịch thân ảnh một cái, tránh được kích lưỡi hái, tận dụng sơ hở một chưởng vỗ về phía đối phương, nam tử kia thấy vậy khinh thường, cánh tay còn lại cũng một chưởng đối kháng.

" Tiểu tử, muốn so đấu lực lượng, không biết sống chết, ta đã là võ sư nhị trọng còn ngươi mới đột phá võ sư " Tên nam tử kia cười gằn.

Nhưng sau đó hắn đột nhiên biến sắc, một cỗ lực lượng bài sơn đào hải ập vào.

Bang bang bang.

Thân ảnh nam tử liên tiếp lùi lại chục bước, khóe miệng tràn máu, hắn khuôn mặt tràn đầy khiếp sợ.

" Sao lực lượng ngươi lại mạnh như vậy ? "

" Ta chỉ mới dùng năm thành lực lượng " Lâm Phong nhếch miệng, thân ảnh nhanh chóng áp sát đối phương, một quyền đấm thẳng, người kia hoảng sợ một tiếng " Nhị Đao, giúp ta " Hắn gầm thét hướng tên mặt sẹo , nhưng người kia vẫn đứng im không nhúc nhích, hắn đang chờ.

Lâm Phong nhếch miệng " Chết đi cho ta ", một quyền của hắn giáng thẳng vào bụng đối phương.

Phốc phốc phốc.

Thân ảnh nam tử bị một quyền của Lâm Phong nện lún xuống nền đất, miệng phun máu tươi, răng rắc tiếng xương gãy vang lên.

Ngay lúc Lâm Phong định một cước kết liễu đối phương thì một tia hàn mang lóe lên, một mũi đao sắc bén nhắm thẳng ngực Lâm Phong đâm tới, không thể không nói tên mặt sẹo gọi Nhị Đao kia rất kiên nhẫn, biết mình đấu trực diện không địch lại Lâm Phong dù sao tên cầm đầu kia bị đánh cho không lực hoàn thủ, vì vậy yên lặng chờ đợi thời cơ ra tay, muốn cho Lâm Phong một kích trí mạng.

Nhưng hắn đã tính lầm, thực lực hai bên quá mức cách biệt, ngay khi cây đao kia sắp sửa cắm vào ngực Lâm Phong thì một bàn tay của Lâm Phong đã xuất hiện, tóm chặt lấy mũi đao, Lâm Phong động lực, thanh đao Hoàng cấp trung giai bị hắn sinh sinh bẻ gãy.

" Quái vật, ngươi là quái vật " Tên kia hoảng sợ nói.

Lâm Phong nhếch miệng cười, hắn giơ tay, bóp cổ đối phương, người kia ngạt thở, gian nan nói " Thiếu hiệp, tha mạng cho ta, ta sẽ nói cho ngài một bí mật "

" Ngươi định lừa ta " Lâm Phong cười gằn.

" Ta không dám, bí mật này có liên quan đến Dã Lang dong binh đoàn "

" Dã lang dong binh đoàn " Hắn biết dong binh đoàn này, là dong binh đoàn xếp thứ ba của Chân Võ Quốc.

" Nói, không được nói dối, nếu ngươi dám nói dối ta sẽ giết ngươi " Lâm Phong đe dọa.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Tam Giới * sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.