Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hades, đói bụng

Phiên bản Dịch · 5115 chữ

Bi thương bị hắc ám lững lờ nuốt chửng.

Persephone trơ mắt nhìn cảm xúc như bi thương trong mắt đối phương kia đọng lại chưa đến hai giây đã hòa tan dần trên khuôn mặt vô cảm của hắn.

Ánh lửa như xà ảnh, vặn vẹo trên đường cong khuôn mặt lập thể của hắn. Cảm xúc si mê quấn quít nhìn cô vừa rồi bị ánh lửa quần ma loạn vũ tầng tầng búng bay, để lộ thanh tỉnh lạnh lùng và sự quan sát xa lạ.

Ánh mắt hắn có một khuynh hướng cứng rắn kỳ lạ, như hòn hắc diệu thạch có thể phản quang, tử khí âm trầm.

Hades thờ ơ nhìn nàng như nhìn vong hồn. Con rắn vàng cũng lạnh lùng quấn quanh cánh tay, đôi mắt đỏ mất dần ánh sáng khôi phục thành dáng vẻ nên có của một món trang sức, cứng còng rũ cái đầu tam giác của nó gục xuống.

Persephone cảm thấy ánh mắt của hắn còn đáng sợ hơn cả rắn độc, ít nhất rắn độc còn có cảm xúc, còn hắn thì nửa phần cũng không có.

Bàn tay cô vẫn đặt trên phần ngực lõm xuống của hắn, mà trên mu bàn tay cô là bàn tay mới phủ lên của Hades.

Vô số nhánh hoa mọc lên từ đôi tay hai người họ, chen nứt xương ngực dưới da thịt.

Thanh âm xương cốt giòn tan khiến răng Persephone tê rần, thậm chí nảy sinh nỗi sợ hãi mãnh liệt. Cô chưa bao giờ biết khi bùng nổ thì sức mạnh của mình có thể lớn đến mức này, xung động có thể giết người này, hoàn toàn không thể giải thích bằng adrenalin của loài người.

(Adrenalin: Đây là một hoocmon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi sợ hãi, tức giận hay thích thú, làm cho nhịp tim đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm.)

Tuy rằng đã ngăn cản được hành động hung ác của đối phương nhưng cũng đủ khiến cô chìm trong ác mộng giết người.

Tay Persephone run rẩy muốn rút về, lại phát hiện xương cốt dưới lòng bàn tay mình lại nát thêm một cây. Đây không phải cô ấn, mà do bàn tay của người đàn ông kia chợt dùng sức, đè tay cô xuống, hung ác ấn sâu thêm vào lồng ngực hắn.

Bàn tay Hades nóng vô cùng, nóng đến mức khiến mu bàn tay cô đều là mồ hôi ướt át. Hắn chạm lên mồ hôi trên mu bàn tay cô, như xác định điều gì đó bĩnh tĩnh cất tiếng: "Thể xác loài người?"

Linh hồn của Thần linh quá mức chói mắt, bao phủ tất cả hiện diện nhỏ bé của loài người, khiến mắt Thần cũng không thể ngay lập tức phát hiện đặc thù giữa linh hồn và thân thể nàng.

Hades nhìn thấy một luồng sự sống màu xanh lục qauy cuồng sâu trong thân thể nàng.

Đây là Thần lực, sinh cơ thuần túy kia không hề có vị mặn của biển, cũng không bị ô nhiễm bởi khí tức tử vong. Là Thần sống trên núi cao Olympus sao?

Thần hồn được Đất Mẹ chở che vì sao nhập vào thân thể ... thi thể nhân loại?

Hades không có tính tò mò, máu nóng trong thân thể hắn vẫn còn sôi trào, trên trái tim nở đầy thực vật tươi sống, tuy rằng đóa hoa đâm thủng ngực hắn nhưng cũng nhanh chóng chữa trị vết thương của hắn.

Trái tim chết lại bắt đầu rục rịch.

Thần lực của Thần Ái Tình mang đến dục vọng chiếm hữu điên cuồng và tình yêu hèn mọn, sau khi đâm vào tim sẽ hòa vào dòng máu vĩnh sinh của Thần, ngày đêm điên loạn không thôi.

Cho dù sinh linh đầu tiên mà mình thấy là một con bò, cũng sẽ khẩn cấp nhào đến.

Thần lực tùy hứng không hề e ngại điều gì này một khi đá dính phải thì không thể dùng phương pháp bình thường xóa bỏ được.

Cho dù trái tim đột nhiên ngừng đập, Thần lực ái tình cũng bị tắc nghẽn ở miệng vết thương, nhưng máu nóng trong thân thể vẫn chảy xuôi ma lực yêu nàng.

Trong lúc này lý trí Hades tạm thời chiếm phần thắng, lập tức muốn giải quyết mũi tên phiền phức ấy.

Hắn lại lần nữa dùng sức, ép tay nàng ấy sâu vào miệng vết thương, chạm đến cả xương cốt gãy của hắn, đồng thời lạnh lùng ra lệnh.

"Lấy toàn bộ nhánh hoa của nàng ra khỏi ngực ta."

Sự sống theo mũi tên ái tình đâm sâu vào ngực, trong thời gian ngắn lực lượng tử vong không cách nào lung lay chúng nó. Trước tiên phải lấy thực vật hoa lá ra, trì hoãn thời gian khôi phục của tim, sau đó nghĩ biện pháp xử lý mũi tên của Eros.

Đầu ngón tay của Persephone bị xương gãy đâm xước, cô không có cách nào giãy dụa, nhìn thấy ngón tay của mình từng chút từng chút một bị người đàn ông kia ép vào miệng vết thương, khiến chất lỏng gần như trong suốt trào ra càng thêm mãnh liệt.

Lành lạnh giống như nước rơi xuống cổ tay cô, tay cô đã xuyên qua xương ngực rách toác, chạm lên một thứ gì đó mềm mại.

Là trái tim.

Đối với Persephone mà nói, đây quả thật là hiện trường trực tiếp phim kinh dị. Cô sai rồi, ác mộng tính là gì chứ, tay không chạm tim đủ khiến bất cứ chuyện kinh dị nào như trò chơi.

Hades lại như xử lý một công việc nhỏ bé không đáng kể, khi ngón tay cô chạm lên trái tim hắn, sinh cơ cuồn cuộn lập tức bị tay cô cuốn hút nhào qua.

Máu trong thân thể hắn cũng bừng tỉnh đôi chút, thanh tỉnh cố chống trong đối mắt của Hades, lại bịt kín một tầng u quang.

Cơ thể nàng thật thơm, mềm mại và nhỏ bé.

Một ngụm nuốt xuống ... vừa vặn.

Ngón tay nàng vuốt ve trái tim hắn, như hòa thành một thể với hắn.

Hades lại cảm nhận được tình cảm xa lạ kia, đang quyến rũ hắn. Trong đôi mắt vong tịch ấy lại ảnh ngược hào quang sinh mệnh xanh biếc kia.

Persephone bị dọa đến đầu óc trống rỗng, tay cô vì bị đầu xương gãy cào xước mà run rẩy, đầu ngón tay cũng chạm đến tâm thất của trái tim.

Chạm nhẹ dịu dàng giống như điện giật khiến đôi đồng tử của Hades co rụt. Hắn như chạy nạn mà nắm chặt cổ tay cô, hung hăng rút tay cô ra khỏi ngực hắn, kéo ra một nắm hoa rự rỡ cũng kéo theo cả phần lớn hơi thở sinh mệnh.

Cánh tay Persephone đã tê rần hơn phân nửa, cả người bị đẩy xuống mặt phản vàng ròng cứng rắn, suýt chút nữa rớt xuống hố nứt bị ấn sụp hồi nãy. Cô vươn tay cố chống mặt giường, sợ hãi ngẩng đầu.

Lại phát hiện vị Thần kia đã hóa thành một luồng sương đen đứng cạnh giường, trên đỉnh đầu hắn là ngọn đèn dầu tỏa ánh sáng vàng cam ấm áp, như tự mang theo lặng kính hóa mỹ, căn bản không giống loài người.

Sương đen bắt đầu quay cuồng nơi ngực hắn, miệng vết thương bị xé càng rộng, có thể nhìn thấy thấp thoáng sau máu thịt là xương cốt trắng toát.

Loại phim mà Persephone sợ nhất là phim ma, khiến cô không hề có năng lực chống cự nào đối với hình ảnh dán nhãn R này, cô dường như muốn ném khóm hoa trong tay qua.

Cô có một trực giác mãnh liệt rằng đối phương rất muốn nhào đến đây.

Hades cảm nhận sức mạnh tử vong đang tàn phá bừa bãi trong thân thể, nhưng không có cách nào phá hủy ngọn lửa thiêu đốt của tình yêu. Khí thế quanh hắn lại trở nên nguy hiểm, vừa muốn bước lên giường thì con cá heo trên tranh tường sau lưng đột nhiên nhảy dựng lên, thuốc màu xanh lam hóa thành lưu quang sinh động nhảy vọt lên không trung từ chân tường, đến bên tai Hades nhẹ giọng kêu hai tiếng

—— Vong linh bạo động.

Ánh mắt Hades lần đầu tiên rời khỏi người thiếu nữ, tầm mắt hắn xuyên thấu qua vách tường bạc trắng, hành lang vàng ròng, qua cây lựu khổng lồ nơi chủ viện, lại rơi xuống vùng đất đen.

Vô số xương cốt, bị sức sống từ hoa cỏ hấp dẫn, nhao nhao nhổm dậy từ mặt đất bò đến sông u minh, mong muốn rời khỏi Địa Phủ.

Hades nghe thấy phần lớn oan hồn của Minh phủ đang kêu khóc, thét la chói ta. Dưới sương đen tử vong dày dặc ngày đêm quanh quẩn những câu mắng chửi bằng đủ loại ngôn ngữ.

Tiếng mắng bởi vì bị khí tức của sự sống hấp dẫn mà hóa thành ác ý nguyền rủa như dòng nước lũ, bắt đầu điên cuồng xô đẩy tường thành đồng thau ngoài đại điện.

Đây là sự vụ ngoài ý muốn mà hắn phải nhanh chóng giải quyết, bằng không nếu cứ để Thần lực của sự sống khuếch trương thanh thế ở lãnh thổ của hắn thì người chết có thể bò lên mặt đất, mà hắn thân là hiện thân của tử vong cũng sẽ bị sinh cơ ăn mòn.

Có thể sống khỏe trong lòng hắn, hơn nữa còn có thể như tằm ăn năng lực của hắn, còn xâm chiếm lãnh thổ của hắn ... thậm chí ngay cả Thần Bầu Trời Zeus, Thần Nông Nghiệp Demeter hay Thần Rượu Vang Dionysus đều không có khả năng này.

Âm rít nguyền rủa cuộn xoáy khiến đầu Hades đau như muốn nứt toác, tơ máu đỏ bắt đầu lan tràn nơi khóe mắt hắn. Hắn nhìn chằm chằm người trên giường một hồi, sau đó thân thể bắt đầu hư hóa, hóa thành một luồng sương đen như gió lốc nhanh chóng xuyên qua vách tường rồi biến mất.

Tất cả đều trở nên tĩnh lặng.

Phòng ngủ trống trải như phần mộ bởi vì chủ nhân rời khỏi mà càng thêm áp lực lạnh băng.

Persephone ngừng thở gắt gao nhìn chằm chằm vách tường, sợ tên kia lại đột nhiên nhào đến.

Trên tường có một con cá heo bơi đến bơi đi, quẫy đuôi từ đầu bích họa bơi đến bên cạnh bạch tuột, bạch tuột lại múa may xúc tua đỏ chơi đùa cùng nó.

Khung cảnh ma huyễn lại tương thân tương ái kia rốt cuộc khiến cô không nín hơi nổi nữa, nhịn không được há mồm thở dốc. Trong đầu vẫn còn quẩn quanh hình ảnh đôi mắt của người đàn ông kia nhìn cô, sói đói nhìn thấy thịt tươi còn chưa thèm khát bằng hắn.

Persephone ném khóm hoa rút từ ngực kẻ phạm tội kia ra xa, tay không thể khống chế cơn run rẩy, trên ngón tay đều là vết xước do cọ qua đầu xương gãy, vết thương lớn nhất ở trên mu bàn tay, máu tươi không ngừng rỉ ra từ nơi ấy.

Sau khi sương đen rời khỏi, trạng thái sinh long hoạt hổ của cô vừa rồi lập tức suy sụp. Mỏi mệt và đau nhức trực tiếp tỏa từ xương, nhịp tim ngày càng nhanh.

Persephone cố gắng bình ổn hơi thở hỗn loạn, dùng váy bố tán loạn trên người liều mạng lau tay. Sau khi lau sạch máu và cảm xúc khi chạm tim đối phương mới vươn tay cào tóc, toàn là hoa với hoa.

Persephone kéo một nhúm xuống, Thược Dược hồng, rồi hoa Anh Túc? Còn có mấy đóa hoa nhìn giống như hoa Mao Lương cô không biết tên, hoàn toàn không nhìn mùa mà loạn nở.

Khi hoa nở, cả người cô bị tên tội phạm kia dọa đến ngu người, thứ tràn đầy đầu lúc đó là chạy trốn, hoàn toàn không có thời gian tìm tòi nghiên cứu những thứ này từ đâu ra.

Hoa là xuất hiện sau khi cô chạm tên đàn ông kia, chẳng lẽ do lực lượng cường đại của đối phương khiến cơ thể cô biến dị? Trên đầu đột nhiên mọc hoa cỏ, sẽ không vươn dài rễ trực tiếp đâm thủng sọ não cô hút chất óc cô chứ?

Nghĩ đến đó, Persephone không rét mà run, có lẽ cô nên suy nghĩ lạc quan lên một chút.

Thật ra cô không phải người? Dù sao khi cô bùng nổ vừa rồi thì lực va chạm có thể ấn nát xương cốt rắn chắc của hắn, nếu không phải đối phương là tên yêu quái bất tử thì bất cứ ai cũng có thể ngủm củ tỏi ngay lúc đó rồi.

Persephone cắn răng chịu đựng tay đau, nghĩ không rõ cũng chẳng muốn nghĩ nữa thứ mọc trên đầu mình là cái quỷ gì, trực tiếp kéo một đoạn nhánh hoa dẻo dai quấn quanh tóc mình, cột mái tóc dài loạn như ổ chó lại thành đuôi ngựa sau gáy.

Cô xuyê không còn chưa tròn hai ngày mà mẹ nó chứ giống như đã chạy mấy chục tấm bản đồ trong game vậy, nơi nơi đều chạm trán cảnh sắc xa lạ và các câu chuyện kỳ huyễn. Không chỉ trúng phải nps dở hơi mà còn bị lây bệnh khiến hoa nở đầy đầu, đều là những thứ kỳ quái không đâu.

Các suy nghĩ không xong đến cực điểm gào thét lướt qua trong đầu Persephone, chỉ tính riêng cảnh tượng mình sẽ chết như thế nào cũng đã một trăm cái rồi. Cô không còn thời gian tự mình dọa mình nữa, lập tức kéo một nhánh dây leo quấn vài vòng quanh eo, nhảy xuống giường chạy ra ngoài.

Tên tội phạm bắt cóc kia cho dù trọng thương lực bất tòng tâm phải tìm bác sĩ, hay dự định lạt mềm buộc chặt mèo vờn chuột xong mới buông tha cô thì Persephone không hề có đường lựa chọn, cô chỉ có thể chạy trốn.

Chỉ bằng việc ngồi yên trong căn phòng này dự đoán thảm trạng tử vong của mình cũng tự hù chết bản thân rồi.

Sàn nhà bằng vàng ròng tỏa ánh kim bốn phía, bên cạnh tường có một trường kỷ với phần chân ghế làm bằng ngà voi, trên đó được xếp một chồng giấy cuốn và bản phiến.

Bước chân cô quá nhanh, phần đáy giày lại mỏng khiến cô trượt chân đá trúng bản phiến chồng chất trên mặt đất, suýt chút nữa bong móng chân cái. Cô hít một hơi lạnh vừa muốn ôm chân thì liền nhìn thấy mặt quỷ da tróc thịt bong đột nhiên nhô lên khỏi mặt bản phiến, tê gào giãy dụa muốn chui ra ngoài.

Cô vô cảm nhìn mặt quỷ kia, trong lúc nhất thời thật không phân rõ chân đau khó chịu hơn hay tinh thần chịu đủ tàn phá càng hỏng bét.

Persephone chết lặng nghiêm mặt đứng một hồi, mới rốt cuộc gom góp đủ dũng khí, khẽ nhấc làn váy quá dài bước qua con quỷ kia, không quay đầu lại chạy như bay về phía cửa.

Quả nhiên cô vẫn không chịu nổi phim kinh dị mà, ngay cả poster về búp bê ma mà cũng dọa cô đến không dám đi WC lúc nửa đêm nữa, chứ đừng nói đến chuyện khi sinh vật trên poster bước ra hiện thực.

Hoa cỏ trên đỉnh đầu bởi vì rời xa sương đen tẩm bổ mà vô lực rũ bên tóc, nhánh hoa bắt đầu như bị cắt đứt mà lạch cạch lạch cạnh rơi rụng xuống đất theo từng bước chân chạy như điên của cô.

Phòng ngủ hình chữ nhật này lớn như sảnh chính, những bức họa hai bên tường là ao sen, cây ô-liu tươi tốt, còn có cả cây nho.

Persephone vội vàng chạy trốn, không nhìn thấy có một tửu đồng lấp ló cạnh dàn nho, vươn bàn tay được vẽ đầy cánh hoa hồng, tò mò nhặt những cánh hoa rơi rụng đầy đất. (tửu đồng: người hầu rượu)

"Xìiiiiiii!" ——

Con rắn vàng ẩn núp ở một nơi gần đó dùng đôi mắt màu đỏ lạnh lùng liếc tửu đồng trên bích họa.

Tửu đồng run run tay, vội vàng giấu mình sau khóm hoa bách hợp trắng, không dám nhúc nhích nửa phần. Rắn vàng lãnh ngạo híp híp mắt, nhanh chóng trườn theo con đường hoa mà thiếu nữ để lại, trong đôi mắt lạnh băng ấy có cảm xúc chiếm hữu cuồng nhiệt.

Nó là một phần của ông Vua Địa Phủ, không có lý trí riêng, chỉ có tình cảm bản năng của Hades.

Hades đè nén tình cảm của mình để xử lý công việc, còn nó thì trườn xuống từ cánh tay chủ nhân để đi theo nàng ấy.

Dục vọng khiến thân hình nó càng lúc càng lớn, từ kích thước bề ngang tinh xảo như ngón út, chậm rãi hóa dài, biến thô, vảy hoàng kim trên thân cũng càng thêm rõ ràng.

Hades muốn vuốt ve nàng, nó thì muốn quấn quanh thân thể nàng, đây đều là kích thích sinh sôi nảy nở chân thật nhất, không thể khống chế.

Nó giấu mình dưới góc khuất của ánh lửa, trườn dọc theo vách tường, mắt thấy cô dâu của mình sắp chạy khỏi căn phòng này, nó rít dài một tiếng.

Nô lệ bưng bình rượu màu lam trên vách tường lập tức chạy ra dọc theo bức tranh đến cạnh cửa, thiếu niên ngồi trên lưng bò cũng nhảy từ giữa tường đến góc tường cạnh cửa.

Hai nhân vật trong tranh kia cực kỳ sống động vươn bàn tay từ mặt tường nhanh chóng đóng chốt cánh cửa vàng ròng nặng nề.

Persephone hoàn toàn không thể ngờ rằng cửa còn có thể đóng bằng cách này, cô vội vàng vươn tay chống ván cửa dày, mu bàn tay dùng sức đến lộ rõ hình dáng khớp xương.

Nhưng kỳ tích không còn xảy ra nữa, cơn bùng nổ của cô vừa rồi như là ảo giác, tất cả sức lực đều như chưa từng tồn tại.

Persephone im lặng duy trì động tác chống cửa gục đầu của mình, tựa hồ không cam lòng cơ hội chạy trốn cuối cùng cứ như vậy mà biến mất. Cuối cùng cô thật sự không thể giữ động tác này mãi, xoay người, chân mềm oặt ngồi xuống dựa lưng cửa.

Hai tay cô ôm đầu gối, ngưỡng cổ nhìn xà nhà trên đỉnh đầu, bất đắc dĩ thở dài.

Quên đi, chết thì chết, chết xong thì có lẽ có thể xuyên hồn về nhà.

Persephone trừng mắt nhìn trần nhà, nuốt nỗi nhớ nhà xuống cổ họng, không thể nhớ nữa, nhớ nữa thì không thể kìm được nước mắt. Mắt cô chưa xót cố chuyển lực chú ý của mình đi nơi khác, nhưng không cách nào khống chế bản thân mình không nghĩ đến tên tội phạm hung tàn kia.

Rõ ràng phải là ân nhân cứu mạng mới đúng, như thế nào có thể làm xằng làm bậy như thế.

Persephone nhớ lại lời tự giới thiệu của đối phương, nhịn không được mấp máy đôi môi khô khốc, tối nghĩa nhắc lại ngôn ngữ mà cô nghe hiểu nhưng rất khó diễn tả kia.

"Ha ... Ha ... Hades?"

Hades ...

Con rắn vàng kim kia đã nửa dung nhập vào tường, nó trườn đến bên người Persephone, đuôi nhọn vươn ra từ mặt tường, muốn quấn lên người cô nhưng đột nhiên cứng đờ khi nghe thấy giọng nói cô.

Hades —— nàng đang gọi hắn.

Persephone giữ nguyên tư thế nhìn trần nhà, nét mặt chết lặng tiếp tục tự hỏi. Lúc sắp bị hiến tế cô cũng nghe thấy tên gọi này, giống như vị Thần linh mà những tên tội phạm buôn người kia muốn hiến tế cô là Hades, những người kia dùng từ nào mô tả hắn?

Thần Địa Phủ.

Đầu não mệt mỏi của Persephone rốt cuộc có cơ hội liên kết tất cả những từ quan trọng lại với nhau.

Hy Lạp cổ đại, Thần linh, Hades ... Thần thoại Hy Lạp.

Cô vốn không am hiểu về lịch sử nước ngoài cũng như ít xem điện ảnh và truyền hình phương Tây, không có cách nào ngay lập tức liên hệ đến bối cảnh Thần thoại. Chuyện xuyên không đến trước Công Nguyên này đã hao hết sức tưởng tượng của cô rồi, nhấc lên chuyện ma quỷ xà thần lại là chuyện ngoài tầm hiểu biết.

Cho nên cô không xuyên không vào dòng chảy lịch sử mà là xuyên không vào trang sách Thần thoại Hy Lạp sao?

Những nhân vật cô ấn tượng nhất trong Hy Lạp cổ đại là Zeus và Apollo, quen thuộc nhất là Cupid và Venus. Tên Hades này cô đã nghe qua nhưng không hay nghe nhiều nên thuộc bằng những tên gọi nêu trên.

(Cupid và Venus là tên La Mã của Eros và Aphrodite)

Nếu như có thể nghe thêm những tên gọi quen thuộc nữa thì có thể xác định bản thân cô có phải chăng thật sư xuyên sách hay không.

Persephone ngẩn người một hồi, không còn nghĩ ra tin tức hữu dụng nào khác, cô chôn mặt giữa cánh tay rồi thì thào tự nói.

"Đói bụng ... "

Đói đền cồn cào, vùng bụng dường như dán lưng, cảm giác đói khát quá độ cũng khiến bụng cô bắt đầu đau.

Rắn vàng cuộn mình trong tranh, nhìn thấy cô bất lực co mình, sắc mặt tái nhợt đáng thương. Nó thong thả vươn đầu, khẽ cắn một phiến lá tươi mới trên tóc cô, sau đó hóa thành bụi vàng biến mất tại chỗ.

——

"Hades ... đói bụng."

Vị Thần linh ấy đang cầm bản phiến danh sách trong tay, xử lý những vong linh trốn chạy chợt quay đầu lại, bên tai vẫn là thanh âm kêu gọi cầu cứu của thiếu nữ.

Hắn không thể khống chế tình cảm sôi trào của mình, bản phiến bị bóp nứt.

Rắn vàng cũng quay về trên cánh tay hắn, ủ rũ cắn phiến lá cây xanh biếc đã đôi chút héo úa.

Tay Hades đang cầm danh sách hiện hóa từ oán khí của vong linh, nguyền rủa đã triệt tiêu một phần nhiệt tình giúp hắn không đến mức mất khống chế. Nhưng lá cây xanh kia vẫn khiến ngọn lửa tình yêu hóa thành lưỡi dao sắc bén, chẳng biết tại sao đâm hắn vài nhát.

Miệng vết thương vẫn còn trên ngực hắn, trái tim đã xa rời sức mạnh sự sống, không khôi phục sự tĩnh lặng như trước nhưng vẫn nóng đến đốt thân.

Hades nhấc con ngươi đen, nhìn về phía vùng đất rộng khắp.

Đỉnh đầu của chồng chồng xương cốt là hoa nở, dưới chân là nhánh cây, trong hốc mắt xương sọ xuất hiện quang mang của sự sống.

Tử vong bị hoa lá sự sống ăn mòn, hắc ám bị Thần lực muôn màu cắn nuốt.

Thực vật hướng về ánh mặt trời xé rách sương mù tử vong nồng đậm trên mặt sông u linh, khiến tử thi nhao nhao bò ra.

Lực lượng của sự sống và cái chết đang đối kháng lẫn nhau, đây là ý nguyện của nàng ấy sao? Thoát khỏi vùng đất dơ bẩn này.

Từ trước đến nay Thần lực luôn phản chiếu cảm xúc của Thần linh.

Hades không lên tiếng nhìn thoáng qua lá cây trong miệng rắn, vươn tay để sương đen quấn quanh, giúp phiến lá nhanh chóng tươi tốt sinh trưởng theo đường đi của sương đen hóa thành hình chiếc rổ, thậm chí còn chưa dừng mong muốn phát triển thêm để cướp đoạt càng nhiều sương.

Bởi vì lực lượng từ mũi tên ái tình khiến hắn không thể phản kháng nàng tham lam cướp đoạt lực lượng tử vong từ hắn.

Quả nhiên không phải một người vợ hiền huệ, vị Thần linh keo kiệt kia khẽ nhíu mày, lãnh đạm nói: "Đi tìm Thần dẫn đường bên bờ kia sông u linh, hắn có thực phẩm của loài người."

Thể xác loài người không có cách nào lập tức tiêu thụ rượu vĩnh sinh và tiên thực, chỉ có thể dùng thực phẩm bình thường.

Mà tất cả thực phẩm loài người khi đi xuống Địa Phủ thì đều bị ô nhiễm thành độc dược, rổ thực vật hắn vừa mới làm ra được dùng để bảo vệ thực phẩm, nếu không thì khi nàng ấy dùng thực phẩm bị ô nhiễm, chỉ có thể vĩnh viễn ở tại nơi đây.

——

Persephone đói đến mơ mơ hồ hồ, đột nhiên ngửi thấy mùi hương lúa mạch, cô cảm thấy quả nhiên mình đã đói đến mức hoang tưởng rồi, cố sức mở to mắt, nhìn thấy tên tội phạm kia đang nghiêm mặt đứng trước mặt cô, đang lãnh khốc nhìn cô chằm chằm.

Cô theo phản xạ ngồi thẳng, lùi mình về sau, trực tiếp rúc thân cạnh cửa vàng, giận trừng hắn giống như động vật nhỏ đối mặt với hiểm nguy.

Mặt Hades không hề thay đổi, cúi người, vươn tay, phẩy rơi những đóa hoa đói đến hấp hối trên đầu cô xuống.

Persephone cảm thấy đỉnh đầu bị một bàn tay khô nóng xoa xoa, cả người cô căng cứng, chợt nghe thấy thanh âm không hề gợn sóng của đối phương vang lên.

"Nàng đang định chạy trốn đến nơi nào?"

Đôi mắt của rắn vàng cũng chính là đôi mắt của hắn.

Persephone cảm thấy đối phương như bị thiểu năng, xuất phát từ mục đích tránh để cho đối phương nổi điên, cô vẫn nên làm người thành thật thì hơn.

"Muốn về nhà."

Sau đó cô nhận thấy bàn tay trên đỉnh đầu hơi dùng sức, tựa hồ muốn bóp nát đầu cô.

Persephone cảm thấy không thể nghi ngờ rằng mình hẳn phải chết, cô đã nghĩ ra một trăm kiểu chết thế nhưng chưa từng ngờ rằng mình bị bóp bể đầu.

Có thể do đói quá rồi, cô vậy mà không có phản ứng nào quá lớn khi đối mặt với cái chết. Đợi cho đến khi tay cô bị người nắm, cô mới đột nhiên ngẩng đầu, phát hiện không biết khi nào người đàn ông kia đã ngồi xuống rồi, đường cong cơ bắp trên cánh tay hắn căng cứng cực kỳ, dáng vẻ như bóp ai thì người đó chết chắc.

Thoạt nhìn như hắn không muốn bóp cổ tay cô mà là cổ cô hơn.

Persephone thử kéo tay mình về, lại nhìn đến tựa hồ trong đôi mắt lạnh lùng của đối phương xuất hiện một tia khinh bỉ.

Đây là khinh bỉ sức cô nhỏ hay vẫn khinh bỉ cô đâm vào tim hắn hồi nãy.

Sau đó tay cô lại bị ấn lên vùng ngực hắn, miệng vết thương còn tại đó, xương cốt trồi ra khỏi da thịt, thật sự rất khiếp người. Càng khiếp người chính là, quanh miệng vết thương không biết khi nào đã vẽ đầy mặt quỷ khủng bố và các ký tự vặn vẹo.

Nguyền rủa của vong linh khi khắc lên ngực có thể áp chế dục vong sinh sôi nảy nở cuồng nhiệt.

Hades cảm thấy bản thân có thể khống chế tình cảm, ngón tay lại nhịn không được vuốt ve mu bàn tay cô, động tác mờ ám này khiến Persephone nổi da gà.

Sau đó cô nghe thấy nhịp thở của đối phương hơi xao động, hắn nói từng chữ một: "Muốn rời khỏi nơi đây, trước rút mũi tên ra rồi nói tiếp."

Persephone nhìn xương cốt nơi ngực hắn, ánh mắt mê mang.

Mũi tên?

Có thể do cô nhìn rất chuyên chú, có vẻ hơi biến thái, đối phương nhanh chóng buông tay cô ra, đứng lên. Bóng dáng cao lớn lập tức bao phủ thân hình cô, mặt hắn không hề thay đổi nhìn cô hồi lâu.

Ngay tại lúc Persephone nghĩ hắn muốn một đá đá chết cô thì người đàn ông kia lấy ra một chiếc rổ từ đằng sau lưng, đặt xuống bên chân cô.

"Ta không phải Hestia, sau này đừng cầu xin ta vấn đề nhỏ này."

(Nữ Thần Hestia: là con của hai vị thần Rhea và Cronus thuộc dòng dõi Titan, và là chị cả của thế hệ các vị thần thứ nhất trên đỉnh Olympus. Nữ thần là người mà nữ thần Rhea sinh ra đầu tiên và cũng là người mà thần Cronus nôn ra cuối cùng. Nữ thần Hestia là vị thần của bếp lửa, sự quây quần của mọi thành viên trong gia đình, sức khỏe gia đình và nội trợ..., nhưng trước kia là nữ thần của đạo đức, sự tôn trọng, tốt bụng, ngoan đạo và thiện chí. Tất cả vật hiến tế của loài người trước khi đến được tay các vị Thần đều phải thông qua Hestia.)

Sau khi thực hiện xong nguyện vọng của tín đồ, vị Thần kia lãnh khốc quay người bước đi. Đi rồi đi, hắn vươn tay phủ lên vị trí trái tim mình, giống như vẫn còn lưu lại xúc cảm từ ngón tay đối phương ...

Persephone: " ... "

Sau này cô nhìn về phía chiếc rổ bên chân, trong đó đựng bánh mì mới tinh, cháo yến mạch vẫn còn nóng hổi, còn có cả quả nho và một chén gốm đựng rượu.

Kẻ bắt cóc đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết?

(“đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết”: Tuyết trung tống thán - Thành ngữ xuất phát từ điển tích “Đại tuyết tống thán dự giới ẩn”, nghĩa là đem than giúp người sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ý chỉ việc giúp người trong hoạn nạn, khó khăn.)

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.