Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mờ ám hương tình

Tiểu thuyết gốc · 2532 chữ

Hai người ngồi với nhau một lúc, hắn gửi qua cả 300 ngàn cho mẹ, cũng chả có gì vì trong sàn chứng khoán của hắn còn đến gần 50 ngàn sau cả tuần này rồi.

"Này, đừng cứ nhìn chằm chằm mẹ vậy, có tiền không vui sao?" Cảm giác được ánh mắt nóng rực của hắn vẫn nhìn vào mình để nàng có chút ngại ngùng, trợn mắt cố ý trừng nhi tử một cái. Lúc này trên áo của nàng mơ hồ có thể thấy được từng vệt đổ mồ hôi lâm ly, màu trắng áo ngủ hoàn toàn che đi thân hình của nàng, nhưng lại ướt đẫm càng thêm lộ ra gợi cảm! Như ẩn như hiện dụ hoặc, để cho nam nhân khó kìm lòng nổi.

Nhất là trước ngực to thắng tuyết nhũ đầy đặn càng không cách nào che lấp, ẩn ẩn  mơ hồ có thể nhìn thấy một núm nhún vươn lên. Tựa hồ là Lý Tuyết hình như cũng đã có một chút kích thích.

"Không nhìn." Lục Cảnh cười khan liếc đầu né tránh. Nhưng là để hắn không nghĩ tới là, toàn thân ướt hơn phân nửa mụ mụ bỗng nhiên hướng đầu hắn cúi xuống. Hắn vốn đã đang nằm trên đùi nàng, vừa như vậy lại thêm khiến cho hắn càng thêm bị thâm thể mềm mại đè ép.

Thật thoải mái!

Lục Cảnh trong lòng mừng thầm một chút, xúc cảm mềm mại có lồi có lõm thật sự là để hắn phát điên. Trrước ngực nàng một đôi tràn đầy co dãn mỹ nhũ, lúc này càng  đè ép tại trên người mình.

"Mẹ...sao vậy?"

Lục Cảnh nghi ngờ hỏi một cái, mặc dù rất thích dạng cảm giác tuyệt vời này, nhưng hắn vẫn là không dám loạn động.

"Thưởng cho con" Lý Tuyết hai má đỏ ửng gắt giọng yêu kiều nói nhẹ. Nhưng là nói xong, nàng lại có chút cúi đầu xuống, ở trên trán của hắn nhẹ nhàng hôn một cái.

Rất nhẹ, hôn lướt qua..

Nhưng là đủ để Lục Cảnh ngây ngẩn cả người. Mặc dù khi còn bé mụ mụ đã hôn qua mình không ít lần, nhưng là lần này tính chất căn bản hoàn toàn khác.

Chẳng lẽ nàng, vừa nghĩ tới kia tràn đầy cấm kỵ dụ hoặc, Lục Cảnh tâm can liền bắt đầu "Phanh phanh" nhảy không ngừng. Tựa hồ trong lòng đang mong đợi một sự tình nào đó xảy ra.

"Còn dám nhìn" Lý Tuyết trừng mắt tức giận, nàng phì cười cốc đầu hắn một cái.

Nàng hờn dỗi bộ dáng quả nhiên là phong tình vạn chủng, thành thục thiếu phụ mị lực cơ hồ phát huy đến phát huy vô cùng tinh tế, nhất cử nhất động ẩn chứa kiều mị phong vận, một cái nhăn mày một nụ cười là như thế dáng vẻ tuyệt trần.

Nhìn trước mắt xinh đẹp mê người mụ mụ, Lục Cảnh trong lòng dục niệm chập chờn.

Gặp hắn vẫn một mặt si mê nhìn mình, Lý  Tuyết má đào nổi lên hai vệt duyên dáng đỏ ửng, vừa giận vừa thẹn chỉ đành đưa ra ngọc thủ trắng nõn cốc đầu hắn một cái, hờn dỗi cả giận:" Con a, thật muốn mẹ phải tức chết mới vừa đúng không? "

"Không...con không dám" Lục Cảnh ngoài miệng nói như vậy, chỉ là trong lòng của hắn lúc này tâm thần rối loạn chập chờn, dục hỏa càng lúc càng lên cao, đầu mũi tản mát đi vào một mùi hương sữa thơm ngát, ngọt dịu của thiếu phụ để cho hắn càng lúc càng thêm khó chịu.

"Xong rồi, như vậy thoa vài ngày thì khỏi" Lý Tuyết ẩn ẩn có chút sinh khí, chỉ là cũng không có trách mắc, vặn lại chai thuốc bột, hai tay hơi đẩy người hắn ra khỏi đùi mình

"A, có vẻ không còn đau nữa nha" Lục Cảnh cười nói, quay người muốn chống lên, thế nhưng là không cẩn thận, thân thể của hắn lại ngã từ trên người nàng ngã xuống .

Lý Tuyết tay mắt lanh lẹ, lập tức đi ra phía trước đỡ lấy bả vai hắn. Thế nhưng là bởi vì Lục Cảnh nguyên bản liền so với nàng lực lớn hơn nhiều,đến mức không thể kéo lại hắn mà lại còn để Lục Cảnh cả mặt đều đúng vào trước ngực một đôi ngọc nhũ cao ngất. Nàng phát ra một tiếng duyên dáng gọi to, chỉ cảm thấy trước ngực xiết chặt, bộ ngực sữa truyền đến cảm giác tê dại để nàng run lên một cái.

Lục Cảnh ôm lấy eo thon, trên mặt vô tình hữu ý lại cọ liên tục lên đôi tuyết phong  tràn đầy co dãn. Xúc cảm co dãn mềm mại để hắn thật sâu mê luyến, thậm chí không bỏ được dời đầu của mình.

"Tiểu Cảnh" Lý Tuyết run giọng chống tay nhỏ lên ngực hắn, cảm giác được giữa hai chân chống lên một dị vật cứng rắn nóng rực để cho nàng thẹn thùng vô hạn, trên mặt đỏ ửng phảng phất như say men rượu, tầng tầng da thịt nổi lên nhàn nhạt ửng hồng, từng đợt hương thơm thơm thành thục dụ tình mờ màng tràn vào mũi càng để Lục Cảnh tâm thân mê say.

"Con...xin lỗi." Lục Cảnh lập tức cúi thấp đầu, hắn không muốn để cho mụ mụ nhìn thấy mình trong hai mắt dâm dục.

Nhìn trước mắt nhi tử kia một mặt xấu hổ hối lỗi, Lý Tuyết chợt thấy buồn cười, tay lại ôn nhu vòng qua lưng hắn. Mặc dù bị hắn  thân mật đụng chạm vào thân thể của mình cũng làm cho nàng thẹn thùng không thôi, nàng trừng mắt Lục Cảnh, nói: "Con còn nói không có việc gì, đứng cũng không vững"

"Vừa mới chỉ là nhất thời không cẩn thận mà thôi" Lục Cảnh thấp giọng, trong lòng của hắn chợt mãnh liệt khát vọng mình có thể nhào vào trong ngực của nàng, cảm thụ được hai vú lớn kia đè ép, được mụ mụ ôn nhu mà vuốt ve âu yếm.

Suy nghĩ này của hắn thật sự là quá đại nghịch bất đạo. Nhưng hắn lại không cách nào khống chế chính mình.

Cấm kỵ áp lực, để hắn không dám tùy ý làm bậy. Nhưng là, vừa vặn lúc nãy nhận loại kích thích như vậy, khiến cho hắn cảm nhận được trước nay chưa từng có hưng phấn.

Nhưng là bây giờ có thể cùng mụ mụ tiến một bước tiếp xúc thân mật đã để Lục Cảnh đã rất thỏa mãn, làm người không thể quá lòng tham.

Im lặng không biết nói gì một lúc, Lục Cảnh chủ động bắt chuyện:" Mà mẹ này, số tiền này mẹ định làm gì, mẹ đi gửi ngân hàng hả?"

"Ừm ,thì số tiền này mẹ cũng có biết làm gì đâu, để vậy phí lắm " Lý Tuyết trả lời, sắc mặt nàng nghi hoặc nhìn con trai. Thật ra đối với việc lạm phát nghiêm trọng về quản lí tài sản,thuế đất trong ngân hàng bây giờ thì Lục Cảnh thừa biết thông qua thông tin hắn nhận được từ hoàng kim mắt, nhưng mẹ hắn thì lại không hiểu lắm về cái này nên đối với nàng ngân hàng là khả thi nhất rồi.

“Mẹ, đầu từ vào ngân hàng bây giờ không khả quan lắm, Việt Vũ quốc hiện tại kinh tế đang nhanh chóng phát triển, tiền bạc sẽ theo thời gian mà không ngừng bị giảm giá trị,gửi vào ngân hàng tiền lại không đủ đuổi kịp tiền tệ giảm giá trị không phanh"

Lý Tuyết nghe con nói mà trợn tròn mắt, nàng không quá hiểu biết về kinh doanh nhưng đủ để hiểu những gì hắn nói có vẻ là đúng,nàng nhìn thân hình của con trai,tuy hắn mới chỉ là thiếu niên nhưng sao nàng lại thấy hắn cao lớn đến vậy,nàng thầm an tâm về con mình.

"Vậy con nói bây giờ phải làm gì với số tiền kia?" Nàng thắc mắc hỏi.

Lục Cảnh cười nhìn mẹ:

"Thật ra bây giờ thì có rất nhiều cách để kinh doanh đại loại như bán quần áo,điện thoại,mở một nhà hàng ăn hoặc là mở một chuỗi siêu thị hay mua một khu trọ rồi cho thuê"

Lý Tuyết nghe vào có chút phức tạp,nàng khẽ hỏi con: "Hay mình mở một nhà hàng đi con?"

"Không" Lục Cảnh kiên quyết lắc đầu, trầm ngâm nói: "Hiện tại quần áo thì rất nhiều nhà cạnh tranh không dễ làm "

"Về nhà hàng thì bây giờ có quá nhiều thương hiệu lớn ,nếu muốn giành một chỗ đứng phải có một bí quyết nấu ăn khác biệt mới thu hút được khách hàng"

"Con nghĩ cho thuê trọ hợp lí nhất nhưng hiện tại chúng ta không đủ tài chính"

Dừng lại nhìn mẹ ,hắn mỉm cười nói: "Thế nên hiện tại chúng ta có thể trước tiên mở một siêu thị loại nhỏ trước "

"Tại sao?"

"Đầu tiên, tuy là Tùng Lâm hiện tại có rất nhiều siêu thị lớn, nhưng ở khu Lâm Thành chúng ta vẫn chưa có một siêu thị nào, hơn nữa phải biết là cả thành phố chỉ có khu vực của chúng ta là giáp biển, đây chính là ưu thế của mình, nếu thành công chúng ta có thể thu về vốn 10 ngàn thậm chí còn nhiều hơn nữa" Lục Cảnh khẽ cười nhẹ, hắn tự tin mà nói.

Cực kì chấn kinh chính là tâm trạng của Lý Tuyết lúc này, phải biết tiền lương một tháng của nàng cũng chỉ có 20 ngàn, chỉ nghĩ lại có thể kiếm 10 ngàn một ngày, nàng động lòng.

Không chờ mẹ mở lời, Lục Cảnh nói tiếp

"Trước tiên chúng ta có thể bán mặt hàng chủ yêu là hải sản tươi sống,các chuỗi siêu thị khác nếu muốn có được thì bắt buộc phải mua lại từ chúng ta,nếu không họ cũng chỉ phải bán hải sản đã qua đông lạnh mà thôi"

"Khu vực của chúng ta tuy nhiều hải sản nhưng lại quá ít thịt động vật,vậy nên chúng ta cũng có thể trao đổi với siêu thị khác ở vấn đề này,khi đó thì sợ gì chúng ta không thể mở rộng chứ "

"Mẹ ,quyết định đi,chẳng lẹ mẹ lại cứ làm mãi ở ủy ban sao?"

Lục Cảnh động viên mẹ.

Phải biết hiện tại là năm 2004,kinh tế thế giới đã bắt đầu tiến vào quỹ tích tăng vọt, đặc biệt là Việt Vũ quốc nên kinh tế đã đi vào quá trình cao tốc phát triển.

Thành thị dần phát triển, người dân đại đa số đều là người giàu,họ đối với cuộc sống vật chất của mình cũng càng thêm coi trọng.

Người ta dần ghét bỏ nông thôn ,theo đuổi thành phố, họ dân từ bỏ các món ăn dân dã mà bắt đầu đòi hỏi nhu cầu thịt cá.

Lúc này, nhiều thị trường cũng còn không có phát triển,người hiểu biết về thị trường vẫn còn rất ít, các thương nhân dần chi phối các ngành nghề chủ chốt trong đó có siêu thị, chỉ cần tận dụng tốt ưu thế về hiểu biết các hàng thị trường liền có thể kiếm một món hời lớn, cái này cũng là Lục Cảnh không nhịn được mà nói cho mẹ.

Phải biết bây giờ thịt cá rẻ rất cũng đã 5đ 1 lạng,loại đắt hơn thì cũng phải 20đến 30đ, theo thời gian trôi qua chắc chắn sẽ còn tăng lên.

Hắn biết nếu bây giờ không thực hiện nhanh chóng, thì khi qua một thời gian nữa càng nhiều người đều biết hải sản càng lúc càng đáng tiền,khi đó nơi này sẽ bão hòa và kẻ nào thông minh đi trước nhất sẽ là kẻ chiến thắng, và Lục Cảnh muốn làm kẻ này.

"Nhưng mà mẹ không có kinh nghiệm quản lí mấy cái này" Lý Tuyết tuy đã động lòng nhưng nàng vẫn còn có chút lo lắng, lỡ như thất bại rồi mất trắng số tiền này thì sao.

Lục Cảnh lôi kéo tay của nàng, cười động viên: "Không sao, mẹ có thể học dần kinh nghiệm mà ,mẹ có thể nhờ chị Ngọc Vân chỉ dạy cho, chị ấy hiểu mấy cái này lắm"

"Ngọc Vân sao,nhưng cô ấy có thời gian không,mẹ nghe nói nó bận lắm"

Nghe Lục Cảnh nói thì nàng cũng có chút tự tin, yêu kiều cười: "Với lại tiểu Cảnh thằng nhóc này,sao dạo này mẹ thấy con như ông cụ non thế,có phải có người yêu rồi bạo gan hả"

Lục Cảnh lại một lần mất hồn vào tiếng cười yêu kiều ấy. Mụ mụ là như thế mê người, nụ cười của nàng là như vậy mỹ lệ, như vậy phong tình động lòng người, tiếng cười giống như làm băng tuyết nở rộ, xuân về hoa nở, cho người ta một loại mười phần cảm giác thân thiết.

"Ha ha,có hả" Lục Cảnh nghe cũng chỉ biết cười trừ mà nói.

"Vả lại mẹ yên tâm ,con cũng có nói với chị ấy rồi,chị ấy bảo sẽ giành chút thời gian sang đây chỉ cho mẹ"

Thật ra hắn có bao giờ nói với Ngọc Vân đâu, hắn chỉ nói vậy cho mẹ an tâm thôi, định bụng hôm nào có thời gian phải chạy sang nhà chị ấy mới được,nhớ lại cái cảm giác được bú liếm hôm qua mà hắn lại hưng phấn lên trông thấy.

Lý Tuyết nãy giờ nghe con động viên, nàng xem xét lời phân tích của con trai , cũng cảm thấy có đạo lý, làm mẹ mà, nàng cũng không thể bị con trai mình chê cười được.

Thế là quyết định chắc chắn, cắn răng một cái, nàng mở miệng nhẹ nhàng hàng: "Đi, vậy thì mẹ con mình mở siêu thị, mẹ ngày mai liền đi từ chức."

"Tuyệt vời,vậy mới đúng là mẹ của con"

Lục Cảnh cười cười giơ ngón tay cái lên cười đùa tí tửng nhìn nàng, trong lòng hắn nhẹ nhàng thở ra.

Đại kế hoạch đem mẹ yêu bồi dưỡng thành phú bà tỉ đô, chính thức đi được bước đầu tiên,bắt đầu mở ra một trang mới.

Vội trao đổi với mẹ một chút,hai mẹ con lên mạng thì tìm được một khu đất trống ưng ý ,ông chủ ở đây cần tiền nên đang rao bán gấp,hắn liên hệ với ông chủ này hẹn gặp mặt trao đổi vào 3 ngày sau.

Xong việc, Lục Cảnh lê lết cái thân có chút mệt mỏi lên phòng nằm nghỉ,hắn mở điện thoại ra hỏi han một chút cô bé Hạ Đình rồi cũng đi ngủ, Lục Cảnh cũng muốn chạy sang nhà Ngọc Vân lắm nhưng thật sự là hắn quá mệt rồi.

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 1023

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.