Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2647 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 19

Team Just T

Các người chơi thường tiến hành nhiều nghiên cứu lên lũ quái vật.

Thông tin từ các đặc điểm, đặc tính của lũ quái vật, thói quen và hành vi ứng xử của chúng cũng có thể được trao đổi bằng tiền.

Dĩ nhiên, rất nhiều cuộc nghiên cứu được thực hiện không có nghĩa là nhiều người chơi thực hiện nó.

Khi một nhóm nhỏ các người chơi phát triển một phương pháp thông qua nghiên cứu và thử nghiệm rộng rãi, thì hầu hết mọi người chơi khác chỉ cần sao chép nó.

Chẳng hề có quyền sở hữu trí tuệ hay bằng sáng chế đối với cách thứ xử lý và săn quái vật. Ngay cả khi có quyền đó đi chăng nữa, thì không thể nào có thể bước vào hầm ngục và quan sát tất cả những người chơi.

Kim Woo-jin vốn thuộc về loại người nghiên cứu.

Theo một cách nào đó thì cậu buộc phải hỏi học và nghiên cứu.

Guild Messiah phải bước đi trên con đường cao quý và danh giá, mang nặng trách nhiệm như một quý tộc mà không ai khác phải chịu đựng như thế. Tất cả là để đạt được nhiều hơn thứ mà duy nhất một mạng sống của họ có thể mang đến được, họ điên cuồng nghiên cứu.

Urk! Arrg!

Cảnh tượng hiện tại nơi mà một con Troll đang bị tấn công nghiêm trọng bởi 5 con Goblin Xương của cậu là thành quả, là trái ngọt của quá trình nghiên cứu, thử nghiệm của Kim Woo-jin.

Tteolgeuleogtteolgeuleog!

4 con Lính Xương đang tàn nhẫn chém vào chân của con Troll mà không chút thương xót.

Điều này chỉ khả thi vì Kim Woo-jin là chủ nhân của chúng.

Ting!

Một trong số lũ Goblin Xương đang vui vẻ và điên cuồng bắn những mũi tên như điên loạn, điều này cũng khả thi vì nó chính là Lính Xương của Kim Woo-jin.

Tteolgeuleogtteolgeuleog!

Sau khi hết tên để bắn, nó nhanh nhẹn tiếp cận Kim Woo-jin và ngang nhiên xin thêm mũi tên.

Kim Woo-jin bật cười trước cử chỉ đó.

‘Nào ngờ mình lại được đền đáp theo cách này cho biết bao khổ sở mình đã trải qua cho đến bây giờ.’

Kim Woo-jin suy nghĩ với một nụ cười cay đắng.

‘Nhưng nếu mình thỏa mãn với chừng này thì coi như xong.’

Dĩ nhiên, Kim Woo-jin không hề thỏa mãn chỉ vì Lính Xương của cậu chiến đấu giỏi.

Cậu chưa từng có ý định giao phó số phận của mình cho những con Lính Xương.

Trên hết, Kim Woo-jin vẫn chưa quên được.

‘Bất kể Lính Xương có trở nên mạnh mẽ đến dường nào, thì chúng chẳng thể chạm đến được Lee Se-joon.’

Cậu đã không quên con mồi cuối cùng của cậu.

Trong tai cậu, Kim Woo-jin nghe thấy thông báo lên cấp theo sau đó là thông báo hầm ngục đã hoàn thành.

Ngay khi Kim Woo-jin nghe thấy âm thanh đó, cậu nhớ lại kế hoạch mà cậu đã tưởng tượng sẵn trong đầu.

‘Giờ sẽ là ngày 5 tháng 4 khi mình ra bên ngoài, có vẻ như đúng ngay thời điểm của một sự kiện lớn.’

Vào ngày 5 tháng 4, sẽ có một sự kiện khổng lồ, lớn đến nổi làm rung chuyển toàn bộ Bán Đảo Triều Tiên.

Kim Woo-jin, người vừa rời khỏi cánh cổng hầm ngục, được chào đón bởi nhiệt độ ấm áp cũng như mùi hương mãnh liệt của mùa xuân, hoàn toàn khác với cái lạnh đầu xuân mà khiến da thịt cậu co lại trước khi bước vào hầm ngục này.

Chiếc Damas, thứ giờ trông không khác gì chiếc xe phế thải, đang đợi Kim Woo-jin cùng với nắng ấm của mùa xuân.

Kim Woo-jin tiếp cận chiếc Damas.

Dururuc!

Khi cậu mở cửa xe.

Lần này, một cây xẻng chào đón Kim Woo-jin.

Với cây xẻng, Kim Woo-jin bắt đầu đào xuống đất chỉ cách vài bước khỏi chiếc xe.

Cang!

Chẳng mấy chốc liền có âm thanh kim loại va chạm.

Một chiếc két sắt nhỏ được kéo lên khỏi hố đất.

Đó là chiếc két sắt chứa đựng đồ đạc chính của các người chơi, điện thoại của họ, chìa khóa xe và cả ví tiền.

Ttalkkag!

Kim Woo-jin khéo léo mở khóa chiếc két với mật mã.

Ngay sau đó, anh mở nguồn chiếc điện thoại màu đen.

Cậu thấy vài tin nhắn.

Kim Woo-jin liền nhìn vào một trong các tin nhắn.

Có nhiều tin nhắn nhận được từ cùng một số khoảng 12 giờ.

Không có danh tính của người gửi.

Kim Woo-jin gửi tin nhắn trực tiếp đến số đó.

50403202.

Đó là mật mã.

‘Tên khốn này thật cẩn trọng.’

Hayashi Konsuke. Đó là mật mã cần thiết để nói chuyện với hắn ta.

Đó chỉ là điều hợp lý.

Người luôn can thiệp vào những hoạt động phi pháp ở một quốc gia khác không thể nào làm việc một cách thẳng mặt được. Mặc cho điều này, tuy nhiên, Hayashi Konsuke tạo ra một rào chắn giữa hắn ta và khách hàng của hắn.

Đó là rào chắn để bảo vệ hắn nếu điện thoại của khách hàng có vấn đề hoặc bị cướp mất bởi ai khác, mật mã tồn tại để xác định người ở phía bên kia.

‘Ngày tháng bị đảo lộn.’

Ngoài ra, mật mã là ngày tháng bị đảo ngược lại.

Điều đó có nghĩa mật mã thay đổi mỗi ngày, khá đơn giản nhưng hiệu quả.

Uung!

Ngay lập tức, cậu nhận được một cuộc gọi từ một số mới.

Kim Woo-jin trả lời điện thoại.

“Tôi có yêu cầu.”

“Ai đấy?”

“Tôi là Kim Woo-jin.”

“Thế còn Park Je-soon?”

“Hắn đã chết trong hầm ngục.”

Trả lời liên tục.

“Tôi là cộng sự của hắn.”

Cuộc trò chuyện dừng lại chốc lát với câu trả lời ngoài sự mong đợi đó.

Một lời đề nghị đến sau 1 phút hoặc hơn.

“Tôi có được khoảng 15 lít hoặc hơn.”

“Tôi đã nghe mọi thứ từ Ngài Park Je-soon.”

Đó là kết thúc của cuộc gọi.

Ttuk!

Phía bên kia tắt máy đột ngột.

Kim Woo-jin nhíu mày.

‘Còn khó chịu hơn khi phải nghe giọng hắn sau một khoảng thời gian dài.’

Thực tế, Kim Woo-jin đã suy ngẫm nhiều về điều đó cho đến phút cuối cùng.

Liệu là nên lợi dụng Hayashi Konsuke hay nên diệt trừ hắn ta.

Giờ Kim Woo-jin đã sở hữu được chiếc nhẫn cộng dồn, mối quan hệ giữa Hayashi Konsuke và Johann Georg gần như biến mất, và giá trị của Hayashi Konsuke cũng giảm đáng kể.

Với việc giảm chừng đó giá trị, cũng không tệ khi loại bỏ Konsuke Hayashi, người sẽ gây hại nhiều hơn là có lợi cho thế giới này, và chiếm trọn được các vật phẩm và số tiền mà hắn ta có được cho đến giờ. Nhưng cuối cùng Kim Woo-jin chọn cách lợi dụng hắn ta.

‘Nếu không vì sự kiện này, thì mình đã loại bỏ hắn ta không chút chần chừ rồi.’

Yếu tố tiên quyết để thay đổi quyết định của cậu không gì hơn là sự kiện lớn mà sắp sửa bắt đầu.

Để tìm kiếm về sự kiện lớn đó, Kim Woo-jin tìm kiếm các cổng thông tin sau khi mở điện thoại của cậu. Ngay lập tức, một bài báo xuất hiện.

Đây là sự kiện lớn mà Kim Woo-jin đang mong chờ.

Hầm Ngục Hạng A+ Xuất Hiện!

Một tin chấn động toàn bộ dân số Hàn Quốc.

Họ chẳng biết làm gì ngoài run chuyển trước tin tức đó.

“Hạng A+... Chẳng phải là lần thứ hai ở Hàn Quốc sao?”

“Hầm ngục hạng cỡ đó chỉ xuất hiện 20 lần trên toàn cõi Châu Á. Ngoài ra, nếu mày nghĩ đến kích cỡ của Hàn Quốc thì giống như Hàn Quốc vừa trúng vé số thêm lần nữa vậy.”

“Dù gì nếu đó là hầm ngục hạng A+...”

“Hầm ngục hạng A+ đã rớt ra vật phẩm huyền thoại 7 trên 20 lần. Hơn nữa, các vật phẩm độc nhất cũng rơi ra như mưa.”

Các hầm ngục hạng A+ có một tỷ lệ cao rớt ra các vật phẩm thứ hạng cao, bao gồm cả vật phẩm huyền thoại.

Người ta gọi đó là hầm ngục, nhưng nó giống như một đảo kho báu hơn là một hầm ngục.

“Hơn nữa giới hạn số người vào được là 150 người ư? Chẳng phải chừng đó là quá nhiều sao?”

“Tao nghĩ đây là lần đầu tiên kể từ khi hầm ngục Tokyo xuất hiện tại Nhật Bản một năm trước. Nhưng mà chừng đó có quá nhiều không?”

“Chưa đủ. Không thể nào có chuyện một Guild có thể bao thầu được hết một hầm ngục hạng A trở lên. Và vì nó là hầm ngục hạng A+... Tao chắc là tất cả các Guild tầm thường khác cũng sẽ cố chen chân vào đó.”

“Ít nhất 10 Guild sẽ đấu thầu, và mỗi Guild sẽ được cho 15 chỗ.”

“Hy vọng mọi chuyện sẽ như thế. Nhiều khi có tới 150 Guild đấu thầu luôn không chừng.”

Đương nhiên, họ phải cực kỳ hạn chế để tiến vào được đảo kho báu đó.

“Cuộc đấu thầu sẽ vô cùng tranh đấu kịch tính.”

“Tiền thôi có thể không giải quyết được đâu.”

Ý tao là, không phải đây là lúc duy nhất chính phủ có thể chiếm lợi thế so với người chơi sao? Có lẽ họ sẽ ràng buộc người chơi với một hợp đồng nào đó.”

Hơn nữa, để đảm bảo được những chỗ trống, họ phải trả nhiều tiền hơn những người khác.

Chỉ có duy nhất một Guild có thể có chỗ mà không cần phải đấu thầu.

“Tuy nhiên, Guild Messiah sẽ chắc chắn có được 10 chỗ ngay cả khi không cần đấu thầu.”

“Dĩ nhiên rồi, nếu chính phủ không đưa chừng đó cho Guild Messiah thì sẽ có ngay một cuộc biểu tình ngay trước nhà xanh đúng không?”

“Người biểu tình cũng đã chuẩn bị rồi. Họ đang đòi hỏi chính phủ phải cho Guild Messiah toàn quyền luôn.”

“Nếu xét đến những việc mà Guild Messiah đã làm thì họ ít nhất cũng nên được thưởng theo cách này.” Guild Messiah, chỉ duy nhất vị thế của họ là được đảm bảo.

“Trong bất kỳ trường hợp này thì việc tranh đấu giữa các Guild còn lại cho các chỗ trống cũng sẽ vô cùng khốc liệt.”

“Tranh đấu không chỉ khốc liệt. Mà từng phe phái trong một Guild cũng sẽ làm mọi cách để người của họ vào được.”

“Các lãnh đạo trong Guild chắc sẽ điên đầu mất thôi.”

Các Guild còn lại bắt đầu một cuộc chiến thầm lặng để có được chỗ trống và rồi đấu tranh nội bộ để lấp đầy những chỗ trống đó.

‘Khốn kiếp.’

Đó là cuộc chiến mà trưởng nhóm đội hỗ trợ hầm ngục Jeong Woo-seok đang gánh vác diễn ra như thế.

‘Mình đã nghĩ có được 20 chỗ sẽ đủ nhưng không ai chịu sẵn lòng thỏa thiệp và nhường cho người khác một chỗ. Khốn nạn, tụi này là người đã cố hết sức để có được chỗ mà lại!’

Chỉ một lúc trước khi Guild Phượng Hoàng đảm bảo được 20 chỗ trống, Jeong Woo-seok đã nghĩ rằng công việc của anh sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng vì chỉ còn 2 chỗ trong Guild Phượng Hoàng sau khi chia đều cho 3 phe phái.

Anh nghĩ rằng 3 phe chính sẽ dễ dàng có thể đi đến quyết định cuối cùng thông qua thỏa thuận riêng của họ.

‘Cứ nghĩ họ sẽ chỉ cho một tổ đội thôi…’

Vẫn sẽ ổn ngay cả khi cả 3 phe không được phép tham gia vào chuyến thám hiểm này, nhưng họ hiện đang từ chối để nhiều tổ đội vào.

Điều đó đồng nghĩa với việc sẽ có nhiều đối thủ cạnh tranh vì chỗ trống hơn.

Cũng dễ hiểu thôi khi suy nghĩ về điều đó.

Nếu người chơi từ các Guild khác nhau, họ có thể sẽ xung đột và xảy ra một cuộc chiến đẫm máu theo nhiều lý do khác nhau.

Trái lại, rất khó để thành viên trong cùng một Guild tắm máu lẫn nhau vì bất kỳ lý do gì.

Nói cách khác, không ai có ý định hợp tác với nhau cả.

Vì mọi người đang bị áp đảo bởi sự tự tin.

‘Dù gì, họ có hàng đống và hàng đống vật phẩm cấp độ 10 gần như vô tận từ lúc khởi đầu mà.’

Và đúng như thế.

‘Một khi họ chọn thành viên thì cũng không khó để lôi kéo với những vật phẩm độc nhất.’

Đã 4 năm trôi qua kể từ khi thế giới trở thành một Game. Và giống như hầu hết các Game, giờ đã có rất nhiều vật phẩm tốt cho các người cấp thấp.

Jeong Woo-seok nghĩ rằng thật sự không khó để họ trang bị cho các thành viên mà họ tuyển được với tất cả vật phẩm từ độc nhất trở lên và biến họ thành một pháo đài biết đi.

Bất kể bạn có đầu tư bao nhiêu, thì một vật phẩm huyền thoại sẽ khiến mọi thứ bạn bỏ ra đều xứng đáng.

Ngoài ra, hầm ngục này còn hơn cả sự xứng đáng để họ đầu tư vào.

‘Phẩm giá của họ cũng được đặt lên trên hết.’

Cùng lúc đó, còn có nhiều thứ khác còn quan trọng hơn nữa.

Trong những trường hợp này, câu chuyện lựa chọn thành viên cho 20 chỗ trống mà Guild Phượng Hoàng có được không kết thúc dễ dàng.

‘Mệt mỏi quá đi.’

Không ai có thể nhìn thấy trước câu chuyện sẽ diễn ra như thế nào.

‘Cuối cùng sẽ là những gì còn thừa…’

Thứ duy nhất mà Jeong Woo-seok có thể nói với sự tự tin là không thể nào bỏ sót một vài chỗ với tất cả 20 chỗ mà Guild đã giành được.

Và một khi tình huống như thế đến, thì một hoặc hai chỗ trống này sẽ bằng một cách nào đó được lấp đầy bởi một người nào đó. Ai mà lại không lấp đầy tất cả 20 chỗ mà bản thân họ khó khăn lấy mới giành được?

‘Bất kể là ai được thêm vào chỗ trống đó thì cũng phải có người chống lực cực mạnh ở phía sau. Hoặc là một ai đó hoàn toàn chẳng có gì.’

Cùng lúc đó, suy nghĩ về một người hiện lên trong đầu anh ta.

‘Một người chơi như Kim Woo-jin chẳng hạn.’

Kim Woo-jin.

Trưởng nhóm Jeong Woo-seok, người đang suy nghĩ về cậu ta, gật đầu.

‘Yeah, một người như Kim Woo-jin, người vừa chân thành, chăm chỉ và tài năng. Ít nhất sẽ chẳng có rắc rối nào nếu cậu ta vào được. Như thế sẽ tốt hơn đưa một ai đó vào với nhiều tiền và rồi gây ra ẩu đả.’

Tuy nhiên, Jeong Woo-seok nở một nụ cười nghiệt ngã.

Vì Kim Woo-jin gần như không thể có được vị trí đó.

‘Nhưng chẳng có cách nào để một người chơi như Kim Woo-jin người chẳng có gì có được vị trí đó. Trừ khi có ai đó với tiếng nói có sức nặng như Park Yong-wan chịu lên tiếng đề cập đến tên cậu ta thì may ra.’

Trừ khi một phép màu xuất hiện.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.