Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỹ mẫu ôn nhu

Tiểu thuyết gốc · 2128 chữ

Khang Hổ đi đến bên cạnh Lục Cảnh, hắn ghé vào tai hắn nói: "Thiếu gia,tôi có một người em trai, nó là bang chủ Hoàng Sa bang,đứng thứ 14 ở thị trấn,chúng ta có thể...."

"Với lại ở các bang nhỏ lẻ có đàn em của tôi trà trộn vào, sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào" Vừa nói, Khang Hổ vừa đưa tay lên làm động tác cứa cổ.

"Việc đó anh có thể tự giải quyết, tôi sẽ không can thiệp "

Nếu như lúc trước khi có ai nói giết người trước mặt hắn, thì hắn sẽ không ngần ngại mà chạy nhưng khi trải qua chuyện này, được Khang Hổ kể về độ tàn khốc ở đây,hắn muốn ít nhất mình phải có một thế lực lớn bảo vệ gia đình,người thân cận của hắn không bị nguy hiểm.

"Anh không nên kể về tôi trước mặt người khác ,tốt nhất chỉ nên nói những thân tín tuyệt đối trung thành biết về tôi, ở mặt ngoài anh vẫn sẽ là đại ca ở đây"

Lục Cảnh nhìn Khang Hổ nghiêm túc nói.

"Vâng"...

"À đúng rồi,nhớ giúp ta xử lí Du Đại,làm sạch sẽ một chút"

Hắn vẫn không quên tên Du Đại này,nhiều lần thuê người xử lí hắn, mối thù này cũng nên kết thúc.

"Thiếu gia yên tâm,thằng này chuyên về những việc thế nay"

Đi bộ về nhà vừa ngẫm lại những lời Khang Hổ vừa nói,theo hắn biết thì Việt Vũ quốc có khoảng gần 30 tông sư nhưng chỉ có 2 đại tông sư là thủ trưởng quân đội của đất nước cùng với Nam An thiền tăng, thực lực của hai người này thậm chí có thể đánh tay đôi với hơn trăm người một lúc, vừa nghĩ lại thôi mà hắn đã thấy thật muốn chết rồi.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng hắn cũng không quan tâm lắm, mục tiêu của hắn cũng chỉ là để Khang Hổ thu phục hết địa bàn của thành phố mà thôi,sau này nếu có nhiều nữ nhân thì hắn cũng sẽ đưa họ tập trung về đây nên phải chắc chắn nơi này là an toàn.

Hắn đã quyết tâm sẽ không bao giờ lộ mặt ra ngoài đối với thế giới ngầm .

7h tối,Lục Cảnh lê cái thân xác có chút bầm tím đi về nhà,thật sự là bây giờ người hắn chỗ nào cũng có chút đau, cần nghĩ bản thân mình nên nghỉ ngơi một lúc.

Ở nhà giờ này Lý Tuyết cảm thấy rất lo lắng cho con, cả chiều giờ nàng đã gọi cho con trai cả chục cuộc nhưng hắn đều không bắt máy, nàng bắt đầu hốt hoảng,thầm nghĩ con mình có bao giờ về muộn đâu sao hôm này tối như vậy mà nó còn chưa về.

Nàng sốt ruột đến phát khóc, chả thèm để ý đến bàn thức ăn đã nguội lạnh từ bao giờ, nàng cố gắng bình tĩnh lại gọi cho Lục Cảnh một lần nữa.

Lý Tuyết thầm thở phào,lần này cuối cùng hắn cũng bắt máy, giận mắng quát: "Tiểu Cảnh, cả ngày nay con đi đâu mà không về,mẹ gọi con còn không bắt máy"

Giọng nói của hắn qua điện thoại bình tĩnh truyền đến: "Con gần về đến nhà rồi,về con sẽ giải thích cho mẹ sau"

Lý Tuyết nghe được giọng của hắn thì cũng thầm thở phào, nàng cũng không phải tức giận gì đâu mà chỉ lo cho hắn thôi.

Chỉ là không biết vì sao, tâm trạng Lý Tuyết lại có chút bất an không yên.

Nhìn lấy một bàn đồ ăn toàn là món mà con trai thích ăn nhất:" Nguội mất rồi"

Một lát sau, Lục Cảnh có chút lôi thôi đi vào, quần áo của hắn vì lúc trưa bị đàn em của Khang Hổ xô ngã mà dính toàn là bùn đất thôi.

"Trời ơi, con bị gì thế này" Lý Tuyết chợt ngẩng đầu liền lập tức ngây ngẩn cả người,  chỉ thầy con trai lúc này quần áo lôi thôi lếch thếch, cả người còn kèo dài vài đường vết máu bầm tím để nàng sợ đến tái mét mặt mày, vội vàng chạy lại kiểm tra xem hắn có bị nghĩ nghiêm trọng không.

"Con làm sao mà bị thế này hả, có đau không ,đừng để mẹ sợ " Chỉ thấy Lý Tuyết dang hai tay ôm xiết thật chặt, thân thể mềm mại lập tức kề sát Lục Cảnh

Thời gian lúc này đối với Lục Cảnh như dừng lại, cảm giác đôi nhũ phong to lớn dán chặt đè ép trước ngực để hắn run lên một cái, có chút khô khốc cổ họng.

"Con không có chuyện gì, đi đá bóng có xích mích nên đánh nhau thôi" Lục Cảnh vòng tay càng thêm ôm chặt mụ mụ vòng eo không nỡ buông ra, hít sâu một cái cố lấy lại bình tĩnh nói, nhưng cảm giác đè ép truyền đến làm cho hắn có chút cảm giác muốn phát điên.

Nó thật sự rất mềm mại, rất co dãn, nhưng lại để dục vọng tà ác trong tâm trí hắn bắt đầu bùng cháy.

"Ừm, lần sau đừng gây hấn với người ta nghe con, mẹ lo lắm " Lý Tuyết biết con nàng đang nói dối, có ai đi đá banh lại mặc áo sơ mi đóng quần tây cơ chứ, nhưng hắn đã không chịu nói thì nàng cũng không muốn hỏi.

"Thật, con không có việc gì mà"

Lục Cảnh nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại để cho Lý Tuyết ôm hắn. Giờ phút này hắn thầm ước ao thời gian có thể ngừng trôi đi.

"Này, mẹ tán đầu đấy"

Lý Tuyết lúc này mới chú ý tới nhi tử một cái tay đã khoác lên bờ eo của mình, nàng trừng Lục Cảnh một chút, một cái tay nhẹ nhàng ấn lên trước trán của hắn.

Hành động thân mật nếu để người khác xem được, chắc chắn sẽ nói bọn hắn cực kỳ giống một đôi tình nhân sa vào tình yêu cuồng nhiệt đang liếc mắt đưa tình.

Theo Lý Tuyết đi vào nhà để nàng thoa thuốc lên người, bị người thiếu phụ trẻ tuổi đang độ thành thục nhất chăm chú ôm ấp lấy, cả người hắn cố tựa chặt lên nàng thành thục thân thể mềm mại bên trong, thậm chí ngẩng mặt lên hắn còn có thể thấy cặp ngực bị quần áo chống phình lên như muốn xé nát cúc áo ngủ mà đi ra.

Nhàn nhạt mùi thơm, cùng kia tràn đầy thành thục thân thể mềm mại, thật sự là cố ý dụ hoặc con mắt của nam nhân.

Ânh mắt của hắn kìm lòng không được rơi vào hai vú sung mãn, theo bọn chúng lay động chập trùng lên xuống, nóng rực ánh mắt tựa hồ muốn đem quần áo đều đốt cháy ra từng màng, để Lý Tuyết hoảng hốt không thôi! Nàng hai tay nhẹ nhàng đánh tại đầu hắn cả giận:" Này, con mắt nhìn đi đâu vậy hả?"

Chỉ là, dù cho tận lực làm ra trưởng bối uy nghiêm, trên gương mặt nàng vẫn là đỏ mặt không ngừng, từ má đào một mực lan tràn đến cổ ngọc của nàng, thậm chí ngay cả mang tai cũng đỏ thấu.

Lục Cảnh hạ thấp đầu, bỗng nhiên lại có chút ước ao nhỏ giọng:" Mẹ thật xinh đẹp, nếu như sinh ra trước mười mấy năm, con nhất định sẽ..."

"Bớt nói lung tung.." Lý Tuyết kịp thời ngắt lời của hắn, trong lòng nổi lên xấu hổ cực kỳ, đối với con trai khích lệ, ca ngợi mình xinh đẹp, nàng thật rất là vui vẻ vô cùng.

Chỉ là, dù sao thân phận mẹ con còn tại đó, không thể để hắn nói lung tung được.

Bởi vì vừa mới tắm rửa xong, một thân Lý Tuyết lúc này quần áo vẫn còn ẩm ướt thấm nước có vẻ thập phần mông lung, nhìn đến gần càng là mơ hồ ẩn hiện! Nhất là ánh mắt hắn cùng nàng gần như thế. Trên thân đường cong thướt tha của nàng gần như đều thu vào mắt của hắn.

Thậm chí cặp nhũ phong đua đưa trói buộc cũng ẩn ẩn mơ hồ nhìn thấy được vết tích áo ngực.

Màu đen! Lục Cảnh âm thầm nuốt nước miếng. Nữ nhân dụ người nhất chắc chắn là khi không mặc gì, nhưng nữ nhân xinh đẹp nhất, hấp dẫn nhất cũng không phải là khi trang điểm kỹ lưỡng, cũng không phải không mảnh vải che thân. Mà là một loại mị hoặc như gần như xa, quần áo trên người mông lung như có như không.

Chính như người ta từng đồn thổi: Không có được đồ vật, vĩnh viễn là thứ có sức hấp dẫn nhất.

Giờ này khắc này, Lý Tuyết thành thục mỹ phụ thuỳ mị, chính là đang ở trong loại tình huống này, để cho nàng toàn thân tràn đầy một loại say lòng người phong tình, để cho Tiểu Lục Cảnh vì vậy mà gầm thét không thôi.

Nhìn xem mụ mụ kia thướt tha phong thái, ngửi lấy nàng thân thể mềm mại phiêu tán ra trận trận mùi thơm, thân thể mềm mại trơn mềm, Lục Cảnh cảm giác giống như mình đã ôm ấp lấy nàng, đem tiểu đệ lửa nóng thật chặt đâm vào nàng bằng phẳng ẩm ướt bụng dưới.

Cái này huyễn tưởng, lập tức để Lục Cảnh có chút kìm lòng không được! Lúc này hắn phảng phất ôm lấy cao gầy thành thục mụ mụ, hai tay theo trắng nõn phong đứng thẳng xong Mỹ Hương mông hướng phía dưới kéo dài, sờ lên là một đôi tròn trịa thẳng tắp, bóng loáng nở nang cặp đùi đẹp. Kia mười phần non mềm trơn nhẵn mỹ diệu xúc cảm khiến cho hắn càng thêm hưng phấn lên!

Đáng tiếc, huyễn tưởng tóm lại là nghĩ huyễn tưởng.

"Tiểu Cảnh, hè này con định đi đâu chơi để mẹ cho ít tiền mà đi,chứ hè này mẹ phải tăng ca không đi theo con được "

Lý Tuyết kê đầu con trai lên cặp đùi mềm mại nhẹ nhàng xoa thuốc, nàng không có chú ý trong ngực con trai đã dùng khuôn mặt của hắn, có chút tựa lên cặp nhũ phong mà hít hà.

"Vì sao vậy"

Lục Cảnh nghi hoặc hỏi, hai tay của hắn ôm lấy vòng eo của nàng, trong lỗ mũi tràn đầy mùi hương của bộ ngực sữa.

"Dạo này công việc của mẹ bận quá"

Lý Tuyết có chút buồn bã, nàng đã hứa với con là sẽ ở nhà với hắn nhiều hơn mà bây giờ lại...Lý Tuyết thầm trách bản thân.

"Mẹ ơi, hay mẹ bỏ việc ở ủy ban đi"

"Hừ, bỏ việc thì mẹ con mình ra đường ở hả ,thôi nằm yên đi nào"

Lý Tuyết lườm con cười nói, nàng cũng chỉ cho là hắn giận dỗi vì nàng cứ đi làm suốt nên mới nói vậy.

"Mẹ, con đang nói nghiêm túc ,mẹ từ chức đi"

Lý Tuyết trầm mặc nhìn hắn ,nàng có chút tức giận, làm bộ muốn đưa tay ra đánh hắn để Lục Cảnh hai tay ôm đầu, nói:

"Mẹ à, tuần trước con có trúng xổ số, là giải đặc biệt, con được gần 300 ngàn" Sợ nàng không tin, Lục Cảnh vội vàng mở tài khoản ra cho nàng xem.

Mặt Lý Tuyết cứng đơ ra, nàng cực kỳ khiếp sợ ,nàng sợ mình nhìn lầm, vội tiến sát mắt lại gần, 2 tay mảnh khảnh của nàng không nhịn được run nhè nhẹ.

"Trời ạ! Hơn 30 vạn, con trai mẹ thật quá may mắn rồi" Lý Tuyết lấy lại tinh thần, kích động không nhịn được càng thêm ôm chặt nhi tử ép sát lên người minhg.

Lục Cảnh liếc mắt nhìn nang, cả thân thể hắn gần như thoát lực nằm trong ngực mẫu thân, tùy ý để hai cánh tay của nàng ôm lấy mình, đầu của mình lại tựa trên đôi song nhũ đầy đặn.

Thật sự rất đầy đặn, rất co dãn! Tâm hồn Lục Cảnh bỗng nhiên nghĩ tới một cái ý niệm tà ác: nếu như mình có thể đem đôi nhũ phong đầy đặn mềm mại này nắm trong tay, tùy ý nhào nặn, để cho bọn chúng vì bàn tay của hắn mà biến hóa đủ loại hình dáng...nếu được như vậy ...thì còn gì bằng....

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 23
Lượt đọc 1213

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.