Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu nữ hẹn ước

Tiểu thuyết gốc · 1835 chữ

Lúc này, một thiếu nữ có chút ngại ngùng đi tới ,Lục Cảnh hai mắt có chút sáng lên, mắt thấy nàng có một khuôn mặt trắng nõn tú lệ dáng trái xoan, đầu tóc búi lên đỉnh đầu làm thành một cái thắt bím đuôi ngựa, ngũ quan tinh xảo, cặp môi thiếu nữ không son phấn nhàn nhàn anh đào, làn da tuyết trắng tinh tế, dù có nhìn kĩ cũng hoàn toàn tìm không thấy một hạt mụn nào. Vóc người của nàng thon nhỏ cao gầy tầm so cùng tuổi nữ sinh cao hơn phải một nửa cái đầu, bộ ngực thiếu nữ nhỏ nhắn xuyên qua lớp đồng phục đã có chút thích thuê vểnh lên, cái mông tuy không to nhưng cũng là tròn vo, so với bé con Hạ Đình thì phải nói là một chín một mười.

"Chào..chào bạn" Đang Lục Cảnh hơi xuất thần, tiếng nói ngọt ngào lại bỗng nhiên kéo hắn về thực tại:" A! Xin hỏi tìm ai?"

Bội Linh có chút xấu hổ, lấy can đảm hít sâu một hơi truyền ra thanh âm nhu nhược: "Là là bạn, mình hôm trước.."

"Ồ, mình nhớ rồi, bạn gọi Bội Linh a? " Lục Cảnh cười cười gật đầu một cái, thì ra là cô nhóc hôm trước gặp tại buổi ngoại khóa đây mà.

"Ân ân, đúng rồi" Bội Linh vui vẻ gật đầu ôn nhu nói, nhìn lấy cô bạn xinh đẹp không kém gì mình thân mật ngồi tại bên cạnh thiếu niên, trong lòng lại thầm có chút đau xót, thấp giọng hỏi:" Tại sao mình nhắn tin bạn không..."

"Ách..cái đó, mình mấy ngày nay có chút bận nên không có chú ý, thật xin lỗi rồi" Lục Cảnh cười khổ đáp một tiếng.

"Không sao, bạn khi đó bận lắm phải không, cần giúp đỡ gì cứ nói mình nhé"

Bội Linh thanh âm tràn đầy ôn nhu, yếu đuối nũng nĩu để cho nam nhân nhìn vào không khỏi thương tiếc.

"Ừm" Lục Cảnh đáp một câu lại không biết nói cái gì. Hai người cứ như vậy hướng về phía trước nghe tiếng hít thở của đối phương một lúc.

"Mình...Lục Cảnh" Đợi một lúc, Bội Linh thanh âm có chút ngập ngừng, nghe giống như nàng đang xấu hổ đỏ mặt.

"Ân? Chuyện gì?"

"Bạn, ngày kia có rảnh không, mình muốn mời bạn ăn cơm" Tựa hồ là lấy hết dũng khí, trên khuôn mặt thiếu nữ đã đỏ bừng giống như quả táo mê người.

"Ngày kia sao? Hôm đó mình có chút bận, để cuối tuần nhé" Lục Cảnh suy nghĩ một chút, cười nói.

"Ừm, được được" Lúc này khuôn mặt Bội Linh đã đỏ hồng rất mê người, trái tim cũng sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Bất quá, cái này để nàng rất cao hứng.

"Hì, mình có thể đi cùng không?" Bên cạnh Hạ Đình lúc này chợt tinh nghịch cười vui vẻ một tiếng.

Nghe được, Bội Linh lại bỗng có chút trầm mặc, lần trước vô tình nhìn thấy hai người hôn nhau tại hành lang, vừa nghĩ tới bạn học xinh đẹp này có thể là bạn gái Lục Cảnh, nàng bỗng nhiên cảm thấy buồn bực không thôi.

Mãi một lúc sau, Bội Linh mới gật nhẹ đầu nhỏ, vẻ mặt vẫn tràn đầy ngọt ngào cười mỉm, chỉ là thanh âm có chút sẵng giọng: "Ân, vậy bạn đi cùng nhé, mình vào lớp trước đây" Nói xong, Bội Linh liền hai chân co lên thật nhanh chạy vào lớp.

Lúc này Lục Cảnh mới quay người lại chỗ Hạ Đình cười cười thân cận ngồi xuống.

"Nhìn con gái người ta kìa, xem ra bạn học xinh đẹp này đều bị anh cướp mất trái tim rồi" Hạ Đình hậm hực trừng mắt nhìn hắn trêu chọc một câu:" Anh bây giờ đều muốn vứt bỏ em đúng không?"

"Hì hì, ở đây có đại mỹ nhân chờ anh, sao mà anh nhẫn tâm bỏ em a" Lục Cảnh mặt dày nói mà không đỏ.

"Vậy à, nhớ em mà cúi sát đầu thân mật với người ta à?" Hạ Đình thần sắc giận dỗi, lạnh như băng nhìn hắn, trong lòng cũng cảm thấy hơi 'chua', giống như nam nhân của mình đều bị người ta đoạt mất rồi.

Chỉ là nàng cũng không hiểu tại sao mình vậy mà lại không quá chán ghét cái này, thầm nghĩ không biết Bội Linh là người như thế nào, nàng thật mong đợi có thể kết bạn thân cận một hồi. Thế nhưng nam nhân hoa tâm khốn kiếp này để cho mỹ nhân khác bị xiêu lòng như vậy, nàng nhất định phải hảo hảo trừng phạt hắn một chút mới được.

"Thôi mình vào lớp trước đi,vào học rồi có gì anh nói sau" Lục Cảnh qua loa tìm một lý do sau đó nhanh chóng ba chân bốn vắng chạy biến.

"Anh quay lại đây, em còn chưa nói xong mà, nhanh đứng lại"

........

Ngồi trong lớp, mặc kệ Lục Cảnh có nói gì thì Hạ Đình vẫn làm ngơ, nàng quả thật ghen rồi.

Lục Cảnh hậm hực, không nhịn được hắn đưa tay bóp mạnh cặp mông của nàng.

"Á...anh làm gì thế,đáng ghét"

Hạ Đình giật mình, nàng nhíu mày quát.

"Ai bảo em không để ý anh"

Lục Cảnh cười hì hì nói.

"Được, vậy anh nói cho em,Bội Linh lúc nãy nói với anh cái gì"

Hạ Đình nghi ngờ trả hỏi.

"Thật không có cái gì,em ấy mời anh ăn tối thôi"

Lục Cảnh thật thà đáp.

"Hứ,em không tin đâu,rốt cuộc cô ấy nói với anh cái gì,khai ngay"

Lục Cảnh cảm thấy rất mệt mỏi,hắn nói thật mà nàng không tin.

"Anh thề là anh không nói gì cả,Bội Linh chỉ mời anh ăn tối,thật anh mà lừa em anh không làm người nữa "

"Anh tưởng nói vậy thì em sẽ tin anh sao?"

Hạ Đình nghi ngờ nheo mắt nhìn hắn.

"Anh biết là bé yêu Đình Đình xinh đẹp thông minh, nhất định sẽ tin tưởng anh"

Lục Cảnh cười tươi, hắn mặt dày đáp.

"Em đếm tới mười, nếu mà anh không khai người ta sẽ ...sẽ... không để ý tới anh nữa!"

Hạ Đình lườm đôi mắt sắc lẹm đầy uy hiếp nhìn hắn.

"Thật mà ,anh đang nói thật"

Lục Cảnh cười khổ.

"Em cho anh cơ hội cuối cùng, nếu anh không nói thật,em không cho anh ấy nữa "

Nàng ngại ngùng uy hiếp.

"Được rồi, để em biết cũng không sao"

Lục Cảnh cố ý thở dài.

"Hy vọng anh nói thật" Hạ Đình trừng mắt nhìn hắn.

"Hô...em ấy nói với anh hôm đấy quan hệ không mang bao, giờ em ấy có thai rồi"

Lục Cảnh giọng vô cùng chán nản.

"Anh, anh... anh trêu chọc em...cái đồ lưu manh xấu xa " Hạ Đình tức giận mắng, chỉ là vẫn không dám hét to sợ cô phát hiện, nàng cũng không muốn một lần nữa bị đuổi ra khỏi lớp đâu.

"Đấy, anh nói thật em không tin, nói dối cũng mắng anh lưu manh, hay giờ anh cũng làm em có thai luôn cho em tin"

Lục Cảnh có chút bất cần đáp.

"Anh là đồ lưu manh"Hạ Đình mặt đỏ bừng, nàng ngại ngùng gục đầu xuống bàn, hoàn toàn chịu thua với độ mặt dày của hắn.

Một lúc sau,nàng lấy can đảm quay lên hỏi lần nữa :

"Có thật là anh chưa từng làm gì mờ ám với cô ấy không?

"Thật" Lục Cảnh chắc chắn đáp.

"Thôi được rồi,em tạm tin anh"

Hạ Đình cười mỉm nói,một nụ cười cực kì nguy hiểm. "Hạ Đình này, cuối tuần này em sang nhà anh nữa nhé"

Lục Cảnh có chút đê tiện nói.

"Anh lưu manh, em không sang đâu"

Nàng ngại ngùng cắn môi.

"Em phải sang, anh chịu không nổi rồi"

Lục Cảnh mập mờ đáp, hắn cố ý trêu chọc nàng.

"Không thích! Anh muốn thì...tự mà làm"

Hạ Đình giọng nhỏ như con muỗi bay qua.

"Tự làm sao được, em không thể phối hợp sao "Hắn cười duỗi tay ra vuốt ve cặp mông tròn lẳn của nàng.

Hạ Đình toàn thân run lên, cực độ ngại ngùng nhìn chằm chằm vào hắn.

"Em à, cách một lớp váy không có cảm giác gì hết, có thể để anh tiến vào trong bóp một lát không"

Không đợi nàng đồng ý,hắn đã đưa tay vòng dưới váy nàng đi xoa nhẹ vào mông.

"Ưm...anh tránh ra, đang trên lớp mà"

Rên nhẹ một tiếng, biết nếu không ngăn cản thì hắn sẽ tiếp tục làm càn, nàng cắn vào vai hắn một cái.

"Ui da, em độc ác quá mà, anh phải kiện em cái tội mưu sát chồng" Rên lên đau đớn một cái, Lục Cảnh có chút đáng thương nhìn nàng.

"Hừ, anh liệu hồn" Nàng lườm hắn một cái.

"Nhớ đấy,cuối tuần này em anh đón em,em mà không đi là anh tới nhà em luôn"

Hắn đưa tay tiếp tục vuốt ve cặp đùi của Hạ Đình.

"Anh buông tay ra" Hạ Đình cực lực giãy dụa.

"Này, chúng ta giờ là một đôi tình nhân, em đừng có làm gì lộ liễu là xôi có ngon cũng thiu đó nha" Lục Cảnh ghé vào tai nàng nhắc nhở.

"Hứ, anh nhớ kỹ cho người ta, lần sau không được làm như thế này trên trường, về nhà người ta cho,nghe chưa!"

Hạ Đình cố nhẫn nại quát khẽ, xong quay đầu nhìn lên bảng.

"Mà anh quen với Bội Linh lắm hả,cô ấy cũng là hoa khôi của trường đấy?"

Hạ Đình có chút tò mò bỏi.

"Không quen lắm, có gặp một lần ở tiết ngoại khóa"

Lục Cảnh bình thản nói.

"Hừ,cấm anh có gì mờ ám với nàng ta, muốn đưa yêu đương với nàng ta cũng phải để em kiểm tra xem cô ấy hợp lệ không đã" Hạ Đình hung hăng uy hiếp, chỉ là tâm tình của hắn lại có chút kích động, bởi có nữ nhân nào lại muốn nhường bạn trai mình đi hú hí với người con gái khác đâu, nhưng nàng cũng chưa có phản đối, cũng phải thôi khi mà độ thiện cảm của nàng gần như đã đến đỉnh nhất, luôn luôn đưa tâm trạng của hắn lên hàng đầu.

"Nhưng mà em còn chưa phải vợ anh, việc gì anh phải nghe lời em?"

"Tóm lại không được là không được,anh phải nghe theo em" Hạ Đình ngang bướng nói.

" Nhưng anh đã có chủ ý với Bội Linh rồi thì tính sao?"

" Không được,trước tiên phải để em quan sát nàng ta đã"

"Được rồi,anh theo em là được chứ gì"

"Vậy mới đúng chứ, hì hì..."

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Lượt thích 23
Lượt đọc 737

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.