Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sụp Đổ (1)

Phiên bản Dịch · 813 chữ

Trong bảy ngày Mặc Tử Thư trị liệu này, Mặc Cảnh Diệp mỗi ngày đều sẽ tới hoàng cung thật sớm, bởi vì chỉ có hắn bận rộn lúc thức dậy, mới có thể tạm thời không cần đầy đầu loạn tưởng đến Phượng Noãn Noãn.

"Tam hoàng thúc, mấy ngày nay vất vả cho người." Mặc Tử Thư vẻ mặt vẻ cảm kích.

"Ngược lại ta cũng là nhàn rỗi." Mặc Cảnh Diệp mặt lạnh trước sau như một.

"Noãn Noãn tại sao không có cùng người qua đây." Hắn đã thật lâu không gặp Phượng Noãn Noãn rồi, vẫn rất tưởng niệm thời gian cùng nàng cãi nhau.

Mặc Cảnh Diệp thần sắc có chút hoảng hốt: "Nàng đi rồi."

"Đi rồi?" Mặc Tử Thư thấy trong mắt Mặc Cảnh Diệp bỗng nhiên chứa đựng đau thương, muốn nói lại thôi: "Tam hoàng thúc, ta, người. . ."

"Được rồi, ngươi nghỉ ngơi cho tốt. Bản vương đi về trước." Mặc Cảnh Diệp không yên lòng dặn dò một câu.

Mặc Tử Thư nhìn bóng lưng hắn rời đi lộ ra vẻ cực kỳ tiêu điều.

Mặc Tử Thư mặc dù không biết trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng hắn có thể khẳng định Mặc Cảnh Diệp lần này đã động chân tình.

"Lão phu bái kiến Cảnh vương gia." Lúc Mặc Tử Thư đang đắm chìm trong thế giới của mình, ngoài cửa truyền tới tiếng nói chuyện.

Mặc Cảnh Diệp nhẹ nhàng đỡ một tay: "Phượng thừa tướng không cần khách khí như vậy."

"Ha ha, Vương gia đây là phải đi về sao." Tiếng cười vang vọng của Phượng Ngạo Thiên, hận không thể truyền khắp toàn bộ hoàng cung.

Mặc Cảnh Diệp gật đầu: "Ra ngoài cũng đã một lúc rồi, vương phủ còn có một đống lớn công sự cần phải xử lý."

"Lão phu cung tiễn Vương gia." Phượng Ngạo Thiên cũng không còn dám dây dưa với Mặc Cảnh Diệp.

Ra khỏi cung điện của Mặc Tử Thư, Mặc Cảnh Diệp lần lượt đụng phải Mặc Tử Tang, Mặc Tử Phong, còn có một số vương công đại thần, mỗi người hàn huyên vài câu, tâm tình Mặc Cảnh Diệp càng ngày càng phiền não bất an.

Cuối cùng, Mặc Đường ngăn cản Mặc Cảnh Diệp lại: "Cảnh Diệp, người nào quan trọng như vậy, khiến cho ngươi có thể bỏ lại Bách Lý công chúa, còn khiến cho ngươi đem toàn bộ kinh thành lật tung lên."

"Hoàng huynh, ta hiện tại không có tâm tình cùng người nói những thứ này." Mặc Cảnh Diệp vòng qua Mặc Đường vận công nhanh chóng ly khai.

"Ngươi. . ." Mặc Đường bị chọc tức đến mức tay run rẩy chỉ vào bóng lưng Mặc Cảnh Diệp.

"Hoàng thượng, chớ nổi giận a!" Tổng quản thái giám giám thay Mặc Đường thuận thuận khí, giọng the thé khuyên nhủ: "Cảnh vương gia hiện tại tâm tình không tốt, hoàng thượng người liền đại nhân không chấp tiểu nhân, không cần phải so đo."

"Bỏ đi, bỏ đi." Mặc Đường cũng biết mình từ đầu đến cuối đều không có quyền quản được Mặc Cảnh Diệp, trước kia là hắn đánh giá cao chính mình, còn cho rằng có khả năng nắm chắc.

"Đi, đi xem Thư Nhi." Hiện tại chỉ có đem Mặc Tử Thư chiếu cố tốt, đến khi già rồi thì đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hắn, lúc đó tâm sự của hắn cũng không còn nữa, xuống dưới cửu tuyền cũng có mặt mũi gặp đối mặt với Yên Nguyệt rồi.

Bên trong Túy Vân Các, Mặc Cảnh Diệp một chén rượu lại tiếp một chén rượu đổ vào trong miệng: "Noãn Noãn, nàng tại sao phải đi. Tại sao?"

Lúc Hoàn Nhan tiến vào, nhìn thấy vò rượu ngã trái ngã phải đầy mặt đất, đoạt lấy rượu trong tay Mặc Cảnh Diệp: "Ngươi điên rồi."

"Hoàn Nhan, ngươi biết ta mấy ngày nay có bao nhiêu thống khổ không?" Mặc Cảnh Diệp loạng choà loạng choạng đứng lên, bắt lại cánh tay Hoàn Nhan, thanh âm nghẹn ngào: "Noãn Noãn nàng một câu nói cũng không có để lại cho ta, nàng liền đi. Tại sao chứ? Ta đối với nàng chẳng lẽ không tốt sao?"

"Cảnh Diệp, ngươi bình tĩnh một chút." Hoàn Nhan dùng sức lung lay Mặc Cảnh Diệp, hy vọng hắn có thể thanh tỉnh một ít.

"Ta hiện tại đầu óc toàn bộ là bóng dáng của nàng, ta nằm trên giường nàng từng ngủ qua, tưởng tượng thấy nàng ở ngay bên cạnh ta. Nhưng mà, đợi đến lúc ta tới gần nàng, hết thảy đều là ảo giác." Mặc Cảnh Diệp lời nói cuồng loạn khóc lóc kể ra biệt khuất mấy ngày nay ở trong lòng.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.