Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xâm nhập

Tiểu thuyết gốc · 1421 chữ

Chương 49: Xâm nhập

Hoàng Long ngồi trên cây nghe rõ tất cả, hắn không quá bất ngờ khi Mộc Viên và Mộc Lan tiếp tục hại Mộc Linh, chỉ có điều, hắn thấy không vui khi bố của Mộc Linh lại lấy nàng ra làm quá trình đánh cược.

Trong khi đó ông ta lại chỉ đưa mỗi một kẻ yếu ớt như Hỏa Nhi xuống để bảo vệ Mộc Linh.

Suy nghĩ một hồi hắn thấy không nên nói chuyện này cho Mộc Linh, dẫu sao để lại chút ký ức tốt đẹp cho nàng về Mộc Lộ là vẫn hơn.

Đã xác định được ba mục tiêu, Hoàng Long cũng không vội giết mà chờ đến ngày mai, lúc đó một lần giết gọn đỡ tốn thời gian.

Rời khỏi trang viên của Mộc Viên, Hoàng Long còn dự định đi gặp một người, dù hắn chẳng biết nói gì với người đó, mà chỉ là chuyển lời thay Diệp Cương.

Diệp gia so với Mộc gia còn mạnh hơn gấp vài lần, Mộc gia chỉ là một gia tộc chuyên về kinh tế, còn Diệp gia là một gia tộc thiên về chiến đấu.

Người của Mộc gia thực lực cao nhất chỉ dừng ở đấu tướng cửu tinh, còn người Diệp gia đã sớm gia nhập liên minh từ trăm năm trước, cả gia tộc có tới hai người đạt cấp lĩnh chủ nhất tinh.

Diệp gia có cùng chung thành phố với Mộc gia chỉ khác Mộc gia nằm ở phía bắc thành phố Thiên Tinh mà Diệp gia thì nằm ở phía đông.

Lăng không bay đến Diệp gia, Hoàng Long cũng không có gióng trống khua chiêng, hắn đến trước cửa Diệp gia.

Người bảo vệ nhìn thấy hắn liền chặn lại. “Nơi này là nơi ở của Diệp gia, lão già, chỗ này ông không nên tới.”

Hoàng Long nhìn người bảo vệ trước mặt, hắn lấy từ trong khối lập phương không gian ra một cái vòng cổ có chữ Diệp được khắc tinh xảo bên trên.

Hắn đưa nó cho người bảo vệ. “Có lẽ anh nhận biết thứ này, đưa nó cho gia chủ Diệp Thuần, ông ấy sẽ tự biết cần làm gì.”

Người bảo vệ cửa nhận vòng cổ trên tay Hoàng Long, hắn gật đầu nói. “Khách nhân xin đợi một chút, tôi vẫn cần phải bẩm bảo cho gia chủ một tiếng.”

Hoàng Long gật đầu, hắn vẫn đứng ở ngoài cửa chờ đợi.

Chiếc vòng cổ là thứ biểu trưng cho quyền lực ở Diệp gia, mà chiếc vòng cổ có chữ Diệp càng tinh xảo thì quyền lực của nó càng lớn.

Chỉ mất khoảng ba phút, người bảo vệ liền trở ra với chiếc vòng cổ, hắn nói. “Mời ngài theo ta vào bên trong, gia chủ đang chờ ở phòng khách.”

Hoàng Long không nói nhiều mà đi theo người bảo vệ vào bên trong, trang viên rộng lớn, người canh gác nhiều không đếm xuể, mà giữa đêm, người của Diệp gia vẫn còn đang luyện tập trong sân.

Người bảo vệ dẫn Hoàng Long tới một trang viên trồng đầy trúc xung quanh, người bảo vệ đưa tay mời Hoàng Long vào bên trong còn mình tự rời đi.

Hoàng Long đi thẳng vào bên trong, trang viên có duy nhất một con đường và một ngôi nhà thiết kế giống đình, chỉ có duy nhất một gian, cửa bên trong ngôi nhà vẫn mở.

Từ bên ngoài Hoàng Long đã thấy được một người đàn ông tinh linh với thân hình to lớn ngồi bên trong.

Hoàng Long dừng ở ngoài cửa, hắn hỏi người đàn ông. “Tôi đi vào được chứ?”

Diệp Thuần liền gật đầu, ông đưa tay chỉ Hoàng Long ngồi xuống ghế.

Hoàng Long ngồi xuống thoáng đánh gia Diệp Thuần, người đàn ông tinh linh này tuy đẹp, có điều vẻ đẹp của ông chỉ nằm trên mức phổ thông một chút, không giống với Diệp Cương.

Có lẽ Diệp Cương được di truyền nhiều hơn từ gen của mẹ.

Hoàng Long trực tiếp để tro cốt của Diệp Cương lên bàn, hắn thở dài nói. “Tôi đến gặp ông theo di nguyện của người bạn của tôi, cậu ấy nói muốn gặp ông lần cuối, cũng muốn nói với ông một điều, mẹ Diệp Cương cùng cậu ấy đều tha thứ cho ông.”

Diệp Thuần nhìn hũ tro cốt trước mắt, hai mắt sáng đầy sắc bén của ông vô thức ngấn lệ, ông lặng lẽ gật đầu.

Hoàng Long lại lấy ra một tấm ảnh của Diệp Cương đưa cho Diệp Thuần. “Đây là ảnh của Diệp Cương, ông có thể giữ nó, còn tro cốt của Diệp Cương, tôi vẫn phải làm theo di nguyện của cậu ấy, mang cậu ấy muốn ở bên mẹ của mình.”

Diệp Thuần cầm tấm ảnh trên tay, lão khó khăn nói. “Nó rất giống mẹ, có thể nói cho tôi biết nó vì sao chết không?”

Hoàng Long thở dài nói. “Cậu ấy bị người ta dùng độc của dị thú không gian giết.”

Diệp Thuần nghe được lời của Hoàng Long nói thì lão như bị sét đánh ngang tai, khuôn mặt cương nghị của lão nghệt ra, hai giọt lệ nóng còn vương trên khóe mắt triệt để lăn xuống gò má chai sạn của lão.

“Haizz, cả đời tôi nợ mẹ con cô ấy một lời xin lỗi, cậu có thể nán lại ít hôm để tôi biểu đạt lòng cảm ơn với cậu đã mang đứa con này về với tôi được không?” Diệp Thuần đưa đôi tay già nua vuốt ve chiếc bình đựng cho cốt của Diệp Cương nghẹn ngào nói.

Hoàng Long đặt tay nên bàn tay già nua của Diệp Thuần, giọng hắn trở lên trầm đục như cũ mà không phải già nua nữa, Diệp Thuần vốn đã phát hiện ra cậu đã giả dạng người khác:

“Bác ạ, cháu để Diệp Cương ở lại với bác ba ngày, nếu được, sau ba ngày, bác hãy đích thân mang cậu ấy tới hành tinh no.23s9, cậu ấy muốn được chôn cạnh bác gái, đó cũng là di nguyện cuối cùng của Diệp Cương.

Bác cũng đừng quá đau buồn, Diệp Cương là một người mạnh mẽ, cậu ấy sẽ không muốn người thân của mình chìm trong đau buồn.”

“Cảm ơn cậu, ba ngày sau tôi sẽ đích thân mang nó đến gặp cô ấy.” Diệp Thuần đứng dậy gập đầu thật sâu cảm tạ Hoàng Long khiến hắn vội đỡ lão dậy.

Rời khỏi Diệp gia trong lòng Hoàng Long như trút được một phần trách nhiệm trong người khiến đầu óc hắn thông thoáng hơn hẳn.

Sau khi làm xong việc ngày mai hắn có thể trở về hành tinh no.23s9.

Trở lại bên ngoài trang viên của Mộc gia chờ đợi cho đến chờ sáng.

Đúng 8 giờ sáng, sáu chiếc xe đi ra ngoài đi về hướng công ty của Mộc Viên.

Hoàng Long nhìn sáu chiếc xe rời đi, hắn liền biến mất, chẳng mất mấy phút hắn đã đứng trên đỉnh tòa nhà của công ty Mộc Viên.

Bằng vài thủ thuật, hắn đã đi xuống được nội bộ công ty một cách dễ dàng, chín giờ thì nhân viên công ty mới có mặt, hiện tại chỉ có những người dọn dẹp vệ sinh trong công ty là đang làm việc.

Hoàng Long sau khi luồn lách qua những góc chết của các tầng thì hắn cũng tìm được phòng chủ tịch của Mộc Viên, lấp ở một góc nhìn người dọn dẹp vệ sinh đang đến gần, hắn hóa thành một điểm ảnh trực tiếp thay thế người dọn dẹp vệ sinh.

Còn người dọn dẹp vệ sinh đã yên mộng đẹp bên trong nhà vệ sinh bên cạnh.

Hoàng Long diễn đúng vai trò của mình, hắn tỉ mẩn dọn dẹp từng chút bụi một cách kỹ càng giống như người dọn vệ sinh vừa nãy.

Qua nửa tiếng đồng hồ, mấy người Mộc Viên đã đến công ty, hơn chục người đi trên hành lang không nói lời nào tiến vào phòng của Mộc Viên.

Hoàng Long nhìn đám người đi qua thì thầm nói. “Đủ ba người, còn thiếu hai người.”

*Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.