Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 3137 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 29

Team Just T

Nghe thấy thông báo, Kim Woo-jin nhìn ra ngoài cửa sổ của tàu Trung Tâm Gyeongui hướng đến Ilsan.

Khi tàu rời khỏi ga, một cảnh tượng rõ ràng về cuộc sống thường ngày tại Thành Phố Goyang, Ilsandong cũng có thể thấy được.

‘Nơi này cũng sẽ trở thành phế tích trong vòng 2 năm tới.’

Cảnh tượng của Ilsan lướt qua đầu Kim Woo-jin là hình ảnh của một thành phố bị tàn phá bởi lũ quái vật và bao quanh bởi những chiếc xe tăng và pháo binh để loại bỏ những con quái vật đó.

Đó chẳng hề là sự tưởng tượng.

‘Có phải là do con Ogre hai đầu không?’

Năm 2025, Ilsan về bản chất là mất đi khả năng vận hành như một thành phố do một con Ogre hai đầu, thứ đã thoát ra từ một hầm ngục 6 tầng.

Và sự xuất hiện như thế đã diễn ra khắp nơi trên toàn thế giới.

‘Cũng chẳng còn lâu nữa.’

Lũ quái vật đang thoát ra từ cánh cổng hầm ngục vào thời điểm hiện tại vẫn đang vô cùng đe dọa, nhưng thậm chí với những người dân bình thường với súng đạn vẫn dư khả năng giảm thiểu và xử lý thiệt hại bị gây ra bởi những mối đe dọa này.

Điều tương tự vẫn đúng vào năm 2025. Chẳng có con quái vật nào mà loài người không thể giết.

Vấn đề duy nhất là chỉ với súng đạn thì không còn đủ nữa, họ cần hỏa lực của nhiều pháo binh hoặc các đơn vị chiến đấu để giết chúng.

Đó là khi thế giới nhận ra tầm quan trọng của những người chơi mạnh mẽ, tài năng và các món vật phẩm mạnh. Để một hầm ngục với từ 5 tầng trở lên mà không có sự giám sát cũng giống với việc từ bỏ lãnh thổ của họ.

Dĩ nhiên, cũng có những người biết được những điều đó sớm hơn nhiều.

Tất cả các người chơi hiện tại trên cấp độ 100 đều biết sự thật.

Không thể nào có chuyện họ không hiểu được.

Nếu bạn đã đối mặt với một con quái vật từ hầm ngục 3 tầng thì không khó để tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra nếu một con quái vật như thế chạy ra bên ngoài. Đó là thứ ai cũng có thể dễ dàng nói được, mà không cần suy nghĩ.

‘Nếu bạn biết chuyện gì sắp xảy ra, thì bạn sẽ không thể ở yên một chỗ được.’

Đây là lý do tại sao những người chơi cấp độ cao gồm có cả Park Yong-wan, người phải miễn cưỡng làm việc cho lợi ích công cộng, mạo hiểm mạng sống của họ và tiến vào các hầm ngục. Họ không còn lựa chọn nào khác. Họ phải điên cuồng tăng cấp độ của họ và bảo đảm được các vật phẩm để sống sót.

Vì họ biết một giai đoạn địa ngục sắp đến. Khi mà không ai có thể sống sót trong thế giới này mà không trở nên mạnh mẽ hơn.

Họ không thể gạt bỏ điều đó và suy nghĩ về nó sau.

Cùng lúc đó, cũng có một lý do khác mà họ đã không nhìn lại và hành động như họ thích.

Tại sao họ lại không khi họ biết rằng thế giới sẽ thành một nơi không có pháp luật trong hai hoặc ba năm nữa?

Tại sao họ lại phải lo lắng về những cuộc điều tra thuế hoặc các phiên điều trần sẽ diễn ra trong 10 hoặc 20 năm nữa? Tương tự như vậy, chẳng có gì sai khi bán một quốc gia khi trật tự của thế giới sắp sụp đổ.

Đó là một kỷ nguyên không pháp luật và đen tối mà giúp cho Guild Messiah thậm chí còn chói sáng hơn nữa.

Do từng ở trong Guild Messiah, Kim Woo-jin không phải lo lắng hay nghĩ ngợi về những thứ khó khăn.

Cậu thích những thứ giống như trước kia. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa cậu muốn trải nghiệm một câu chuyện tương tự.

Chỉ là Kim Woo-jin đã thấy sự thật.

‘Mình cần chuẩn bị đủ sức mạnh trước khi thế giới trở thành một nơi như thế. Sức mạnh để chịu đựng được mối đe dọa của Guild Messiah.’

Nếu cậu vẫn còn yếu đuối khi luật lệ của thế giới bắt đầu thay đổi, thì Guild Messiah sẽ nuốt sống Kim Woo-jin.

Với hiện thực đó ở trong suy nghĩ, Kim Woo-jin đến điểm đến của cậu.

Sau khi rời khỏi Nhà Ga Ilsan và đi bộ một khoảng hơi xa khỏi nhà ga, cậu thấy một khu vực rộng lớn đầy những nhà kính.

Đích đến của Kim Woo-jin, cánh cổng hầm ngục, nằm trong nhà kính hoang tàn nhất.

Với lớp vỏ nhựa bao phủ bị xé toạc và nội thất sụp đổ, một ngôi nhà kín chào đón Kim Woo-jin.

Chỉ có thế thôi.

Chỉ là chẳng có một người nào đợi ở đó, chỉ có cánh cổng hầm ngục nằm đó thôi.

‘Hắn ta bảo nó đã nuốt chửng 3 tổ đội rồi, đúng không nhĩ?’

Thường sẽ bị bỏ đó đối với một cánh cổng hầm ngục, đã nuốt chửng 3 tổ đội.

Sau khi nuốt chửng 3 tổ đội, hầm ngục này có khả năng cao là bị tránh né bởi các người chơi.

Hơn nữa, vì hầm ngục được tràn ngập với những con quái vật đầy khó khăn như Kobold, những người chơi với suy nghĩ thông thường thậm chí cũng chẳng sẵn lòng lựa chọn hầm ngục này.

Nói cách khác, nó vẫn không được đụng đến và lũ quái vật vẫn lao ra từ đó không ngừng nghỉ cho đến khi những người chơi, chẳng quan tâm đến rủi ro, giống như Guild Messiah, đến xóa sổ nó.

Nếu với trường hợp đó, thì cần phải ngăn chặn lũ quái vật đột ngột thoát ra khỏi hầm ngục và gây ra thương vong đến dân số xung quanh.

Dĩ nhiên, bất kể có bao nhiêu người chết, thì một vấn đề nhỏ như thế là không quan trọng với những người đang bận suy nghĩ ra nhiều cách hơn nữa để kiếm tiền.

‘Hayashi Konsuke, rõ ràng là một tên khốn nạn hơn Oh Se-chan.’

Nói cách khác, Oh Se-chan không phải là một người bần cùng như Hayashi Konsuke.

Đó không hề là sự hiểu lầm.

‘Hắn ta giỏi trong việc giữ cho hầm ngục sạch sẽ.’

Một hầm ngục với thành tích giết chết 3 tổ đội đáng lẽ nên để lại nhiều dấu vết của những tổ đội đó trong vùng lân cận.

Nếu không, thì đáng lẽ cũng sẽ có những dấu vết của những con quái vật thoát ra ngoài.

Thất bất ngờ là khu vực xung quanh hoàn toàn sạch và đã được dọn dẹp.

Không cần đề cập đến dấu chân của lũ quái vật, đến cả vết lốp xe cũng chẳng có.

Điều này đồng nghĩa với việc nơi này được theo dõi và dọn dẹp nghiêm ngặt.

Kim Woo-jin mỉm cười.

‘Một tên thật khôi hài.’

Kim Woo-jin chưa bao giờ thấy một tên môi giới nào quan tâm đến việc quản lý một hầm ngục theo cách như vậy.

‘Đến mức mà mình cũng muốn gặp hắn thử xem sao.’

Lần đầu tiên, Kim Woo-jin muốn gặp người có tên Oh Se-chan.

Ngoài chuyện đó ra thì cũng chẳng còn gì để xem xét.

Bất kể có bao nhiêu người chết trong hầm ngục này, độ khó có thế nào đi chăng nữa hay lũ Kobold mạnh đến mức nào, thì điều đó không thành vấn đề với Kim Woo-jin.

Như đã đề cập trước kia, dọn dẹp những hầm ngục bị bỏ lại như thế này là việc mà trước kia Kim Woo-jin thường làm trước khi trở về quá khứ.

‘Làm được gặp hắn ta, mình phải dọn dẹp hầm ngục này trước.’

Vì thế, Kim Woo-jin bước vào hầm ngục không chút do dự.

Người bỏ chiếc điện thoại xuống khi cuộc gọi kết thúc là một chàng trai trẻ.

Anh ta có vẻ ở khoảng giữa 20, nhưng cái đầu cạo trọc, cặp kính gọng sừng dày, cơ thể đầy cơ bắp, và toát lên bầu không khí đầy lo âu ra xung quanh khiến cho tuổi của anh thật huyền bí.

“Chuyện gì thế?”

Một người đàn ông trung niên với tóc vàng và mắt xanh đưa ra câu hỏi.

Thêm nữa, câu hỏi của người đàn ông trung niên đó là tiếng Nga.

Rõ ràng, lời đáp trả cũng phải bằng tiếng Nga.

“Một thằng ất ơ nào đó muốn giao dịch với tôi. Nên tôi kiểm tra nó.”

Người đàn ông trung niên nghiêng đầu khi ông nghe về một khách hàng mới.

“Ất ơ?”

“Ông có tin là nó bắt tôi trả tiền đi lại cho nó không?”

Người đàn ông trung niên mỉm cười cay đắng đáp lại.

“Cố bòn rút tiền từ mày á? Hắn ta chắc phải là một người không biết rõ về mày rồi.”

“Yeah, tôi chắc là hắn không biết tôi. Nhưng một tên như vậy bảo với tôi rằng hắn muốn làm ăn với tôi thông qua Park Yong-wan.”

Trước cái tên Park Yong-wan, người đàn ông trung niên ngay lập tức dập bỏ nụ cười đi.

“Mày nói Park Yong-wan ở Guild Phượng Hoàng đó hả?”

“Liệu còn thằng chó đẻ nào khác có tên Park Yong-wan mà tôi biết sao?”

“Nếu hắn ở bên phe của Park Yong-wan, thì chẳng phải tốt hơn là mày đừng có nhận lời sao?” Không giống như chàng trai đang vui vẻ kia, người đàn ông trung niên đang hỏi rất nghiêm túc.

Chỉ khi đó chàng trai trẻ mới nói với giọng nghiêm túc.

“Nó không ở phe của Park Yong-wan.”

“Mày chắc không?”

“Nếu hắn là người ở phe của Park Yong-wan, thì hắn đâu có cần gì phải trở thành khách hàng của tôi giống như vậy khi mà hắn chỉ việc trao đổi với tôi thông qua Park Yong-wan. Mà, tôi có thể xem xét chuyện đó kỹ hơn sau khi hắn vượt qua bài kiểm tra đã.”

“Tỷ lệ sống sót của tên đó là bao nhiêu?”

“À… Đó là hầm ngục hạng C+ với cấp độ giới hạn là 20, được phép vào 4 người, và điều kiện hoàn thành là tiêu diệt 100 con Kobold. Tôi dám chắc rằng hắn vào đó một mình thì tỷ lệ của hắn đã không quá cao rồi.”

Nghe câu trả lời như thế, người đàn ông trung niên nói với giọng điệu ngạc nhiên.

“Hắn ta đi một mình ư? Vào một hầm ngục với lũ Kobold?”

Người đàn ông trung niên biết cực kỳ rõ lũ Kobold là loại quái vật như thế nào.

“Rất nguy hiểm.”

“Yep, cực kỳ nguy hiểm.”

Chàng trai trẻ, Oh Se-chan, cũng biết rõ điều đó.

“Chúng là loài quái vật cực kỳ nguy hiểm với khứu giác sánh ngang với loài chó. Chúng còn di chuyển một cách có hệ thống như một bầy sói, với tinh thần đồng đội cao và khả năng sử dụng những công cụ phức tạp như cung. Nếu hắn ta đối mặt với chúng như cách hắn xử lý với một đám Orc hoặc Goblin, thì hắn chắc chắn sẽ còn tệ hơn xuống địa ngục.”

Anh ta biết rõ độ nguy hiểm của lũ Kobold và một người cần phải tiếp cận với cách săn chúng khác với việc săn một lũ Orc hay Goblin.

Anh cũng biết rằng xem những người chơi không chuyên nghiệp bước vào một hầm ngục với lũ Kobold mà không có sự chuẩn bị hợp lý thì chẳng khác nào là xem giải tự tử mở rộng.

“Hắn ta chắc phải cực kỳ tài năng.”

Người đàn ông trung niên biết rằng Oh Se-chan sẽ không bao giờ cho phép một hành động tự sát.

“Tôi không biết.”

“Mày không biết ư?”

“Yep, ít nhất là, hắn ta thậm chí còn chưa đạt cấp độ 20. Hắn chưa có kinh nghiệm dọn dẹp những hầm ngục 2 tầng và hắn mới chỉ trở thành một người chơi khoảng một tháng nay thôi. Nhưng một tên còn không biết tôi là ai mà liên lạc với tôi thông qua Park Yong-wan. Hắn thậm chí còn bắt tôi giúp hắn trả tiền đi lại nữa chứ. Xem xét mọi thứ hắn đã làm thì hắn không phải là kiểu người đang tìm kiếm những thứ dễ dàng đâu.”

“Vẫn có khả năng cao hắn là một tên sát thủ nhắm đến mạng sống của mày đó.”

“Sát thủ?”

“Một chuyên gia bí ẩn tiếp cận ai đó trong khi thu hút sự chú ý của công chúng, cái này có thể thường thấy ở trong phim với nhân vật chính là sát thủ mà.”

Oh Se-chan cười mỉa mai trước lời nhận xét của người đàn ông trung niên.

“Tôi chả quan tâm về điều đó xíu nào. 10 năm nữa thôi gần như tất cả chúng ta đều sẽ chết hết còn gì. Tôi chắc là sẽ còn nhức đầu hơn nữa khi sống sót suốt 10 năm như thế. Và nếu tôi chết, Gorbachev, ông đâu có mất mát gì đâu, đúng không? Vì mọi thứ dưới danh nghĩa của tôi sẽ là của ông thôi mà.”

Nghe những lời của Oh Se-chan, Gorbachev cười lạnh nhạt.

“Kỹ năng của một người là thứ duy nhất quan trọng. Ngay cả khi hắn ta có là người đang cố giết tôi, thì điều đó vẫn okay miễn là hắn đủ giỏi và có kỹ năng. Tất cả những gì tôi cần là một tên quái vật có thể vừa mỉm cười vừa bước ra khỏi hầm ngục ngay cả khi hắn buộc phải vào một hầm ngục địa ngục. Đó là lý do tại sao tôi đặt deadline (hạn chót) là 5 ngày.”

Gorbachev lắc đầu khi ông nghe về hạn chót chỉ có 5 ngày.

“Có vẻ như mày thật sự cần một tên quái vật rồi.”

“Yeah, trừ khi hắn là quái vật, còn không thì đừng có mơ mà giết 100 con Kobold trong 5 ngày.”

Đôi mắt Oh Se-chan sáng lấp lánh khi anh nói.

‘Với một con quái vật như thế ở trong tay mình, thì còn hơn là đủ để kết thúc trò chơi này.’

Gorbachev đứng dậy khỏi chỗ ngồi khi ông thấy đôi mắt đầy hy vọng của Oh Se-chan.

“Được rồi. Giờ tao phải đi làm việc của tao.”

Oh Se-chan vẩy tay khi anh nghe lời từ biệt của Gorbachev.

“Tôi xin lỗi khi không thể tiễn ông ở sân bay. Ông biết rõ tình hình hiện tại của tôi mà.”

“Nếu mày thấy có lỗi, sao không nâng vé của tao lên hạng thương gia đi?”

“Được rồi tôi sẽ tiễn ông ở sân bay. Ông không phiền nếu chúng ta đi tàu điện ngầm chứ?”

“... Thôi tao ổn.”

Tại chân núi với vô số đá và cây.

Keung! Keung!

Một con Kobold đang đi tuần tra xung quanh ngọn núi một mình.

Vẻ ngoài của một con Kobold chẳng hề thua kém với biểu hiện của một con “quái vật”.

Đầu của một con chó, đi trên hai chân thay vì bốn, và cầm một thanh kiếm và tấm khiên ở hai tay. Trông nó thậm chí còn ghê rợn hơn một con Orc hay một con Goblin.

Tuy nhiên, vóc dáng của một con Kobold, vốn chỉ cao lắm là 1,4 mét so với thân hình cơ bắp của một con Orc cao 2 mét, thì dường như không đáng sợ lắm.

Nó trông đủ yếu để một người chơi dạng chiến binh có thể nghĩ rằng họ có thể dễ dàng đánh bại nó khi một vs một.

Thực tế thì săn từng con Kobold một khá là khả thi đối với một người chơi với cấp độ cao hơn 10 và có đủ kinh nghiệm đi săn.

Vì điều này, hầu hết các người chơi sẽ thử và săn con Kobold nếu họ thấy một con lẻ loi đi tuần tra không chút chần chừ gì, khi lần đầu tiên săn Kobold.

Tuy nhiên, không phải nhiều câu chuyện như thế được kể lại.

Vì chỉ một số ít người săn Kobold theo cách đó sống sót trở về.

Trường hợp đó là chắc chắn…

Lũ Kobold không bao giờ bỏ qua mùi máu của đồng loại chúng; và để báo thù cho đồng loại của chúng, chúng sẵn sàng vượt qua núi đao biển lửa. Nói cách khác, máu của loài Kobold giống như một lời nguyền mà kết quả cuối cùng là cái chết không thể tránh khỏi.

Seug!

Đó là lý do tại sao Kim Woo-jin, người xuất hiện ở phía sau lưng con Kobold, siết cổ nó với một sợi dây thép trong tay.

Kekk!

Con Kobold cố gào hét dữ dội với cái miệng há rộng của nó.

Rồi Kim Woo-jin từ từ đợi cho đến khi tim của con Kobold ngừng đập.

Chẳng mấy chốc, con Kobold chết với cái lưỡi dài của nó lè ra ngoài.

‘Vật hiến tế đã có.’

Đó là khoảnh khắc cậu có được vật hiến tế mà không phải đổ một giọt máu nào.

Thực tế thì, Kim Woo-jin không phải tiếp cận theo cách như vậy.

Với sức mạnh chiến đấu của cậu hiện tại, thì có thể giết 100 con Kobold ngay cả khi cậu phải đánh tay đôi. Để nhanh hơn một chút thì cậu thậm chí còn có thể đổ máu của lũ Kobold lên người và giết những con Kobold nào tìm đến cậu.

‘Nhưng tất cả những gì mình phải làm ngay bây giờ là đào một cái bẫy.’

Nhưng Kim Woo-jin không làm thế.

Nếu cần thiết, cậu sẽ vui vẻ bật chế độ đồ sát.

Tuy nhiên, đó không phải phong cách của Kim Woo-jin khi nhảy vào một cuộc chiến mệt mỏi như thế khi mà cậu không bắt buộc phải như vậy.

Trong khi sở hữu sức mạnh áp đảo, thì tạo ra một kết quả còn áp đảo hơn nữa mới là phong cách săn của Kim Woo-jin.

“Triệu hồi Lính Xương.”

Để làm điều đó, Kim Woo-jin triệu hồi một con Lính Xương.

“Xương Đen.”

Một con Lính Xương với những cái xương màu đen trỗi dậy.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 215

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.