Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hé Lộ Bí Ẩn Đáng Sợ

Phiên bản Dịch · 970 chữ

Thần thấy Pháp Trí quỳ lạy liên hồi như thế chỉ khẽ gật đầu, sau đó đưa ánh mắt chằm chằm nhìn về phía A Thiết. Chàng lúc này tay cầm chặt Thần Thạch toàn thân ngưng thần giới bị, bởi A Thiết không biết Thần sẽ làm gì gây bất lợi đối với mình hay không.

Thần thấy hắn đề cao cảnh giác như vậy chỉ nhẹ nhàng mỉm cười và nói:

- Bộ Kinh Vân! Ngươi không cần phải căng thẳng như vậy. Nếu muốn giết ngươi thì bổn Thần đã không hạ lệnh cho Pháp Trí ném Thần Thạch đến cho ngươi, để ngươi đối phó với tên phản đồ Thần Tướng.

A Thiết ngẫm nghĩ một lúc, chàng cảm thấy đúng là như vậy, nếu Thần muốn giết chết anh ta, thì ngay khi hạ gục A Thiết trong Sưu Thần Cung, thì Thần đã làm việc đó rồi. Nhưng nếu không muốn giết A Thiết thì Thần cho người mang chàng đến vách đá tù nhân Cửu Trùng Thiên Ngục này để làm gì. Mục đích thật sự của Thần đúng là không ai có thể nào đoán biết ra được.

- Ngươi xem! Ngươi có thể làm gì với Thần Thạch đang cầm trong tay. Ngươi nên hiểu rằng với võ công hiện tại của ngươi, cộng thêm Thần Thạch kia cũng chẳng phải là đối thủ của bổn tọa.

Những gì Thần nói lần này là đúng, A Thiết làm sao mà không hiểu được điều đó cơ chứ, nhưng chỉ có một điều mà chàng không hiểu, Thần đang đứng ở đây chàng nhất định phải hỏi cho rõ.

- Đã là như vậy, tại sao ngươi còn nhốt ta ở vách đá tù nhân này, còn cố tình để ta giao chiến với Thần Tướng. Rốt cục mục đích của ngươi với ta là gì?

Thấy vẻ mặt A Thiết vừa nộ vừa khó hiểu như thế, chỉ thấy ánh mắt của Thần chợt lóe sáng và nói:

- Bởi vì bổn tọa muốn thấy bản lĩnh thật sự của ngươi đến mức nào mà thôi?

Hóa ra thứ mà Thần muốn thấy chính là ngộ tính và bản lĩnh thực sự của A Thiết. Cuối cùng qua phép thử này Thần đã nhận ra A Thiết chính là người phù hợp nhất mà lão đã chờ đợi hơn trăm năm qua.

A Thiết nghe xong liền nói:

- Nhưng nếu vừa rồi ta chết trong tay Thần Tướng, há chẳng phải toàn bộ công sức của ngươi đều sẽ bị quét sạch hay sao?

Thần lắc đầu đầy tự tin:

- Nếu như ngươi thật sự chính là người được chọn, nhất định võ công của ngươi tuyệt không thể kém hơn Thần Tướng, huống chi ta đã sắp đặt làm cho Thần Tướng bị thương từ trước. Ngươi làm sao mà có thể chết trong tay của hắn được chứ.

Vì sao Thần đã tự tin vào sự lựa chọn của mình như vậy, lại còn bày ra trò này để thử thách bản lĩnh của A Thiết. Rõ ràng Thần đang âm mưu một kế hoạch gì đó rất quan trọng, vì vậy tuyệt đối không cho chỗ cho sự sai sót.

A Thiết lại nói:

- Ta chỉ muốn hỏi một điều. A Hắc hiện giờ đang ở đâu?

Tuy thái độ của A Thiết cực kỳ đối địch, nhưng Thần lại không hề nổi giận, mà bình tĩnh trả lời.

- Hắn đang ở một nơi vốn dĩ là chỗ hắn cần phải ở. Nếu như ngươi muốn biết chi tiết tại sao không đi với bổn tọa?

Thần đã cho chàng một câu trả lời, nhưng A Thiết có bằng lòng với câu trả lời của Thần hay không.

Chàng đương nhiên là không hài lòng với câu trả lời nửa vời của vị Thần kia.

Mặc dù đã nói với A Thiết chỉ cần chàng đi theo Thần là có thể biết chỗ của A Hắc, nhưng Thần còn không thèm đứng đợi câu trả lời của chàng, mà quay lưng quay trở lại con đường lúc đầu ông ta đã đến.

Thần đã bỏ đi mà không thèm nghe câu trả lời của A Thiết. Có lẽ Thần biết chắc chắn rằng, A Thiết nhất định sẽ đi theo. Thần rất khôn ngoan và tràn đầy tự tin trên trời dưới đất này đều do ông ta thao túng.

Bởi Thần biết rằng, khi một người đứng trên bờ vực của sự thật, anh ta sẽ không bao giờ quay đầu bỏ chạy, nhất đâu người đó lại là A Thiết kiên định bất khuất.

Chàng nhất định phải tìm ra được sự thật, kể cả khi bản thân cận kề với cái chết. Huống chi A Hắc vẫn nằm trong tay của Thần.

Đúng như dự liệu của Thần. A Thiết nhìn theo bóng của Thần ngày một xa, chàng không chần chừ gì nữa liền dạo bước theo sau Thần.

Giữa tiếng gió gào thét đập vào vách đá tù nhân Thiên Nộ, đột nhiên có một giọng nói âm trầm vang lên. Giọng nói đầy uy lực đó không phải là nói với A Thiết mà nói với người khác.

- Pháp Trí! Bây giờ là lúc sự thật được tiết lộ. Ngươi cũng đi cùng chúng ta đi.

Pháp Trí lúc này đang quỳ dưới đất vì cho rằng khi nãy mình đã có hành động bất kính với Thần. Nghe thấy tiếng nói đó Pháp Trí đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt lóe lên vẻ nghi hoặc.

Đó chẳng phải là giọng của Thần hay sao, Thần cho phép Pháp Trí cùng đi theo. Pháp Trí không dám nói gì chỉ vội vàng đứng dậy, lê thân theo sau bóng dáng Thần và A Thiết.

Bạn đang đọc Tiểu Thuyết Phong Vân Đan Thanh của Hùng Bá THH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.