Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sụp Đổ (2)

Phiên bản Dịch · 817 chữ

"Mặc Cảnh Diệp, ngươi nhìn một chút dáng vẻ bây giờ của mình đi, vẫn là ngươi của trước kia sao?"

"Ha ha." Mặc Cảnh Diệp thê thảm cười: "Ta của trước kia? Lãnh huyết, quái gở, tàn bạo, giết người như ngóe, Noãn Noãn nhất định sẽ không thích bộ dạng đó của ta."

"Ngươi. . ." Hoàn Nhan trong chốc lát nghẹn lời, cho tới bây giờ chưa thấy qua Mặc Cảnh Diệp như vậy bao giờ. Không ngờ lại có thể vì một nữ nhân mà suy sụp thành như vậy, điều này hắn trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ tới, cũng tưởng tượng không ra.

"Noãn Noãn, nói cho ta biết. Ta làm sai chỗ nào, ta đều có thể thay đổi, ta chỉ muốn nàng trở về." Mặc Cảnh Diệp buông cánh tay Hoàn Nhan ra, cả người đều nằm ở trên bàn.

Hoàn Nhan cuối cùng không đành lòng nhìn hắn, tự làm hại bản thân mình như vậy: "Kỳ thực, trên đường ta trở về kinh thành đụng phải một vị cô nương, nàng và cô nương ngươi vẽ lên kia trông rất giống nhau."

"Có thật không? Ở nơi nào, Hoàn Nhan ngươi mau nói cho ta biết." Mặc Cảnh Diệp nhất thời thanh tỉnh rất nhiều.

"Đêm đó, lúc sắp đến gần địa giới Phượng Hoàng Sơn gặp được."

"Noãn Noãn, nàng nhất định là về nhà." Mặc Cảnh Diệp nắm thật chặt tay của Hoàn Nhan: "Noãn Noãn trước đó có nói với ta, nàng nói nhớ nhà, ta đáp ứng sẽ mang nàng trở về. Nhưng mà sau đó, bởi vì một vài nguyên nhân ta chọc giận nàng, chúng ta một mực chiến tranh lạnh với nhau, cho nên Noãn Noãn mới không có nói cho ta biết mà một mình trở về nhà."

Hoàn Nhan vỗ vai hắn một cái, một câu an ủi cũng nói không nên lời.

"Không được, ta muốn đi tìm Noãn Noãn. Ta muốn nói xin lỗi với nàng. Ta không nên chọc cho nàng tức giận." Nói xong Mặc Cảnh Diệp liền đứng lên rồi đi ra ngoài.

Hoàn Nhan kéo hắn lại: "Bộ dạng bây giờ của ngươi sẽ hù dọa nàng mất."

"Đúng, ta không thể dọa Noãn Noãn. Ta phải hồi phủ tắm rửa một cái." Mặc Cảnh Diệp không để ý Hoàn Nhan ngăn cản, cứng rắn thoát khỏi sự kiềm chế của Hoàn Nhan.

"Cảnh Diệp." Hoàn Nhan nhìn người tuột khỏi tay mình, thả trên bàn một thỏi bạc, vội vàng đuổi theo.

Mặc Cảnh Diệp một đường cỡi ngựa chạy như điên đến Cảnh vương phủ.

"Vương gia!" Nơi cửa Thanh Phong đợi gần nửa ngày trời, cuối cùng cũng thấy được thân ảnh của Mặc Cảnh Diệp.

Mặc Cảnh Diệp cũng không để ý đến hắn, một mạch chạy thẳng tới ôn tuyền trong Cảnh vương phủ.

Thanh Phong buồn bực nhìn một chút, âm thầm lầm bầm: "Vương gia ngày hôm nay làm sao vậy, hấp ta hấp tấp."

"Hộc, hộc" Hoàn Nhan ở cửa khom người há miệng thở dốc.

"Hoàn Nhan thần y, người làm sao vậy?" Thanh Phong hỏi.

Hoàn Nhan hít một hơi thật sâu, lại nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc trở lại bình thường: "Vương gia nhà ngươi cỡi ngựa, ta đuổi theo phía sau, ngươi nói còn có thể làm sao hả."

"Vậy, vậy người vì sao phải đuổi theo Vương gia nhà chúng ta?" Thanh Phong vẻ mặt buồn bực.

"Vì sao?" Hoàn Nhan tức giận nhìn hắn: "Vương gia nhà ngươi say rượu cỡi ngựa, như vậy rất nguy hiểm. Không chỉ tổn thương người vô tội còn có thể đả thương chính mình."

"Ồ!" Thanh Phong bình tĩnh gật đầu, sau đó hoảng sợ đến mức há hốc mồm: "Người là nói Vương gia nhà ta uống say?" Thanh Phong quả thực là không thể tin được, Vương gia nhà hắn cho tới bây giờ đều là đến điểm giới hạn là ngưng.

Từ lúc Phượng cô nương mất tích, Vương gia mỗi ngày uống rượu, mỗi ngày say. Thật vất vả Hoàn Nhan thần y mới trở về, Vương gia liền mỗi ngày chạy vào cung, hỗ trợ chiếu cố Nhị hoàng tử tốt vô cùng, ngày hôm nay lại là thế nào chứ?

"Vương gia nhà ngươi a, mấy ngày nay chỉ là biểu hiện ra như không có việc gì, thực ra thì nội tâm lại rất thống khổ." Mặc dù Hoàn Nhan cũng không biết mấy ngày nay một người đang yên đang lành lại bị cái gì kích thích.

"Vương gia nhà ta uống say tại sao lại muốn đi tắm?" Thanh Phong không hiểu rõ lắm nhìn Hoàn Nhan, hy vọng hắn có thể giải thích một chút.

"Ta nói với hắn là nhìn thấy Phượng cô nương, cho nên hắn mới. . ."

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.