Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sáng sớm mỹ tình

Tiểu thuyết gốc · 2065 chữ

Sáng sớm, mặt trời lười biếng từ dãy núi phía đông nhô lên cao lên. Chỉ là, không lâu liền hạ xuống một trận mưa to. Vừa mới bắt đầu mưa còn rất nhỏ, phát ra rất nhỏ thanh âm: "Sa, sa, sa" chỉ thấy gió tại nóc nhà gợi lên từng hàng cây đại thụ già cỗi, cành lá, nhánh cây cũng trong gió nhẹ nhàng phiêu động.

Gần 6h, Ngọc Vân thức dậy làm vệ sinh cá nhân, nhìn vào háng còn có chút tịch dịch rỉ ra phía dưới để nàng thầm cắn môi xấu hổ không thôi, thay cái áo công sở đen quí phái rồi trang điểm nhẹ để lên công ti .

Nàng ngắm mình trong gương tự hài lòng, ôi một quý phụ gần 30 đang căng tràn sức sống. Cảm giác như mình trẻ lại hắn ra chỉ sau một đêm được nam nhân tưới nhuần làm nàng chả biết phải nghĩ cái gì. Thậm chí là đêm qua, hắn còn mãnh liệt mà hành hạ nàng suốt một đêm, thật là quái vật.

Lúc này Ngọc Vân mới lén lén lút lút mở ra cửa phòng bếp, muốn lặng lẽ ăn xong bữa sáng liền đi làm.

Chỉ bất quá, lúc này đại sảnh bên kia chợt truyền đến một thanh âm: "Chỉ Vân tỉnh ngủ rồi sao, vân chưa đến giờ làm a, qua đầy ngồi một lát đã"

Đây đương nhiên là thanh âm của hắn.

Ngọc Vân trong lòng lộp bộp vang lên một tiếng, nhưng là cũng chỉ có thể theo lời hắn ngoan ngoan đi tới.

"Em thật xinh a, tối qua ngủ ngon không?"

" Này này, xưng hô với chị thế hả, tối qua có để tôi ngủ đâu mà ngon" Ngọc Vân gắt giọng nhăn mặt khó chịu nói.

"Ai bảo chị đẹp quá làm gì" Hắn trơ trẽn nói.

Tiến lại gần, Lục Cảnh rất tự nhiên đặt vào môi nàng một nụ hôn. Thật sự môi của nàng rất mềm, nhỏ nhắn thơm tho khiến Lục Cảnh thích thú không buông.

"Tiểu Cảnh, cho chị ăn sáng đi mà, giờ chị phải đi làm "

Đẩy khẽ Lục Cảnh ra, Ngọc Vân cầm bịch bánh ngọt lại bàn mở ra ăn. Nhưng Lục Cảnh nào có tha cho nàng. Nàng ngồi ăn mà hắn cứ nhoài người sang hôn vào cổ vào tai nàng, mũi hắn hít hít vào vai nàng.

"Không được làm loạn"

"Nhưng em thật khó chịu" Lục Cảnh nói. Trước mắt mỹ phụ thân thể mềm mại linh lung lồi lõm, phong vận mê người để hắn nhìn vào mười phần khô nhiệt

"Cấm được nhìn"  Ngọc Vân trên mặt đỏ lên đỏ ửng kiều diễm vô cùng. Muốn mở miệng răn dạy nhưng cuối cùng vẫn là im lặng để nam nhân làm càn.

"Nhưng thật không nhịn được" Lục Cảnh  tham lam hô hấp lấy khí tức trên người nàng, thân thể phong vận lồi lõm tựa hồ phiêu miễu câu dẫn lấy hắn.

Nhìn xem nàng đung đưa thân thể, một đôi ngọc phong bởi vì thân thể lay động mà trĩu nặng tạo ra từng đợt sóng sữa bốn phía lung lay, tản mát ra trận trận nhũ hương. Thân thể chậm rãi tiến lại gần sát khuôn mặt của nàng.

Đối mặt với nam nhân càng ngày càng gần, nàng thẹn thùng vô hạn nhắm lại cặp mắt của mình, cái miệng anh đào nhỏ nhắn càng là có chút run run: "Hôn một cái thôi, phải nghe lời!"

"Ừm ân, em biết." Lục Cảnh hơi cúi đầu hôn lên môi của nàng, đầu lưỡi của hắn tại trong miệng nàng cấp tốc chuyển động, mà mỹ phụ đầu lưỡi cũng liên tục phối hợp. Nụ hôn kéo dài thời gian không dài, đợi hắn nhả ra môi anh đào liền chậm rãi ngẩng đầu, nhìn xem mỹ thiếu phụ mắt to ngập tràn nhộn nhạo xuân tình, trên khoe miệng hai người còn như ẩn hiện một tia nước bọt nhìn cực kỳ dâm mỹ.

.......

Ngọc Vân ngồi ăn mà cứ uốn éo mãi.

Hơi dựa vào thân thể nở nang xinh đẹp, ánh mắt rơi vào cặp tuyết phong cao vút được áo sơ mi bao quanh.

Bàn tay Lục Cảnh không khỏi thèm muốn đặt lên ngực nàng, hắn thích cặp nhũ phong cao vút ,to tròn của nàng.

Cách một lớp áo thô ráp nhưng lại không mất đi tinh tế xúc cảm da thịt, bầu vú lớn co dãn thật sự là mỹ diệu.

"Chớ lộn xộn."

Ngọc Vân nửa nằm ở trên ghế sa lon, con mắt có chút nhắm lại hô hấp dần loạn, hai tay lại đè xuống cổ tay hắn, nói: "Nghe lời, để cho chị ăn sáng một chút."

"Em giúp chị xoa bóp a!"

Lục Cảnh không hổ danh mặt dành chính hiệu, một cái tay khác không bị gò bó tiếp tục đặt trên đôi đùi đẹp vuốt ve.

"Xì, thế này sao lại là xoa bóp, vô lại" Ngọc Vân gắt giọng, nhưng lần này chỉ hơi hơi khép hờ hai mắt hưởng thụ kích thích.

Lục Cảnh trong lòng vụng trộm vui, trên tay lại một tấc tiến thêm một tấc từng chút đưa lên nắn bóp đỉnh vú rung sữa.

"Hư...nhăn … nhăn áo dài …chị...đừng mà...Ân.."Nàng nằm ngửa ở trên ghế sa lon, trước ngực cặp kia vú vểnh cao như núi non tròn trịa điên cuồng run rẩy biến dạng trong lòng bàn tay nam nhân.

"Thế cởi áo ra cho em sờ tí nhé. Chưa đến giờ mà làm mà" Lục Cảnh nói thầm vào tai Ngọc Vân trong lúc hôn vào dái tai nàng.

Ngọc Vân mũi ngọc nho nhỏ bỗng nhiên thở ra trận trận nhiệt khí, hai con ngươi càng là dứt khoát đóng lại. Tựa hồ đang im lặng đồng ý hành động tiếp theo của hắn.

Lục Cảnh cười cười cúi miệng hôn xuống, ma trảo không ngừng xoa bóp trên áo nàng rồi lần mò sang những chiếc cúc áo nhanh nhẹn tháo ra từng chiếc cúc một.

Chậm rãi đưa tay banh rộng vạt áo sang hai bên. Bây giờ hình ảnh Ngọc Vân thật khiêu gợi, dù hắn có muốn dừng lại cũng chẳng được.

Nàng ngồi trên ghế, phía trước áo dài bị vạch hai bên, phía trên chiếc váy âu màu đen hiền thục đoan trang đầy ung dung quý khi giờ này lại lộ ra một mảng da thịt, bụng nàng thon thả trắng nõn săn chắc, trên cao là bầu ngực no tròn nhấp nhổm phía sau cái áo ngực trắng bó sát.

"Hơ...đừng mà...ưhhh...thả chị ra.."

Nàng có chút rên rỉ cầu xin, phía dưới nàng lại có chút rỉ nước rồi.

"Yên nào....hừ...cho em hôn một lát "

Lục Cảnh bắt đầu hôn dần ra phía trước cổ nàng. Hắn đưa lưỡi liếm vào khe ngực nàng, rồi lại quét xuống hôn bụng nàng, rốn nàng.

"Ưhh …ưm…đừng …"Ngọc Vân nấc nghẹn, kích thích như vậy nàng thật không có tâm trạng ăn nổi.

Lục Cảnh đưa tay kéo nhẹ áo ngực trễ xuống. Hai núm vú hồng hào xinh đẹp của Ngọc Vân nhô lên. Hắn liền cúi đầu kéo lưỡi lên mút chùn chụt vào đầu vú nàng, tay kia thì xe xe đầu vú còn lại.

Thỉnh thoảng lại nghiến nhẹ răng vào núm vú nàng khiến nàng khẽ rùng mình. Tay Ngọc Vân bắt đầu vô thức xoa đầu Lục Cảnh hệt như cảnh mẹ cho con bú, tay còn lại của Lục Cảnh bắt đầu đi xuống thọc vào chân váy của nàng, xoa xoa lên lớp quần lót ẩm ướt của nàng, thì ra nàng sướng quá, chịu kích thích một lúc mà âm đạo đã rỉ ra ái dịch thấm hết ra quần lót.

"Ướt hết vậy chị "Lục Cảnh cười trêu.

" Tại … em… hơ..hết …"Ngọc Vân hai má e thẹn ửng hồng cắn môi hờn dỗi mà nói, trận trận tê dại bên dưới mãnh liệt xung kích cơ thể của nàng, không nhịn được từ cổ họng phát ra hừ nhẹ một tiếng.

Cứ kích thích núm vú rồi lại thọc tay cọ xát âm đạo để nàng sướng khoái kinh người.

Nàng sợ nếu cứ để hắn tiếp tục thì nàng sẽ lần nữa mê man sa đọa không đi làm được mất, quay đầu lại ,ánh mắt xuân tình mê ly nhẹ giọng cầu xin : "Rồi..dừng lại đi..đến giờ làm rồi"

"Được rồi, nhưng chị phải gọi em một tiếng anh yêu cái đã..." Gặp nàng có chút chần chừ, hắn cười xấu xa bóp mạnh cặp mông vểnh phía sau một cái.

"Hưhhh...anh..yêu được ...chưa .."

Ngọc Vân cực kỳ xấu hổ nhưng vì để hắn buông tha nên đành phải thỏa hiệp, đêm qua hắn bắn vào quá nhiều rồi, lát nữa đi qua cơ quan còn phải mua thuốc tránh thai lần nữa, thật xúi quẩy.

Lục Cảnh thấy nàng đang suy nghĩ gì đó, hắn cười trơ trẽn thản nhiên bỏ qua lời hứa lúc nãy, ngón tay đột ngột vén mép quần lót nhỏ một đường xâm nhập vào trong âm đạo nàng điên cuồng ra vào liên tục khiến suy nghĩ của nàng bị cắt đứt.

"Hơ...hơ..đừng mà " Khoái cảm bất ngờ khiến Ngọc Vân không nhịn được tỉ tê thốt lên kẹp chặt hai đùi không để hắn cử động, nàng sợ hắn lại làm như vậy thêm vài lần thì nàng chết mất.

"Đừng mà, em đã nói là để chị đi làm rồi mà" Ngọc Vân khẩn trương mà nói.

"Nhưng em không nhịn được, hay là chị dùng miệng nhé" Nhìn cặp môi hồng chúm chím của nàng, trong đầu hắn không khỏi sinh ra một ý nghĩ cực kỳ hưng phấn.

"Được...được rồi" Biết mình thật không thể kì kèo cùng tên vô lại này, nàng đành lấy dũng khí dứt khoát cúi người xuống, kéo ra khóa quần nam nhân run run nắm lấy thân dài cự long, hé cặp môi đỏ mọng ngậm vào đầu rùa rồi mút nhẹ, thật ra nàng có bú bao giờ đâu, giờ này ngậm cái khủng bố này vào thật có chút lúng túng không biết phải làm gì.

"Chụt..chút." Nhìn nàng ngây ngô ngậm dương vật của hắn, khoái cảm từ đầu rùa để hắn không nhịn được đưa tay nắn bóp cặp vú của nàng, cúi thấp đầu cắn lỗ tai của nàng ôn nhu nói:" Hừ...sướng muốn chết rồi, chị Vân thật tuyệt"

"Ọc… ọc… ưhhhhh…hừ… ” Hai mắt Ngọc Vân trợn trừng liếc lạnh nhìn qua, cái mùi vị lờ lợ từ cái thứ ấy cùng cảm giác nghẹn khí làm nàng chịu không nổi.

"Em đá lưỡi lên đầu rùa rồi liếm mút như ăn kem ấy" Nghe Lục Cảnh nói vậy,nàng lườm nguýt hắn một cái nhưng cũng ngoan ngoãn nghe theo hắn.

"Ahh..sướng quá ...em dùng tay xóc nhẹ cho em đi....hừ.. ” Lục Cảnh cảm giác sướng vô cùng, hai mắt hắn mông lung tiến vào khoái cảm.

Mặc dù kỹ thuật của nàng thật không dám lấy lòng, thậm chí một chút kinh nghiệm cũng chẳng có, nhưng chỉ việc được một thiếu phụ xinh đẹp như vậy cúi xuống giữa háng mà bú liếm phục vụ đã để cho hàng nghìn nam nhân ghen tị đến tức điên. Vậy nên nàng vẫn như cũ để cho thần kinh đầu não của hắn nhận lấy sảng khoái chưa từng có. Mới ngậm không đến năm phút, bên dưới liền có cảm giác muốn bắn, rất nhanh toàn thân cứng nhắc bạo phát.

"ahhh đã quả thật quá tuyệt vời… em ra đây…" Đầu rùa tím sẫm cương lên hết cỡ, được nàng hầu hạ làm hắn sướng muốn chết, gồng mình nhắm thẳng cổ họng ướt át của nàng mà xuất tinh bất ngờ.

"A..!" Ngọc Vân sững sờ không kịp né tránh, bị hắn bắn ra ồ ạt vào cổ họng chưa nói, liền ngay cả mặt mũi, tóc cùng kính mắt đều dính vào một chút tanh hôi chất lỏng.

Lục Cảnh nhìn xem dưới hai chân bộ dáng chật vật Ngọc Vân, không nhịn được nghĩ cười lên một tiếng.

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 23
Lượt đọc 1600

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.