Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cưỡng chế di dân (2)

Phiên bản Dịch · 1115 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Phụ trách: Vô Tà Team

Nhân loại và rau hẹ có rất nhiều điểm giống nhau, không ngừng sinh sôi, cắt cũng cắt không đứt, nhưng điều kiện tiên quyết là phải gieo hạt giống. Mà mỗi một hành tinh thuộc địa đều cần lượng lớn nhân lực khai phá, sinh sôi nảy nở. Thế là cộng đồng liên hợp tinh tế đưa ra quyết định cấy ghép rau hẹ… Chế độ di dân tinh tế được xác lập.

Một phương án trong số đó là “cưỡng chế di dân”.

Nếu lượng người chủ động xin đi di dân không đạt tới con số mong muốn, các quốc gia có thể ngẫu nhiên rút ra đối tượng phù hợp với tiêu chuẩn từ “tinh cầu xung quanh”, chấp hành cưỡng chế di dân.

Khi đối tượng được chọn trúng đã lập gia đình, sẽ để gia đình này tự thương lượng, quyết định chọn ra một thành viên trong gia đình đảm nhận danh gạch cưỡng chế di dân này.

Đại khái vào nửa tháng trước, truyền thông có địa vị nhất của tinh cầu này đã thông báo tin tức có liên quan, trên báo nói lượng người chủ động xin di dân tới tinh cầu mới lần này chưa đạt tiêu chuẩn, mà tinh cầu tôi sinh hoạt vừa lúc nằm trong phạm vi bị rút ra thành viên “cưỡng chế di dân”.

Lúc đó Chu Tĩnh cũng không để chuyện này trong lòng, bởi so với lượng nhân khẩu sinh sống trong hành tinh này, lượng người được chọn cưỡng chế di dân rất có hạn, tỷ lệ “trúng thưởng” rất thấp, chuyện này vốn chẳng có liên quan gì tới hắn và gia đình hắn.

Thế nhưng hắn không nghĩ tới nhà mình lại đụng phải chuyện này thật.

“Không xui xẻo tới vậy chứ…”

Chu Tĩnh chỉ thấy nặng nề.

Hắn biết rõ, tuy văn minh nhân loại bắt nguồn từ hành tinh mẹ, nhưng có thể tạo ra văn minh huy hoàng hôm nay đều dựa vào việc bồi dưỡng di dân tinh tế, mấy đời cư dân ở hành tinh thuộc địa lúc ban đầu cũng là di dân tạo ra…

Trong thời gian quy định, di dân tinh tế không thể tùy ý rời khỏi hành tinh mới, hơn nữa kỹ thuận vận tải của truyền thông văn minh nhân loại đã phát triển nhiều năm nhưng chẳng có bước tiến bộ gì vượt bậc, nên đối với người bình thường, người tới hành tinh thuộc địa chẳng khác gì như tới một hòn đảo biệt lập ngăn cách với đời.

Trước mắt chỉ có kỹ thuật công nghệ tiên tiến mới có thể truyền thông vượt tinh cầu, nhưng nó không được mở rộng cho người bình thường, mà trạm cơ bản trong dân gian chỉ có thể kết nối trong tinh cầu, tương đương với lấy tinh cầu làm đơn vị mạng lan, thông thường người ở hai hành tinh khác nhau không thể truyền thông tin với nhau.

Mặt khác, vì kỹ thuật phi thuyền khiến việc vận chuyển bị hạn chế, chi phí vượt tinh cầu cực cao, là gánh nặng người thường khó có thể chịu nổi. Dẫn tới mặc dù văn minh nhân loại đã tiến vào thời đại vũ trụ nhiều năm, nhưng tỉ lệ lưu thông nhân khẩu tinh tế vẫn rất thấp. Bình thường chỉ khi khai thác tinh cầu mới, các quốc gia mới tổ chức di dân quy mô lớn.

Cho nên trong cuộc sống của người bình thường, di dân tinh tế như kiểu đoạn tuyệt với cuộc sống trước kia --- Không thể trở về hành tinh quen thuộc, phải tới một thế giới xa lạ, bị ngăn cách với bạn bè người thân, từ đó phải sống cô độc, không nơi nương tựa.

Đại đa số người chỉ có thể sống cả đời trong một tinh cầu.

Nhà mình bị lựa chọn vào danh sách cưỡng chế di dân có nghĩa một trong số những người đang ngồi ở đây phải vĩnh viễn rời khỏi tinh cầu này, có lẽ nửa đời còn lại khó có thể gặp lại những người thân khác… Mà nghe ý của mọi người, dường như nhân tuyển này chính là bản thân mình.

Chu Tĩnh hít sâu một hơi: “Cho nên… Là con bị rút trúng?”

Chu Duy An gõ bàn một cái, nghiêm nghị nói: “Chuyện này không quan trọng, vấn đề hiện tại là nhà chúng ta nhất định phải chọn ra một người tiếp nhận cưỡng chế di dân. Mà cả nhà đã thương lượng, chỉ có con là người thích hợp nhất để nhận lấy danh ngạch này.”

“… Thế nhưng mọi người chưa từng thương lượng với con.”

Chu Tĩnh mím môi, tâm trạng phức tạp tới không thể nói thành lời.

Hắn đã sinh sống và làm việc trên tinh cầu này hai mươi năm, chưa từng nghĩ tới chuyện rời đi. Đại sự liên quan tới tương lai hắn như vậy, dù là người trong nhà cũng không nên tự ý quyết định thay hắn.

“Nhưng trừ con ra còn ai thích hợp đâu?”

Chu Duy An lớn giọng.

Chu Tĩnh nghe vậy lại quay đầu nhìn anh cả.

Đại ca mang khí chất tinh anh văn phòng, đẩy mắt kính gọng vàng, giọng điệu bình tĩnh:

“Em ba, em cũng biết anh, anh đi làm ở tập đoàn Ngân Hào đã nhiều năm, đã từng dẫn tổ lập ra nhiều hạng mục mới ở bộ tài chính. Về tình về lý đều không tới phiên người đã có chức vị nhất định ở tinh cầu này là anh tham gia cưỡng chế di dân. Anh không thể nào từ bỏ sự nghiệp của mình để đi thay em… Em hiểu chứ?”

“Em hiểu.”

Chu Tĩnh gật đầu, sau đó lại quay đầu nhìn về phía anh hai.

Anh hai lập tức như bị lửa cháy tới mông, chỉ thiếu điều trực tiếp nhảy dựng lên, vội vã xua tay, nói năng lộn xộn:

“Em ba, em cũng hiểu anh! Anh thi ba năm mới trúng tuyển đại học trọng điểm cấp quốc gia, sang năm sẽ được tới thủ đô đào tạo sâu. Chờ sau khi tốt nghiệp, anh sẽ tìm được công việc lương cao ở đó, còn có thể định cư sinh sống ở thủ đô! Chắc chắn chính phủ đã nghĩ sai rồi, việc cưỡng chế di dân này tuyệt đối không tới phiên anh được, sao anh có thể từ bỏ tiền đồ xán lạn vất vả lắm mới có được như vậy?”

Bạn đang đọc Tinh Giới Sứ Đồ (Dịch) của Tề Bội Giáp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.