Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nô lệ kiêu sa

Tiểu thuyết gốc · 1507 chữ

Chương 46: Nô lệ kiêu sa

Mộc Linh vén váy của mình lên, xung quanh âm động của nàng lúc này đã phẳng phiu để lộ ra làn da trắng cùng hai mép môi đang quay vào trong âm động, nhìn nó vô cùng mũm mĩm khiến cho người ta không khỏi muốn cắn một miếng.

Hoàng Long nhìn âm vật mũm mĩm không khỏi đưa tay sờ lên bên trên, dâm thủy ướt đẫm dính lên tay hắn. “Chúng ta lên xử lý lông từ lần trước, nơi này của em quả thật rất đẹp, ta sẽ ăn nó.”

Nói đoạn hắn đưa miệng húp chọn cái âm động mũm mĩm vào trong miệng, lưỡi của hắn giống như một con rắn trơn trượt vạch ra hai bên mép âm động mũm mĩm chui vào bên trong, chỉ vừa vạch ra âm động, nước ở bên trong lập tức chảy ra nhà suối chảy thẳng vào miệng hắn.

Mộc Linh đang mơ màng tận hưởng cũng lập tức hoảng hốt, nàng không nghĩ mình lại ra nhiều nước như vậy, vội muốn thoát khỏi miệng Hoàng Long.

Có điều lúc này, hai tay Hoàng Long giữ chặt đùi ngọc của nàng, chiếc lưỡi vẫn uốn éo bên trong hang động như đang dò tìm báu vật, nó tìm kiếm đến từng chỗ bên trong hang động.

Vừa mới thanh tỉnh được một chút, Mộc Linh lập tức lại rơi vào động tình.

Cứ mỗi lần chiếc lưỡi cử động, Mộc Linh như cảm thấy ngứa ngáy thật sâu bên trong, nàng hiện tại thật sự khao khát được con cự long kia đâm vào, sau một hồi chịu đựng, Mộc Linh cầu xin. “Chủ nhân, xin người giúp em, em thật sự không chịu nổi nữa rồi.”

Hoàng Long nghe nàng cầu xin liền dừng lại, hắn lau nước trên khóe miệng còn sót lại, để Mộc Linh ngồi xổm trên đùi mình, hắn vuốt ve gương mặt đầy kiêu sa của nàng. “Em sẽ được như ý, nhưng với thân phận nô lệ, em biết mình phải làm gì rồi chứ?”

Mộc Linh gật đầu một cái thật mạnh, ánh mắt nàng long lanh nhìn xuống dưới cự long, hai tay cầm lấy đầu cự long, nàng chậm rãi hạ thấp thân mình xuống, cảm nhận được đầu cự long đã chạm đến bên ngoài âm hộ.

Nàng bôi lên nó lớp dâm thủy đang chảy ra của mình, sau khi xoa đều lên đầu cự long, nàng mới vạch hai mép âm hộ ra từ từ cho nó tiến vào trong.

Cảm giác chỉ mới vào thôi, mà âm hộ như đã bị mở rộng thêm một điểm, càng làm cho Mộc Linh cảm thấy phấn khích.

Nàng chưa từng được cảm nhận cái thứ này và cũng không ngờ mình lần đầu làm lại được hưởng thứ to béo này chui vào bên trong.

m hộ của nàng dù chưa được ai khai phá, song đã đẻ con hai lần, cũng không hề như mấy thiếu nữ con trinh tiết, tuy không nói là một phát chui vào ngay nhưng cự long chỉ trong vài giây nắn nót của Mộc Linh đã chui vào được quá nửa.

Mà bên trong âm hộ của nàng hiện giờ đã đầy ắp một cục thịt, sờ tay xuống còn hẳn một đoạn gần mười centimet nữa chưa có vào trong, nàng cắn răng muốn cắm thêm một chút nữa vào.

Chỉ là bên trong đầy quá, nàng không thể cho thêm được nữa.

Thấy Mộc Linh cau mày, khóe mắt như sắp khóc, Hoàng Long vỗ lên đùi nàng. “Em không thể cho vào tiếp được đâu, mau cử động đi.”

Mộc Linh nghe vậy cũng chỉ có thể bắt đầu nhấp hông, bên trong âm động của nàng như đang mút chặt lấy dương vật của Hoàng Long, nàng chỉ khẽ nhấc hông lên thôi, mà cảm giác như toàn bộ bên trong âm động như đang dính chặt lấy cự long không chịu buông bỏ.

Khó khăn lắm mới nhấc được hông lên, khi nhấp hông xuống thì đầu óc của nàng lập tức tê dần, cảm giác sung sướng vô cùng khó tả, nàng chưa từng được cảm nhận nó.

Cái cảm giác này không hề giống với việc dạo đầu đùa nghịch mà Hoàng Long giúp nàng, sự sung sướng này lan tỏa ra toàn thân, nàng như cảm nhận được toàn bộ tinh thần của mình như đang bay bổng trên trời.

Cảm giác này như một cơn nghiện, Mộc Linh lại không kìm được nhấp hông thêm một lần nữa, lần thứ hai so với lần đầu còn sung sướng hơn nhiều, lông tơ khắp người nàng liền dựng đứng, nước trong âm hộ chảy ra càng ngày càng nhiều.

Chỉ lần nhấp hông thứ ba nàng triệt để ra rồi, chỉ mới ba lần nhấp nàng trực tiếp ra rồi, nàng không có tu luyện qua như Vân Khuynh Nhan và Diễm Hà, thân thể có nói là cực yếu, lại bị lần dạo đầu làm cho mẫn cảm.

Nên không nhiều hơn ba nhấp nàng đã ra hoàn toàn.

“Sướng!” Mộc Linh dưới thân tiết ra dâm thủy, nàng không nhịn được mà rên lớn một tiếng ngã vào người vào Hoàng Long, nàng run giọng nói. “Chủ nhân, người tiếp tục, ta thật sự không được nữa.”

Hoàng Long gỡ cặp kính trắng tinh xảo dính đầy mồ hôi của Mộc Linh xuống, hắn chậm rãi hôn lên đôi môi đỏ của nàng, hai tay xoa nhẹ sau lưng để nàng chậm rãi hưởng thụ sự sung sướng trong người. “Cứ nghỉ ngơi, khi nào muốn chúng ta lại tiếp tục.”

Đối với thân thể Mộc Linh, hắn từ đầu đã không trông chờ nàng thỏa mãn được hắn, đến Vân Khuynh Nhan đã quen với hắn vài năm vẫn chưa từng thỏa mãn được hắn một lần, nếu muốn ra đều là hắn tự thúc ép cơ thể sản sinh ra.

Mộc Linh hai mắt đê mê nhìn Hoàng Long, trong mắt nàng lúc này, Hoàng Long là một cây đại thụ che chở cho nàng trước giông tố, lại mang theo nét dịu dàng, yêu chiều nàng. “Chủ nhân người thật tốt.”

Hoàng Long khẽ mỉm cười, cảm nhận mỹ nhân trong ngực, chậm rãi vuốt ve trên người nàng, hắn trầm ngâm nói. “Em lên danh sách người muốn hại em trên hành tinh no.23 đi, ngày mai tôi sẽ lên đấy một chuyến, sau đó chừng mười ngày tôi có thể sẽ rời khỏi các em một thời gian.”

“Chủ nhân rời đi?” Ánh mắt Mộc Linh lập tức xuất hiện đầy vẻ hoảng loạn, nàng bây giờ gần như đã chọn dựa dẫm vào Hoàng Long, nghe hắn rời đi, từ sâu trong linh hồn nàng xảy ra hoảng loạn.

Hoàng Long vỗ lưng nàng trấn an. “Em yên tâm, cứ qua một thời gian tôi sẽ về, sau khi em bán công ty thì cùng Mộc Anh ở nhà chuyên tâm phụ giúp Khuynh Nhan cùng Diễm Hà, tuy biết đó không phải sở thích của các em, nhưng người anh tin tưởng được quá ít, ngoại trừ Khuynh Nhan, Diễm Hà và Liên Mị ra, tôi không thể tin tưởng được ai.

Em hiểu ý tôi chứ? Tôi muốn tận dụng trong thời gian ngắn nhất em có thể trồng được một khu vực thực phẩm, rồi cấp đông chúng lại chuẩn bị cho sau này khi có chuyện xảy ra.”

Mộc Linh nhìn mặt Hoàng Long vô cùng nghiêm túc, nàng cũng chỉ có thể gật đầu. “Vậy chủ nhân có thường xuyên về không?”

Hoàng Long nhẹ đặt tay lên má Mộc Linh. “Gọi anh được rồi, chỉ lúc làm chuyện này gọi chủ nhân là được.”

“Em vẫn muốn gọi anh là chủ nhân.” Mộc Linh cười nói.

“Không sợ Mộc Anh nghe thấy sao? Cô bé đó rất nhạy cảm đấy.” Hoàng Long nghĩ đến cô nàng Mộc Anh công chúa, trong đầu không khỏi nhớ đến cái mặt lạnh của nàng.

“Mộc Anh sẽ không dám nói gì đâu, với lại em thích gọi là chủ nhân hơn, cảm giác rất kích thích.” Mộc Linh nằm trong lòng hắn nói. “Chủ nhân nói đi, người có thường xuyên về hay không?”

“Có thể có, có thể không, anh đi làm việc cho người khác, còn phải tùy theo sự sắp xếp của nàng ta.” Hoàng Long nói, hắn quả thật cũng chẳng dám chắc, việc giết dị thú không gian bôn ba trong vũ trụ là chuyện bình thường, có khi một hai năm chẳng trở về nhà được một lần, nhưng chỉ cần giết nhanh thì mỗi tháng có thể về một lần.

Mộc Linh thăm thẳm thở dài. “Anh là muốn đi giết dị thú không gian phải không?”

Hoàng Long có phần kinh ngạc nhìn Mộc Linh trong ngực. “Sao em biết?”

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.