Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1 : Bước ra từ mạt thế

Tiểu thuyết gốc · 1012 chữ

Chương 1 : Bước ra từ mạt thế

Tiếng bước chân vội vã vang dội trong hành lang không một bóng người, Trần Hạo nhanh chóng đổi băng đạn, đưa tay lên lau vết máu nơi khóe miệng đã trầy xước.

Thầm chửi thề một câu “Chết tiệt!”, hắn tiếp tục lê thân về phía trước, nhiệm vụ lần này là căn cứ bắt buộc hắn phải làm, còn đưa đến vài vị “đồng đội” mặt ngoài là muốn trợ giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ, sâu trong lại bao hàm tính kế muốn cột Trần Hạo vào chỗ chết.

Nếu không phải bọn họ cố ý kéo dài thời gian thì làm sao tình cảnh lại như bây giờ ? Trong khi hắn gian khổ chạy trốn khỏi đám tang thi, đám người đó đã thoải mái lên xe leo về căn cứ ?

Kì thực, Trần Hạo biết, tất cả những chuyện này đều là do cấp trên sai sử, họ đã muốn tiêu diệt hắn từ lâu nhưng e ngại dị năng lôi hệ cấp 8 kia nên không dám làm càn trước mặt.

Ha ha, nực cười, đã muốn diệt hắn, vậy mà còn tưởng bở muốn moi móc chút lợi ích cuối cùng ?

Không dễ dàng đến vậy đâu, các người muốn ta vì mạng sống mà tiêu diệt đám tang thi như thủy triều kia, ha, vậy ta liền tự mình dâng lên cho bọn chúng ăn, để xem căn cứ này ứng phó thế nào....

Nghĩ kĩ càng, Trần Hạo ném đi khẩu súng trong tay, nhìn ra ngoài cửa kính nơi hành lang u ám, chỉ thấy một đàn tang thi đông như kiến tụ tập trước tòa nhà, gần như là phát điên mà cào xé cửa tầng trệt, thậm chí còn chồng lên nhau để bò lên.

Hắn âm trầm cười cười, nơi này là lớp phòng ngự đầu tiên bên ngoài căn cứ, bình thường có rất nhiều người thường trực nhưng hôm nay lại chẳng có một bóng ma nào cả.

Đưa tay mở cửa kính, Trần Hạo mỉm cười nhẹ nhõm, mở rộng cánh cửa sang hai bên, hắn xoay người nhảy xuống giữa đàn tang thi.

Cuối cùng cũng được giải thoát rồi...

Sống hơn mười năm tại mạt thế, nhìn nhân tâm ngày càng mục nát, hắn kì thực rất mệt mỏi, rất rất mệt mỏi, chỉ muốn ngủ một giấc rồi không bao giờ tỉnh dậy nữa...

Trải qua người thân bỏ rơi, đồng bạn phản bội, hắn đóng cửa trái tim, ngày càng lãnh đạm, ngoan tuyệt, không tin vào thứ gọi là tình thân, tình bạn trong thời đại mạt thế.

Tình thân trong thời đại này, còn chẳng bằng một bao mì gói đã hết hạn...

Trần Hạo yên lặng nhắm mắt, cảm nhận cơn đau đớn khi bị cắn xé, người thường sớm đã thét lên, hắn thế nhưng lại cười cười

Quả thực đau, tứ chi bị xé ra, từng thớ thịt bị cắn xuống... nhưng chẳng sao cả, hắn đã không còn vướng bận rồi...

Mạt thế, tạm biệt !!!

Có lẽ, tiếc nuối duy nhất chính là Trần Hạo không được tận mắt tận tay nhìn thấy căn cứ bị hủy diệt, hắn thật sự rất muốn xem nhưng là không được rồi...

Mở mắt ra một lần nữa, lại là cảnh tượng gì đây ?

Nghe nói con người sau khi chết sẽ được đầu thai, Trần Hạo có chút chờ mong rồi...

----Phân cách tuyến----

Tinh cầu Krum, trong một bệnh viện bình thường tại thành phố Lover

Y tá từ trong phòng sinh đi ra, trên tay còn ôm một đứa nhỏ mới sinh bụ bẫm, đưa đứa nhỏ cho một người đàn ông trung niên vừa nãy vẫn còn đi đi lại lại trước cửa phòng :

- Chúc mừng ngài, là một bé trai khỏe mạnh.

Người đàn ông kia tay run rẩy, khuôn mặt hiền hậu vì quá hưng phấn mà nhăn lại, ông lặp đi lặp lại lời y tá vừa nói :

- Là một bé trai, là một bé trai, Trần Dũng ta rốt cuộc cũng có con rồi.

Nói rồi, ông nhanh chóng ôm con vào phòng sinh, mừng rỡ nói với người vợ vừa mới đẻ xong , mặt vẫn còn tái nhợt của mình :

- Elina, nhìn này, đây là con của chúng ta, là con của chúng ta này...

Elina là một người phụ nữ có khuôn mặt đoan trang, hiền hậu. Bà năm nay đã hơn ba mươi tuổi, cũng gần bốn mươi rồi, kết hôn năm năm mới có con sao lại không vui sướng hồi hộp cho được.

Ôm lấy đứa bé một cách dịu dàng, đầy yêu thương. Bà cười cười nói với chồng mình :

- Con mình thật là dễ thương, ông xem, nên đặt cho nó cái tên gì bây giờ ?

- Theo ta thấy, ờm...... hay đặt tên nó là Trần Hạo đi, em thấy được không ?

Elina mỉm cười, nàng không trả lời câu hỏi của chồng, chỉ cúi đầu nhìn đứa con trong lòng, hỏi nhỏ :

- Bảo bối, con có thích cái tên Trần Hạo không ?

Trần Dũng nghe thấy lời vợ nói, lòng thầm nhẹ nhõm, vợ chồng ông nghĩ tên cho con đã lâu, từ khi Elina được phát hiện mang thai đã bắt đầu tìm hiểu nhưng vẫn chưa có cái tên nào vừa ý .

Chủ yếu là vợ ông có h..ơi..hơi khó khăn về vấn đề tên gọi này, ông đã từng đưa ra rất nhiều ý kiến nhưng chỉ nhận về một cái trừng mắt của vợ

- Cái tên gì khó nghe như vậy, ông đây là muốn làm cho có lệ đúng không ?

- Không được, cái tên này không đủ ý nghĩa, tìm cái khác đi

- Cái ông già này, mỗi cái tên mà cũng không xong, đầu óc ông để đi đâu rồi ?

Trần Dũng thật sự đau đầu a, ông đã rất cố gắng mà...

Bạn đang đọc Tinh Tế Trọng Sinh Chi Ái Nhân sáng tác bởi Bịrađảoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bịrađảoa
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.