Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Nguy Hiểm

Phiên bản Dịch · 834 chữ

"Giết!" Hắc y nhân nhận được chỉ thị, toàn bộ tuôn ra, tiếp cận mục tiêu Phượng Noãn Noãn.

Thương Mạch Dật phản ứng kịp thời, một tay kéo Phượng Noãn Noãn bảo vệ trong ngực.

"Thương Mạch Dật!" Phượng Noãn Noãn nhìn tình huống bất ngờ xảy ra.

"Thương Mạch Dật, ngươi nhanh bảo vệ Noãn Noãn đi đi." Hoa Lạc Ngâm đã cùng hắc y nhân hoà thành một khối, đối phương người đông thế mạnh, chỉ sợ bọn họ không kiên trì được bao lâu.

Thương Mạch Dật mặc kệ bả vai chảy máu, đem Phượng Noãn Noãn bảo hộ ở trong ngực, tay kia xách theo kiếm muốn mở một đường máu.

"Thương Mạch Dật ngươi chảy máu rồi, ngươi cứ như vậy sẽ mất mạng mất." Phượng Noãn Noãn không cẩn thận đụng phải bờ vai của hắn, trong tay có cảm giác dinh dính, mới phát hiện vừa rồi, Thương Mạch Dật thay nàng cản một kiếm bị thương.

"Ta không sao, Noãn Noãn nàng đi mau." Thương Mạch Dật dùng nội lực đẩy Phượng Noãn Noãn ra ngoài thật là xa, hắn nhìn nàng thật sâu một cái rồi quay đầu lại cùng Hoa Lạc Ngâm kề vai chiến đấu.

Phượng Noãn Noãn liếc mắt nhìn hai nam nhân cùng hắc y nhân ra sức chém giết, cũng không quay đầu lại vội vã xuống núi.

Một người trong nhóm hắc y nhân nhìn thấy Phượng Noãn Noãn chạy trốn, vừa muốn thoát thân đuổi theo thì lại bị Hoa Lạc Ngâm bắt trở về.

Hoa Lạc Ngâm vừa đánh vừa lầm bầm trong miệng: "Bản thiếu gia ở chỗ này, ngươi định đi đâu hả, còn muốn đi đánh nữ nhân, đúng là không có tiền đồ mà."

"Hoa Lạc Ngâm, ngươi đang làm gì thế hả?" Thương Mạch Dật tức điên rồi, tới nước này rồi mà Hoa Lạc Ngâm vẫn còn có tâm tư đùa giỡn.

Phượng Noãn Noãn một đường lảo đảo chạy xuống chân núi, nhưng không ngờ bị người ngăn cản.

Phượng Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn bức tường thịt trước mặt, tựa như thấy được rơm rạ cứu mạng: "Mặc Cảnh Diệp, ngươi mau đi cứu bọn họ đi!"

"Noãn Noãn, đã xảy ra chuyện gì?" Mặc Cảnh Diệp vốn là phải tiếp tục tới kinh thành, nhưng luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, mãi cho đến lúc Thanh Phong lấy ra tờ giấy truyền tin cho bọn họ, hắn mới nhìn ra kẽ hở bên trong. Hoàng thượng căn bản không có bị bệnh, nhất định là có người muốn lừa hắn trở về.

Mặc Cảnh Diệp lo lắng Phượng Noãn Noãn xảy ra chuyện gì, lập tức lại chạy về, may mà vận khí cũng tương đối tốt, bọn họ vậy mà gặp được Phượng Noãn Noãn ở Phong Lâm Sơn.

"Thương Mạch Dật và Hoa Lạc Ngâm đang cùng một đám hắc y nhân đánh nhau, ngươi mau đi cứu bọn họ với." Phượng Noãn Noãn nắm thật chặt cánh tay Mặc Cảnh Diệp.

Mặc Cảnh Diệp tuy là rất khó chịu nữ nhân của hắn vì nam nhân khác mà lo lắng, thế nhưng hắn cũng không nguyện ý nhìn thấy Phượng Noãn Noãn khổ sở, một tay ôm lấy Phượng Noãn Noãn thi triển khinh công: "Thanh Phong, chúng ta đi."

Phượng Noãn Noãn bị dọa sợ đến mức ôm thật chặt cổ hắn, đôi mắt liên tục nhìn chằm chằm mặt của hắn, đã lâu không gặp, hắn tiều tụy không ít.

Bàn tay Phượng Noãn Noãn không tự chủ được phủ lên chút râu ria trên mặt hắn, thì thào nhỏ nhẹ: "Ngươi gầy đi."

Mặc Cảnh Diệp thanh âm khàn khàn: "Noãn Noãn, trong vương phủ không có nàng, ta rất lo lắng. Theo ta trở về đi!"

Phượng Noãn Noãn ngây ngẩn nhìn hắn, bàn tay vuốt trên mặt hắn rút lại một cái.

"Noãn Noãn." Mặc Cảnh Diệp bắt lại tay nàng muốn thu trở về.

"Cái kia." Phượng Noãn Noãn cúi đầu, nhìn về phía hai người đã có chút thể lực chống đỡ hết nổi, sốt ruột vỗ vỗ Mặc Cảnh Diệp: "Ngươi mau một chút đi cứu bọn họ trước đã."

Mặc Cảnh Diệp đem nàng đặt ở trên nhánh cây cứng cáp: "Nàng ở chỗ này ngoan ngoãn chờ ta trở lại."

Môi nhẹ nhàng hôn một cái lên trán Phượng Noãn Noãn: "Chờ ta."

Phượng Noãn Noãn ngượng ngùng đỏ mặt, nàng ở trên cây quan sát cục diện trên mặt đất.

Thương Mạch Dật bọn họ có Mặc Cảnh Diệp cùng Thanh Phong gia nhập, thế cục rất nhanh thì thay đổi.

Mặc Cảnh Diệp kiếm pháp sắc bén, đao đao trí mạng.

Mặc Cảnh Diệp tựa như đem tâm tình tối tăm nhiều ngày tìm không thấy Phượng Noãn Noãn đều tụ lại ở trên thân kiếm vậy.

Rất nhanh toàn bộ Phong Lâm Sơn cũng yên tĩnh trở lại.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.