Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết

Tiểu thuyết gốc · 1543 chữ

Chương 50: Giết

Công việc dọn dẹp của Hoàng Long cũng rất nhanh kết thúc, dù hắn đã kéo dài đến hơn một giờ, nhờ máy theo dõi hắn biết được nửa tiếng sau thì Mộc Lan cùng trợ thủ của cô ta là Mộc Nhạc mới có mặt.

Đã không còn chỗ nào bên ngoài để dọn, hắn trở lại nhà vệ sinh kiểm tra người dọn vệ sinh vẫn bất tỉnh trên bồn cầu, hắn liền đứng bên trong chờ đợi Mộc Lan tới, lại kiểm tra tất cả các thiết bị lắp trong phòng đều hoạt động tốt.

Hắn mới yên tâm ngồi nghỉ trong phòng vệ sinh.

Bên trong phòng của Mộc Viên, Mộc Dĩnh sau khi nghe một cuộc điện thoại thì nói với Mộc Viên. “Đại trưởng lão, Mộc Lan đang đi lên.”

Mộc Viên nhíu mày nói. “Cũng đúng tác phong của cô ta, thường đến trước mười năm phút, không có vấn đề gì.”

Hoàng Long bên ngoài phòng vệ sinh không khỏi mỉm cười. “Tiết kiệm được mười năm phút.”

Mộc Lan cùng với Mộc Nhạc dẫn theo năm người của bảo vệ đi lên.

Nhan sắc của Mộc Lan cũng coi là xuất sắc, hai mắt tinh xảo, đôi môi đỏ quyến rũ, làn da trắng ngần, kết hợp với bộ váy bó sát người, có thể nói là một yêu tinh câu dẫn người.

Mộc Lan vừa bước vào phòng liền nhoẻn miệng cười. “Chào lão Viên.”

Nụ cười của nàng ta gần như câu dẫn toàn bộ đàn ông trong phòng, thậm chí Mộc Dĩnh cũng mỉm cười một cách vô thức đáp lại nàng ta.

Người đàn ông duy nhất trong phòng không chú ý đến Mộc Lan là Mộc Viên.

Không phải Mộc Viên không chú ý đến sắc đẹp của Mộc Lan, mà hắn đã học được cách miễn nhiễm với vẻ đẹp của nàng ta, hắn chỉ tay vào ghế. “Ngồi xuống đi, chuyện tối qua ta nói, cô nghĩ thế nào?”

Mộc Lan ưu nhã ngồi xuống, nàng ta gác đôi chân thon dài của mình lên bàn, hơi nhíu mày nói. “Lần này cần làm dứt khoát, nếu cứ tổn thất nay ba người, mai ba người, ta sợ người bên dưới chúng ta cũng không chịu được.”

“Ta cũng cho là như vậy, nên kế sách này Mộc Dĩnh đưa ra ta rất đồng tình.” Mộc Viên nói.

“Vậy sau đó thì sao? Địa bàn của lão Mộc Lộ cùng Mộc Dương thì sao? Chúng ta nên nói rõ ràng một chút, tránh sau này có khúc mắc làm ảnh hưởng đến chuyện hợp tác.” Mộc Lan quăng cái nhìn quyến rũ về phía Mộc Viên.

Tỏ ra như không biết, Mộc Viên nói. “Như ta đã nói, ai giết được Mộc Linh thì người đó có thể đạt được địa bàn của lão Mộc Lộ.”

Mộc Lan đang định nói thì bỗng có tiếng gõ cửa vang lên, Mộc Viên nhìn qua cửa kính thấy là người dọn vệ sinh liền nhíu mày nói. “Đuổi khỏi công ty.”

Một người bảo vệ gật đầu, liền đi ra mở cửa.

Mộc Viên tiếp tục nói. “Chúng ta phái ra hai người đấu sĩ cửu tinh, người nào trong hai người đó giết được Mộc Linh thì sẽ có được địa bàn của lão Mộc Lộ.”

Mộc Lan hơi nhíu mày xong cũng gật đầu. “Được.”

“Chỉ sợ các ngươi không có mạng mà giành địa bàn đâu.” Một giọng khàn khàn ngoài cửa vang lên, người bảo vệ đi ra mở cửa lúc này đổ ầm xuống.

Đám bảo vệ của Mộc Viên và Mộc Lan cũng phản ứng vô cùng nhanh nhẹn, lập tức bao vây lấy năm người bên trong, một người còn nhanh chóng ấn nút báo khẩn cấp.

Tiếng còi báo động vang khắp công ty, hai lực lượng đấu tướng trong công ty lập tức chạy lên trên phía phòng Mộc Viên.

Hoàng Long đá cái xác dưới chân vào trong, hắn chậm rãi đóng cửa vào, hắn nhìn Mộc Viên và Mộc Lan nói. “Các ngươi ai muốn chết trước.”

Mộc Viên nhìn Hoàng Long chỉ có một mình, liền ra lệnh cho đám thủ hạ. “Giết đi.”

Mấy người bảo vệ liền rút súng ra bắn liên tiếp về phía Hoàng Long, súng của bọn họ đều được thiết kế có thể làm bị thương cấp đấu tướng.

Một loạt đạn như mưa bắn về phía Hoàng Long nhưng hắn trực tiếp phát ra một luồng ánh sáng tinh quang đánh bay toàn bộ những viên đạn bắn tới.

Uy lực luồng sáng tinh quang sau khi đánh bật những viên đạn uy lực cũng không hề giảm mà còn trực tiếp xuyên thủng súng trên tay mấy người bảo vệ.

“Cấp lãnh chủ.” Đám bảo vệ nhìn Hoàng Long thể hiện sức mạnh thì cũng lấy làm hoảng sợ, cấp đấu tướng mặc dù vận dụng được sức mạnh tinh quang, song không thể phóng ra ngoài cơ thể, chỉ có đạt tới cấp lãnh chủ mới có thể tự do điều khiển sức mạnh tinh quang.

Mặc dù sợ hãi, nhưng đám người bảo vệ được huấn luyện liều chết bảo vệ chủ nhân, không nói nhiều lời chúng liền xông thẳng tới người Hoàng Long.

Mộc Kinh thấy thực lực của Hoàng Long cũng không sợ hãi, mà nhảy tới chỗ hắn, sức mạnh tinh quang tụ lại ở đầu quyền, trên bàn tay hắn từ lúc nào cũng xuất hiện một lớp giáp tay mỏng như cánh ve.

Hoàng Long chẳng thèm để ý tới đám bảo vệ cùng Mộc Kinh, hắn hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng thở ra, hơi thở của hắn mang theo vô số lôi điện cùng kình phong.

Đám bảo vệ cùng Mộc Kinh kẻ bị lôi điện giật chết, kẻ bị kình phòng xé nát.

Cuộc chiến chỉ vừa xảy ra đã kết thúc, máu tươi chảy ra đầy sàn.

Làm một sát thủ, Hoàng Long cũng không thích nói nhiều, hắn đi tới trước Mộc Dĩnh cùng Mộc Nhạc, hai tay làm thế búng nhẹ đặt lên trán hai nàng.

Tay khẽ cong liền hắn ra đập vào đầu hai người, chỉ thấy hai đầu lâu trực tiếp bị bắn thành tro tàn rơi xuống cổ, chứ không phải máu tươi như vốn thấy.

Mộc Lan cùng Mộc Viên nhìn thấy cảnh này thì kinh hoàng, cả hai quỳ xuống dập đầu nói. “Đại nhân, người thuê ngài giết chúng ta là ai, chúng ta nguyện dùng gia sản của mình để đổi lấy mạng.”

Hoàng Long nhìn hai kẻ vốn vừa rồi quyết định sinh tử của Mộc Linh, nay lại quỳ dưới chân hắn xin tha mạng, quả thật thời thế thay đổi khôn lường.

Vốn lúc này Hoàng Long đang cần tiền, nhưng hắn không nghĩ mình cần tiền đến mức dùng hai kẻ này, bên trên chúng còn có người khó đối phó, thay vì dây dưa một cách ngu xuẩn, thì cứ trực tiếp giết đi là xong chuyện.

Dù có người điều tra tới Mộc Linh, cũng chẳng thể kết luận được cô nàng yếu đuối phải bán đi công ty để tránh sóng gió có thể giết người.

Hoàng Long vung chân trực tiếp đá bay Mộc Viên vào tủ đựng tài liệu, cả người hắn dính chặt bên trên, máu tươi bắn tung tóe, sinh cơ cứ vậy chấm dứt.

Mộc Lan nhìn thấy cảnh này biết người ra tay tàn nhẫn, nàng trực tiếp cởi bỏ quần áo, cúi xuống liếm giày Hoàng Long. “Đại nhân, ta có thể làm chó cho ngài, thân thể của ta cũng tùy ý để ngài chơi đùa, xin ngài tha cho ta một mạng.”

Hoàng Long chỉ liếc nhìn người ngọc bên dưới không quá một giây, hắn lại một lần nữa vung chân cắm thẳng đầu Mộc Lan xuống dưới sàn, trong khi đó, nửa thân sau của nàng vẫn đang trong tư thế quỳ.

Giết người xong hắn thở dài nói. “Nếu Diệp Cương còn sống, có thể cậu ấy cũng sẽ giết cô, vì kẻ thù đầy thủ đoạn như cô, quá nguy hiểm!”

Nói rồi hắn đấm vỡ cửa kính lăng không bay đi mất, để lại đám người đấu tướng đang ở bên ngoài cố gắng mở cửa phòng Mộc Viên, chỉ sau vài giây Hoàng Long rời đi, căn phòng cùng dãy hành lang trực tiếp phát nổ.

Mà một con robot nhỏ không biết từ lúc nào đã vô hiệu hóa toàn bộ hệ thống an ninh trong công ty, xóa bỏ toàn bộ camera ngày hôm đó ghi lại.

Đến sân bay với một bộ dạng của một thiếu niên hành tinh no. 289, một chủng người cây to lớn, Hoàng Long ngồi lên phi thuyền trở về hành tinh no. 23s9, đã một ngày không liên lạc với mấy người Mộc Linh, có thể sẽ làm họ lo lắng nên hắn muốn trở về ngay trong ngày.

*Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.