Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 3210 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 13

Team Just T

Vào năm 2020, khi hầm ngục và quái vật lần đầu xuất hiện trên thế giới, người ta nghĩ rằng tận thế đã gần kề. Rồi người chơi xuất hiện. Vào lúc đó, người ta xem người chơi như hy vọng, trỗi dậy từ mặt đất.

Đến năm 2023, thế giới thật sự còn trở nên bất ổn hơn khi thời gian càng trôi qua, thay vì trở nên tốt hơn.

Trong vài năm qua, tốc độ phát triển kinh tế toàn cầu luôn ở mức âm, giá cả của hàng hóa cũng như tỷ lệ thất nghiệp tăng vọt, và thiệt hại về bất động sản gây ra bởi lũ quái vật đã dần lăn cầu tuyết (tích tụ lớn dần) vượt ra khỏi tầm kiểm soát.

Ở Châu Phi, Nam Mỹ và Đông u, nơi chính phủ thiếu khả năng vận hành chức năng và hoạt động, nhiều quốc gia và chính phủ bắt đầu tan rõ hoặc sụp đổ.

Mặc dù vậy, điều khiến mọi người nản lòng hơn cả là lòng tham của người chơi. Cách duy nhất để khiến những người chơi tấn công hầm ngục và giải quyết vấn đề là ném đủ tiền cho họ.

Nhiều năm trôi qua, nhu cầu về tiền bạc của người chơi cũng tăng theo.

Bây giờ, nó đã đạt đến điểm mà các người chơi đang thực hiện sức mạnh đòn bẩy lớn cũng như vận động hành lang để thông qua các điều luật có lợi cho họ hơn.

Trong một thế giới như thế này, chỉ còn duy nhất một tia hy vọng mà mọi người có thể tin tưởng.

Guild Messiah.

Họ đặt mạng sống của họ lên làn ranh để cố gắng cứu lấy thế giới. Đó là lý do họ là những người duy nhất được thế giới ca ngợi.

Trái lại, hầu hết những người chơi còn lại đều khá im lặng khi nói đến Guild Messiah.

Không người chơi nào muốn nói đến những chiến tích cao quý của Guild Messiah.

Đó là điều có thể ngờ đến.

‘Guild Messiah đã dọn dẹp được hầm ngục 5 tầng.’

‘Đoán xem giờ này mọi người sẽ chửi rủa chúng ta.’

Với sự hiện diện của Guild Messiah khiến cho tất cả những người chơi còn lại trên thế giới trông thật tham lam, như những con đỉa hút máu, để rồi những người chơi đó nói về Guild Messiah giống như bôi phân lên mặt họ vậy, mang đến nỗi xấu hổ cho chính bản thân họ.

‘Guild Messiah chó chết. Ý mình là, không giống như chúng ta đang phạm tội, đúng chứ?’

‘Họ nên cảm thấy biết ơn khi lựa chọn những người như chúng ta chiến đấu bảo vệ cho mạng sống của họ.’

Guild Messiah là chủ đề đặc biệt nhạy cảm đối với Guild Phượng Hoàng.

Cảm tình từ cộng đồng dành cho Guild Messiah càng lớn, thì những chỉ trích cho những người chơi khác càng nhiều, và đa số những chỉ trích đó nhắm đến Guild Phượng Hoàng, Guild đứng vị trí thứ hai tại Hàn Quốc, may mắn đứng ngay phía sau Guild Messiah.

Tâm trạng bị tổn thương nghiêm trọng khi Guild Phượng Hoàng nghe tin tức về Guild Messiah đã dọn được hầm ngục 5 tầng.

Trong những hoàn cảnh như thế này, những người chơi ở Guild Phượng Hoàng không thể làm được gì.

“À mày có nghe câu chuyện đó chưa?”

“Chuyện gì?”

“Về tên tân binh mới gia nhập mà dám đá vào đầu những người khác.”

Một lối thoát khỏi thực tại khắc nghiệt.

Họ bắt đầu xoa dịu bản thân họ bằng cách nhai những đối thủ dễ xơi hơn.

“Ah, thằng khốn Kim Woo-jin đó hả?”

Con cừu hiến tế chính là Kim Woo-jin.

“Hắn ta thật sự là một thằng khốn nạn.”

Mặc dù Guild Phượng Hoàng đã chính thức tuyên bố rằng những vấn đề về dọn dẹp hầm ngục có liên quan đến Kim Woo-jin là lời đồn vô căn cứ và rằng Kim Woo-jin không có lỗi, nhưng không ai chú ý đến việc đó cả.

“Kim Woo-jin, thẳng chó đẻ.”

“Tên thằng đó là Kim Woo-jin, đúng không? Tao sẽ phải nói chuyện với nó sau này khi tao thấy nó. Tụi mày không cần phải bận tâm. Mày có nghĩ thằng khốn nạn như nó dám gây tiếng xấu cho những người chơi khác không?”

Không, không cần nói đến mặt của Kim Woo-jin, nhiều người chửi bới Kim Woo-jin thậm chí còn không biết tên của cậu.

Đó là bằng chứng cho thấy họ không thèm quan tâm đến sự thật.

Điều duy nhất quan trọng rằng Kim Woo-jin là một mục tiêu đủ dễ để thoải mái cắn xé.

Đương nhiên, họ cũng không hứng thú đến động tĩnh của Kim Woo-jin.

“Ngài Kim Woo-jin đã yêu cầu hỗ trợ. Đó là một hầm ngục Rank C+ 1 tầng. Sau sự cố đó nơi tất cả 3 tổ đội khác, tổng cộng 9 người, bao gồm cả tổ đội của Jeon Yong-kyu bị quét sạch được biết đến, không ai đăng ký vào hầm ngục này trong vòng cả tháng nay.”

Không người chơi nào hứng thú vào thực tế rằng Kim Woo-jin đang thử thách một hầm ngục, nơi tất cả người đều mặc kệ sau 3 lần thử thất bại.

Rõ ràng là họ chẳng hề quan tâm xíu nào.

“Jeon Yong-kyu là ai?”

“Anh ta là ngôi sao đang nổi của phe phái Park Yong-wan. Ngài không nhớ sao? Anh ta là người điên cuồng đòi chúng tôi đăng ký cho anh ta vào hầm ngục Rank B, để chứng minh rằng anh ta giống như một người em trai của Park Yong-wan…”

“Oh, thằng nhóc đó à? Tôi nhớ rồi.”

“Thế tôi nên làm gì?”

Vì không có lý do gì để nghi ngờ Kim Woo-jin, nên chẳng có vấn đề gì.

“Ý cậu là sao khi nói vậy? Cậu phải hỗ trợ hết mình cho một người sẵn lòng làm điều đúng đắn này chứ. Hay cậu ta có thêm yêu cầu gì nữa sao?”

“À, có… có một yêu cầu đặc biệt.”

“Yêu cầu gì?”

“Cậu ta xin một ít tiền xăng…”

“Tiền xăng? Thằng nhóc này. Chẳng phải cậu ta có được rất nhiều tiền sau vụ cá cược sao? Mấy đứa bị mất tiền từ vụ cá cược đó như phát điên lên, đúng không?”

“Chính xác, cậu ta đã dùng hết số tiền đó vào việc mua một giấy kỹ năng.”

Cứ như thế, hầm ngục thứ ba của Kim Woo-jin đã được quyết định.

Kim Woo-jin nhìn vào kỹ năng mới có được của cậu.

Đó là kỹ năng mua được bằng tiền cậu có được từ bán những chiếc xe mà cậu thắng cược.

‘Thử nghĩ mình có được kỹ năng này với 1 tỷ won.’

Giá của nó là 1 tỷ won!

Nó vượt xa suy nghĩ và cả sự tưởng tượng thông thường.

Vì tác dụng của nó không quá ấn tượng, nên thậm chí còn gây khó hiểu hơn với cái giá đó.

‘Mình có được nó với cái giá quá rẻ.’

Tuy nhiên, Kim Woo-jin, người nhìn vào kỹ năng, khá hài lòng với mức giá này.

‘Mình vui vì có thể có được nó bằng tiền.’

Trái lại, cậu ta hài lòng với thực tế rằng cậu có thể có được một kỹ năng dành riêng cho Halo của cậu, Sứ Giả Của Địa Ngục, thứ rất khó kiếm vào lúc này.

‘Mình có thể sử dụng Máu Độc hiệu quả hơn rồi.’

Hơn nữa, Kim Woo-jin không thể đợi thêm được nữa để chứng kiến sự kết hợp sức mạnh giữa kỹ năng Máu Độc, một kỹ năng mà cậu đã học và kỹ năng Vũ Khí Máu mà cậu vừa có được.

‘Không có vấn đề gì cả. Mình có thể chỉ cần kiếm lại chừng đó ngay ấy mà.’

Trên hết, Kim Woo-jin không quan tâm đến vấn đề tiền bạc.

‘Nếu mình có thể tóm được đuôi của hắn ta vào lúc này, mình hoàn toàn có thể xé toạc được hắn ta ra.’

Người mà Kim Woo-jin đang nhắm đến là một con cá lớn mà cậu đang tìm kiếm bấy lâu nay.

‘Kẻ phản bội Park Yong-wan.’

Park Yong-wan, có biệt danh là “kẻ phản bội”.

Như biệt danh của hắn ám chỉ, hắn ta thật sự đã phản bội tổ quốc của hắn.

Năm 2025, khi thế giới bắt đầu diễn ra các cuộc chiến tranh để đảm bảo những vật phẩm cho người chơi của họ, hắn ta là một trong số những người chơi di chuyển sang Nhật Bản với các vật phẩm lấy được từ người chơi Hàn Quốc.

Ngoài ra, hắn ta là 1 trong 4 người sở hữu trên 100 món vật phẩm trong Guild Phượng Hoàng.

‘Đến thời điểm này, gã này chắc phải thu thập được rất nhiều rồi.’

Hắn ta cũng được biết đến có nhiều tiền và vật phẩm thu thập được nhất trong 4 thành viên chủ lực của Guild Phượng Hoàng.

Bắt đầu với việc hắn ta thực hiện đủ loại hoạt động phi pháp và tham nhũng.

Kim Woo-jin phát hiện ra rằng hắn ta không chỉ tham gia vào đường dây mua bán xác chết quái vật và buôn lậu vũ khí, mà còn cả việc dọn dẹp hầm ngục bất hợp pháp cũng như buôn lậu ma túy.

Theo một cách nào đó, hắn ta là một người có rất nhiều quyền lực.

Không dễ gì để làm những việc như hắn ta và thực hiện nghĩa vụ của hắn như một người chơi trong khi vẫn thực hiện các hoạt động phạm pháp tàn ác phía sau.

Thậm chí không ai nghi ngờ gì về điều đó cho đến khi hắn ta bán đứng đất nước của hắn.

Hắn ta là người xây dựng một lâu đài hoàn mỹ mà không ai để ý đến.

‘Tại thời điểm này, hắn ta có thể đã có Thanh Kiếm Sain Huyền Thoại.’

Lỗi lầm lớn nhất hắn ta thực hiện trong kiếp trước là sở hữu Thanh Kiếm Sain Huyền Thoại.

Nếu không, hắn ta sẽ bị nhắm đến bởi chó săn rất lâu về sau.

Đó cũng là một trong những lý do lớn nhất để Kim Woo-jin gia nhập Guild Phượng Hoàng.

Guild Messiah dành cho các anh hùng.

Nếu bạn đụng đến một thành viên của Guild, sẽ có một sự trả thù cực kỳ nghiêm trọng. Trái lại. Guild Phượng Hoàng chỉ toàn là thứ rác rưởi.

Nó có đầy những tên tội phạm những người mà chắc chắn sẽ không thay đổi lối sống. Kim Woo-jin, một thợ săn tội phạm, biết rõ hơn ai hết cách thức để lợi dụng được bọn này.

Đó là lý do tại sao cậu chọn hầm ngục này.

‘Một khi mình tìm thấy thi thể của người có tên Jeon Yoo-gyu kẻ thuộc về phe phái của Park Yong-wan và đọc ký ức của hắn ta, mình có thể có được manh mối…’

Đây sẽ là một cơ hội tốt để có được thông tin tổ chức phân phối độc quyền mà Park Yong-wan đã xây dựng trên đất Hàn Quốc.

Với suy nghĩ đó, Kim Woo-jin đến vị trí của hầm ngục thứ 3 của cậu, tại Thành phố Chuncheon.

Sự thay đổi lớn nhất với sự xuất hiện của các cánh cổng hầm ngục là giá của bất động sản.

Trong khu vực đô thị của Seoul và Gangnam nói riêng, giá nhà đã tăng vọt đến mức gần như không thể có được chỉ bằng tiền.

Trái lại, giá nhà ở những khu vực khác như quận Gyeonggi và các thành phố phi đô thị thì gần như chẳng còn chút giá trị gì.

Ngay cả với sự gia tăng của người chơi, sự xuất hiện của các lính đánh thuê, và sự triển khai của quân đội, các khu vực có mật độ dân số thấp hơn vẫn tương đối dễ bị quái vật tấn công.

Quận Gangwon cũng không khá hơn là bao.

Nằm ở vùng núi, nơi không dễ dàng gì để săn quái vật, các thành phố trong Quận Gangwon hầu như là những thị trấn ma.

Thành phố Chuncheon, nơi Kim Woo-jin đến, cũng không khác biệt gì.

Thành phố Chuncheon từng được biết đến là nơi có chất lượng ức gà cao nhất trong nước, thu hút vô số khách du lịch. Tuy nhiên, ngay bây giờ, thành phố Chuncheon đã bị bỏ hoang mà không hề có một khách du lịch nào.

Những người duy nhất có thể được nhìn thấy là các binh lính, cảnh sát và lính đánh thuê với súng chuẩn bị sẵn sàng cho những đợt tấn công của lũ quái vật.

Thậm chí những khu cảnh khốn khổ hơn có thể thấy được khi tiến đến Công viên điêu khắc Gongjicheon, điểm đến của Kim Woo-jin.

‘Nơi này chắc chắn tỏa ra một cảm giác mạnh mẽ như là một mồ chôn của các người chơi.’

Một hầm ngục nơi 3 tổ đội đã bị sát hại, một hầm ngục gần như bất khả thi đối với kẻ thách thức mới, hiện đang là nhà máy tạo ra quái vật.

Để thay đổi bầu không khí này, Kim Woo-jin và đồng đội của cậu đã mạo hiểm mạng sống của họ để chiến đấu.

Mặt khác, Kim Woo-jin đã quen thuộc với những tình huống như thế này.

Niềm tự hào khi mang đến cảm giác an toàn cho thế giới này khiến Kim Woo-jin cảm thấy tuyệt vọng thay vì cao thượng.

‘Những tên khốn chết tiệt đó.’

Kim Woo-jin nhăn mặt sau khi nhớ đến những ký ức này.

Với gương mặt nhăn nhó, Kim Woo-jin bước ra khỏi xe.

Ngay sau đó, một chàng trai đi đến chỗ Kim Woo-jin và hỏi.

“Cậu là Ngài Kim Woo-jin phải không? Tôi là Cho Min-gi, một thành viên của đội hỗ trợ.”

Cho Min-gi, một thành viên của đội hỗ trợ, nhìn như một lính đánh thuê hơn là một thành viên của đội hỗ trợ.

Anh ta cầm súng trường tự động, mặc vest đen, với cái mũ quân đội.

Đây là bằng chứng không thể phủ nhận về độ nguy hiểm của nơi này.

Số lượng người chơi tăng lên càng nhiều thì càng có nhiều cánh cổng hầm ngục xuất hiện. Tuy nhiên, số lượng nhân viên quản lý và giám sát các hầm ngục luôn bị giới hạn do thực tế là hầu hết các người chơi chỉ quanh quẩn ở các hầm ngục 1 tầng. Họ cố gắng sống một cuộc sống ích kỷ và xa xỉ mà không muốn có bất cứ sự nguy hiểm nào.

Nếu có đủ nguồn tài nguyên và nhân lực, thì có lẽ sẽ được triển khai ở quận Gangman trước để đảm bảo.

Ngay cả nhân viên của đội hỗ trợ của Guild Phượng Hoàng cũng phải tự bảo vệ bản thân họ.

“Mà hình như, cậu thật sự đi một mình ư?”

Sự hiện diện của Kim Woo-jin không truyền tải sự hy vọng cho anh ta.

Chẳng mấy chốc, lời đồn về Kim Woo-jin xuất hiện bên trong đầu của Cho Min-gi sau khi xác nhận lại chiếc xe của Kim Woo-jin.

‘Mình đoán lời đồn đó là thật. Cậu ta là tên khốn rác rưởi kẻ đâm sau lưng đồng đội, nên không ai hợp tác với cậu ta nữa…’

Khi anh ta nhớ lại lời đồn, Cho Min-gi thể hiện sự phản đối trên gương mặt.

Thật thô lỗ.

Tuy nhiên, Kim Woo-jin là một người chơi đến đây để dọn dẹp hầm ngục mà mọi người khác đều né tránh.

May thay, Cho Min-gi chưa bao giờ bị thẩm vấn bởi Kim Woo-jin.

Wiiinnngg!

Một số thiết bị cảnh báo bắt đầu phát ra âm thanh, nhấp nháy đèn màu đỏ của chúng.

“Lũ quái vật!”

“Lũ quái vật thoát ra từ cánh cổng!”

Những phản ứng với âm thanh cũng đến khắp nơi xung quanh cậu ta.

Cho Min-gi cũng sợ hãi vì tiếng báo động.

“Hãy, trong lúc này, hãy…”

Cho Min-gi đã hoàn toàn quên đi vai trò của mình.

“Lúc này hãy di chuyển đến nơi an toàn hơn.”

Vai trò của đội hỗ trợ là giúp đỡ cho người chơi đến được hầm ngục an toàn!

Dĩ nhiên, ngay lúc này, Cho Min-gi cần dẫn Kim Woo-jin đến nơi an toàn hơn.

Đáp lại với Cho Min-gi, Kim Woo-jin trả lời ngắn gọn.

“Súng.”

Kim Woo-jin đã yêu cầu cây súng trường tự động mà người nhân viên đang cầm.

“Ah, vâng.”

Cho Min-gi cuối cùng hiểu ra ý định của Kim Woo-jin.

Tuy nhiên, đã quá trễ để suy nghĩ.

Keuaa!

Những con quái vật đi ra khỏi cánh cổng là 4 con Orc đang lao về phía Kim Woo-jin và Cho Min-gi.

“Ugh!”

Cho Min-gi ném cây súng cho Kim Woo-jin như thể anh ta đang bỏ rơi cậu ta cho đến chết, quá sợ hãi bởi lũ Orc.

Anh ta định bỏ chạy ngay lập tức.

“Euag!”

Không may, đôi chân của anh ta vướng vào nhau và anh ta ngã tại đó.

Gương mặt của Cho Min-gi ngay lập tức mất màu, trắng bệch.

Kim Woo-jin, thì trái lại, cực kỳ thoải mái và đang kiểm tra tình trạng của khẩu súng vừa được đưa qua cho cậu.

Ngay từ đầu, có vẻ như cậu ta đã không có ý định trốn thoát.

Chẳng có lý do gì để phải bỏ chạy cả.

Clang!

Kim Woo-jin, đã kiểm tra xong điều kiện của khẩu súng, bắt đầu bắn thứ vũ khí mạnh mẽ này trong tay cậu mà tốt hơn rất nhiều so với những món vũ khí như roi, dao, độc và những Lính Xương của cậu.

Tu!

Một phát bắn duy nhất.

Tu!

Kim Woo-jin bắn từng phát một, không bắn liên thanh.

Tu!

Như thế, 4 phát súng vang vọng.

Thud!

Sau khi âm thanh của 4 phát súng vang lên, 4 con Orc đang lao đến Kim Woo-jin ngã xuống đất như thể chúng mắc bệnh ngủ rũ.

Kim Woo-jin nhắm khẩu súng bao quát tầm nhìn của cậu, quét một lần, và xác định không còn có con Orc nào nữa trước khi đưa khẩu súng về lại cho chủ nhân ban đầu của nó.

“Tôi có thể nhờ anh một việc trước khi tiến vào hầm ngục được không?”

“Vâng ạ?”

Cho Min-gi, nhận lại khẩu súng, cư xử như thể linh hồn anh ta vừa bay đi phân nửa. Kim Woo-jin bảo với anh ta, lấy chìa khóa xe ra khỏi túi.

“Xin hãy đổ đầy xăng giùm nhé. Tôi rất cảm kích nếu anh làm sạch luôn cả những tấm kính chắn gió.”

Thanh Kiếm Sain hay Saingeom là thanh kiếm nổi tiếng theo kiểu Hàn Quốc.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.