Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầu hôn

Phiên bản Dịch · 3197 chữ

Trong lúc Persephone nhìn chằm chằm bức bích họa nhuộm đầy sắc màu và đường nét mới ấy thì cô nghe thấy tiếng vó ngựa vọng đến từ sau bức tường, bốn con hắc mã kéo theo cỗ chiến xa vàng ròng chứa đầy hoa tươi lao ra từ trong tường.

Cô nhận thấy Hades ôm cô khẩn cấp bước đến cạnh xe, thả cô ngồi xuống xe, thậm chí cô còn nhạy cảm nhận ra lúc hắn thả cô xuống thì tay hắn như mất đi tất cả sức mạnh vậy khiến cô chưa ngồi ổn đã gần như bổ nhào lên ghế.

Persephone vội vàng ngồi thẳng dậy, Hades bên cạnh ổn trọng ngồi xuống ghế lái giống như cảnh ôm cô không nổi vừa rồi chỉ là ảo giác mà thôi.

Có lẽ chỉ là ảo giác nhỉ? Cô chẳng thể nào nặng cân đến mức ngay cả Thần đều không thể ôm nổi.

Persephone mới vừa nghĩ như thế thì ngay lập tức nhìn thấy vị Thần ngồi cạnh lạnh lùng lén lún xoa xoa cổ tay mình, ngón tay tái nhợt giấu trong ống tay áo khẽ run rẩy.

Persephone: " ... "

Chẳng lẽ cô nặng đến mức đó? Hay là do thức ăn ở Địa Phủ này quá dinh dưỡng, chỉ mới hai ngày thôi mà nuôi cô mập lên rồi?

Xe ngựa chạy ra ngoài đại sảnh Thần đền, chạy qua pho tượng khổng lồ lặng yên đã phai màu theo tháng năm kia, Persephone ghé mắt quan sát pho tượng, cô nhận ra bên cạnh pho tượng hùng vĩ ấy có một ghế dựa để trống, trên ghế vẫn còn dấu vết bụi vàng sáng lấp lánh, xem ra khi mới xây dựng họ đã dùng nguyên liệu vàng bạc rất hoa lệ.

Mà chiếc ghế dựa kia để dành cho vị Thần nào?

Chiến xa đã chạy đến cửa lớn, Perephone cứ mãi nhìn pho tượng của Hades và chiếc ghế dựa bên cạnh ấy, rốt cuộc không nén nổi trí tò mò, nhẹ giọng hỏi: "Vì sao có một chiếc ghế trống vậy?"

Hades quay đầu nhìn người thiếu nữ bên cạnh, hoa nơi tóc nàng thiếu rất nhiều, những nụ hoa rực rỡ sắc màu giấu mình sau mái tóc vàng giờ đây chỉ còn vài cuống hoa lẻ loi.

Sương đen choàng trên người nàng đã biến mất tự lúc nào, áo choàng sương hắn khoác cho nàng bây giờ là do hắn tạo ra từ trước, sẽ không khiến hắn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể người ấy nhưng cũng vì đó mà không thể tồn tại mãi.

Địa Ngục lạnh giá, Thần linh ở đây lâu còn thấy khó chịu nói chi thân thể loài người kia.

Hades không do dự vươn tay xoa xoa tóc nàng, vô số chồi lá ấp ủ nụ hoa mềm mượt như lông chim lập tức bừng nở, hắn nhân tiện kết thân hoa với nhau thành một vòng hoa đội đầu xinh đẹp.

Mà áo choàng đen trên người nàng cũng nhận được dinh dưỡng bổ sung trở nên ấm lại.

Chạm vào nàng có cái giá phải trả, hoa văn nguyền rủa gông xiềng khắc từng nhát lên xương tay, khiến từng lần chạm là từng lần chơi đùa với lưỡi dao.

Persephone không để ý Hades đang làm gì, đợi đến khi cô nhận ra áo choàng đen trên người hóa càng thêm rộng càng thêm ấm thì giọng của Hades đã vang lên: "Đó là chỗ ngồi của vợ ta."

Persephone lập tức kích động: "Ngài có vợ?" Không phải chỉ có một nữ Thần "bạch nguyệt quang" thôi sao, vậy có thể xem như ngoại tình không ... hay "đồng sàng dị mộng"?

*("Đồng sàng dị mộng: Nghĩa đen - Cùng nằm một giường mà giấc mơ khác nhau.

Nghĩa bóng - Sống cùng nhau, nhưng không cùng một lòng.)*

Hades không trả lời cô ngay mà dùng một ánh mắt khiến người áp lực gấp bội nhìn cô chăm chú, giống như đang chờ mong điều gì đó.

Chờ mong điều gì? Hắn có vợ còn có "bạch nguyệt quang" rồi thế nhưng vậy mà còn dám dùng ánh mắt đáng sợ kia nhìn cô, Persephone có ảo giác mình như nồi thịt kho còn Hades là tên tuyệt thế đại tra nam ăn trong bát nhìn trong nồi.

Ngay tại lúc điểm cô chấm cho vị Thần "cực phẩm" ấy đã tụt xuống âm chín mươi chín thì tựa hồ Hades nhận ra tia lạnh lùng trong mắt cô, hắn khó khăn thu hồi ánh mắt khát khao khó nén của mình, ngữ khí đông lạnh như đá:

"Là vợ tương lai của ta."

Câu trả lời này cộng thêm nét mặt "khổ đại cừu thâm" của hắn, quả thật chính là câu chuyện xưa bi kịch.

Persephone thật không ngờ xem một vở kịch bi trong bích họa còn chưa đủ, Hades thậm chí còn muốn trình diễn lần thứ hai ở hiện thực này, đúng vậy, cô không hề nhìn thấy vợ Hades trong thế giới hồi ức kia.

Trong đó chỉ có những khung cảnh khi sương đen quấn quanh thân Hades, không biết bao nhiêu nữ Thần thét chói tai chạy mất dạng, thấy hắn giống như thấy gián vậy. Những cảnh tượng ấy chỉ là những mảnh vỡ ký ức chợt lóe rồi qua.

Nếu không phải do thị lực của cô tốt thì phỏng chừng không có cách nào nhìn thấy khi xe ngựa chỉ chạy vụt qua chúng.

Về sau không chỉ nữ Thần mà ngay cả nam Thần đều thét chói tai chạy mất tung mất tích khi thấy hắn.

Bởi vì quá khứ thảm thiết ngàn người ngại kia mới khiến cô không kiềm nén nổi giang đôi tay ôm Hades nhỏ bé với thân hình máu me nát bươm ấy vào lòng.

Quá khứ xót xa có thể kích thởi lòng đồng tình của con người, tim cô đâu làm phải làm bằng thép đâu cho nên có thể giải thích cho hành động bộc phát kia.

Persephone xem trên bầu không khí ở chung "hòa hợp" giữa họ, chân thành an ủi: "Điều kiện của ngài tốt như thế mà, sau này chắc chắn sẽ gặp được chân ái của đời mình thôi, đến lúc đó ngài khắc cho nàng một pho tượng Thần ở Thần đền, hoặc tổ chức hôn lễ ở Thần đền rồi dắt tay nhau tận hưởng cuộc sống hạnh phúc tươi đẹp mãi mãi."

Các câu chuyện cổ tích đều có cái kết như thế cả, tuy rằng cổ tích rất khó xuất hiện ở hiện thực.

Chiến xa lướt xuống cầu thang rồi chạy vào một con đường nhỏ xám xịt, Hades nhìn về phía trước, đôi tay nắm chặt dây cương ngựa, đây là động tác kiềm nén, kiềm nén tình cảm chính bản thân mình.

Hạnh phúc? Tươi đẹp? Đều là Thần lực đối nghịch với cái chết.

Hades chỉ nghe lọt một từ mấu chốt: "Hôn lễ?"

Persephone nhanh chóng tóm được chủ đề lảm nhảm, cô thật sợ Hades tuyệt vọng với cuộc sống, nhạt nhòa dần nhiệt tình truy cầu tình yêu, nên vội vàng phổ cập khoa học cho hắn: "Hôn lễ chính là khi chân ái của ngài nâng hoa cưới bước cùng ngài vào Thánh đường kết hôn, sau đó ngài và chân ái kết thành một gia đình, hai người tay trong tay hạnh phúc viên mãn..."

Cô phổ cập khoa học quá hăng hái quên mất đối phương không phải người, hơn nữa nơi này phỏng chừng cũng không có Thánh đường, cô lập tức sửa lời tiếp tục ba hoa: "Kết hôn ở nơi nào cũng được cả, sau đó suốt đời bên nhau, sinh con dưỡng cái, thậm chí còn có thể cùng nhau chứng kiến con cái mình trưởng thành có phải thật hạnh phúc hay không nào?"

Khi đang ba hoa chích chòe thì Persephone chợt nhớ về người thân mình, cổ họng như nghẹn bông, vừa ngứa vừa muộn phiền, câu từ tiếp theo biến mất giữa môi lưỡi.

Chuyến du lịch lần này của cô thật quá xa rồi, không biết trở về nhà như thế nào đây, hành lý của cô xem như mất luôn rồi, trong đó còn có chìa khóa nhà nữa chứ.

Persephone nghĩ đến đó lại nghĩ đến chìa khóa dự phòng cô đặt dưới bồn hoa trước cửa nhà, người thân nếu quên mất chìa chính có thể dùng chìa phụ mở cửa nhà.

Nhưng mà ... cô không thể lấy được chiếc chìa khóa ấy ...

Persephone cúi đầu nhìn tay mình, trên đó trống không ... à không, có rất nhiều lông chim màu xám. Suy nghĩ của cô lập tức bị kéo quay về, nghi hoặc chọc chọc lông chim, không ngờ một chạm liền tiêu tán giữa không trung.

Xe ngựa dừng lại, không còn tiếng bánh xe và vó ngựa nên bốn phía yên ắng như tờ, cô mờ mịt ngẩng đầu nhìn đối tượng cô đang thuyết phục kia đi xuống xe ngựa.

Ánh mắt Persephone di chuyển theo bóng hình Hades, bây giờ cô mới phát hiện ra vô số sương mù u ám có hình dạng như lông chim xám trôi nổi giữa phiến bình nguyên vô biên vô hạn.

Mà dưới sương mù là những khóm hoa lặng thinh, trên những cánh hoa giãn rộng là hoa văn ngay ngắn màu đen mang đến cảm giác như kim loại.

Những bông hoa kia giống như một tác phẩm nghệ thuật vậy, hoặc có khi chúng đã héo mòn từ lâu mới không cho người ta cảm giác bồng bột sinh cơ.

Cô nhìn thấy Hades khom người nhổ tận gốc đóa hoa, ngón tay giống như lưỡi liềm gặt lúa vậy, chưa đến một khắc mà hắn đã lấy cả một bó hoa xám trong tay, hắn bước đến bên cạnh xe ngựa, ôm hoa trong lòng, nụ hoa nở rộ dưới cằm hắn vậy mà mang đến sắc điệu hài hòa dị thường.

Hades trao bó hoa này cho cô, bình tĩnh nói: "Đây là sản vật của đồng cỏ thường xanh."

Persephone ngượng ngùng từ chối nên đành nhận lấy, chỉ cảm thấy bó hoa trong tay đặc biệt có phân lượng, bông hoa nở cũng rất đẹp. Chẳng lẽ do cô cho trí nhớ hắn thêm hoa cho nên đây là đáp lễ của hắn sao?

Thật sự lễ độ mà, xem ra nếu không phải vì mũi tên chết tiệt kia thì hắn quả thật là một vị Thần có phẩm cách không tệ.

Persephone vừa muốn lên tiếng cảm ơn thì nghe thấy Hades tự nhiên nói tiếp như đang bàn chuyện phiếm vậy: "Chúng ta quay về Thần đền cử hành hôn lễ thôi, trâu bò và vật phẩm khác cần cho kết hôn sẽ nhanh chóng được đưa đến đây."

Persephone cảm giác bó hoa mình đang ôm như là mũi tên xuyên tim, cô gian nan lập lại lời hắn: "Hôn lễ?"

Không hiểu sao từ kia đột nhiên trở nên vừa xa lạ đáng ghét vừa thay đổi nghĩa mà cô không hiểu nổi.

Tay Hades đặt trên thành xe, nghiêng người về phía cô, cô vội vàng lùi về sau nhưng sợ động tác của mình kích thích hắn nên lập tức ngồi thẳng dùng hoa chắn giữa hai người họ.

Cách một bó hoa với sắc màu đơn bạc như cách một dải ngân hà.

Persephone lén lút quan sát trạng thái cảm xúc của người đàn ông ở mặt bên kia bó hoa, ánh mắt bình tĩnh không giống như mất khống chế, cơ bắp trên khuôn mặt không hề run rẩy dù chỉ biên độ nhỏ, đường cong nơi khóe miệng không hề căng cứng.

Mắt cô trở nên mờ mịt, không phát điên thì vì sao đột nhiên cầu hôn thế này? Mặc kệ hắn điên hay không điên thì Persephone vẫn kiên định lắc đầu, cô vừa mở miệng muốn nói điều gì thì đã nghe thấy Hades thay đổi lựa chọn: "Một gia đình bao gồm hai người kết hôn với nhau và con cái, nếu trong thời gian ngắn nàng chưa gánh nổi trách nhiệm trở thành vợ ta thì trở thành con ta trước cũng được."

Persephone: " ... "

Hades còn tiếp tục nói: "Chúng ta xây dựng một gia đình."

Giờ phút này trong đầu Persephone đang có không biết bao nhiêu dấu chấm than khiếp sợ ẩu đả lẫn nhau, đối chiếu với những việc Hades đã làm với cô thì nếu cô làm con hắn thì tên cầm thú kia chắc chắn tù mọt gông trong thế giới của cô.

Persephone gian nan phản bác: "Muốn thì tự đi mà sinh."

Tựa hồ Hades không ngờ nhận được câu trả lời như thế, hắn trầm mặc một lúc, nhẹ giọng nói: "Ta không có khả năng sinh sản hậu duệ."

Persephone nghĩ rằng mình nghe thấy một bí mật không người biết, là loại bí mật đủ để diệt khẩu, cô đang định lên tiếng bảo Hades đừng bộc lộ điểm khiếm khuyết của mình thì nghe thấy trong thanh âm kia ẩn chứa cảm xúc mập mờ.

"Ta có khả năng giao hợp."

Câu nói kia làm cho Persephone như muốn nổ tung từ chân đến tận đuôi tóc, cô cảm thấy mình chưa từng thấy qua trường hợp cầu hôn nào gắng gượng như thế này, cô hết nói nổi nhìn vị Thần vô lại không biết xấu hổ với khuôn mặt bình tĩnh kia, bình tĩnh đến mức đúng lý hợp tình.

Cô tỉnh lại chính mình, không thể bị đối phương dắt đi như thế mãi, tên này rất biến thái cô thật theo không nổi, chỉ có thể nghẹn ra một câu: "Tôi từ chối."

Không đợi Hades mở miệng đáp, cô nhanh chóng dùng tốc độ đánh bại hắn:

"Không làm vợ ngài, không làm con ngài, càng không ngủ với ngài." Ba câu từ chối rõ ràng lưu loát.

Có thể do chưa từng bị từ chối thẳng mặt như thế này cho nên Hades sững người đứng cạnh cỗ xe ngựa hồi lâu, yên lặng như một gốc cây cổ thụ.

Ngay tại lúc Persephone nghĩ hắn đã tỉnh táo lại rồi thì hắn đột nhiên vươn tay giữ chặt cổ tay cô, cô nhận ra cảm xúc hắn sôi trào điên cuồng như thế nào thông qua nhiệt độ trên da hắn, động tác bạo ngược tràn ngập cảm giác giam cầm.

Không đường giãy dụa, càng không còn đường lui, vào giây khắc bị hắn túm xuống xe, Persephone đặt xuống tất cả sợ hãi và bài xích, cất tiếng mềm nhẹ như thủ thỉ với tình nhân:

"Hades, tôi không muốn làm kẻ trộm."

Câu nói này khiến hành động mất khống chế của Hades tạm dừng, nhưng tay hắn vẫn ngoan cố nắm chặt cổ tay cô không buông. Persephone chỉ có thể dùng một tay ôm hoa, dựa người trên ghế ổn định tư thế, từ từ nghiêng người lại gần hắn, cần cổ trắng noãn vô hại triển lộ trước mắt đối phương.

"Lý do ngài thích tôi chỉ vì sức mạnh thần kỳ nào đó trói buộc ngài mà không phải do chính ngài yêu tôi, nếu như hôm nay tôi chấp nhận tình yêu lẫn tài sản của ngài thì quả thật bất công với ngài."

Cô chưa từng yêu ai cũng như không biết tình yêu chân chính như thế nào nhưng tuyệt đối không giống như Hades hiện giờ vậy. Tình cảnh ép buộc điên cuồng, ép buộc đối tốt với một người, bách sinh ra cảm xúc lẫn dục vọng ... tất cả những thứ đó đều là tai nạn khủng khiếp hủy diệt nhân sinh của người trong cuộc.

Cô không phải thánh nhân nhưng mấu chốt đạo đức cơ bản cô vẫn phải tuân thủ.

Hiện giờ cô như nhặt được tình yêu của hắn từ trên trời rơi xuống, có thể bóp méo trong tay muốn làm gì thì làm, nhưng nhặt được đồ vật không trả chẳng phải trái pháp luật sao.

Persephone sợ nụ cười mình khiến hắn chịu không nổi, chỉ có thể cố gắng giảm thiểu âm run trong giọng nói, dùng ngữ khí bình thản nhất gằn từng chữ: "Ngài là Thần, ngài đã cho tôi quyền được trái lời ngài một lần mỗi ngày, đây là lần làm trái hôm nay của tôi."

Câu nói này của cô thật ra có chút tâm lý ăn may, thật ra hôm nay dù nhiều dù ít cô đã vụng trộm nghỗ nghịch hắn vài lần rồi, nhưng cô vẫn mạo hiểm rụt tay về, cổ tay rồi đến đầu ngón tay chậm rãi thoát khỏi lòng bàn tay nóng như dung nham ấy.

Sau khi Persephone rụt tay về, ôm hoa ngồi thẳng nhìn xung quanh cất tiếng hỏi: "Những vật kia trên thảo nguyên là gì thế? Nhà ở sao?"

Cô nhìn thấy hàng loạt vật thấp bé như kiến trúc giấu mình như ẩn như hiện sau bụi hoa xum xuê trên thảo nguyên xám này. Người đàn ông bên cạnh kia không đáp lời, cô im lặng ôm hoa chờ đợi, ngón tay cứng ngắc.

Rốt cuộc một luồng sương đen rơi xuống người cô, bốn con hắc mã đằng trước một lần nữa bắt đầu kéo xe chạy.

Giờ khắc này Persephone rốt cuộc xác định mình đã thành công rồi, tư thế ngồi thẳng tắp lập tức thả lỏng vài phần, suýt chút nữa bị người kéo vào Thần đền cử hành hôn lễ rồi, may thay tránh thoát khỏi cơn ác mộng đó.

Mới vừa thả lỏng chưa đến hai giây thì vị Thần ngồi bên cạnh kia đã lên tiếng đòi nợ: "Ta chấp nhận thỉnh cầu của nàng, đáp ứng nguyện vọng ngỗ nghịch ta của nàng nhưng đổi lại nàng phải dâng tế phẩm cho ta."

Persephone lập tức pha trò: "Tế phẩm à? Sau này tôi dâng trâu bò cho ngài nhé!" Sau đó cô làm như chưa có gì xảy ra tiếp tục thay đổi đề tai: "Hoa ở chỗ này thật đẹp, có phải cần tưới rất nhiều nước mới có thể sống không?"

Hades: "Chúng không phải hoa, Địa Phủ không có thực vật."

Bởi vì tốc độ xe ngựa ngày càng nhanh khiến gió lạnh thổi vào mặt, bó hoa Persephone ôm trong lòng bắt đầu tản ra bột phấn xám dính đầy tay cô. Cô vừa phủi phấn vừa hỏi: "Vậy chúng là gì vậy?"

Hades: "Tro cốt."

Persephone: " ... "

Sau đó Persephone chỉ biết ngây ngốc nhìn hoa trong tay mình, quả nhiên nhìn thấy chúng tiêu tán trong gió, cực kỳ giống như tro cốt bay phấp phới xuống đất.

Tro cốt? TRO CỐT!!! Tên này dùng tro cầu hôn đấy à! Nhất định là do cô phiên dịch không đúng nghĩa rồi.

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.