Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải Mã Sự Thật

Phiên bản Dịch · 965 chữ

Xung quanh cảnh vật vắng lặng như tờ, chỉ có vách đá lởm chởm dựng đứng hiên ngang lạnh lẽo và đầy cô tịch. Vậy thì A Thiết đang nói chuyện với ai, hay chàng đang tự nói chuyện một mình.

Đương nhiên là không phải là như vậy rồi. Bởi vì ngay sau tiếng nói của A Thiết vang lên, từ một bụi cỏ khô trên vách đá được ngụy trang cẩn thận và kín đáo, có một bóng người phi thân ra, thuật ẩn thân của người đúng là tuyệt đối cao sâu nhất định là tuyệt thế cao thủ.

Thế nhưng dù cho người này có ém khí lợi hại đến đâu vẫn không thể nào qua được sự cảnh giác cao độ của A Thiết.

Nhìn kỹ thì người đó là một người mà A Thiết đã từng quen biết, không những thế còn là rất thân thiết.

- Ta cứ nghĩ Thần đã ném Vu Bát cho ta để ta giải vây. Không ngờ người đó lại là ông?

Thì ra người vừa xuất hiện trong bụi cỏ khô kia chính là Pháp Trí, người từng với thân phận Hứa Bá năm năm chịu trách nhiệm giám sát chàng ở Tây Hồ.

Pháp Trí vừa hiện thân nghe chàng hỏi vậy liền thở dài trả lời:

- Có gì khác biệt đâu! Ta làm việc đó đều là phụng mệnh của Thần.

A Thiết khẽ cau mày:

- Thì ra tất cả đều là mệnh lệnh của Thần. Có phải việc giam giữ ta ở Cửu Trùng Thiên Ngục này cũng là lệnh của hắn?

Pháp Trí bình tĩnh đáp lời:

- Đúng thế! Ném Vu Bát cho ngươi, rồi phá xích sắt giam giữ Thần Tướng tất cả đều là ý của Thần.

A Thiết lại hỏi:

- Thần làm như vậy với ta rốt cuộc là có mục đích gì?

Pháp Trí liền thở dài nói tiếp:

- Ta xin lỗi A Thiết! Cái này ta thực sự cũng không biết rõ, ta chỉ là người thi hành mệnh lệnh của Thần.

A Thiết nghe vậy, chàng dùng ánh mắt kiên nghị của mình nhìn thẳng vào gương mặt hiền từ của Pháp Trí và nói:

- Ông dường như chỉ biết thực hành mệnh lệnh? Ông không biết con đường mình đang đi là gì? Nó sai hay đúng sao?

Những lời này của A Thiết nhằm nhắc nhở Pháp Trí một lần nữa. Hi vọng ông ta sẽ cải tà quy chánh, xác định được con đường riêng của mình mà không chịu sự chi phối của Thần nữa. Nhưng những lý tưởng mà Thần đã nhồi nhét vào đầu Pháp Trí quả thật quá lớn, nó đã ăn sâu vào trong con người ông ta mất rồi.

- A Thiết à! Lý tưởng của cả đời ta là một thiên hạ thái bình thịnh trị tồn tại mãi mãi. Đó là một lý tưởng siêu việt mà người bình thường sẽ không bao giờ hiểu được. Để hiện thực hóa điều đó thì chỉ có Thần mới làm được, bởi vì ngài trường sinh bất lão thọ ngang trời đất.

Ngay khi Pháp Trí trả lời A Thiết xong thì cách đó không xa một giọng nói truyền tới.

- Nói rất hay Pháp Trí! Ngươi không hổ là môn hạ trung thành nhất của bổn tọa trong hai trăm năm nay.

Khi A Thiết và Pháp Trí nghe thấy phía sau lưng mình xuất hiện một giọng nói cất lên, cả hai người cùng giật mình kinh hãi quay đầu nhìn lại.

Nhưng khi cả hai người nhìn thấy người đó thì càng trở nên kinh hãi hơn, bởi vì người đó có một dung mạo cực kỳ giống A Thiết. Nếu như tuổi tác không cách nhau quá xa, có lẽ Pháp Trí sẽ không thể nào phân biệt được ai trong hai người là Bộ Kinh Vân.

Thần chưa từng bước chân ra khỏi Sưu Thần Cung đã cả hơn một trăm năm qua. Thần luôn tồn tại bí ẩn sau tấm màn che, vị Thần tối cao quyền uy vô thương kia, hôm nay rốt cuộc cũng đã đi ra bên ngoài.

Cả A Thiết và Pháp Trí đều là tuyệt thế cao thủ, nhưng Thần đã đến gần họ chỉ khoảng ba bước chân, vậy mà cả hai người đều không hề phát giác ra. Võ công của Thần thực sự là mạnh đến mức vượt xa tự tưởng tượng của người thường.

Pháp Trí cực kỳ kinh ngạc với điều đó, bởi cả đời ông ta làm việc cho Thần, hôm nay lại thấy Thần ra khỏi Sưu Thần Cung, còn ngạc nhiên hơn là dung mạo của Thần và Bộ Kinh Vân lại giống nhau đến kỳ lạ.

Ông ta vì quá kinh ngạc mà nhìn chằm chằm vào mặt của Thần, chợt Pháp Trí như cảm thấy hành động này của mình thật là bất kính. Ông ta liền sợ hãi vội vàng quỳ xuống chân của Thần dập đầu lia lịa.

- Xin Thần tha tội! Thuộc hạ thật quá vô lễ!

Thần thấy Pháp Trí quỳ lạy liên hồi như thế chỉ khẽ gật đầu, sau đó đưa ánh mắt chằm chằm nhìn về phía A Thiết. Chàng lúc này tay cầm chặt Thần Thạch toàn thân ngưng thần giới bị, bởi A Thiết không biết Thần sẽ làm gì gây bất lợi đối với mình hay không.

Thần thấy hắn đề cao cảnh giác như vậy chỉ nhẹ nhàng mỉm cười và nói:

- Bộ Kinh Vân! Ngươi không cần phải căng thẳng như vậy. Nếu muốn giết ngươi thì bổn Thần đã không hạ lệnh cho Pháp Trí ném Thần Thạch đến cho ngươi, để ngươi đối phó với tên phản đồ Thần Tướng.

Bạn đang đọc Tiểu Thuyết Phong Vân Đan Thanh của Hùng Bá THH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.