Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ tang và hôn lễ

Phiên bản Dịch · 3500 chữ

Lạnh.

Persephone lạnh đến không thể hít thở, cô muốn mở mắt nhưng cho dù động tác nhỏ như mở mắt như thế cũng vô cùng khó khăn. Thân thể như chìm trong lớp vải bố, không hề có sức nhúc nhích.

Vô số tạp âm líu ríu bên tai, khó chịu đến mức khiến cô miễng cưỡng mở mắt. Thế giới ngoài mí mắt là những bóng người màu đen phản chiếu trên vách tường, vặn vẹo như nhánh cây lay động.

"Mau chuẩn bị thêm nước suối đi và bảo nô lệ mang đến thêm nhiều dầu ô-liu vào."

Theo những lời này vang lên, một chậu nước lạnh đổ ập xuống người Persephone, buốt lạnh tận xương khiến hàm răng cô va vào nhau. Những thanh âm ồn ào này như xe lửa trên đường ray, càng ngày càng đến gần, thẳng cho đến khi những tạp âm đó rõ ràng trước mắt.

"Mang thêm sáo Aulos và đàn Lyre nữa, sáo Syrinx làm từ cây sậy đâu? Nhạc cụ dùng để hòa tấu trong hôn lễ đã chuẩn bị xong hết chưa?"

*(sáo Aulos: là một nhạc cụ mà người chơi phải đặt hai đầu Aulos vào miệng cùng một lúc, và chơi cả hai cùng một lúc. Điều này khiến Aulos là một nhạc cụ khó chơi, đòi hỏi người chơi phải luôn làm chủ được nó;

đàn Lyre: là một trong những nhạc cụ dây lâu đời nhất được biết đến. Theo thần thoại Hy Lạp, thần Hermes đã sáng tạo ra cây đàn Lyre từ mai rùa và ruột bò, sau đó cây đàn được trao lại cho thần Apollo;

Syrinx là một nhạc cụ hơi có nguồn gốc ở Hy Lạp. Nó bao gồm nhiều ống tre có kích thước khác nhau, liên kết với nhau trong theo thứ tự tăng dần của kích thước, đường kính và chiều dài. Người chơi phải thổi vào đầu ống và mỗi ống sẽ tạo ra một nốt khác nhau. Syrinx được coi là nền tảng cho Harmonica hiện đại.)*

Có người vội vàng rời khỏi, lại có người mang theo giỏ hoa tươi đi vào.

"Bột lúa mạch và gia súc đã được tắm rửa sạch sẽ đâu rồi? Nhanh cột trâu đực vào xe kéo để tân nương cưỡi sau khi tắm xong."

Một người phụ nữ nghiêng người, sửa soạn lại vải dệt lông dê sặc sỡ, cô ta ngẩng đầu hô to: "Bánh hạt mè đâu rồi? Càng nhiều càng tốt, đã làm xong hết chưa?"

Persephone mơ màng nhận ra đầu mình đang gác trên một phiến đá, có ai đó đang xối nước lạnh lên người cô. Làn da vốn mất nhiệt nghiêm trọng nay bị nước trôi rào rạt như bỏng cháy.

Thanh âm như vịt cạp cạp bên tai cùng loại với kiểu tán gẫu của các bà các cô ở đầu thôn kia khiến cô càng thêm đau đầu.

Ngay tại lúc Persephone nghĩ rằng loại tra tấn này đã quá đáng lắm rồi thì trong tầm mắt mơ hồ của cô, một người ngồi xổm xuống bên cạnh cô, lôi ra từ đâu một tấm ván gỗ chà lên da cô, đụng đến miệng vết thương trên da bị nước ngâm trắng, đau đến mức khiến da đầu người như muốn nổ tung.

Đây là tẩy lông cho heo chờ bưng lên nồi luộc phải không?

Persephone thật không ngờ lão biến thái kia giết người còn chưa đủ, còn muốn lăn qua lộn lại tra tấn mấy lần liền không để cho cô thoải mái. Cô cố sức nâng lên mí mắt, tầm mắt như rơi vào kẹo mạch nha dích đặt, mờ mờ màu hổ phách khiến cho tất cả hình ảnh đều hiện lên cảm giác ghê tởm đến hoang đường cực điểm.

Màu vàng là chỉ ánh lửa đang phập phùng, mờ mờ là chỉ đoàn người.

Vài người phụ nữ vây quanh cô, họ đổ nước suối lên người cô, dòng nước lạnh như băng khiến cho đất bùn và nước biển trên người cô trôi đi sạch sẽ.

Persephone ngây người một lúc mới nhận ra mình không mặc quần áo, cảm giác xấu hổ nảy lên trong đầu. Cô muốn nâng cánh tay nặng nề tìm quần áo. Nhưng thân thể ngâm trong nước như chìm trong xi măng, càng giãy dụa càng không thể động đậy.

Chuyện duy nhất cô có thể làm là cố sức ngẩng đầu, thấy rõ ràng xung quanh mình đều là nữ mới thở phào nhẹ nhõm, một lần nữa tê liệt nằm như xác chết.

Mặc dù bị nữ giới nhìn thấy hết ... cũng thật khó chịu a.

Có người nói: "Thoa dầu ô-liu lên người tân nương đi."

Vài người đỡ hai cánh tay cô đỡ cô nổi trên mặt nước, có người dùng khăn bố lau khô thân thể cô. Lại có người vươn tay lau chùi trên da cô, xoa bóp từng bộ phận cơ thể mang đến xúc cảm lành lạnh.

Persephone: ... Hoàn toàn không thể chịu nổi phương thức xoa bóp khiếm nhã như xoa da gà này.

Có người cảm thán: "Làn da này thật mượt mà, nếu như Aphrodite nhìn thấy cũng sẽ phải nhường lại hào quang thôi."

Persephone nghe câu khen ngợi như thế chẳng khác nào câu nói con heo này thật mập, thoa dầu đến khi thịt sáng lên là có thể làm thịt được rồi.

Cho dù ở thời đại nào thì tám chuyện vẫn là sở thích vĩnh viễn không thay đổi của loài người, những người phụ nữa này vừa xoa xoa chà chà da cô, vừa dùng ngữ khí bi thương nhắc đến người chết trên thuyền. Đã tìm thấy mười cỗ thi thể, ba người trong số đó là đồng tộc của họ.

Bởi vì chết vì thảm họa trên biển, còn đụng độ phải tai nạn kinh hoàng biến thành khung xương không thể tin nổi. Lão tư tế nói rằng bởi vì liên quan đến Địa Phủ dơ bẩn, không có cách nào tổ chức đám tang bình thường cho họ, chỉ có theo tân nương tổ chức Minh hôn, để cho những linh hồn ấy xuống theo đến Địa Phủ mới có thể bảo vệ người sống.

Persephone lập tức bịt tai lại khi nghe thấy hai từ "hiến tế" và "tân nương", hai từ này đi cùng với nhau chẳng khác nào cắt cổ, cô chỉ hận không thể lập tức gỡ luôn đôi tai xuống, để cho thanh tĩnh luôn.

Những người phụ nữ đó vừa tán gẫu vừa cạo cạo khắp người Persephone một lần, cô lại đau đến chết lặng như tự kỷ. May mắn thay sau khi thoa xong dầu làm mềm da, thì lớp vải được mặc lên người cô nhanh chóng mang đến cho cô sự ấm áp cứu mạng, mới miễn cưỡng giữ lại một hơi.

Một lần dằn vặt lăn qua lăn lại như thế này, Persephone cảm thấy mệnh mình đã bay mất chín phần, hồn phách phiêu phù trên đầu có thể bay mất bất cứ lúc nào.

Mà những người phụ nữ đó còn chưa buông tha cô, lấy ra một đống hương cao dính dính thoa lên da cô, thoa thoa xoa xoa như nhào bánh mì vậy, hận không thể xé mở miệng vết thương của cô, nhét hương liệu vào làm thành xác ướp.

Sau đó bảy đến tám cánh tay kéo Persephone đi ra ngoài vài bước rồi đặt cô lên giường cẩm thạch bắt đầu trang điểm, hoa tươi khoác thân, dây vàng mang cổ.

Thần chí Persephone đã chậm rãi khôi phục, độ ấm từ vải vóc từng chút một nhập vào làn da, xua đuổi hơi lạnh ra ngoài.

Cô cúi đầu nhìn trang phục trên người mình, là một lớp lông dê làm thành váy dài, kim cài trên đầu vai khâu vải thành tay áo, một sợi đai lưng vàng quấn quanh người, thành hình thức cao eo.

Màu sắc chủ đạo của váy là đỏ kim sáng bóng dưới ánh lửa loang lổ, mép váy có hoa văn màu chàm, uốn lượn theo đường cong cơ thể, leo lên cổ áo, thành hoa văn ngay ngắn xinh đẹp.

Trang phục như thế này, chính là một con gà cảnh hoa lệ, cả người đều là màu sắc chói mắt.

Persephone bị trang phục một lời khó nói hết này làm cho hoa cả mắt, quá độ hoa lệ chính là biến thành nhà quê, ai có thể áp chế được nhiều sắc thái như thế cơ chứ. Cô dứt khoác nhắm mắt lại, thả nhẹ hơi thở tích tụ sức lực, cho dù tuyệt vọng như thế nào thì cũng phải dùng toàn lực hướng về phía trước.

Giống như gián vậy, cho dù nước sôi đổ thân, rớt xuống toàn bộ cánh cùng chân, cũng phải ương ngạch dùng thân thể của mình xoay vòng vòng trốn thoát.

.... Cô vậy mà bị tưởng tượng của chính mình làm cho buồn nôn rồi.

Ngoài cửa có người hô to: "Xe ngựa của Thần Mặt Trăng đã chạy đến phía Tây rồi, chúng ta phải hoàn thành nghi thức hôn lễ trước khi Nữ Thần Bình Minh rũ xuống ngón tay hoa hồng của ngài ấy."

Câu nói ấy là lời thúc giục, Persephone nhận thấy được có vài đôi tay lập tức kéo tóc cô, sợi tóc quá dài cho nên không nghe lời nơi nơi rối tung, căn bản không thể chải mượt trong thời gian ngắn được.

Nhưng họ cũng không quan tâm nhiều như thế, lỗ mãng dùng sức mà chải thuận tóc cô, cài lên vòng hoa.

Nước mắt Persephone đều bị họ kéo ra, cô vội vàng vươn tay ôm đầu, sắp bị mấy người kéo đến trọc rồi đấy. Ngón tay không chạm đến tóc mà là lá cây mềm mại lành lạnh, không kịp thấy rõ là loài lá nào thì có người kéo chân cô.

Persephone giật mình cúi đầu, lá cây tròn như trứng của vòng hoa cọ cọ đầu ngón tay cô, đóa hoa màu đỏ tía cũng rung động theo.

Một bà lão có màu da ngăm đen ngồi xổm trên mặt đất, dùng sức nâng chân cô lên, giúp cô mang giày.

Ngón chân Persephone đột nhiên dùng chút lực cuộn lại, ý định vung chân đá hiện lên trong nháy mắt, sau đó nhấc váy bỏ chạy. Nhưng sau khi ý định này hiện lên trong đầu, ngón chân cô lại do dự thả xuôi.

Có nhiều người ở đây lắm, đá bay một người thì ngoại trừ uổng phí sức thì không còn tác dụng nào khác.

Persephone hít sâu, dằn xuống cảm giác sợ hãi đang tán loạn trong cơ thế, cuối cùng vẫn gắt gao giữ chặt dây thần kinh lý trí, không dám mạo hiểm.

Những người phụ nữ đó vây quanh cô, vây quanh như nhà giam vậy, kéo cô đi ra ngoài.

Cửa gỗ nặng nề được người từ trong đẩy ra, bên ngoài là một hành lang đá, đèn treo bằng đồng thau kẽo kẹt vang trên đỉnh đầu, phía cuối hành lang có một đài bóng loáng làm từ đá, bên trên có một chậu củi đang bốc cháy.

Bước chân Persephone mềm oạt, tầm mắt vẫn lờ mờ như cũ, bị người vừa kéo vừa đẩy đi về phía trước, chỉ cảm thấy mặt đất bằng phẳng xung quanh bắt đầu vặn vẹo.

Cô muốn ngủ, muốn nằm thẳng cẳng, muốn giả chết.

Đã mười mấy tiếng đồng hồ tai nạn kể từ lúc cô xuyên không đến đây, khiến lồng ngực cô buồn đau, đổ mồ hôi lạnh, quả thật chính là biểu hiện của mệt nhọc quá độ cộng thêm triệu chứng trước khi chết do thức đêm.

Sau này nếu như có thể sống ... phải ngủ sớm dậy sớm.

Cô vừa để suy nghĩ mình phiêu tán vừa liếc ngang liếc dọc tìm đường chạy trốn. Hoàn toàn không biết đâu là đường sống giữa căn phòng đá tảng đáng sợ, đường đá, và đuốc thoảng mùi thông.

Khi cô vừa mới bước ra sân, chân Persephone vừa mới đạp lên bùn đất thì chợt nghe thấy thanh âm thê lương gào thét, đáng sợ đến mức lông tơ dựng thẳng.

Vô số người vây quanh cạnh vài chiếc xe la, trên xe được tạm thời lắp vài tấm ván gỗ đảm đương giá để xác, trên đó là xương cốt của thủy thủ đoàn vớt lên từ biển cả.

Có vài người phụ nữ vây quanh xe, gào rống kéo vò đầu bứt tai, không hề nương tay mà dùng móng tay cào mặt mình, khóc đến cào tim xé ruột.

"Chàng trẻ tuổi như thế, Hades ác độc nỡ lòng nào tước đoạt sinh mệnh chàng cơ chứ, Minh Vương chết tiệt hãy mang tôi đi aaaa, đừng bắt cha của con tôi đi mất!"

Persephone nhìn thoáng qua vài chiếc xe la ấy, trên mỗi chiếc xe đều đặt hai cỗ thi thể, vải đay bọc xác. Bên cạnh xe là bình nước dùng để xử lý thi thể và bình hương cao, còn có vài bình gốm cỡ lớn và dầu.

"Hades?" ... Tên này thật quen tai.

Persephone cũng không có sức mà ngẫm nghĩ, lại một hồi tiếng khóc vang lên, những người phụ nữ kéo cô kia như đã thương lượng trước với nhau vậy, tất cả đều kéo váy áo ôm mặt rơi lệ.

Khóe mắt Persephone cũng xuất hiện ánh nước, thật là quá bi thương mà ... Như thế nào không chết nhiều hơn. Kẻ buôn bán người trên biển có mấy ai là người tốt đâu, lại càng không cần phải nói hiến tế người, không gặp sét đánh thật là xin lỗi trời đất.

Bên cạnh nhóm phụ nữ khóc tang là một nhóm đàn ông cầm đuốc.

Khuôn mặt họ không thay đổi như là đã nhìn quen cái chết rồi, có người còn ngược lại thúc giục: "Trời sắp sáng rồi, lễ tang và hiến tế phải cử hành cùng nhau, để tân nương dẫn theo họ gõ cửa Địa Ngục đi."

Tân nương Persephone: " ... "

Đừng khách khí, dẫn theo mười người là dẫn, dẫn một đám cũng là dẫn, hay là tất cả cùng nhau theo cô đi gõ cửa đi.

Những người phụ nữ giữ chặt tay Persephone không cho cô chạy trốn lập tức thu hồi nước mắt, biểu tình dần nghiêm túc, sau đó kéo Persephone lại gần cỗ xe được hai con trâu kéo.

Thay vì nói giống như xe ngựa thì nó giống như một chiếc xe đẩy tay lớn hơn, trên xe còn trải cỏ khô và hoa tươi. Tay chân Persephone mềm nhũn bị ấn ngồi ở giữa, hai người phụ nữ cao lớn ngồi hai bên cô, mỗi người đều có thể nhìn thấy bắp tay ẩn dưới lớp tay áo.

Mức độ rắn chắc của cơ thể này làm cho Persephone yếu như gà nhìn một hồi lâu, mới suy yếu cúi đầu. Ngón tay cô cuộn thành nắm đấm, lòng bàn tay đầy mồ hôi, thể lực còn lại của cô ... cướp không nổi dây cương trâu.

Khi xe trâu bắt đầu đi, xe la đi theo phía sau. Thanh âm khóc tang như ung nhọt trong xương cốt, vẫn luôn dính sau lưng Persephone, như sợi dây thừng đòi mạng làm cho người ta hít thở không thông.

Mà trước xe trâu là vô số người giương cao ngọn đuốc mở đường, có một thiếu niên mặc váy bố ngắn, đội vòng lá non trên đầu, trong tay là một rổ bánh mè đen.

Thiếu niên kia để trần nửa thân trên vừa đi theo xe trâu vừa hô to: "Gặp gỡ chuyện tốt lành không cần phải ưu sầu nữa, hỡi thiếu nữ kia, hãy ăn thật nhiều bánh mè đen, sáng hôm sau sẽ tháo bỏ đai lưng đồng trinh hiến tế cho Thần linh, từ nay về sau đâm hoa kết trái, đâm hoa kết trái."

Thiếu niên vừa cao giọng nói cười vừa chia bánh mè đen cho mọi người xung quanh.

Persephone nhìn thấy tên đó ném bánh lên xe, yên lặng di chuyển chân, còn xì một tiếng trong lòng. Nhà ngươi mới đâm hoa kết trái, cả người ngươi đều nên chôn dưới đất, mọc lên thành trái rồi bọ người ăn luôn.

Người phụ nữ ngồi bên cạnh nói: "Cô nên cầu nguyện Thần Eros, cầu chồng cô một lòng bên cô, không hề chia giường của ngài ấy cho người đàn bà khác."

"Eros" ... Ai cơ?

Persephone mờ mịt một hồi, sau đó nhếch môi suy nghĩ, mới nhẹ giọng mở miệng: "Tôi sắp ... chết rồi."

Chữ "chết" không dễ phiên dịch, nhưng cô phát hiện khi mỉnh ở nơi này càng lâu thì có thể nghe hiểu càng nhiều từ ngữ, ngay cả từ chưa từng nghe một lần nào cũng có thể miễn cưỡng phiên dịch nghĩa của nó.

Cô vốn không muốn hé răng, bất cứ lời cầu xin tha thứ khóc lóc thảm thương không có tác dụng gì đối với đám cặn bã giết người này, cô lại càng không muốn mình yếu thế.

Nhưng theo từng bước đi của xe trâu, bước đi đến tử vong càng không ngừng đến gần. Persephone phát hiện mình đã sợ hãi đến đầu óc trống không. Tất cả suy nghĩ tuyệt vọng đau khổ đều vây trên môi lưỡi, hận không thể phát tiết toàn bộ.

Kết quả đợi cho cô mở miệng, lại phát hiện vô số suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cô thật ra chỉ có một câu mà thôi.

Cô sắp chết rồi.

Hai người phụ nữ ngồi bên cạnh cô quả nhiên bị câu nói này làm cho im lặng, nửa ngày đều không biết phải trả lời thế nào. Người phụ nữ bên trái nghẹn một hồi lâu, mới nói được một câu: "Sức mạnh của tình yêu có thể khiến cho tử vong nguyện quy hàng."

Câu nói này vừa kết thúc thì thanh âm khóc tang vang lên như sói tru từng đợt từng đợt sau lưng ba người họ.

Mọi người đều xấu hổ bắt đầu im lặng, chết chính là chết, yêu thương mấy đi nữa cũng không có cách nào khiến người chết sống lại. Câu an ủi này đừng nói là canh gà, ngay cả chân gà đều không bằng.

(Canh gà: ẩn dụ ám chỉ việc an ủi, việc bày tỏ nỗi lòng của dân Trung Quốc.)

Ngay lúc Persephone nghĩ rằng sẽ một đường kêu khóc kéo theo thi hài tiếp tục hành trình như thế thì những người đàn ông giương cao ngọn đuốc phía trước bắt đầu đáp lại thanh âm khóc tang ấy.

Bọn họ đong đưa cây đuốc trong tay, lớn tiếng hát ca: "Hỡi Nữ Thần của Síp, xin hãy thoa dầu mè lên người thiếu nữ, đưa đến trái tim của đức lang quân, trải ga giường trong phòng, pha chế rượu ngon cùng với mật ong thơm ngọt."

(Nữ Thần của Síp: ý chỉ Nữ Thần Tình Yêu và Sắc Đẹp Aphrodite, vì nơi Aphrodite ra đời là Petra tou Romiou - tảng đá khổng lồ trải dọc một trong những bờ biển đẹp nhất đảo Síp. Aphorodite là mẹ của Thần Ái Tình Eros)

Tiếng ca vui tươi vô cùng, làn điệu như mật ong tan chảy, tạo không khí mừng vui giữa ánh lửa bập bùng.

Mà người ôm cây đàn Lyre phía trước cũng bắt đầu diễn tấu, tiếng sáo Syrinx xuyên qua gió núi, vượt xa bóng đêm, quanh quẩn trên vùng đất phì nhiêu thần bí này.

Đây là ca khúc mừng kết hôn.

Nhưng những người ca hát, cho dù có cười lớn bao nhiêu đi chăng nữa cũng vô cùng miễn cưỡng.

Mà những người kêu khóc vẫn hô to sau lưng: "Người dũng cảm cao thượng đã rớt xuống Địa Phủ rồi, hoa tươi sẽ không bao giờ bừng nở, trái tim em cũng hóa thành đá."

Tiếng khóc và tiếng cười đan xen lẫn nhau, tựa như yêu ma quỷ quái nửa đêm mò ra tìm người hút máu, lại giống như bệnh viện tâm thần nào đó quên đóng cửa bệnh, khiến bệnh nhân ồ ạt sổ lồng.

Persephone ngồi trên xe trâu, yên lặng vươn tay bịt kín lỗ tai, nhưng cô vẫn có thể mơ hồ nghe thấy thanh âm khóc cưởi quỷ dị ấy. Lễ tang và hôn lễ cùng tổ chức thế này thật là hiếm gặp, thảm hơn chính là, hôn lễ vì cô mà tổ chức, lễ tang cũng thế.

Có câu chuyện ma nào đáng sợ hơn thế này không?

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.