Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô đề

Tiểu thuyết gốc · 1467 chữ

Ánh rạng đông chiếu sang cả một vùng trời, đã qua đầu tháng tư nhiệt độ đã bắt đầu lên cao,nếu bây giờ con người ta đi ra ngoài đường dù không làm gì thì cũng chỉ vài phút thôi đã phải lau mồ hôi trên mặt.

Thời gian này cũng là thời điểm căng thẳng nhất của học sinh,đặc biệt biệt là những học sinh cuối cấp đang đến gần hơn với kì thi đại học,trong đó có Lục, à lục nào chứ không phải Lục Cảnh, hắn mới chỉ lớp 11 thôi.

Đại học là một nơi cực kì cần thiết cho mỗi lứa thiếu niên,nó là bậc thang đưa con người đến gần hơn với bầu trời rộng lớn,nếu ví đại học như một mốc cao nhất của tòa tháp,thì khi đi lên ta vẫn chưa thể chạm tới bầu trời đâu,đại học rất quan trọng chỉ là nó không phải bắt buộc, nếu không học đại học ,mỗi con người vẫn có thể theo đuổi những cách khác để đi lên tới bầu trời.

Nhưng trong tâm lí của đa phần những bậc phụ huynh,việc vào đại học là bắt buộc,họ gây sức ép lên con mình, điều đó càng làm cho tâm lí tuổi trẻ càng bị đè nén ,áp lực dần dần khiến tâm lí suy nghĩ tiêu cực.

...

Nắng đã chiếu tới đít ,cảm nhận từng tia nóng rực của lửa,Lục Cảnh có chút khó khăn vươn người dậy đi ra ban công đón không khí một cái.

Hôm qua hắn phải tập luyện trong thư viện cả đêm khiến tinh thần có chút mệt mỏi nên ngủ dậy hơi muộn.

Nhưng điều thần kỳ là sau một đêm tập luyện thì những vết bầm tím trên người hắn đều đã biến mất,theo cách của tiểu Kỳ giải thích thì sau khi tập luyện xong,thư viện sẽ loại bỏ mọi yêu tố trái chiều nên hắn mới có thể khỏi nhanh đến vậy.

Vội vàng rửa mặt xuống nhà vệ sinh,đi ra bàn ăn thì hắn đã thấy mấy cái bánh mẹ làm để trên bàn,hôm này là ngày cuối cùng mẹ hắn đi làm ,qua hôm này là nàng sẽ nghỉ việc ở nhà học thêm kinh nghiệm kinh doanh trong khi siêu thị đang thi công.

Vội vàng tiêu diệt hết đống đồ ăn ở trên bàn rồi vội mặc quần áo đi học.

Ghé qua nhà Hạ Đình đón nàng đi học, đến trước nhà nàng mà hắn cứ thấy cha vợ Hạ Kiểm nhìn hắn bằng ánh mắt không mấy thân thiện cho lắm,vôi vàng chào hỏi:

"Dạ cháu chào chú "

Nghe hắn chào hỏi,Hạ Kiểm không mấy thiện cảm gật đầu một cái rồi đi vào nhà,lão không thể nào nhìn tiếp được cái cảnh thằng nhóc này cứ bẹo má con gái mình.

"Đúng là con gái gả đi thì mất hẳn mà"

Vừa đi vừa lẩm bẩm, Hạ Kiểm cũng đã được bà Thanh nói chuyện hôm qua rồi,nghe xong mà lão đi vác dao sang xử đẹp tên nhóc kia nhưng mẹ lão ngăn câm.

Bà Thanh có thiện cảm với Lục Cảnh lắm, ngăn cấm con trai không được ngăn cấm chuyện hai đứa, bà còn nói mày muốn Hạ Đình giống vợ mày hả,nghe vậy lão chùn bước ỉu xìu.

Hôm nay là tiết Anh ,cũng là tiết chủ nhiệm của hắn, Lâm Hạ Vi. Hôm nay nàng mặc một chiếc áo dài màu tím ,hai bầu ngực bị o ép căng phồng lên, cặp mông cao vút cùng đôi chân dài miên man thật sự là một vưu vật.

Hắn còn nghe thấy được tiếng nuốt nước bọt của đám học sinh nữa mà,may là bên cạnh hắn có Hạ Đình nên hắn cũng kiềm chế được.

Lục Cảnh chăm chú nhìn Lâm Hạ Vi một chút rồi cúi đầu vào bài tập,việc quan trọng nhất bây giờ là học tập,đối với hắn thi đại học là cần thiết.

Lâm Hạ Vi có chút vô ý nhìn hắn một cái,khóe miệng thầm nhếch lên cười mỉm.

Nàng gật đầu rồi bước lên bục giảng.

Tiết này là tiết kiểm tra, đối với cái này thì hắn cực kì tự tin,bởi lẽ hắn có não tuệ hoàn toàn biết được tất cả ngôn ngữ,đặc biệt còn là bài trắc nghiệm,chỉ cần chú ý câu hỏi thì có thể dễ dang vượt qua ,tiết kiểm tra nhanh chóng trôi qua.

Những tiết sau đó ,Lục Cảnh lần lượt lên thư viện trường lấy một chút sách bài tập ôn thi ,đọc lại sơ qua một lần

Trọng điểm là hắn ôn tập ngữ văn,đây được xem như là môn yếu nhất của hắn.

Đem phía trên sách kiến thức toàn bộ nhìn một lần.

Tiết Anh thứ nhất nhanh chóng trôi qua,tiết thứ hai là toán học, tiết thứ 3 vật lý, tiết thứ tư hóa học, ngày thứ 5 sinh học.

Đến đây lục cảnh đã có chút tự tin,bây giờ chỉ việc chờ đợi kiểm tra là được.

Rất nhiều cơ sở kiến thức,  bây giờ Lục Cảnh chỉ cần xem qua sách giáo khoa liền có thể hiểu được ,nhưng là có nhiều thứ, xác thực sẽ không.

Cái này thời điểm "Suy một ra ba" năng lực liền bộc lộ ra

Xem một cái ví dụ, liền có thể minh bạch cách giải đáp trong đó, sau đó lại làm cái khác đề thi, cũng cảm giác hết sức đơn giản.

Giờ ra chơi ở tiết 3, hắn cùng với Hạ Đình đang ngồi tâm sự ở ghê đá dưới sân trường trong một loạt ánh mắt hận thù của cả dãy nam sinh trong lớp.

"Đừng mà, người ta đang ở trên trường"

Hạ Đình đỏ mặt hất bàn tay quỷ quái đang sờ mó lung tung trên đùi mình.

"Ha..ha Hạ Đình này,anh hỏi em một chút "Lục Cảnh có chút ngượng ngùng thu tay về.

"Cái gì?" Hạ Đình nghe vậy quay qua

"Ba em ghét anh hả ?"

"Em không biết nữa, hì" Nàng cười tươi.

"Uầy,em lại không thành thật nhé, anh phải trừng phạt một chút em mới nói thật à?"

Lục Cảnh cười gian, bàn tay hắn lại mò đến cái mông của nàng.

"A...anh đừng mà, em còn đang trên trường ,người ta nhìn kìa.." Hạ Đình nghiêng người cố thoát ra bàn tay gian ma của hắn,tim nàng đập thình thịch nói phát khóc.

"Không biết sao lúc sáng anh thấy ba em chỉ về anh nói gì đó mà"

Lục Cảnh tay bóp mạnh hơn một chút.

"Anh xấu lắm, bỏ ra"

Hạ Đình cắn môi,mặt đỏ chót nói:

"Ba nói là cẩn thận cái thằng lưu manh như anh ,không được để anh ăn hiếp"

Mặt Lục Cảnh đen lên, hắn không ngờ cha vợ lại chơi gian xảo thế,vôi vàng cười hắc hắc đánh lạc hướng :

"Bé yêu,mông em mềm quá"

"Thấy ghét quá,anh không được nhìn,em không cho nhìn"

Hạ Đình ngượng ngùng tỏ vẻ hờn dỗi,hôm nay nàng mặc một cái áo đồng phục trắng cùng với cái váy xòe học sinh nhìn mà Lục Cảnh thèm thuồng.

"Em không cho anh nhìn thì anh nằm lên đùi em nha?"

Lục Cảnh mặt dày áp mặt lên đùi nàng, cảm nhận làn da mịn màng, mềm mại làm hắn thấy sảng khoái cả người.

"Mau ngồi lên đi huhu ,mọi người nhìn vào kìa, anh ngồi lên cho em

Hạ Đình mếu máo, nàng thét lên chói tai, bắp đùi nóng rực khiến cô nàng suýt khóc.

"Thật em tin anh đi,hôm nay anh hơi nhức đầu,em cho anh mượn đùi ngủ một giấc,đánh trống vào tiết thì gọi anh dậy"

Lục Cảnh khoái chí áp mặt xuống hít hít rồi say mê nói thêm câu nữa:

"Mà đùi em thơm quá Hạ Đình à"

"Đừng mà, anh tha cho em đi"

Hạ Đình chịu thua, nàng hơi nhếch người ra xa van xin một tiếng.

"Hạ Đình này, anh phát hiện em thích mặc đồ lót trắng nha,hôm trước cũng mặc mà hôm nay cũng mặc " Do nằm đối mặt cô nàng nên có thể thấy được khung cảnh bên trong váy.

"Đồ xấu xa, anh không biết xấu hổ "

Hạ Đình khép hai chân lại, đè váy xuống không cho hắn tiếp tục xem.

"Vợ chồng với nhau rồi, em còn ngại gì nữa.Đêm hôm trước cả người em còn chỗ nào mà anh chưa thấy qua đâu… á đau"

Lục Cảnh vội vàng đứng dậy, không biết thằng mặt chó nào ném bút vào đầu hắn.

Nhìn quay một vòng vẫn không thấy tên nào khả nghi, hắn đành cúi đầu xuống định bụng nằm tiếp.

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Lượt thích 25
Lượt đọc 742

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.