Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm xuân sa đọa

Tiểu thuyết gốc · 3474 chữ

Đứng trên sân thường nhìn màn đêm tà tà kéo xuống bao phủ thành thị phồn hoa nhất tỉnh Anh Đông, những bóng người vụt ngang qua đường muôn hình muôn vẻ bắt đầu lao vào cuộc sống về đêm.

Sinh tồn trong cái thời đại này dần đổi khác này, mới thấy con người thật sự đều tồn tại quá quá nhiều áp lực, ban đêm chính là lúc những người này mang theo lớp mặt nạ đi ra ngoài phóng túng thoải mái sau ngày dài mệt mỏi.

Kể từ cái đêm xuân kỳ mị trong nhà Ngọc Vân, đã qua hai ngày rồi mà nàng vẫn cứ tìm cách tránh mặt hắn ,cứ mỗi lần hắn cố tình sang chơi hay 'vô tình' gặp mặt thì nàng đều lấy cớ có việc bận mà rời đi, điều này làm hắn thấy cực kì bực mình, cũng phải thôi khi thật lâu mới lần nữa nếm thử mùi vị nữ nhân thì sao hắn có thể nhịn nổi cơ chứ, thế là hắn quyết định tối nay phải chủ động gặp nàng một lần.

........

Ngoài cửa sổ, trời chiều đã chậm rãi biến mất, thậm chí tối đen đêm trăng không biết từ lúc nào đã che lấp thải hà dần dần bao phu cảnh vật.

Mấy ngày hôm nay, trong đầu Ngọc Vân thật sự là một mớ hỗn độn, trong đầu óc nàng lúc nào cũng cứ hiển hiển mãi cảnh tượng điên cuồng đêm hôm đó, vụng trộm với người khác ngay trên giường của trượng phu để cho nàng cảm thấy cực kỳ bứt rứt xen lần kích thích tột độ.

Chưa bao giờ nàng có cảm xúc ấm áp dễ chịu mà lại sung sướng như vậy với chồng, chưa bao giờ có cảm giác phóng túng không thể tự chủ để rồi đọa lạc trong vòng tay một nam nhân. Để rồi nàng quên mất mình đã là một người có chồng, quên mất căn phòng này chính là phòng ngủ của mình cùng với chồng.

Nghĩ lại một đống tư thế xấu hổ muốn chết, nhưng từng tư thế cũng làm cho nàng đạt được khoái cảm chưa từng có.

Giờ phút này nàng thật sự rất muốn khóc, bởi vì nàng thật muốn buông bỏ mà sa vào tội lỗi, phía dưới của nàng đã bắt đầu rỉ ra chút nước, nàng lại thèm khát thứ đó rồi, chỉ là đạo đức người vợ để nàng không dám hoàn toàn phóng thích.

Đợi lúc Ngọc nhìn thấy nam nhân kia đột nhiên bước vào phòng một khắc này, đầu óc cùng thân thể cao gầy thướt tha bật chợt run rẩy không kiểm soát được.

"Chị Vân, hai ngày rồi không được gặp chị, em rất nhớ chị a" Lục Cảnh rất tự nhiên tiến lại ngồi xuống đối diện nàng cười nói.

Vừa nói liền muốn đưa tay ra nắm lấy tay của nàng, thật giống như nàng đang là người yêu của hắn vậy:" Chị Vân có nhớ em không ?"

"Đừng Lục Cảnh, em ngồi đó đi" Ngọc Vân có chút khẩn trương theo bản năng lui về phía sau một chút, nhưng khổ nổi nàng lúc này sớm đã ngồi trong cùng ghế sa lon. Cuối cùng vẫn là run run cẩn thận từng li từng tí nhỏ giọng thương lượng .

"Chị Vân, chị còn chưa cho em biết là chị có nhớ em không a " Lục Cảnh cười cười chậm rãi tới gần.

Hắn quyết định chắc chắn, tối nay nhất định phải dứt khoát ôm lấy thiếu phụ diễm lệ như hoa này vào trên giường hảo hảo mà thương tiếc.

Khoái cảm chinh phục mỹ phụ có gia đình thật tràn đầy cấm kỵ dụ hoặc, thật quá kích thích.

"Tiểu Cảnh, cậu đừng ép chị nữa được không, chúng ta xem như chưa từng xảy ra chuyện gì được không" Ngọc Vân cắn cắn môi, trong lòng trầm xuống một cái, thật sự không nhịn được cảm giác sợ hãi, bứt rứt chập trờn trong đầu óc.

"Chị Vân thật đẹp" Lục Cảnh không hề để tâm, nhìn thiếu phụ đàng hoàng ưu nhã, trên người nhạc nhàn tản phát mùi thơm thành thục khiến người như si như say, khí chất thùy mị vận vị để hắn cảm nhận được kích thích vô cùng lớn.

Lục Cảnh ngồi vào bên cạnh nàng, duỗi ra vuốt cho bắt lấy eo nhỏ mềm mại, miệng tiến lại bên tai nàng thổi một ngụm nhiệt khí:" Chúng ta không có sai, chẳng lẽ hắn ở bên ngoài nuôi gái chị lại không được tự mình tìm hạnh phúc mới sao?"

Nghe được hắn, trong lòng lại sinh ra một luồng chua xót. Đúng vậy, trượng phụ ở bên ngoài dưỡng hồ ly tinh để nàng rất đau khổ, nàng cũng từng vì chuyện này mà có ý định ly hôn rất nhiều lần.

Lúc này, cảm giác được thân thể của mình tiến vào lồng ngực ấm áp,thân thể mềm mại khẽ rung động, nguyên bản đau xót tội lội cũng bởi vì nghĩ đến sự tình vừa rồi mà phương tâm đột nhiên nhảy lên càng thêm kịch liệt.

Mặc dù trong lòng sinh ra ý nghĩ vụng trộm cấm kỵ bất luân để nàng rất muốn gật đầu đáp ứng. Nàng đang vào độ tuổi thành thục xinh đẹp nhất nhưng lại chẳng được thỏa mãn, vậy thì tại sao nàng lại không thả mình hưởng thụ chứ.

Nhưng nàng cuối cùng vẫn là đỏ mặt xoay người sang chỗ khác, một đôi tay nhỏ run rẩy muốn đem tay hắn đẩy ra: "Không được, thả...thả chị ra đi"

Lục Cảnh thật đúng là rút tay mình về, thế nhưng lại quỷ thần xui khiến đột nhiên lần nữa vươn tay, đặt tại trước ngực thiếu phụ, cặp mỹ nhũ sung mãn rất nhanh bị bao bọc hoàn hoàn trong ma trảo nam nhân.

"Ân...Lục Cảnh.."

Ngọc Vân tức giận nhìn hắn chằm chằm, muốn trách cứ hắn bỗng nhiên lại nói không nên lời,bộ ngực bây giờ bị nắm lấy tê tê dại dại cảm giác giống như là có vô số con kiến tại trước ngực của mình cuồng loạn cắn xé. Nàng thậm chí còn cảm giác được kia hai viên nhũ hoa dần dần trở nên cứng như đậu đỏ.

Ngọc Vân nắm chặt tay không cho làm càn, hai mắt không nhúc nhích nghiêm túc lạnh nhạt nói:" Mau buông tay, em còn nhỏ tuổi sao lại xấu như vậy, thật không phải là một người tối.

Chỉ là, cứ việc nàng muốn nghiêm túc răn dạy một chút, nhưng là trên mặt đỏ ửng lại là từng đợt anh đào đỏ ửng nhàn nhàn nổi lên trên gương mặt của nàng, thoạt nhìn càng giống như tiểu nữ nhân đang nũng nịu hờn dỗi nam nhân hơn là đang giận dữ.

"Ai bảo chị xinh đẹp như vậy đâu!" Nhìn vưu vật thành thục trước mắt đang tức giận mà trở nên càng thêm quyến rũ mị hoặc, ánh mắt của Lục Cảnh bắt đầu trở nên nóng rực, ham muốn chinh phục chiếm hữu thiếu phụ này càng trở lớn lên hơn bao giờ

Ngọc Vân thân thể mềm mại khẽ run, bầu không khí này quả thật có chút mờ ám, nam nhân này nói không sai biệt lắm đã có thể làm cháu của nàng, thế nhưng là mình lại đối với hắn sinh ra một loại tình cảm cảm không nên tồn tại. Lại nhớ chuyện tối hôm trước mình bị tiểu nam nhân này tiến vào mật huyệt chà đạp, cảm giác đau đớn chặt khín vẫn còn lưu lại giữa hai chân, cơ thể nàng bỗng nhiên trở nên khô nóng cực kỳ.

Không nhịn được nhè nhẹ ưỡn ngực, muốn để cho thân thể nam nhân càng thêm ma sát cơ thể của mình, xúc cảm tê dại để nàng vừa cảm thấy xấu hổ, lại cũng để cho nàng cảm nhận được kích thích to lớn.

Trượng phu ở bên ngoài cực khổ làm việc, vây mà nàng lại không biết xấu hổ cùng nam nhân tằng tịu trong nhà hắn, cảm giác yêu đương vụng trộm thật để cho nàng hưng phấn mê say.

Gương mặt đỏ rực xẩu hổ lại mê người phong vận nhìn lấy nam nhân khẽ hỏi:" Lục Cảnh, cậu thích thân thể của chị không?"

"Thích...chị rất đẹp.. nhưng em cũng muốn trái tim của chị " Lục Cảnh hai mắt nóng rực nhìn chằm chằm lấy nàng, bàn tay vẫn đặt lên đùi non mà vuốt ve.

"Thật sao?" Ngọc Vân run rẩy, cuối cùng vẫn là ngăn cản không nổi ánh mắt nồng nặc xâm lược của hắn, nàng khẩn trương quay mặt tránh né ánh mắt của hắn. Một viên phương tâm không bị không chế kịch liệt rung động, khuôn mặt hiện lên từng rặng mây đỏ, mũi ngọc hé mở, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, phong tình vạn chủng để cho Lục Cảnh nhìn vào một trận miệng đắng lưỡi khô.

"Chúng ta như vậy, thật không sợ trượng phu của chị phát hiện đánh chết em sao?" Ngọc Vân tim đập kịch liệt run rẩy mà hỏi.

Lục Cảnh nhếch miệng tiến sát bên tai nàng si mê cười nói: "Không sợ, dù có bị đánh chết, em cũng muốn chết trên của bụng chị "

"Em.."

Ngọc Vân nghẹn tại cổ họng, nghe được lời nói càn rỡ của hắn, phòng tuyến đạo đức của nàng tại thời điểm này thật đến bờ vực sụp đổ.

Nàng mắt hạnh trợn lên, trong mắt đẹp xuân tình dập dờn. Lấy dũng khí đưa bàn tay ra vuốt ve khuôn mặt của hắn, yếu ớt nỉ non nói: "Chị thật là kiếp trước mắc nợ cậu, nên bây giờ mới bị cậu bắt nạt như vậy, chuyện của chúng ta... không được để người khác biết được..."

"Chị Vân, em thích chị"

Lục Cảnh mừng như điên, hắn biết đây là nàng đã ngầm đồng ý, hưng phấn thấp giọng gầm lên một tiếng, hai tay đem nàng ép dưới thân thể, cúi đầu xuống tham lam hít lấy mùi hương cổ nhọc của nàng, thành thục mùi vị để tâm thần hắn cực kỳ say mê thì thào:" Thật thơm "

Lục Cảnh mê đắm nhìn chăm chú vào đôi mắt đẹp của mỹ nhân trong ngực, chậm rãi cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn lên cái miếng ánh đào hồng nhuận ướt át, đầu lưỡi đột phá hàm răng, cuốn thẳng trong miệng nàng tham lam liếm láp môi ngọc.

"Ừm..hờ..." Ngọc Vân trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra ra nhỏ xíu kiều mị rên rỉ, thân thể mềm mại hỏa nhiệt nóng lên. Lục Cảnh thừa cơ công phá hàm răng luồn đầu lưỡi vào tham lam mút lấy hương thơm ngọc dịch.

"Chụt..chụt...uhhh" Ngọc Vân động tình mê ly hoàn toàn chìm ngập trong sự hưng phấn, tựa hồ đã mất đi nhận thức mà bỏ qua hết thảy lo lắng chủ động vươn mười ngón tay theo bản năng bắt lấy bả vai nam nhân ôm thật chặt như sợ hãi mất đi hắn vậy, đầu lưỡi nhỏ thơm tho của nàng thì là tự động tiến vào trong miệng Lục Cảnh , mặc hắn mút lấy ngọc lộ quỳnh tương.

"Hờ...hơ...ân.." Nàng toàn thân bất lực mềm nhũn nằm gọn trong ngực hắn, hô hấp dần dần gấp rút kiều mị. Đầu lưỡi nhỏ nhắn ướt át như gặp phải cường bạo liên tục cắn nuốt hút lấy mật dịch trong miệng.

Lục Cảnh đem đầu lưỡi vươn hướng sâu bên trong môi đỏ, ở bên trong trên dưới trái phải khuấy động khiến cho nàng càng thêm cảm thấy kích thích, cũng đem mình mềm nhuận cái lưỡi thò ra nghênh đón, quấn quýt lấy đầu lưỡi của hắn, theo hắn trên dưới trái phải di động khắp miệng.

"Chị Vân, em muốn.." Rời khỏi miệng nhỏ của nàng, nhìn lấy thiếu phụ băng cơ ngọc cốt không tì vết trong ngực, nhịn không được đưa ra ma trào xoa lên sung mãn vú sữa, ngoài miệng không quên nói: "Nơi này của chị thật lớn, thật mềm

"Ân...hờ..." Bị nam nhân trêu đùa lấy bộ ngực mẫn cảm, lập tức Ngọc Vân lại một lần phát ra mười phần dâm đãng kiều mị rên rỉ, thần thể mềm mại vô lực co rút lại, trừng mắt nhìn hắn hờn dỗi: "Em thật vô sỉ, luôn thích...Ôi trời.."

Ngọc Vân nói giữa chừng đột nhiên hột hoảng la lên, bên dưới đồng thời cảm giác được một bàn tay thăm dò vào dưới váy ngủ vuốt đùi đẹp, hơn nữa còn rất nhanh tiến lên một tấc đặt lên mông ngọc mà bóp mạnh một cái.

"Ứmm..." Nàng cắn răng quay lại nhịn Lục Cảnh cầu xin,nhưng hắn sao có thể buông tha nàng cơ chứ, nhẹ nhàng kéo đầu nàng lại gần mút chặt đầu lưỡi nàng, bên dưới ngón tay bắt đầu len lỏi đi vào sâu bên trong.

Tư thế hai người lúc này thật quá dâm mĩ, nàng giống như là một nàng kị sĩ thua trận khuất phục nằm tại dưới người của hắn lung lay sung mãn bờ mông, quần áo trên người nửa hở lộn xôn, nguyên bản dây áo ngủ trên bờ vai cũng đã rơi ra, phía trên ngay cả bộ lót ngực bao quanh mỹ nhũ cũng hoàn toàn hiện lên trước mắt hắn, theo nàng thở hào hổn hển mà lên hạ lên hạ xuống run rẩy.

Lục Cảnh trên mặt xuất hiện một nụ cười dâm đãng tà ác, hai tay trực tiếp đặt tai hai bên mông lớn ép sát hạ thân của hắn xoa nắn liên tục.

Cảm giác được giữa khe mông nổi lên cự long nóng rực, Ngọc Vân hai má đỏ lên xẩu hổ, thân hình hơi cong xuống muốn né tránh vật đó của hắn, hà hơi như lan mà nói:" Đợi...đợi một chút..."

"Đợi cái gì" Lục Cảnh khàn giọng thì thào, bỗng nhiền cười tà dùng sức đánh vào mông đít nảy nở một cái, mà Ngọc Vân càng là kìm lòng không được phát ra 'ưm' một tiếng, trên mặt đỏ ửng xẩu hổ chu ra miệng nhỏ gắt giọng:" Khốn kiếp, em muốn ăn đánh đúng không?"

Lục Cảnh không trả lời, hắn một ngụm ngậm lấy vành tai của nàng, hôn phần gáy của nàng, dần dần lại dời về vú ngọc của nàng, đầu lưỡi cách một lớp vải ngủ mỏng tanh há miệng liếm một vòng quanh phong sữa đầy đặn rồi mới trọng điếm mút lấy đầu nhũ hoa cương đỏ, một tay khác chậm rãi kéo ra từng cúc váy ngủ, xâm nhập vào giữa hai chân của nàng vuốt ve nhào nặn.

"Tiểu sắc lang!"

Nàng thở nhẹ một tiếng, liền duỗi ra hai tay thật chặt ôm Lục Cảnh, một đôi cao ngất nguy nga thánh nữ phong tại trong miệng nam nhân điên cuồng ma sát biến dạng trên thân bên trên nhẹ nhàng ma sát, đem lại cho nàng từng đợt tê dại khoái cảm.

Rất nhanh, toàn thân nàng đã sớm không còn một mảnh vải, cặp mông tuyết trắng điên cuồng ngủng nguẩy khiêu khích trước mặt nam nhân.

Yêu đương vụng trộm cấm kỵ làm cho trong nội tâm nàng một trận kích thích, phá vỡ đạo đức trói buộc, nặng nề đạo đức áp lực lập tức biến thành một loại trước nay chưa từng có cấm kỵ kích thích để cho nàng hoàn toàn trầm luân.

"Nhanh, mau cho chị..." Ngọc Vân khuôn mặt hỏng hổi như lửa, vậy mà lại trực tiếp vươn hai tay trợ giúp hắn cởi quần xuống.

Chứng kiến dương vật đã to hết cỡ, những đường gân nổi lên khiên nàng cảm thấy sợ hãi, cái thứ này hôm trước ra vào âm đạo của nàng sao, nó quá to so với âm đạo của nàng, nàng sợ tiểu Vân nhỏ bé sẽ bị nong ra thành hình dáng của hắn mất.

Thấy âm đạo của nàng đã sớm ướt đẫm, Lục Cảnh không chân chừ nhắm ngay cửa hang mật huyện róc rách.

"Ót… ahhh…"Lục Cảnh gồng mình đẩy eo lên trước, lập tức dương vậy nóng bỏng tách ra hai mép âm đạo ướt át đi vào bên trong đến khi lút cán bên trong mới chịu dừng lại, cảm nhận được cửa tử cung va chạm với đầu rùa, cảm giác co bóp ấm áp để hắn cực kỳ thỏa mãn.

"Chị Vân, bên trong này của chị thật chặt"

Lục Cảnh giữa lấy eo nàng, tiếp tục đem côn thọt rút ra tiến vào vài cái trong âm hộ ướt sũng mới chịu dừng lại, hắn muốn để thiếu phụ đoan trang này phải khuất phục hoàn toàn với hắn.

Ngọc Vân hai chân giang rộng, như tiểu mẫu cẩu ghé vào trên đồng cỏ, trên mặt lộ ra một cái thỏa mãn mà phóng đãng biểu lộ, cặp mông trắng như tuyết đang vặn vẹo lấy chờ đợi nam nhân tiếp tục tiến tới.

2 phút trôi qua, nàng bắt đầu có chút vội rồi mà hắn cứ đứng im mân mê đầu vú nàng.

5 phút trôi qua...thời gian cứ như thử thách sự kiên định của nàng vậy.

10 phút, lần này nàng gần như đã chịu hết nổi rồi, bên dưới đã sớm tràn nước mà hắn vẫn không chịu động, khuôn mặt xấu hổ đến đỏ bừng ,tự nhủ với bản thân rằng đây là lần cuối thôi,đúng rồi lần cuối thôi,thế là nàng hít sâu một cái , lí nhí nói:

"Cho chị đi....chị khó chịu lắm.. "

Lục Cảnh vẫn im lặng ,hắn chia hai đường giáp công.Một tay dọc theo bụng dưới trượt xuống, sờ lên đùi ngọc trắng nõn vuốt ve. Mà một tay thì là một đường trèo đèo lội suối, leo lên cao vút trong mây gặp mặt bộ ngực đầy đặn, nhẹ nhàng vươn lên đỉnh xoa nắn lấy đầu núm nhỏ đỏ ửng.

Đợi mãi vẫn không thấy nam nhân chuyển động, khe âm đạo nàng ngứa ngáy điên cuồng co thắt cố gắng ngậm nuốt côn thịt của hắn.

"Làm ơn đi mà...." Ngọc Vân cầu xin.

"Nếu muốn em thỏa mãn cái huyệt dâm của chị thì gọi em một tiếng anh yêu đã"

Nghe cái này tiểu nam hài ngôn ngữ mười phần dâm uế, Ngọc Vân thẹn đến muốn chui xuống đất, khuôn mặt như hoa như ngọc hiện ra một mảnh gợi cảm động lòng người đỏ ửng, cuối cùng vẫn là khuất phục không nhịn được cầu xin: "Anh yêu, làm ơn cho em...ưhhh"

Chỉ đợi có vậy, Lục Cảnh liền nằm bên tai nàng ôn nhu thì thầm:" Em muốn vào"

"Ừm...nhấp. .. nhấp đi" Ngọc Vân thẹn thùng vô hạn gật gật đầu, hai tay bám chặt thành ghế chuẩn bị đón nhận.

"Bạch..bạch...ahhh..."Lục Cảnh nắm chắc lấy điên cuồng mà nhấp, mỗi một lần tiến công đều để nàng ngửa đầu về sau cắn chặt răng chịu đựng rên rỉ, thế nhưng là khoái cảm khiến nàng nghẹn đến đỏ bừng há miệng dâm đãng rên rỉ liên hồi.

"Ân....chết mất...chậm...ưhhh...muốn chết mất thôi...bạch...hơ...hơ..." Khuất phục, điên loạn khuất phục... Ngọc Vân lúc này đã thật mất hết tư duy mà há miệng phát ra từng âm thanh phóng đãng vô cùng tiêu hồn kiều mị.

Chỉ từ trong hai mép âm đạo ửng đỏ theo từng nhịp côn thịt cắm vào rút ra không ngừng mà phát ra tiếng nhóp nhép trơn trượt, dâm thủy liên tục trào ra từng giọt giữa nơi hai người kết hợp.

"Uhh...đội lên tử cung mất rồi...haa..bạch bạch...ahhhh" Ngọc Vân toàn thân mãnh liệt run rẩy, hô hấp càng lúc càng gấp rút cao vút, từng đợt va chạm khoái cảm để nàng từ từ nhắm hai mắt say mê, những luân lý đạo đức toàn bộ đều bị nàng ném đến tận lên chín tầng mây!

"Hơ...hơ… bạch…chết...ra… ưhhh" Ngọc Vân lên đỉnh, nhưng cái thứ kia vẫn không buông tha mà nhấp liên tục vào khiến nàng như muốn phát điên vì sướng.

"Ahhh… không…đừng mà… bạch… bạch… chị...bạch… ưhhhhhhh… không…"Ngọc Vân rên to một tiếng vì sướng, cơ thể nàng mỹ phụ không thể chống lại trước gã thanh niên này, đến lúc một thứ chất lỏng ấm nóng ngập sâu bên trong tử cung thì nàng biết mình lại phải uống thuốc rồi.

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Lượt thích 31
Lượt đọc 1886

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.