Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ồn ào

Phiên bản Dịch · 3561 chữ

"Nàng có điều gì bất mãn với ta sao?"

Khi Persephone đang ôm chăn nghe thấy câu hỏi kia thì cô cảm thấy như bị lưỡi rắn liếm một vòng vậy, lành lạnh run người. Cô nhịn không được hít sâu vài lần, âm thầm lẩm bẩm “người dưới mái hiên không thể không cúi đầu”, sau đó thuận miệng ứng phó: "Không! Ngài rất tốt."

Nói xong, cô liếc mắt quan sát người đàn ông với dáng ngồi nghiêm chỉnh mới bước ra từ phòng tắm kia, áo choàng đen phủ trên quai ghế dựa để lộ lớp áo trong nhạt màu bên dưới, bàn tay mang nhẫn vàng với cây bút cói trong tay, trên đùi trải một tấm da dê tràn ngập từng hàng văn tự tản mát hơi thở không rõ.

Khuôn mặt hắn dưới ánh lửa vàng cam trầm lặng trắng nhợt dị thường.

May rằng được tắm còn nếu không thì với chuyến hành trình băng qua bình nguyên tro cốt với những bông tuyết xam xám phủ đầy xe cực kỳ giống vô số hũ tro cốt đổ xuống đầu của hai người họ sẽ khiến cô điên lên mất.

Chuyện này còn gây ác mộng hơn cả cảnh đụng độ gián bay nữa chứ, không muốn thử lại lần nữa, nếu đến lần nữa thì có khi cô kiềm không nổi nhét đầu Hades vào hũ tro rồi liều mạng đánh hắn mất.

Vừa rồi lúc cô tắm hận không thể ngâm mình chết trong ao tắm cho rồi, sau đó nhận ra có khi nước ao chứa đầy tro cốt mới vừa chà xuống thì bản năng sinh tồn trỗi dậy run ray run chân trèo ra ngoài dùng nước trong bình gốm tắm lại, thật cảm ơn những người giấy kia đã hỗ trợ cô bưng nước.

Persephone cẩn thận chui vào ổ chăn đã trải sẵn trên giường, chiếc giường này quá cứng quá khó ngủ cho nên cô chỉ có thể chia đôi công dụng của chiếc chăn, lót một nửa bên dưới người làm như đệm, phần còn lại đắp trên người.

Khi cô nằm xuống đã vén mái tóc dài của mình trải lên giường như hình quạt, tóc cô dày lắm tuy rằng đã lau khô gần hết rồi nhưng vẫn nên phơi khô nó một chút nữa thì hơn.

Persephone kéo kéo chăn, vừa muốn nhắm mắt ngủ thì nghe thấy thanh âm vang lên bên tai, "Ta cần nàng cung phụng."

Âm sắc trầm ổn mang cảm giác lập thể kỳ dị như ôm lên thính giác cô.

Persephone lập tức quay đầu, nhìn thấy vị Thần linh mới vừa rồi còn phê duyệt giấy tờ đã ngồi cạnh giường tự bao giờ, áo trong trên người hắn rộng thùng thình xếp thành nếp uốn gợn sóng tao nhã rũ bên mép giường.

Cung phụng? Suy nghĩ của Persephone nhanh chóng hoạt động, lập tức nghĩ đến tế phẩm.

Vừa nghĩ đến tế phẩm quả nhiên nghe thấy thanh âm bằng phẳng của Hades vang lên: "Tế phẩm hứa hẹn dâng Thần nếu quá hạn sẽ phải đối mặt trả thù."

Persephone nghi hoặc lặp lại: "Trả thù?"

Có thể do nhận thấy cô không biết gì cả về định nghĩa trả thù của Thần, trên khuôn mặt tái nhợt như thạch cao của Hades xuất hiện nét gì đó hiền lành của loài người.

"Tế phẩm dâng Thần linh dưới Địa Ngục phải đúng hạn lẫn chuẩn xác về số lượng, lời khẩn cầu của nàng giống như ký kết khế ước với ta vậy, ta cho phép nàng ngỗ nghịch lời ta nói, đổi lại nàng cũng phải dâng hiến tế phẩm sung túc hoàn thành khế ước."

Thanh âm hắn trầm thấp nhưng mềm nhẹ khôn cùng như nhành lá lay động trong gió bão. Mà tay hắn không thể kiềm nổi tình cảm hỗn loạn sôi trào trong tim, thậm chí không quan tâm đau đớn cạo xương nguyền rủa mà đột nhiên vuốt ve phần cổ lộ ra ngoài chăn của nàng.

Làn da yếu ớt mượt mà lẫn mạch máu phập phồng như một ao nước đẫm mật ngọt dụ dỗ hắn uống cạn.

Nhưng Persephone chỉ cảm thấy mình bị hắn khống chế cổ, trong tình huống không dám nhúc nhích này cô chỉ đành ngẩng mặt lên, cảm nhận áp bách nóng bỏng nơi lòng bàn tay kia trên nhịp thở cô, chỉ có thể lắp bắp nói: "Hades, tôi sẽ dâng tế phẩm cho ngài mà, có phải cần đến tế đàn phải không, rồi, rồi cắt cổ trâu ... "

Cô vắt hết óc muốn kéo dài cơn mất khống chế của hắn, trí nhớ hắn rất có tính lừa gạt, bởi vì đã tự mình trải qua quá khứ của hắn cho nên mặc dù cô cực kỳ rõ ràng chuyện này không liên quan gì đến mình, cô chỉ là một kẻ qua đường không thể thay đổi quá khứ mà thôi. Nhưng tâm tư cô không thể nào chuyển hướng như lời tự nhủ nhanh như thế được, vậy mà thật sự sinh ra cảm giác quen thuộc với hắn, cảm giác quen thuộc này khiến lòng cảnh giác của cô xuống thấp rất nhiều dẫn đến không thể lập tức phát giác dục vọng không thể kiềm nén của hắn dành cho mình như trước nữa.

Ngón tay Hades theo cổ Persephone mềm nhẹ vuốt ve dần lên trên, khi đầu ngón tay cọ lên cằm có thể nhận thấy nàng ấy run rẩy căng thẳng, nàng cố gắng ngả đầu ra sau mà hoàn toàn không biết bản thân mình càng căng thẳng càng giống như tự mình hại mình dâng đến tay hắn, tất cả nhiệt huyết bị tử vong ăn mòn theo thời gian dần dần sống lại trong cơ thể hắn tỏ rõ sắc thái nùng liệt như hoa nở trên tranh ấy.

Persephone cảm thấy tay hắn làm cổ cô nóng cực kỳ, chỉ có thể khô cằn nói: "Trả thù của Thần linh rất đáng sợ sao?"

Hades nhận thấy nàng tránh né, niềm vui cuộn trào với cơn đau nhức nơi bàn tay chạm lên da nàng, hắn dừng lại động tác mình, kiên nhẫn như giáo viên giảng dạy học trò:

"Lòng trả thù của Thần không giống nhau, ví dụ như các Erinyes ngụ ven dòng sông lửa nơi vực sâu chán ghét rượu, nếu như tín đồ đổ rượu xuống dê con mới sinh dâng cho họ thì ắt phải hứng chịu cơn thịnh nộ truy đuổi bằng roi da trừng phạt thẳng cho đến khi tín đồ hiến tế máu người sống mới kết thúc."

Máu người sống? Sẽ không phải là máu của chính người tín đồ bị trả thù kia chứ? Persephone nghĩ như vậy rồi đột nhiên cảm thấy cổ mình thành cổ trâu ấy, có thể bị Hades xé nát bất cứ lúc nào.

Vị Thần đang chuyên tâm giảng dạy học trò kia vẫn không biết bài giảng của mình khinh khủng biết bao nhiêu: "Sự trả thù của Thần Rượu Vang là điều khiển tín đồ dâng mình lên, xẻo nát kẻ dám bất kính hắn thành tế phẩm điên dại, hắn là một tên Thần bất tử khát máu nhất."

Biểu tình trên mặt Persephone dần dần đông cứng, "xẻo nát" người ư?

Ngón tay Hades dường như dính trên da Persephone, ngón trỏ khẽ nâng vuốt ve đôi má mềm ấm rồi tiếp tục nói: "Hera thích tra tấn người mình oán hận, phá hủy thần trí họ, đẩy họ vào cơn điên dại giết chết chính người thân mình."

*(Hades đang nhắc đến sự trả thù của Hera dành cho Hercules: Chuyện kể rằng vào thời điểm lúc bấy giờ, thần Zeus đang đau đầu vì lời phán truyền của những nữ thần Số Mệnh: đỉnh Olympus sẽ bị xâm lăng bởi những Gigantos - Đại Khổng Lồ và khi ấy chỉ có một vị anh hùng kiệt xuất người trần gian mới giúp được. Zeus liền xuống trần, giả dạng chồng của Alcmene để ái ân với Alcmene và sau đó hai người có một người con tên Hercules. Vào một đêm nọ, Zeus xuống trần bế chú bé Hercules lên cung điện Olympus, lén đặt vào lòng nữ thần Hera để bú trộm sữa. Khi Hera phát hiện Heracles và đẩy phắt cậu ra thì cậu đã bú gần no. Tương truyền lúc Hera đẩy cậu ra, sữa của nữ thần văng khắp bầu trời, tạo thành sông Ngân Hà. Nhờ được uống sữa của Hera mà sau này cậu bé mới trở nên bất tử. Vì vậy, thần Zeus đặt tên mới cho cậu bé là "Heracles" hay thường được gọi là Hercules, có nghĩa "Vinh quang của Hera". Nhưng vì nữ thần Hera vẫn mang trong lòng mối căm ghét con riêng của Zeus nên nữ thần giáng một cơn điên cuồng kì lạ vào Hercules, làm chàng mất hết lý trí và ra tay sát hại vợ đầu và con mình.

Đến khi tỉnh lại thì mọi thứ đã quá muộn, Heracles chỉ còn biết ôm lấy xác người thân mà khóc. Chàng đến khấn cầu thần Apollo ở đền Delphi, mong được ban cho lời chỉ dẫn để tẩy trừ tội lỗi của bản thân. Thần Apollo phán với Heracles rằng chàng sẽ phải làm nô lệ cho nhà vua Eurystheus xứ Mycenae trong 12 năm và trong 12 năm đó chàng sẽ lập được 12 kỳ công vĩ đại. Sau khi Heracles đã hoàn thành được 12 kì công, chàng còn lập nhiều kì công khác. Sau khi đã hạ thủ được thành Troy, vợ chàng - nàng Deianira - đã tẩm dòng máu đã bị nhiễm chất độc của con long xà ở Lerna của nhân mã Nessus vì tin rằng đó là bùa yêu. Heracles sau khi bị nhiễm chất độc, vô cùng đau đớn đã nhờ tráng sĩ Philoctetes - một tay cung nổi tiếng - hỏa thiêu chàng với cái giá là bó cung tẩm chất độc của con long xà ở Lerna. Sau khi Heracles chết, thần Zeus - cha chàng - đã biến chàng thành bất tử theo thỏa thuận với nữ thần Hera. Heracles từ đó sống với các vị thần bất tử trên đỉnh Olympus. Chàng còn góp công rất lớn trong trận chiến của các vị thần với các Gigantos, để trả ơn chàng cũng như hóa giải mối thù hận lâu năm, Hera đã gả con gái mình là nữ thần Hebe cho Heracles.)*

Biểu cảm trên mặt Persephone đã tê liệt, "giết chết chính người thân mình" ư? Phương thức trả thù này cũng quá quá nặng rồi ... những vị Thần đó đều là ma quỷ phải không? Đều là ma quỷ sao?

Hai từ "ma quỷ" xoay vần vô hạn trong đầu cô mà tên ác ma trước mắt kia vẫn mang nét mặt bình tĩnh vuốt ve mặt cô, mùi hương trên người hắn quen thuộc mà nồng đậm - đó cũng là hương liệu mà cô dùng để tắm. Hương liệu ngày hôm nay không biết đã trộn bao nhiêu loài hoa vào nhau, mùi hương quạnh dính trên làn da tắm mãi không hết.

Trên làn da nóng bỏng của Hades còn trộn lẫn mùi giấy da dê và mùi hương trên quần áo hắn, tạo thành một mùi hương xâm lược khiến da đầu người tê dại.

Persephone rất khó thích ứng loại tiếp cận không có giới hạn này, nhưng cô không thể hất cổ như cổ trâu hất tay hắn ra được chỉ có thể nhịn xuống xúc động cắn nát tay hắn, nhếch nhếch khóe miệng vừa muốn nở nụ cười nịnh nọt lấy lòng thì chợt nhớ ra tên này chịu không nổi khi cô cười.

Ý cười cứng ngắc bên khóe miệng, khi cô vừa muốn lén lút thu lại nụ cười thì một ngón tay thon dài đột nhiên chạm lên khóe môi cô không cho phép nụ cười chẳng có tí thành ý nào kia trốn thoát.

Persephone lập tức hồi hộp, cô khó hiểu nhìn người đàn ông cạnh mình ấy, nét mặt hắn vẫn vô biến cứng rắn như đá tảng nhưng thanh âm mỏng nhẹ như khói lửa: "Không cần sợ hãi, cũng không cần dùng nguyền rủa thóa mạ ta, hãy hiến cho ta niềm vui của nàng."

Câu nói này có thể xem như hèn mọn nhưng người cất tiếng nói lại cường thế đến mức cô không dám đặt tính từ yếu đuối kia lên người đối phương.

Đầu óc Persephone chỉ tạm dừng nửa giây rồi lập tức tỉnh ngộ, cô thiệt tình thật lòng vui vẻ, cô cứ tưởng rằng cơn thú tính của hắn trỗi dậy tham thân thể cô, muốn cô tự dâng mình làm tế phẩm cơ chứ.

Cô sợ Hades đổi ý, nhanh chóng nở nụ cười thật tươi, nụ cười như nở rộ nơi đầu ngón tay hắn.

Cười còn chưa đủ, Persephone xoay chuyên tròng mắt sợ hắn không hiểu ý cô, cất tiếng nói: "Ngài thích niềm vui dạng nào? À, không, là dạng tế phẩm nào? Tôi có thể đứng cười, nằm cười, ngồi cười, cười ha hả quằn quại trên đất đều được hết á!"

Hiến cười thật dễ hơn hiến thân nhiều, cô mới vừa thở phào một hơi thì nhìn thấy Hades chậm rãi cụp mắt, đường cong đôi môi xuất hiện độ cung hòa hoãn, khuôn mặt lãnh khốc có lẽ do bị nụ cười của cô lây nhiễm mà thiếu đi cảm giác sắc bén.

Nhưng thân thể hắn ngược lại càng thêm căng cứng, mái tóc đen bóng mềm mượt trượt xuống trán cô, ngón tay nơi môi cô không tăng thêm sức nhưng nhiệt độ thì nóng cháy hơn nhiều.

Hắn cách cô ngày càng gần.

Persephone nhìn thấy sương đen trên người hắn lay động kịch liệt rồi tản ra hóa thành thân rắn dữ tợn trên mặt đất, rắn sương cuộn mình dưới chân giường vàng như mang theo ngụ ý muốn sinh sản nào đó.

Cô thậm chí cảm nhận được chiếc giường dưới thân mình đang vang lên từng tiếng mỏng manh giống như người nào đó không thể khống chế nổi Thần lực va chạm lên chân giường vậy.

Biểu cảm trên mặt Persephone cứng đờ, rốt cuộc hoàn toàn ý thức được nụ cười của mình mang sát thương lớn như thế nào cho vị Thần mặt lạnh trước mắt này, cô thật cẩn thận thu hồi nụ cười không dám nhúc nhích nữa.

Cơ thể dưới lòng bàn tay quá mức mềm mại, mà ngay cả tiếng hít thở dốc nhỏ nhất của nàng cũng giống như liều thuốc dụ tình khiến Hades không thể khống chế được mình mà nhẹ nhàng di chuyển bàn tay đang đặt trên cổ nàng sang bả vai rồi dùng một chút lực ôm nàng vào lòng.

Tay chân Persephone bó buộc không biết đặt nơi nào như bánh bao trong nồi hấp chờ chưng chín, cô hoàn toàn không kịp giãy dụa thì đã bị vòng ôm chiếm hữu này trói chặt.

Một con rắn sương bò đến chân cô không biết tự lúc nào, quấn quanh mắt cá chân cô mang theo nhiệt độ lành lạnh.

Persephone kháng cự dùng chân cọ cọ ván giường muốn đập vụn con rắn sương đáng ghét kia đi, cẳng chân mới vừa dùng chút lực đã nghe thấy người đàn ông trên người mình thấp giọng thở dốc, thanh âm ám ách không bình thường.

Tất cả động tác của cô đều đông cứng, mái tóc dài của Persephone trải dài dưới cánh tay hắn, bên hai má là nhịp tim đập như mãnh thú kêu gào xổng chuồng, cô nhẹ giọng nhắc nhở: "Tôi đã hoàn thành khế ước rồi."

Câu nhắc nhở này vô lực biết bao, trong khi sức mạnh của đối phương cường đại đến mức voi so với kiến, còn cô chính là con kiến đáng thương ấy. Chưa từng nghe thấy trong trường hợp sức mạnh đôi bên chênh lệch lẫn nhau như thế mà bên mạnh hơn sẽ thật sự bàn chuyện công bằng với bên yếu thế.

Người đàn ông ôm cô kia có tai như điếc, hắn áp cô nằm xuống giường một lần nữa, thân thể cường kiện lẫn sức mạnh áp đảo cúi thấp dần, chỉ bằng mắt thường cũng đủ thấy tình thế căng như dây đàn.

Tay Persephone đã mò xuống gối đầu, mới vừa chạm đến thanh đoản kiếm lặng băng liền cảm thấy có gì đó đè nặng đầu vai. Hades vùi mặt trên hõm vai cô, cánh tay vòng quanh đầu cô, áp gối đầu cô lõm xuống.

Nhịp thở hắn hỗn loạn, thậm chí còn đau đớn rên rỉ: "Ồn quá!"

Ngón tay Persephone run lên, không hiểu nổi vì sao hắn nói ồn, không gian xung quanh ngoại trừ tiếng lửa tí tách thì thật sự im lặng đến đáng sợ. Thậm chí ngay cả cá heo và người giấy khe khẽ nói nhỏ trên vách tường đều bị đuổi ra ngoài rồi, chỉ còn loe ngoe vài bông Diên Vĩ và Bách Hợp lay động mà thôi.

"Bên ngoài thật ồn."

Persephone mờ mịt nghe hắn nỉ non gần như oán hận, mái tóc đen mềm mại của hắn cọ lên cằm cô ngưa ngứa, khi miễn cưỡng liếc mắt nhìn có thể thấy dưới những sợi tóc mai lộn xộn là hình dáng vành tai.

Cô cố gắng lắng tai nghe một hồi nhưng vẫn không nghe thấy tiếng động nào cả, nhưng cơ thể người đàn ông đang đè nặng cô kia lại run run rất nhỏ giống như thật sự bị tranh cãi ầm ĩ nào đó ảnh hưởng dây thần kinh.

Ở nơi Persephone không nhìn thấy là tiếng khóc than bạo động của vong hồn, tru tréo bén nhọn đau đớn lẫn nguyền rủa điên cuồng dao động ngoài vách tường cung điện.

Hades đầu đau như muốn nứt, theo bản năng trốn tránh tạp âm không chỗ không ở kia bằng cách vùi mình trong mùi hương trên người nàng mong nhận được chút an ủi.

Cung điện vào đêm của Thần Địa Phủ vĩnh viễn là quãng thời gian khó qua nhất cho nên ngay cả Thần Chết hay Thần Ngủ thậm chí Nyx đều không thể chịu nổi tạp âm nơi này, dọn đến vùng ven Erebus tìm kiếm yên bình.

Chỉ có mình hắn không chỗ có thể trốn bởi vì bản thân vong hồn khóc lóc trong tử vong còn hắn chính là hóa thân của tử vong.

Sự kiên nhẫn của Hades bị tạp âm tra tấn đến biến mất, ngón tay hắn xuyên qua mái tóc nàng, sức mạnh tình yêu đang dụ dỗ hắn đắm chìm, chỉ cần chìm trong cơ thể ngọt ngào của nàng thì chẳng sợ nguyền rủa không thể tránh né cũng có thể đạt đến sung sướng tột cùng.

Hơi thở hắn dần an ổn, đôi môi dán lên làn da vai nàng, mũi tên dục vọng ác độc không buông tha bất cứ cơ hội nào mà tấn công phòng tuyến lý trí hắn, giật dây hắn buông thả bản thân.

Đột nhiên một đôi tay chạm lên hai má nóng bỏng của Hades, vén lên tóc mai, che khuất vành tai hắn.

Sau đó nàng thấp giọng hỏi: "Ngài còn thấy ồn không?"

Tất cả động tác của Hades cứng đờ không trả lời câu hỏi của nàng.

Persephone điều chỉnh một chút độ mạnh yếu và tư thế tay, ép lỗ tai hắn càng thêm chặt, lầm bầm lầu bầu nói: "Nghe không thấy gì cả, chẳng lẽ do ù tai?"

Nếu do chính lỗ tai hắn có vấn đề thì quả thật không có tác dụng gì cả.

Hades vẫn giữ nguyên tư thế như cũ giống như trên vành tai hắn đáp một chú bướm, chỉ cần cử động một chút thôi là cánh bướm đã bay đi mất.

Persephone thấy hắn an tĩnh lại, cơ thể không còn căng cứng như hồi nãy nữa thậm chí hơi thở cũng vững dần. Chẵng lẽ thính giác Thần linh rất tốt cho nên có thể nghe thấy những thanh âm mà cô không thể nghe thấy?

Có điều cuối cùng hắn cũng yên tĩnh rồi.

Cảm giác mỏi mệt như thủy triều thổi quét tâm trí Persephone, cô mệt đến mức mắt díu vào nhau, khi cô vừa muốn nhắm mắt ngủ thì lại cau mày mở mắt nhìn người đàn ông áp trên người mình kia im lặng đến không thể tin nổi, sức nặng từ cơ thể hắn không đè nặng cô, thậm chí hắn còn điều chỉnh tư thế để tay cô áp tai hắn không thấy mỏi nữa chứ.

Thời khắc ấm áp như thế này, Persephone không muốn làm phiền nó nhưng mà ...

"Hades."

Cô khó xử tạm dừng một hồi, rốt cuộc bày tỏ:

"Ngài đè lên tóc tôi rồi."

Hades: " ... "

Sau đó hắn yên lặng dời cánh tay đang đè lên tóc cô đi.

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.