Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh Thủ Tình Cảm

Phiên bản Dịch · 829 chữ

"Thanh Phong, đem thi thể dọn dẹp một chút." Mặc Cảnh Diệp thu hồi kiếm, cũng không nhìn người trên mặt đất lấy một cái.

"Tại hạ Hoa Lạc Ngâm, xin hỏi các hạ là ai?" Hoa Lạc Ngâm vẻ mặt sùng bái đi tới trước mặt Mặc Cảnh Diệp, nghi hoặc làm sao lại đột nhiên xuất hiện một người lợi hại đến như thế tới giúp đỡ.

Mặc Cảnh Diệp căn bản cũng không để ý tới hắn, tựa như không có nghe được hắn nói chuyện, đi thẳng tới gốc đại thụ nơi Phượng Noãn Noãn đang ngồi, phi thân nhảy lên, đem Phượng Noãn Noãn kéo vào trong lòng: "Chúng ta về nhà đi!"

"Hắn là ai vậy? Kiêu ngạo như vậy." Hoa Lạc Ngâm khó chịu nhìn Mặc Cảnh Diệp giữ tay Phượng Noãn Noãn.

"Chiến thần Đông Thần quốc."

"Cái gì?" Hoa Lạc Ngâm tâm muốn phân cao thấp đều chết hết: "Hắn chính là Cảnh vương gia?"

Thương Mạch Dật gật đầu: "Ngươi đắc tội nổi không?"

Hoa Lạc Ngâm dùng sức lắc lắc đầu, hắn nào đắc tội nổi, nếu là hắn chọc vị tôn phật này có thể còn sống trở về cũng sẽ bị cha hắn lột một lớp da.

"Nhưng mà, hắn cùng Noãn Noãn là quan hệ thế nào?" Hoa Lạc Ngâm buồn bực, một người là Đại tiểu thư phủ Thừa tướng, một người là chiến thần Vương gia, làm sao động tác có thể thân mật như vậy.

"Ta cũng không rõ ràng lắm." Thương Mạch Dật cũng không biết hai người bọn họ là quan hệ thế nào, chỉ biết là Phượng Noãn Noãn một lòng muốn chạy trốn khỏi Cảnh vương phủ, hắn với tư cách là đối thủ một mất một còn với Mặc Cảnh Diệp, đương nhiên phải giúp một phen rồi.

"Thương Mạch Dật, thương thế của ngươi ra sao?" Phượng Noãn Noãn bị Mặc Cảnh Diệp ôm chặt vào trong lòng, thân thể cứng ngắc đứng ở trước mặt bọn họ.

"Tê ~" Thương Mạch Dật nhìn khuôn mặt thối của Mặc Cảnh Diệp, đột nhiên ôm lấy bả vai: "Ôi đau quá!"

"Đau chỗ nào?" Phượng Noãn Noãn sợ đến mức vội vã cúi người xuống, dù sao Thương Mạch Dật là vì thay nàng cản một kiếm, nếu hắn có chuyện bất trắc, nàng thật đúng là rất áy náy.

"Chỗ này." Thương Mạch Dật chân mày co lại càng ngày càng chặt, trên đầu mơ hồ còn có thể nhìn thấy mồ hôi hột.

"Hoa Lạc Ngâm, ngươi nhanh đưa hắn ôm trở về trong nhà." Phượng Noãn Noãn luống cuống tay chân chỉ huy.

"Ta?" Hoa Lạc Ngâm không thể tin được chỉ mình, vừa chỉ chỉ Thương Mạch Dật: "Đem hắn ôm trở về?"

"Đúng vậy! Còn đứng ngẩn ra đó làm gì?" Phượng Noãn Noãn nhìn Thương Mạch Dật ngồi chồm hổm dưới đất.

"Rõ ràng vừa rồi còn yên lành, giả bộ cái gì." Hoa Lạc Ngâm bất mãn đá Thương Mạch Dật một cước.

Thương Mạch Dật rên lên một tiếng, lại kêu la lợi hại hơn.

"Quên đi, vẫn là để ta tự làm đi!" Phượng Noãn Noãn đến bây giờ mới phát hiện ngay từ đầu không nên trông cậy vào người khác.

"Đừng nhúc nhích." Hoa Lạc Ngâm hô to một tiếng, cười hì hì hướng về phía Phượng Noãn Noãn: "Để ta."

Hoa Lạc Ngâm ngồi xổm trước mặt Thương Mạch Dật, Thanh Phong hỗ trợ đỡ hắn lên trên lưng Hoa Lạc Ngâm.

Thương Mạch Dật đợi đến khi Hoa Lạc Ngâm cõng hắn kéo dài khoảng cách với Phượng Noãn Noãn, mới nói: "Thế nào, cảm giác tốt chứ?"

Hoa Lạc Ngâm cắn răng nghiến lợi nói: "Ta biết ngay là ngươi là giả bộ, ngươi đúng là một tên hố đồng đội. Nếu không phải là ngươi, Noãn Noãn hiện tại sẽ cùng tên Vương gia kia ở chung một chỗ sao?"

Thương Mạch Dật nhìn phía sau, Phượng Noãn Noãn đang cùng Mặc Cảnh Diệp kề vai đi về phía trước, Thanh Phong cũng rất tự giác rơi ở phía sau, kéo ra khoảng cách rất lớn.

"A! Hoa Lạc Ngâm ngươi làm cái gì vậy? Đau quá." Đột nhiên Thương Mạch Dật hét thảm một tiếng.

Hoa Lạc Ngâm không rõ vì sao hỏi: "Ngươi kêu la cái gì."

Phượng Noãn Noãn ở phía sau, lập tức tiến đến: "Lại làm sao nữa?"

"Noãn Noãn, ta đau quá." Thương Mạch Dật lôi kéo tay Phượng Noãn Noãn, một bộ trông rất yếu đuối: "Ta có phải là sắp chết rồi hay không."

Hoa Lạc Ngâm nghe xong mắt trợn trắng, tên này so với hắn còn biết giả bộ hơn.

"Làm sao có thể, chỉ là miệng kiếm chưa khép lại nên tương đối đau nhức mà thôi." Phượng Noãn Noãn vỗ vỗ tay hắn, tỏ ý hắn có thể yên tâm.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.