Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương tâm thiếu phụ

Tiểu thuyết gốc · 3279 chữ

Sau cuộc mây mưa, trong phòng ngủ đã tràn ngập mùi hương dâm mị. Lúc này, người thục nữ xinh đẹp đã không còn sức để cử động dù chỉ là một ngón tay, hai chân thon dài của nàng hơi hơi mở ra mà gục ở trên mặt giường lớn. Trên người nàng vốn là da thịt trắng như tuyết lúc này lại đỏ ửng diễm lệ, trên môi, trên vú vẫn còn lưu lại dấu hôn cùng với dấu răng của nam nhân còn chưa tiêu tán.

Lục Cảnh một bên gục ở trên lưng mỹ phụ, lồng ngực dán vào sống lưng của nàng, hai tay vẫn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh yêu thích vuốt ve không thôi.

"Hỗn đản...đã bảo em không được bắn vào rồi mà...thật nhiều..." Ngọc Vân cắn răng chuyện động cơ thể một cái, lại cảm thấy trên lưng nặng nề đè nén không nhúc nhích nổi.

Lục Cảnh lúc này trở nên vô cùng bá đạo, hai tay ôm thật chặt thân thể thục nữ, cằm tựa vào vai của nàng, miệng lại tiến tới bên tai của nàng thổi một ngụm nhiệt khí: "Mới vừa chị còn gọi em là hảo ca ca, chẳng lẽ hiện tại muốn vứt bỏ em sao? "

Nói xong, hắn lại há miệng ra, ngậm lấy vành tai xinh đẹp mẫn cảm của nàng.

"Ân...thôi.."

Ngọc Vân hơi nhắm hai mắt lại, tựa hồ muốn hưởng thụ tiếp xúc nhạy cảm như vậy, nhưng trên gương mặt vẫn ửng hồng như cũ.

"Chớ lộn xộn... Để như vậy... Để cho chị nghỉ ngơi một chút..."

Nàng mệt mỏi, thật mệt đến gần chết rồi. Bất kể là thân thể, hay tâm hồn của nàng đều bị nam nhân hành hạ một trận cũng đã rất mệt mỏi. Hiện tại, nàng muốn một chuyện duy nhất đó chính là nghỉ ngơi. Nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, nàng cứ như vậy mà ngủ thiếp đi!

Lục Cảnh cười cười, ôn nhu vén lên vài sợi tóc mai lộn xộn trên má, nhẹ nhàng ôm lấy thiếu phụ theo đó mà cũng say giấc.

...........

Trưa trời, thiên không đã hoàn toàn xanh thẳm, ánh vàng nồng vụ nắng tràn ngập rọi xuống, mặt trời đỏ chói nằm giữa thiên đỉnh nhu hòa ôn nhu tựa hồ như đang theo dõi con người nơi đây, âm gian tĩnh lặng không một bóng người, lẻ tẻ trên đường phố là đôi ba hàng xe treo nẻo nằm đậu hè đường, chạc lạc dưới ánh cây tà dương.

Khác biệt với âm thanh tĩnh lặng tại đậy, bên trong phòng tắm một căn hộ sát vùng ngoại ô lúc này, tầng tầng mờ ám chậm rãi vang lên mang theo tầng tầng dục vọng.

"Ách.. "

"Hỗn đản, mau dừng lại. Chị thật... Không còn khí lực...Ân" Ngọc Vân ôm lấy Lục Cảnh, hai chân kẹp lại hông của hắn. Nàng dồn dập thở hổn hển, trên mặt nổi đầy đỏ bừng. Áo lót lúc này đã rơi xuống đất. Đôi nhục cầu nặng trĩu mất đi trói buộc nhưng lại không có một chút rũ xuống, vẫn mềm mại đầy đặn mà đứng vững cao ngạo ở trước ngực của nàng. Da thịt trắng như tuyết vô cùng mịn màng lúc này lại càng thêm hồng hào diễm sắc.

"Mỹ lệ phu nhân, lúc nãy không phải chị muốn em làm chị sướng sao?" Lục Cảnh ghé vào tai nàng vô lại nói, trên mặt lúc này là nụ cười đắc ý. Nhìn mỹ phụ đang ngồi ở trên người mình, hai tay của hắn lại hết sức không an phận mà vuốt ve bắp đùi trắng nõn thì thào:" Hay chị chán em rồi"

"Không được sờ nữa "

Ngọc Vân quay người lấy hai tay đè chặt lồng ngực hắn, mị nhãn như tơ mà trừng mắt một cái: "Trước hết để cho chị... Nghỉ ngơi một chút."

Nàng thật đúng là mệt muốn chết rồi. Mới vừa rồi kích tình triền miên làm cho nàng lúc này không còn chút sức lực nào, cũng chỉ có hai chân có chút khí lực kẹp lại phần eo của hắn mà thôi, vậy mà tên khốn kiếp này lại chỉ mới để nàng ngủ một chút đã kéo thắng nàng vào đây.

Lục Cảnh còn không có phát tiết được dục hỏa, trên mặt cười khổ: "Nhưng như vậy rất khó chịu , chị sung sướng cũng không nên bất kể sống chết của em a"

Vừa nói, hắn nắm lấy tay nhỏ của nàng đặt lên phần eo của mình, một tay vẫn say mê cầm lấy đôi nhũ phong nắn bóp liên tục.

"Ưm."

Ngọc Vân trên mặt lại càng đỏ bừng vô cùng kiều diễm, cảm giác dị vật cứng rắn nóng nỏng run run trong lòng bàn tay để nàng thẹn thùng không thôi,bỗng nhiên nhéo hông hắn một cái:" Đã bảo em đừng động!"

Nhưng Lục Cảnh lại bỗng nhiên dùng sức ôm lấy hài đùi mỹ phụ nâng lên thật cao qua hai bên, cái mông gợi cảm đầy đặn lại chống lên hạ thân của hắn.

"Đừng.." Ngọc Vân chỉ cảm thấy thân thể của mình bỗng nhiên mất đi thăng bằng. Lúc nam nhân muốn nâng lên bắp đùi của mình, nàng liền biết hắn muốn làm gì lập tức đưa tay ngăn cản.

Ngọc Vân trừng mắt liếc hắn một cái: "Em đứng yên đấy... Mệt mỏi quá"

Lúc này trên mặt của nàng tất cả đều là động lòng người đỏ ửng, một cái tay kìm lòng không được tìm được ma vật dưới thân hắn nắm vào, hơi chậm rãi xoay người lại.

"Tiểu hỗn đản, từ... Đằng sau đi."

Vừa nói, nàng có chút gấp người thấp xuống, cố ý vặn vẹo tròn trịa cao thẳng cái mông một chút.

"Tuân lệnh lão bà"

Lục Cảnh có chút hưng phấn dưới hô lên một tiếng, một cái tay đỡ bờ eo của nàng, một cái tay khác thì là muốn đi cởi xuống quần lót chỉ vừa mới mặc lại của nàng.

Lúc này, Lục Cảnh ghé sát vào sau lưng ngọc thể, một mặt say mê hôn lên đôi môi đỏ ửng, một mặt ôn nhu nói ra: "Chị yêu, em muốn ở chỗ này làm chị sướng nha"

Lục Cảnh khép hờ lấy hai mắt, miệng thở gấp thở phì phò. Thân thể nhẹ nhàng vặn vẹo, tựa hồ muốn nhanh một chút đạt được thân long cắm vào.

"Ặc...trời.." Bỗng nhiên, mặt của nàng bất ngờ ngửa về phía sau nghiến chặt răng ngà. Bởi vì nhục bổng của Lục Cảnh lúc này đã nhét kín mật huyệt của nàng, quy đầu to lớn hôn thẳng đến tử cung chất hẹp, cảm giác tê dại để nàng không nhịn được rên lên một tiếng.

"Đau chết chị rồi..em nhẹ chút" Ngọc Vân chỉ cảm thấy trong âm đạo mình bị cự long nóng rực kia dữ tợn đút vào, khoái cảm bất ngờ để bắp đùi nàng kịch liệt cơ cứng, một tia mật dịch từ tiểu huyệt chậm rãi chảy ra.

"Chị sướng hay không??"

Lục Cảnh hung hăng nhấp mạnh thật sâu vào u cốc ướt sũng, quy đầu vọt thẳng tới chỗ sâu nhất trong tử cung.

"Ân...hít..." Tử cung bị dương vật chạm đến để cho nàng một trận ngứa ngáy co rút, vì vậy càng thêm chủ động buông thả rên rỉ kiều tiếu:" Ân...Ư...chạm đỉnh rồi...nhẹ một chút...Ahh...A"

Không để nàng nói xong, Lục Cảnh liền hai tay vòng lấy eo thon, hạ thân dùng sức hướng về phía trước ưỡn một cái. To lớn côn thịt lần nữa phá cửa mà vào, đâm thật sâu vào nàng ngọc thể của nàng.

"Ừm...bạch....thật sâu a...Ân... Ân... Sảng khoái ..Thọt tới. ..A..." Dương vật dữ tợn đâm liên tục vào sâu bên trong âm đạo, mỗi một lần va chạm đều để nàng sướng khoái đến tê người, toàn thân chịu không được run rẩy kịch liệt.

"Ân...hơ...hơ....Nha....Thật mạnh..." Ngọc Vân cắn chặt bờ môi lại kìm nén không để mình rên rỉ thật lớn, bởi vì nam nhân lúc này kịch liệt nhấp nhả khiến cho nàng càng thêm phóng đãng, tiếng rên rỉ dần dân kiều mị không dứt.

"A....A...không được....mạnh...nữa...hơ ... Ân...Phóng....Ư" Bỗng nhiên Ngọc Vân há miệng cắn chặt đầu vai của Lục Cảnh,

vách thịt bên trong âm đạo co bóp mãnh liệt quấn quanh dương vật, ái dịch trắng xóa mãnh liệt rỉ ra bao phủ côn thịt của hắn, cặp mông to tròn co lại ép chặt lên hai hòn ngọc, vách thành tử cung co giật liên tục, từ bên trong phun ra một luồng dâm khí đậm đặc.

Cảm thụ được u cốc mỹ phụ đột nhiên thịt chặt xuất khí để Lục Cảnh suýt nữa liền hất cờ đầu hàng. Hắn vội vàng cắn chặt răng cấu eo mình một cái nhịn xuống, không quan tâm mỹ nhân lúc này vẫn đang trong cơn cực khoái, nhất cổ tác khí đem cự long xuyên thẳng đến cùng, sau đó bắt đầu dùng sức rút ra đút vào, màu đỏ hòn le liên tục bị ma sát lại chảy ra càng nhiều chất mật.

"Chậm...Ân...A...đừng nhấp nữa.. " Ngọc Vân cắn răng kìm nén để mình không rên rỉ quá lớn, nàng một tay cấu lên hông hắn, tận lực để cho hoa tâm của mình không đội lên quy đầu nam nhân, vừa mới lên đỉnh vu sơn để cho nàng thật không chịu được Lục Cảnh tiếp tục công phá.

Đang khi nói chuyện, thân thể của nàng vẫn bị côn thịt đ-t đến dồn dập co rút, run rẩy, mị nhãn như tơ nhắm thật chặt, má lúm đồng tiền bị kích tình một trận lửa nóng, môi anh đào thở gấp liên tục, lực đẩy sâu trong âm đạo càng thêm áp bách.

"Chụt..." Lục Cảnh giảm tốc côn thịt, một bên cúi đầu xuống há miệng mút lấy một đóa ngọc nhũ sung mãn, đem nhũ hoa mẫn cảm ngậm trong miệng nhẹ nhàng mút vào, tinh tế cắn xé, dùng đầu lưỡi xoắn lấy kiều nộn nhũ châu, khi thì xoay tròn bú liếm, khi thì lại dùng răng nhẹ nhàng cắn xé, một cái tay khác thì là tham lam vuốt ve núi tuyết đối diện. Hắn bên dưới vẫn y nguyên bảo trì động tác ba vào ba ra, thân eo liên tục co rút vận động.

"Ừm... Đừng quá dùng sức... Có chút đau nhức...Ân...A.." Mỹ thiếu phụ bị tiểu nam nhân chà đạp đến vong tình động thủy, hai tay níu lấy gối ngủ, môi đỏ không ngừng phát ra từng âm thành kiều mị, thực cốt để người nghe vào điên cuồng mất trí, bộ dáng dâm đang quả thật là vụ mị mê người, phong tình vạn chủng.

Lục Cảnh lại thừa cơ hôn lấy gợi cảm bờ môi, đầu lưỡi cạy mở hàm răng ngà, tham lam mút thỏa thích lấy chiếc lưỡi thơm tho, hai tay cầm thật chặt lấy mềm mại nhũ phong.

"Ừm....chụt...Ưhh."

Đầu lưỡi của hai người quấy cùng một chỗ, giống như một đôi tình nhân đang trao nhau một hôn nồng nhiệt.

Lục Cảnh lại tiếp tục hôn nồng nhiệt môi đỏ, tiếp xuống hôn vào gương mặt xinh đẹp, một mực hôn đến cổ trắng của nàng, từ cổ trắng hôn xuống vai, xương quai xanh, thẳng đến hôn lên hai tòa nguy nga cao ngất thánh nữ phong, hắn từ chân núi một mực trèo lên, cuối cùng ngậm lấy một viên kiều diễm nụ hoa nhẹ nhàng mút vào.

Đỏ bừng nhũ hoa nhận lấy trước nay chưa từng có khoái cảm kích thích, lập tức nhô cao như đậu đỏ cứng nhắc. Mỹ phụ hai tay ôm thật chặt đầu hắn đè vào bộ ngực sữa của mình, trong cái miệng nhỏ liên tục phát ra rên rỉ yêu kiều.

Hai tay của Lục Cảnh giữ bắp chân Ngọc Vân, dán chặt thân thể đút vào rút ra làm cho nàng thở hổn hển, hai tay nắm chặt lấy cánh tay hắn.

"Bạch...bạch.. Ân... Đừng... A... A... Thật sâu nha... Ân..." Bên tai nghe được dâm thanh rên rỉ của mỹ nhân xinh đẹp, Lục Cảnh hưng phấn kìm lòng không được mà dùng thêm sức nhấp xuống, cự long ở trong âm đạo của nàng một vào một ra  nhanh chóng xuyên thẳng.

"A...hừ...chị Vân thật dâm đãng nha"

Lục Cảnh trong lòng dục hỏa bị kích thích càng thêm mãnh liệt. Nhục bổng của hắn giống như như mưa rơi nắc vào âm đạo nhỏ hẹp, âm đạo bên trong một cỗ xuân dịch bị cự long xung kích không ngừng tràn ra phía ngoài, làm cho âm hộ xung quanh càng ngập đầy âm dịch ẩm ướt.

"Ahhh... Đừng như vậy... Nhanh... Ân.."

Hiện tại Ngọc Vân căn bản không có tâm tư phản bác lại hắn , nàng chỉ còn biết theo bản năng hưởng thụ lấy khoái cảm ập đến,  từng đạo mãnh liệt trừu sáp để nàng phiêu phiêu dục tiên, toàn thân vô lực xụi lơ tựa lên ngực nam nhân không ngừng lên xuống.

"Ừm...Ân...ân...thật sướng...Ư.." Nàng vô ý thức yêu kiều rên rỉ, thân thể hơi hoạt động, dưới hạ thể lại nghênh hợp, đầu óc của nàng trống rỗng, cảm giác này nàng chưa từng có thể nghiệm qua, đó là một loại khoải cảm tràn đầy tê dại cùng run sợ!

Âm đạo bị nhét kín, theo động tác của tiểu nam nhân cắm vào cùng rút ra mà dẫn đến ma sát lại càng kích thích thật sâu tâm hồn của nàng!

"A.. Ân... Tiểu bại hoại...bạch..hơ ...hơ.. Nhanh một chút... A... Nhanh... A... Á... Vừa chạm lên..." Bị dương vật liên tục đội lên tử cung để nàng sướng khoái mê võng đẩy đưa cái mông nghênh hợp.

Mà khi nhục bổng của hắn đâm xuống, âm đạo của nàng càng thêm liên tục chảy ra ái dịch tràn trề, âm thánh đút ra đút vào đều sẽ mang theo một tràng thành âm "ọt ọt" đầy dâm mỹ.

"Không...không đứng nổi rồi...chị mệt quá" Quá mệt mỏi, Ngọc Vân đang chống hai tay lên kệ tắm bỗng mệt mỏi khụy xuống, vô lực xuay người ôm lấy hắn, hai bầu vú mềm mại to tròn đè ép lên ngực hắn.

"Vậy em bế chị " Lục Cảnh đem côn thịt trắng xóa rút ra, bàn tay hưng phấn đánh vào cái mông lớn một cái, lúc này mới đỡ lấy hai đùi nàng kẹp lấy hông hắn, để cho cả người nàng trong chốc lát hoàn toàn đối diện mặt đối mặt, sau đó mới nắm lấy cự long nhắm ngay suối cốc róc rách nước chảy, một lần nữa tiến công ngọc môn.

"Ọt.." Một tiếng, thô to côn thịt lần nữa cắm vào nhục động tràn ngập dâm thủy. Nhục động chỗ sâu giống như thu hoạch được chờ mong đã lâu côn thịt, cao hứng nhúc nhích hút chặt liên hồi.

"A... Thật lớn... Ân... Thật tuyệt... A..."

Ngọc Vân không khỏi ngửa đầu lớn tiếng rên rỉ, lúc này nàng đầy người đổ mồ hôi nhớp nhúa phóng đãng lay động cái mông, đưa vách thịt mềm ma sát chặt chẽ côn thịt, điên cuồng phun ra âm dịch nóng ẩm.

"A...hừ...bạch...bạch...âm đạo chị Vân bóp thật chặt....A.." Lục Cảnh khàn khàn giọng thì thào, lúc này hắn như một con hùng sư đói khát liên tiếp ngoạm lấy con mồi, côn thịt tê tái bành trướng thật lớn mạnh mẽ va đập lên sung mãn mông ngọc tạo ra trận trận va đập sóng vỗ.

Dâm thủy trong khe động như suối chảy ra liên miên không dứt, nhưng bị cự long chọc trời bịt kín sát sao không xó một chút rỉ ra ngoài, Lục Cảnh chỉ cảm thấy côn thịt lúc này đều tựa hồ đang tắm trong một ao thành thủy nóng bỏng.

"A...không...Hơ...hơ...Ân...bạch...nhanh ..nhanh chút...muốn chết.." Ngọc Vân bắt đầu kịch liệt giãy giụa, nàng há miệng cắn chặt vào vai hắn vô thức rên rỉ, toàn thân một trận co rút đột ngột.

"A.. Đâm chết chị... Ân.. Nhanh...Uhhh... Nhanh lên... A...Không được... A... Không được...lại..ra rồi...Ư.." Một tiếng cao vút rên rỉ vang lên, mỹ phụ vốn đang bị đ-t đến toàn thân tê dại bỗng hồi quang phản chiếu kịch liệt co rút, hai tay nhỏ vòng qua cấu chặt lưng hắn, khe tử cung co giật mãnh liệt phảng nhất như hồng thủy vỡ đê phun ra một dòng dâm thủy đánh thẳng vào côn thịt.

Lục Cảnh hưng phấn nhìn nàng đang bụm miệng cố gắng không kêu to vì sướng, càng thêm hưng phấn nắc thật nhanh chạy nước rút, một tay đưa xuống nắm lấy cái hột lẹ nhỏ nhắn giật mạnh một cái.

Không biết đã bao nhiêu lần nàng phải chịu đựng khoái cảm như vậy cơ thể lúc này đều vô lực ôm lấy nam nhân chỉ để cặp mông trắng nõn dơ cao lên tiếp nhận những cú nhấp mạnh mẽ của hắn.

"Không...chịu được .. Bạch..bạch... Em muốn bắn vào tử cung chị" Lục Cảnh đâm đến chỗ sâu nhất, cảm giác được khe l-n bỗng nhiên phun ra một luồng chất lòng, quy đầu đột nhiên tê dại căng cứng hết cỡ hắn cứng răng tăng động tác đút vào, từ quy đầu bắn một luồng tinh dịch như núi lửa phun trào, toàn bộ đi vào sâu trong tử cung của nàng.

"Thật nóng....Ưhhhh.."

Mỹ phụ cả người đều co rút, không ngờ ở thời điểm Lục Cảnh xuất tinh lại thêm một lần nữa đạt đến cao trào.

Giờ khắc này Ngọc Vân chỉ cảm thấy bên dưới của nàng vẫn còn co bóp chặt chẽ dương vật hắn, từ bên trong dâm dịch của nàng vẫn chảy ra chậm rãi,làm cho nàng cảm thấy dục tiên dục tử như vừa được lên mây.

Màu ngà sữa tinh dịch, đầy tràn tử cung của nàng, lúc này thậm chí còn thuận theo đùi ngọc mà chảy xuống, từng giọt từng giọt nhỏ xuống đệm giường.

Trong phòng tắm, chỉ còn lại một đôi nam nữ trần trụi quấn lấy nhau thở hổn hển...

Vụng trộm với một nam nhân ngay sau lưng trượng phu, lúc này đại não Ngọc Vân  trống rỗng, nàng cảm giác như mình đang bay lên chín tầng mây, sau đó lại từ giữa không trung té xuống, tiếp theo lại bị ném lên.

Chưa từng có cảm xúc ấm áp dễ chịu mà lại lâm ly như vậy, chưa từng có cảm giác phóng túng không thể tự chủ để rồi đọa lạc trong vòng tay nam nhân. Nàng quên mất mình đã là một người vợ, quên mất phía ngoài kia là gian phòng ngủ của mình cùng với trượng phu, quên mất trong cuộc đời mình đã có một người chồng.

Nàng thật quên sao? Không! Nàng hoàn toàn biết, chỉ là Ngọc Vân lúc này đã không còn đường để quay đầu nữa, nàng chỉ là đang cố gắng quên đi hình ảnh của trượng phu mà thôi. Có lẽ từ giờ này khắc này, nàng thật đã rơi vào trong lòng ngực tiểu nam nhân này, từ cơ thể lẫn tâm trí...

Tất cả...đều sẽ là của hắn....

...........

"Chúc mọi người một buổi sáng tốt lành >3

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 33
Lượt đọc 1069

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.